Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 117 - Chương 117: May Mà Đạo Hữu Lưu Hỏa Là Nhị Giai

Chương 117: May Mà Đạo Hữu Lưu Hỏa Là Nhị Giai Chương 117: May Mà Đạo Hữu Lưu Hỏa Là Nhị Giai

Tiêu Vũ nhìn bọn người Lục Thủy đi vào trong vòng xoáy, thở dài một tiếng, nói:

“Đi thôi, chúng ta đi nơi khác xem.”

Cơ duyên là thứ có thể gặp nhưng không thể cầu, một lần bỏ lỡ này, chỉ sợ sẽ không tìm được cái thứ hai.

Lại vừa khéo như vậy, hai bên cùng lúc tìm đến chỗ này, bây giờ muốn đổi một cái cơ duyên khác, gần như là không thể.

“Sư huynh Tiêu Vũ, ta có một vấn đề muốn hỏi.” Đang muốn đi, một sư muội đứng đằng sau Tiêu Vũ đột nhiên lên tiếng.

Tiêu Vũ quay đầu nhìn sư muội kia, nói:

“Sư muội nói đi.”

Nàng chỉ chỉ vào vòng xoáy, nói:

“Sư huynh, ta nhớ rõ trên ghi chép có viết rằng, một khi có người tiến vào vòng xoáy, thì vòng xoáy sẽ biến mất, cô ảnh lão nhân cũng sẽ biến mất.

Nhưng bây giờ vòng xoáy vẫn chưa biến mất, cô ảnh lão nhân cũng vẫn còn đứng đó nhìn chằm chằm vào bên trong vòng xoáy.

Cái này, có phải không được bình thường lắm không?”

Nghe vậy, Tiêu Vũ lập tức quay đầu nhìn sang.

Thật sự đúng như lời sư muội kia nói, cô ảnh lão nhân và vòng xoáy vẫn còn ở đó.

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Tiêu Vũ bất ngờ.

“Sư huynh, có phải là do quy tắc năm nay thay đổi không, liệu một vòng xoáy có thể có nhiều hơn ba người đi vào không?” Có người hỏi.

Tiêu Vũ do dự một chút, nói:

“Ta đi xem thử trước, nếu như không có vấn đề gì, các ngươi hãy theo sau.”

Hai người còn lại gật đầu.

Đây không phải chuyện bình thường, thậm chí là tương đối nguy hiểm.

Nói xong Tiêu Vũ cất bước đi về phía vòng xoáy.

Hắn đứng phía trước vòng xoáy, trong lòng có chút do dự, cuối cùng, sau khi vì chính mình mà mở ra đủ loại phòng ngự xong, mới nhấc chân lên, bước vào trong vòng xoáy.

Ngay khi chân hắn sắp giẫm lên vòng xoáy, lại đột nhiên khựng lại, hắn bỗng không dám đặt một bước chân này xuống.

Toàn thân Tiêu Vũ căng cứng, mồ hôi lạnh chảy ròng.

Bởi vì trong nháy mắt vừa rồi, hắn có cảm giác lông tóc toàn thân mình như dựng đứng lên.

Không vì bất cứ điều gì khác, chỉ đơn giản là vì cô ảnh lão nhân đứng gần đó đột nhiên nhìn sang.

Đúng vậy, cô ảnh lão nhân trước giờ chưa từng có bất kỳ cử động nào, chỉ luôn cúi đầu, lại đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.

Ánh mắt lão chiếu thẳng lên trên người hắn.

Trong nháy mắt đó, Tiêu Vũ cảm thấy mình như vừa chết đi vô số lần.

Trong lòng hắn phun lên một trận khủng hoảng, cuối cùng, hắn dùng toàn lực thu hồi một bước chân sắp đặt xuống kia, rồi cung kính cúi người nói:

“Vãn bối không hiểu chuyện, đã mạo phạm tiền bối, xin tiền bối thứ tội.”

