Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1154 - Chương 1154: Ngươi Có Biết Lưu Hỏa Chân Chính Là Ai Không 3

Chương 1154: Ngươi có biết Lưu Hỏa chân chính là ai không 3 Chương 1154: Ngươi có biết Lưu Hỏa chân chính là ai không 3

Ngươi có biết Lưu Hỏa chân chính là ai không 3

Nghe được câu này, Hòa Vũ Diệp nhẹ nhàng thở ra.

Như vậy vấn đề không còn lớn nữa.

Sau đó nàng nhìn sang Mộ Tuyết đang bên cạnh.

Lúc nhìn sang, nàng phát hiện Mộ Tuyết cũng nhìn lại, còn cười cười với nàng.

Nụ cười rất thân thiện.

Hòa Vũ Diệp sửng sốt một chút, đáp lại nụ cười thân mật.

Với thực lực bát giai của nàng, làm một người bình thường ngất đi, hẳn là rất dễ dàng.

Sẽ không làm đối phương phát hiện.

Như vậy là không còn vấn đề gì nữa.

Mộ Tuyết thu hồi ánh mắt chứa ý cười, chờ một lát phải giả vờ ngất ra sao đây?

Không phải nàng cố ý muốn nghe người khác truyền âm, hai người này quá rõ ràng.

Vô ý đã bắt được tin tức đại khái.

Còn tốt còn tốt, không phải chuyện riêng tư cá nhân gì, bằng không thì nàng sẽ ngượng ngùng.

Chẳng hạn như nếu hai người này là tình lữ đang thì thầm với nhau, nàng nghe được, quả thực là mạo phạm người khác.

Chỉ là xem ra hai người này cũng không giống tình lữ.

Nhưng quan hệ lại cực kỳ tốt.

Ngược lại Lục Thủy không để ý chuyện gì, hắn và Lệ Thiên Xích trò chuyện câu được câu không, hắn đang suy nghĩ làm thế nào mới tốt đây.

Làm thế nào mới có thể để cho đối phương biết rõ những thứ đáng sợ trong trần thế này, biết được sự tàn khốc của Tu Chân giới.

Quá khó.

Chỉ là khẳng định đối phương sẽ biểu diễn trước, hắn có thể nhìn thử, sau đó bắt chước.

Hi vọng đối phương có thể biểu diễn tốt một chút, bằng không thì hắn sẽ không có cách nào bắt chước được.

Chốc lát sau.

Bọn họ đi vào phế tích.

"Sắp đến rồi, tốt nhất là Đông Phương đạo hữu thu liễm khí tức một chút, đừng nên có ác ý mảy may.

Ẩn Thiên tông Lưu Hỏa đến cùng không hề đơn giản, chúng ta không thể phớt lờ.

Không có địch ý, nghĩ tới dù đối phương có phát hiện chúng ta, cũng không đến nỗi ra tay." Lệ Thiên Xích khuyên bảo Lục Thủy.

Nếu không phải biết đối phương đang lừa dối hắn, không chừng Lục Thủy sẽ tin thật.

"Rõ rồi, còn bao xa nữa vậy?" Lục Thủy tò mò hỏi.

Hắn hi vọng xa một chút, gần quá lúc đánh nhau rất dễ bị phát hiện.

"Đi tiếp về phía trước chừng mười phút đồng hồ." Lệ Thiên Xích đáp.

Quá gần rồi.

Động tĩnh không lớn lắm, hẳn sẽ không bị phát hiện.

Được rồi, vì lý do an toàn, nên hạ trận pháp.

Sau khi Lục Thủy gật đầu, bọn họ tiếp tục đi lên phía trước.

Mỗi bước hắn đi, dưới chân liền có trận văn xuất hiện, trận văn như cá gặp nước, bắt đầu lội ở xung quanh.

Không đến mấy phút lộ trình, phía sau Lục Thủy xuất hiện không ít trận văn đang chuyển động.

Đi theo cả đường, chờ tới khi nào cần, bọn nó sẽ tạo thành trận pháp cường đại.

Mộ Tuyết không để ý, nàng đang cùng Hòa Vũ Diệp nói chuyện phiếm.

"Nói cách khác nướng thịt kỳ thật rất đơn giản?" Mộ Tuyết giật mình nói.

"Là rất dễ, chẳng qua trọng điểm là dùng đúng gia vị, nói đến hỏa hầu, người bình thường ăn không ra được, cho nên không cần để ý quá, thích hợp là được." Hòa Vũ Diệp mở miệng nói.

"Vậy phải dùng gia vị ra sao, dùng gia vị gì mới tương đối tốt?" Mộ Tuyết mở miệng hỏi.

Nàng rất ngoài ý muốn, không nghĩ tới một cường giả bát giai còn biết nướng thịt.

Hòa Vũ Diệp cũng rất ngoài ý muốn, một đại tiểu thư thiếu nãi nãi thế mà lại xuống bếp.

Chuyện này không bình thường lắm.

Chẳng phải đại gia khuê tú chỉ học một vài thứ văn nhã thôi sao?

Tu luyện là một chuyện, cầm kỳ thư họa mới là chuyện đứng đắn.

Học nấu ăn thì rất hiếm thấy.

Trước kia Mộ Tuyết đúng là không học nấu ăn, thường xuyên đi theo Đông Phương Lê Âm mới bắt đầu học.

Nàng cũng thích nấu cho Lục Thủy ăn.

Lục Thủy và Lệ Thiên Xích đều không để ý đến người phía sau, bọn họ vẫn luôn đi lên phía trước.

Trên đường đi Lục Thủy không tiếp tục hỏi thời gian nữa.

Mười phút trôi qua, Lục Thủy tạm thời coi như không biết.

Lệ Thiên Xích cũng giả vờ không biết, dù sao đi xa thêm chút nữa, hắn cũng thuận tiện một chút.

Chỉ là…

Ba mươi phút trôi qua, hắn phát hiện Lục Thủy thế mà không hỏi nữa, quan niệm thời gian kém như vậy sao?

Lệ Thiên Xích cảm giác được có âm mưu gì đó.

"Đông Phương đạo hữu, đã mười phút rồi."

Cuối cùng Lệ Thiên Xích chỉ có thể tự mình cắt ngang.

Hắn đang chờ Lục Thủy bối rối, không nghĩ tới đối phương ổn định như vậy.

Rốt cuộc là Lục Thủy quá ngu, hay là quá lớn mật.

Khó trách cần phải giáo dục thêm.

Đưa lên danh sách, đó là số mệnh đã lựa chọn.

"Mười phút rồi?" Lục Thủy cảm giác có chút đáng tiếc:

"Ta cảm thấy có thể đi tiếp mười phút nữa."

Bởi vì chỉ là đi đường bình thường cho nên nửa giờ cũng không đi được bao xa.

Mộ Tuyết cũng có thể chịu đựng, cộng thêm nàng còn đang học nấu ăn.

Cho nên đi thêm một chút cũng tốt.

Đáng tiếc Lệ Thiên Xích nhịn không được.

Như là đã dừng lại, Lục Thủy cũng chỉ có thể mở miệng hỏi thăm chuyện liên quan tới Lưu Hỏa, thuận theo đối phương mới biết được đối phương muốn biểu diễn ra sao.

"Vậy Lưu Hỏa mà Lệ đạo hữu nói đâu?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

Lệ Thiên Xích nhìn thoáng qua Hòa Vũ Diệp phía trên, phảng phất đang nói có thể rồi.

Hòa Vũ Diệp khẽ gật đầu, sau đó một lực lượng bao trùm trên người Mộ Tuyết.

Nàng hạ thủ xác thực rất nhẹ.

Chỉ là một chút.

Mộ Tuyết ngáp một cái, sau đó đổ trên người Hòa Vũ Diệp.

Như đang ngủ.

Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết nằm ngủ, mày khẽ nhăn lại.

Lúc này Lệ Thiên Xích cũng mở miệng:

"Đông Phương đạo hữu, hiện tại chúng ta muốn tìm Lưu Hỏa, không thích hợp để vị hôn thê của ngươi nhìn thấy."

"Ngươi muốn làm gì? Lưu Hỏa đang ở đâu?" Vẻ mặt Lục Thủy trở nên nghiêm túc.

"Không làm gì cả, chỉ là muốn nói cho Lục thiếu gia, có đôi khi Lưu Hỏa đang ở ngay trước mắt ngươi.

Chẳng hạn như, ta." Âm thanh Lệ Thiên Xích vang lên.

Mang theo tự tin, mang theo ý cười.

Hắn nhìn Lục Thủy, sau đó trên người bắt đầu có hỏa diễm bao trùm, tiếp đó hắn lấy mặt nạ ra chậm rãi mang lên mặt.

Trong nháy mắt khi mang mặt nạ lên, tất cả hỏa diễm liền bao trùm Lệ Thiên Xích.

Tiếp đó khí tức thuộc về bát giai Vấn Đạo bắt đầu khuếch tán.

Khí tức lực lượng vô cùng cường đại, ép về phía Lục Thủy.

Phảng phất muốn áp Lục Thủy xuống mặt đất.

"Ngươi là Lưu Hỏa?" Lục Thủy hơi kinh ngạc nhìn về phía Lệ Thiên Xích.

Xác thực rất bất ngờ, thế mà lại chơi chiêu này, đúng là hắn không nghĩ tới.

"Rất bất ngờ đúng khoonh? Như vậy ngươi cảm thấy có ngoài ý muốn hay không?" Âm thanh Lệ Thiên Xích chứa khí tức thần bí.

Dường như để Lục Thủy hiểu rõ trong Tu Chân giới này chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Muốn để hắn hiểu được, có người nhìn như rất bình thường, có khả năng chính là người mạnh nhất Tu Chân giới.

"Có ý gì?" Lục Thủy thuận theo đối phương trả lời.

"Ngươi vừa mới nhắc tới Tử Y Thần Nữ phải không? Như vậy ngươi có nghĩ tới hay không, nàng đang ở ngay trước mặt ngươi?

Có nghĩ tới hay không, kỳ thật rất muốn chúng ta kinh ngạc?" Lệ Thiên Xích nói với Lưu Hỏa xong, mang theo ý cười nhìn về phía Hòa Vũ Diệp.

Hòa Vũ Diệp: "???"

Lục Thủy xác thực rất ngoài ý muốn, khó có thể tin được.

Lệ Thiên Xích quá sành chơi.

'Nhanh lên, đây là vì danh sách hộ khách, phải lập nên công trạng thực sự.' Lệ Thiên Xích truyền âm cho Hòa Vũ Diệp.

Cuối cùng trên người Hòa Vũ Diệp bắt đầu phát ra lực lượng, là lực lượng tử sắc.

Lực lượng này bao trùm nàng, mạng che mặt theo đó xuất hiện.

Tóc tím đông đưa theo gió.

Không có mười phần giống cũng có tám phần giống.

Lúc này Lệ Thiên Xích nhìn về phía Lục Thủy, âm thanh trầm thấp:

"Rất bất ngờ phải không?"

"Các ngươi có biết ta là ai khoonh?" Lục Thủy lùi lại một bước hỏi.

"Lục gia thiếu gia Lục Thủy, chúng ta biết chứ.

Mà từ khi bắt đầu chúng ta đã biết.

Tất cả những chuyện ngẫu nhiên gặp phải đều do chúng ta cố ý tới gần.

Chúng ta làm hết thảy, chỉ là muốn dẫn ngươi ra ngoài.

Vốn cho rằng sẽ gặp khó khăn một chút, không nghĩ tới lại dễ dàng như vậy." Lệ Thiên Xích nhìn Lục Thủy, hỏa diễm cực nóng làm người ta có chút bất an:

"Như vậy phải tiếp nhận vận mệnh à?"

Nhìn thấy Lục Thủy không còn bình tĩnh nữa, Lệ Thiên Xích cảm giác cực kỳ có thành tựu.

Mà vừa lúc này, trên mặt Lục Thủy khôi phục bình tĩnh, thậm chí mang theo một chút ý cười:

"Xác thực khiến người ngoài ý, như vậy ta hỏi lại ngươi một câu.

Ngươi, có biết người mình đang đối mặt, là ai không?"

Bình Luận (0)
Comment