Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 116 - Chương 116: Cô Ảnh Lão Nhân

Chương 116: Cô Ảnh Lão Nhân Chương 116: Cô Ảnh Lão Nhân

Lục Thủy theo sau bọn người Ca Từ, bước đi trên mặt biển.

Nhị giai đương nhiên là có thể đạp thủy mà đi như vậy, nếu ngay cả loại năng lực này cũng không có, thì không có tư cách đứng ở đây.

“Các ngươi trước kia đã từng tới tranh đoạt Tiên Sơn cơ duyên rồi chưa?” Lục Thủy hỏi.

Ca Từ đi ở phía trước, cảnh giác bốn phía, nói:

“Không có, bình thường chúng ta tới Tiên Sơn đều là để hỏi Cơ Duyên Thạch, lúc nào Cơ Duyên Thạch cảm thấy thích hợp, thì chúng ta mới có thể đi vào.

Nếu không thì cũng không vào được.

Đương nhiên, không phải là cứ đi vào được thì sẽ đạt được cơ duyên, chỉ là tỷ lệ đạt được lớn hơn bình thường mà thôi.

Lần này có thể gặp được đạo hữu, cũng coi như là một loại cơ duyên đi.”

Nhị giai, thực sự hiếm thấy.

Đối với bọn hắn mà nói, thì đây là chuyện không thể nào tốt hơn.

Bọn hắn có thực lực, đồng đội yếu một chút cũng không có vấn đề gì, chỉ cần người kia không làm loạn là được.

Lục Thủy gật đầu, Cơ Duyên Thạch hẳn là có quan hệ với Thiên Cơ các, xem ra Thiên Cơ Lâu Vũ thực sự cách nơi này không xa.

Đến lúc đó lại đi tìm.

Còn bây giờ, hắn cần phải đạt được cơ duyên trước đã, nếu không thì lúc trở về lại không có cách nào bàn giao với cha hắn.

Chân của mình làm sao có thể để cha đánh gãy được chứ?

“Vậy ở trong này thì gặp được cơ duyên gì?” Lục Thủy lại hỏi.

Ca Từ lắc đầu:

“Rất khó nói.”

Lục Thủy không hiểu.

Thiều Thanh lập tức lên tiếng giải thích:

“Chính là không xác định được, có người thấu được đạo, có người ngộ rõ một chiêu pháp thuật, có người có được một bộ công pháp, có người lại có được một loại đạo niệm cường đại có thể giết người.

Tuy vậy nhưng tất cả những người này đều có một điểm giống nhau, đó chính là bản thân bọn họ cũng không biết mình làm thế nào mà đạt được những cái kia.

Hoặc là nói tuy biết mình đã nhìn qua cái gì cho nên mới đạt được, nhưng lại không biết đó là thứ gì.”

“Cũng có nghĩa là Tiên Sơn cơ duyên trên thực tế là một đồ vật nào đó có thể nhìn thấy được, nhưng lại không thể nói rõ được?” Lục Thủy hỏi.

Ca Từ suy nghĩ một chút, nói:

“Có lẽ vậy.”

Lục Thủy không nói gì thêm nữa, hắn hơi nghi hoặc một chút, thứ gì mới có thể làm được như vậy?

Theo như những gì hắn biết, không có đồ vật gì là không thể nhìn thẳng.

Đi được một hồi, bọn hắn đột nhiên nhìn thấy có ba người từ phía trước đi tới.

Ca Từ và Thiều Thanh lập tức nâng cao cảnh giác.

Lục Thủy tự nhiên cũng nhìn sang.

Ba tứ giai, khuôn mặt mơ hồ không rõ.

“Cô ảnh?” Lục Thủy hơi bất ngờ.

Cái gọi là cô ảnh, chính là khí tức còn sót lại sau khi chết, không có thần chí, khó phân biệt là địch hay bạn, nó có thể sẽ giết bạn, cũng có thể giúp bạn.

Chúng chính là dạng tồn tại mâu thuẫn như vậy đấy.