Tiêu Vũ đợi một lúc lâu sau cũng không nhận được bất kỳ phản hồi nào, khi hắn vụng trộm nhìn qua, phát hiện cô ảnh lão nhân đã cúi đầu nhìn vào vòng xoáy như lúc đầu, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng hắn biết, hải vực Không Minh lần này có xuất hiện dị biến.

Còn dị biến vì sao mà xuất hiện thì hắn không biết, hắn chỉ biết là, bản thân mình tốt nhất nên thật cẩn thận.

Nếu không, chính hắn cũng sẽ trở thành cô ảnh.

Mà hai người đứng phía sau cũng sững sờ, bọn hắn vừa rồi cũng nhìn thấy cô ảnh lão nhân ngẩng đầu nhìn sang.

--- ---

Lục Thủy lúc này vẫn còn đang ở trong trạng thái rơi tự do, quanh thân vẫ luôn có một loại lực lượng không ngừng áp chế hắn, vì không muốn làm to chuyện, cho nên Lục Thủy chỉ tránh né hoặc hóa giải những lực lượng này, còn lại thì cũng mặc kệ.

Phần lớn là vì với thực lực của bản thân hắn bây giờ, những lực lượng này không đả thương được hắn, nói thẳng ra thì đến một chút cảm giác khó chịu cũng không tạo ra được cho hắn.

Hắn cũng cảm giác được, càng về sau, lực lượng kia càng tăng cường, không ngừng biến hóa.

Những lực lượng này xung đột với sức mạnh của hắn, dường như muốn vượt lên trên hắn.

Nhưng lần nào cũng bị sức mạnh của hắn đè ép xuống.

Không bao lâu sau, sắc mặt của Ca Từ và Thiều Thanh bắt đầu tái nhợt đi, hai người cảm thấy quá trình này hẳn là đã sắp kết thúc rồi, nhưng không hiểu sao đợi một lúc sau vẫn chưa thấy kết thúc.

Lại qua một lúc nữa, Ca Từ và Thiều Thanh cảm thấy mình đã sắp bị lực lượng kia ép đến chết rồi, nhưng cũng không có cách nào chống lại, cứ như thế tiếp thì sẽ phải thực sự bỏ mạng ở đây mất.

Quả nhiên, muốn lấy được cơ duyên thực sự là chuyện rất khó.

Lục Thủy thật ra cũng cảm thấy rất bất đắc dĩ, lực lượng này hình như hơi bị thiểu năng, cứ nhất định phải vượt lên trên sức mạnh của hắn mới được.

Mà kể cả hắn không phản kháng, cũng chắc chắn sẽ không bị lực lượng này áp chế.

Hắn tu Thiên Địa Trận Văn, mặc dù Hữu Vi Pháp không phải là thiên địa chi lực, nhưng cũng không phải thứ mà loại lực lượng bình thường này có thể áp chế.

Nếu như bọn hắn tăng cường lực lượng, lấy cảnh giới tới áp chế may ra còn có thể.

Như vậy chênh lệch sẽ không quá nhiều, còn nếu muốn trên bản chất áp chế, thì căn bản không có khả năng.

Lúc này, một luồng sáng đỏ đột nhiên phát ra từ phía đáy vòng xoáy, khi thấy luồng sáng này, cả Ca Từ và Thiều Thanh đều sững sờ.

“Hồng mang dị tượng?” Ca Từ kinh ngạc.

Dị tượng cực kì hiếm thấy, nghe nói trong Tiên Sơn, từ trước tới giờ cũng mới chỉ có một người thu hoạch được cơ duyên nhìn thấy có dị tượng xảy ra.

Khi đó cũng là hồng mang dị tượng.

Người kia hiện giờ đã trở thành một vị đại tiền bối nào đó của Tiên Sơn.

Bọn hắn lại gặp được loại đại cơ duyên như thế này sao?

Lục Thủy tự nhiên cũng nhìn thấy dị tượng, hồng mang xuất hiện, hẳn là để áp chế hắn, lực lượng này cũng có chút đặc biệt, nhưng chỉ là có chút mà thôi.

Chỉ thế này mà muốn áp chế Hữu Vi Pháp của hắn, không có cửa đâu.

Sau đó, phía đáy vòng xoáy lại một lần nữa xuất hiện một luồng ánh sáng khác, lần này là màu cam.

Ca Từ và Thiều Thanh cảm thấy có chút hoang mang, sao lại có nữa rồi?

Loại màu này hai người họ chưa từng được nghe qua bao giờ đâu?

Trong lúc hai người còn đang kinh ngạc, lại có một luồng ánh sáng nữa xuất hiện,

Lần này là màu vàng.

Sau đó tiếp tục xuất hiện luồng sáng thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy.

Bảy màu cầu vồng đều đủ cả.

“Thất, thất thải * dị tượng?” Ca Từ kinh hãi khẽ kêu lên.

( * Thất thải (七彩): bảy màu)

Đây là chuyện chưa từng xảy ra bao giờ.

Sau đó, luồng ánh sáng kia dần sáng lên, chói đến mức không mở mắt ra được.

Trong nháy mắt này, tất cả những lực lượng kia hướng thẳng về phía Lục Thủy mà đè ép.

Thần sắc Lục Thủy vẫn vô cùng bình tĩnh, dường như đã đoán trước được chuyện này.

Vốn ban đầu chỉ là trợn tròn mắt nhìn đống lực lượng kia diễn trò, đến tận khi những lực lượng kia lao thẳng về phía hắn, hắn mới động mình, vươn ra một bàn tay.

Thất thải hơi bất ngờ, lập tức muốn tránh đi một bàn tay đột nhiên xuất hiện này, nhưng lại bị Lục Thủy trực tiếp nắm lấy.

Sau đó có giãy dụa thế nào cũng vô dụng.

Lục Thủy hơi dùng sức bóp.

Răng rắc.

Trong phút chốc, Thất thải như bị nứt ra, vết nứt hiện ra chằng chịt, nó càng giãy dụa mạnh hơn, dường như là đã trông thấy cái chết ở trước mắt, muốn chạy thoát.

Lục Thủy không nói gì, cũng không có bất kỳ hành động dư thừa nào, trực tiếp nắm chặt năm ngón tay lại.

Bang!

Ánh sáng bảy màu vỡ tan, tan rã như bọt biển, luồng sáng nhạt dần, Thất thải biến mất không còn tăm tích.

Ngay sau khi ánh sáng bảy màu kia biến mất, không gian xung quanh lập tức quay trở lại bình thường.

Không chỉ có như vậy, bọn hắn sau đó cũng thoát ra khỏi vòng xoáy, đứng trên một bệ đá.

Phán định đã kết thúc.

Nhìn thấy mình đã tiến vào nơi có cơ duyên, Lục Thủy nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng cũng kết thúc.

“Khụ khụ, khụ khụ.” Sau khi rơi xuống đất, Ca Từ và Thiều Thanh nằm rạp trên đất, điên cuồng ho khan.

Bọn hắn vừa nãy đã sắp nghẹt thở, may mà vẫn qua được một đoạn phán định kia.

Hai người điều chỉnh tốt trạng thái của mình xong, liền nhìn về phía Lục Thủy, nói:

“Đạo hữu không sao chứ?”

Lục Thủy lắc đầu:

“Không sao.”

“Có lẽ là bởi vì sự chênh lệch thực lực quá lớn, cho nên mới xuất hiện dị tượng trong lần phán định này, đã khiến đạo hữu sợ hãi rồi.” Ca Từ nói.

Thiều Thanh cũng lên tiếng:

“Sư huynh, vừa rồi xuất hiện thất thải dị tượng, cơ duyên lần này khẳng định còn lớn hơn so với dự kiến, đồng thời chắc chắn cũng sẽ khó hơn nhiều.”

Ca Từ nhìn về phía Lục Thủy, cuối cùng nói:

“Có thêm Lưu Hỏa đi cùng, vốn cũng không có vấn đề gì lớn.

Thế nhưng lại có thất thải dị tượng xuất hiện như vậy... nếu thực sự không được, vậy tùy hoàn cảnh mà hành động đi.”

------

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment