Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1170 - Chương 1170: Thiếu Tông Chủ Thật Sự 4

Chương 1170: Thiếu Tông chủ thật sự 4 Chương 1170: Thiếu Tông chủ thật sự 4

Thiếu Tông chủ thật sự 4

Nhạc Phong và Nhiếp Hạo chuẩn bị đi tới Thiên Nữ Tông, sau đó cùng nhau đi vào trong Họa Loạn Chi Thành.

Thiếu tông chủ đã phát nhiệm vụ, bọn họ đương nhiên phải dốc sức mà làm.

Nhưng mà, thù lao lần này được thống nhất là hỏi một vấn đề.

“Nhạc Phong, vấn đề được hỏi hắn có lẽ không thể tích lũy được, ngươi tính hỏi cái gì?”

Nhiếp Hạo vô cùng tò mò hỏi.

Thực ra hắn cũng không biết nên hỏi gì mới tốt nữa, còn mấy thứ như đan dược và pháp bảo thì bọn họ hoàn toàn không cần.

Đi theo Thiếu tông chủ để làm việc có thể gặp được rất nhiều kỳ ngộ.

Tạm thời bọn họ không cần tới những thứ này.

Mà bọn họ vẫn chưa nhập đạo, cho nên không thể nào hỏi về vấn đề này được.

Vì thế, rất khó để hỏi ra vấn đề có lợi nhất được.

“Chúng ta có thể hỏi một chút vấn đề riêng tư.”

Nhiếp Hạo nói.

“Ví dụ như?”

Nhạc Phong hỏi.

“Không phải Thiếu tông chủ sắp làm đám cưới sao? Chúng ta có thể làm sao mới có thể nhận được thiệp mời.”

Nhiếp Hạo nói.

“Trước đó Chân Võ đã từng nói qua rằng, chúng ta hãy để trống khoảng thời gian đầu năm.

Trên lý thuyết mà nói, thì có lẽ sẽ để cho chúng ta tham gia.”

Nhạc Phong nói.

“Ngươi cũng biết rằng đó chỉ là trên lý thuyết mà thôi.

Với lại, một câu hỏi của chúng ta cũng không biết dùng để làm gì, thì dùng nó để xác nhận một chút bộ không tốt sao?

Lỡ như Thiếu tông chủ quên mất thì sao, chúng ta cũng có thể nhắc nhở một chút.”

Nhiếp Hạo nói.

Hôn lễ của Thiếu tông chủ, bọn họ đương nhiên là phải tham gia rồi.

Dù có bận cũng phải tham gia, chỉ sợ rằng không được tham gia mà thôi.

Một câu hỏi liền nhận được tư cách tham dự.

Nghe xong lời nói này của Nhiếp Hạo, Nhạc Phong liền gật đầu một cái, đồng tình với quan điểm này.

“Nhưng mà cũng chỉ mới dùng có một câu hỏi mà thôi, còn một câu nữa, có yêu cầu gì khác hay không.”

Nhạc Phong nói.

Như vậy, bọn họ chắc là có thể đi.

Hôn lễ của Thiếu tông chủ, bọn họ có thể khoe khoang biết bao nhiêu năm.

Toàn bộ Ẩn Thiên Tông, cao lắm là chỉ có thể có cao tầng đi được mà thôi.

“Đúng rồi.”

Nhạc Phong đột nhiên nói.

“Sao vậy?”

Nhiếp Hạo tò mò hỏi.

Sau đó, Nhạc Phong lấy Ẩn Thiên Bí Lệnh ra xem, ánh sáng lóe lên, trên Bí Lệnh xuất hiện một nhiệm vụ tuyệt mật.

“Nhiệm vụ cao nhất của Tông môn? Ta nhập môn lâu như thế rồi, vậy mà chưa bao giờ thấy nó cả.”

Nhạc Phong không khỏi cảm thấy kinh hãi.

“Không phải nói ngoại trừ Tông chủ ra, không ai có thể mở ra loại nhiệm vụ có cấp bậc như thế này sao?

Ngay cả cao tầng cũng không thể.”

Nhiếp Hạo cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, sau đó hắn lại nhìn Bí Lệnh của bản thân mình:

“Ta không có nhận được, xem ra là có phân chia đẳng cấp.”

“Là nhiệm vụ gì?”

Nhiếp Hạo tò mò nhìn về với Nhạc Phong.

Sau khi Nhạc Phong nhận được nó vẫn luôn chưa nói cho hắn biết.

Đây chính là nhiệm vụ cao nhất của Tông môn.

Chỉ có thể nhìn không thể nói.

Cực kỳ quỷ dị.

“Có lẽ mà nhiệm vụ mà chúng ta nhận.”

Nhạc Phong cẩn thận suy nghĩ một chút nói:

“Căn cứ vào thời gian hiện tại, cao tầng có lẽ đang đi hoàn thành danh sách khách hàng, sau đó bị Thiếu tông chủ dạy dỗ làm người.

Tiếp đó, Thiếu tông chủ cần người giúp hắn làm việc.

Trực tiếp đi tìm cao tầng.

Lúc đó, cao tầng có lẽ đã biết được chân tướng, Lục thiếu gia chính là Thiếu tông chủ của Ẩn Thiên Tông.

Cho nên bọn họ mới tuyên bố nhiệm vụ cao nhất, giao cho tất cả những người ngũ giai trở lên.

Trong đó nhất định có tin tức vô cùng quan trọng.

Đó chính là…”

Nhạc Phong nhìn Nhiếp Hạo rồi chân thành nói:

“Nhiệm vụ này xuất phát từ Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa.”

“Rất muốn xem tiếp nữa, nhưng đáng tiếc là ta còn chưa tới ngũ giai.”

Nhiếp Hạo cảm thấy mình có hơi lỗ.

Qua một khoảng thời gian nữa là hắn có thể thăng cấp lên ngũ giai rồi, sẽ được cử đi làm nhiệm vụ. Thiếu tông chủ tự mình bảo đảm với hắn, nhưng mà hắn vẫn không dám làm loạn.

Dù sao thì thiên kiếp quá mức kinh khủng, chỉ có thể chuẩn bị thêm một chút nữa.

Cho nên phải bỏ lỡ cái nhiệm vụ này.

“Đi hỏi một vài tiền bối ngũ giai xem sao, ngươi sẽ phát hiện ra rằng khí thế của bọn họ đều sẽ có chút cao.

Dù sao thì cao tầng quyết định thân phận của Thiếu tông chủ.

Ý vị này chính là, Ẩn Thiên Tông chúng ta không phải là cứng rắn bị đẩy thành thế lực đỉnh cấp.

Mà là một thế lực nhất lưu có cơ hội đứng vững được ở đỉnh cấp.”

Nhạc Phong nói.

Nhiếp Hạo:

“...”

Nói nhiều như vậy làm gì, dù sao hắn cũng không thể nhận nó được.

Bỏ lỡ một lần, chính là một đời.

“Đi thôi, đừng xoắn quýt nữa, hoàn thành chuyện ở Thiên Nữ Tông xong thì đi tới Hải Ngoại.

Chuyện này rất quan trọng, nhiệm vụ của chúng ta còn nặng hơn những người khác nữa.

Cho nên, không thể xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.

Hơn nữa, còn phải quan sát tam đại thế lực thật kỹ, xem bọn họ có động tác gì không.

Động tác của Thiếu tông chủ có hơi lớn, ít nhiều gì cũng sẽ bị truyền ra ngoài.”

Nhạc Phong thúc giục Nhiếp Hạo.

Sau đó hai người cùng nhau đi tới Thiên Nữ Tông.

Không trung Lục gia.

Khoảng cách vô tận, vị trí mà không ai có thể phát hiện được.

Một đạo kiếm ý xoay quanh ở đó.

Trên kiếm ý dường như có bóng người nào đó thoắt ẩn thoắt hiện.

Một vệt sáng bay qua, trên đó xuất hiện một vài ký tự:

Bí lệnh cao nhất Tông môn.

Liên quan tới tam đại thế lực thời Viễn Cổ.

Người đề xuất bí lệnh, Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa.

Hôm nay, tên tuổi của Thiếu tông chủ vang danh thiên hạ.

Đại trưởng lão nhìn nội dung của nhiệm vụ cao nhất, phát ra giọng nói nhẹ nhàng từ tốn:

“Tiền đồ.”

Kiếm ý vờn quanh phía chân trời, mặc dù không thể thấy được tam khỏa tinh, nhưng sức mạnh lại không hề bị yếu đi.

Hắn đứng ở đây là để ngăn cản lại hết tất cả các sự tấn công.

Hắn ở đây, Lục gia nhất định sẽ bình an vô sự.

Kiếm của hắn, tuyệt đối sẽ không gãy.

Năm tháng vô tận.

Sẽ có ngày hắn phải chết đi, nhưng tuyệt đối không phải là bây giờ.

Sức mạnh của Đại trưởng lão vẫn luôn đối kháng với sự hỗn loạn ở xung quanh.

Loại cảnh giới này không phải là thứ mà hiện tại hắn có thể sánh bằng được, nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không lùi lại dù chỉ là nửa bước.

Mộ Tuyết ngồi ở trong sân, nàng nghe thấy lời của Chưởng môn Thiên Nữ xong không khỏi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

“Bọn họ nói là có khả năng sẽ bị tam đại thế lực thời Viễn Cổ chú ý tới.

Thần Nữ đại nhân, chúng ta có thể tham dự vào việc này được không?”

Chưởng môn Thiên Nữ Tông nói đại khái lại chuyện này cho nàng nghe.

Bình Luận (0)
Comment