Cũng có cô ảnh có thần chí, thậm chí có thể tu thành đại đạo, chết mà hướng sinh.

Nhưng tâm trí có còn giống với khi còn sống hay không thì khó mà nói được.

Ca Từ có chút bất ngờ nhìn về phía Lục Thủy, chờ ba cô ảnh kia rời đi xong, Ca Từ mới lên tiếng:

“Đạo hữu kiến thức thật uyên bác, người bình thường dù biết ở hải vực Không Minh có cô ảnh, cũng không thể lần đầu nhìn thấy liền nhận ra.

Dù sao thì chúng nó cũng không khác biệt gì mấy so với người bình thường.”

“Những cô ảnh này là những người trước đây đến tìm Tiên Sơn cơ duyên lưu lại sao?” Lục Thủy hỏi.

Ca Từ gật đầu:

“Tuy cơ duyên là dựa vào thời cơ mà có được, nhưng kể cả là có cơ hội, cứ coi như là bước lên được con đường đến với cơ duyên đi, thì chỉ cần chưa chạm đến vạch đích, nguy cơ vẫn luôn có khả năng xuất hiện.

Cơ duyên sở dĩ gọi là cơ duyên, cũng bởi vì khó có được, cũng bởi vì có thể gặp nhưng lại không thể cầu.”

Lục Thủy hiểu rõ, nhưng mà có thể giữ lại cô ảnh hoàn chỉnh như vậy, thật sự rất hiếm gặp.

“Đúng rồi, nếu đã thấy được cô ảnh, thì cũng có nghĩa là ở gần đây có cơ duyên, chúng ta nhanh một chút đi, đừng để người khác vượt lên trước.” Ca Từ nói.

Sau đó bắt đầu tăng tốc.

Tốc độ của bọn hắn thật ra cũng không tính là quá nhanh, chủ yếu là vì sợ Lục Thủy không theo kịp.

Nhưng nhìn thấy Lục Thủy hoàn toàn có thể theo kịp, bọn hắn liền tăng nhanh tốc độ lên một chút, sau đó lại phát hiện Lục Thủy vẫn có thể đuổi theo được.

‘Xem ra người kia cũng không vướng tay vướng chân gì, thật tốt.’ Ca Từ thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Mặc dù đối phương có thể giúp bọn họ giảm bớt độ khó của thử thách, nhưng nếu như thực lực quá kém, thì hắn cũng ngại mang theo.

Chỉ cần là đạt đến được trình độ phổ thông của nhị giai, thì hắn đều có thể tiếp nhận.

Sợ nhất chính là loại cưỡng ép tăng lên nhị giai, không có kinh nghiệm chiến đấu gì, xong còn tự chủ trương, hành động không suy nghĩ.

May mà Lưu Hỏa không như thế.

Một hồi lâu sau, bọn Ca Từ từ từ giảm tốc rồi ngừng lại.

Lục Thủy nhìn về phía trước, hắn phát hiện phía trước có ba bóng người, một tứ giai, hai tam giai.

Lần này là người bình thường.

“Sư huynh Ca Từ, sư tỷ Thiều Thanh?” Nam thanh niên tứ giai phía đối diện nhìn bọn người Ca Từ, có chút khổ sở nói.

Thời điểm tranh đoạt cơ duyên như này lại gặp phải hai cường giả, rất thua thiệt.

“Sư đệ Tiêu Vũ, thật không khéo, lại cùng gặp được một cái cơ duyên như vậy.

Trước tiên cùng đi xem đã, xem xét tình huống xong rồi lại nói tiếp.” Ca Từ nói.

Sau đó Ca Từ giới thiệu Lục Thủy cho đối phương, Lục Thủy cũng nhận ra ba người đối diện đều là đệ tử Tiên Sơn.

Hai nhóm cùng nhau đi về phía cơ duyên.

Rất nhanh đã tới nơi.

Là một vòng xoáy.

Ở gần vòng xoáy có bóng một cô ảnh, là một là lão già, lão yên lặng đứng ở đó, như là đang thất thần vậy.

“Cô ảnh lão nhân, trước mỗi cửa vào cơ duyên đều nhìn thấy lão, không có ai biết lão là ai, cũng không ai biết chỉ có một mình lão hay còn vô số cô ảnh như vậy nữa, nhưng cứ đến trước cửa vào cơ duyên thì kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy.

Nhưng mà lão cũng sẽ không công kích chúng ta.

Nghe nói cô ảnh lão nhân này chính là người quyết định độ khó của cơ duyên dựa trên thực lực tổng hợp của nhóm tìm đến.” Ca Từ giải thích cho Lục Thủy.

Lục Thủy gật đầu, hắn phát hiện cô ảnh này có chút khác thường, nhưng cũng không quá để ý.

Cái hắn để ý chính là, bản thân mình đã tự ẩn giấu đi tu vi, cái cơ duyên này liệu có nhìn ra được không?

Lúc này, Tiêu Vũ thở dài một tiếng, nói:

“Sư huynh sư tỷ, mọi người vào đi.”

Mỗi một cơ duyên chỉ có tối đa ba người có thể vào.

Nếu như cả ba đều là tứ giai, thì ải này sẽ không hình dung được bằng một từ khó thôi đâu.

Ngay đến thiên kiêu như Ca Từ cũng không dám khinh thường.

Nếu đi vào mà còn sống, thì đó là cơ duyên, đi vào mà chết, thì lại là kiếp nạn.

Là tử kiếp.

Ca Từ nói với Lục Thủy:

“Đạo hữu Lưu Hỏa, ngươi vào trước đi.”

Lục Thủy gật đầu, đi thẳng vào trong vòng xoáy.

Hắn cũng không lo lắng việc có người theo sau hay không.

Cũng không lo lắng liệu đây có phải là cơ duyên giả hay không, bởi vì hắn có thể nhìn thấy bên trong vòng xoáy có một cái thông đạo kỳ quái.

Quả thật có chút kỳ lạ.

Khi Lục Thủy đến trước vòng xoáy, hắn hướng mắt nhìn về phía cô ảnh lão nhân đứng gần đó.

Lão không nhìn lại hắn, nhưng Lục Thủy cũng không thèm để ý chuyện này, dời mắt hướng về phía trước, rồi nhấc chân bước vào trong vòng xoáy.

Sau đó ngã vào bên trong.

Trong chớp mắt này, Lục Thủy bỗng phát giác được cái liếc mắt của cô ảnh lão nhân kia hướng về mình, giống như đang phán định cái gì vậy.

Nhưng cũng chỉ là một cái liếc mắt thoáng qua.

‘Xem ra không phải là đang đánh giá tu vi của ta.’ Lục Thủy suy đoán trong lòng.

Tiếp đó hắn rơi vào một khoảng không, thân thể cứ rơi xuống không ngừng, giống như đang ở trong một cái hố không đáy vậy.

Không bao lâu sau, Lục Thủy nhìn thấy Ca Từ và Thiều Thanh cũng đi vào trong vòng xoáy.

Sau khi rơi vào khoảng không, Ca Từ tiến tới gần Lục Thủy, nói:

“Đạo hữu không cần phải lo lắng, ngay sau đây sẽ bắt đầu phán định độ khó, có thể sẽ hơi khó chịu một chút, nhưng không có vấn đề gì đâu.”

Lục Thủy hơi bất ngờ, khi phán định sẽ khó chịu sao?

Nhưng rất nhanh sau đó hắn liền biết vì sao lại khó chịu, bên trong không gian này, có cái gì đó từ bốn phía đang tập kích hắn.

“...”

Hóa ra cái gọi là phán định ở chỗ này, căn bản không phải là kiểu quét tu vi, mà là trực tiếp va chạm thực lực.

Chỉ là, chút công kích nhỏ kia thì làm gì được hắn chứ?

------

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment