Cao Viễn vẫn đang đi trên mặt biển, hắn phát hiện chính mình đã lâm vào một đám sương mù dày đặc.
‘Xem ra Thiên Cơ Lâu Vũ không muốn gặp ta, không phải vậy thì ta cũng không vướng phải loại tình huống bước lên một bước sương mù dày đặc, lùi về một bước trời quang mây đãng.’
Cao Viễn thở dài trong lòng, nhưng vẫn đi về phía trước, Thiên Cơ Lâu Vũ cũng có thể không phải là không muốn gặp hắn, mà chỉ là thời gian này không có ý định tiếp khách mà thôi.
Nếu thực sự không có cách nào khác, thì hắn sẽ xông thẳng vào.
Về phần Tiên Sơn cơ duyên ở hải vực Không Minh, hắn không để ý.
Cơ duyên ở hải vực Không Minh, người thích hợp tham gia nhất chính là tam giai tứ giai, trên ngũ giai dù có cơ hội thì cũng không thu được cái gì.
Trên ngũ giai, dù gặp được cơ duyên thì cũng không có được cơ duyên.
Đây là quy ước ở hải vực Không Minh, bản thân Tiên Sơn cũng có liên quan đến cái này.
Điều này cũng là quy tắc cố hữu của Tiên Sơn, không ai dám có ý đồ phá luật.
Kể cả Thiên Cơ Lâu Vũ cũng vậy.
Cho nên Cao Viễn cảm thấy, vấn đề hẳn là nằm ở hải vực Không Minh, chờ chuyện này kết thúc, khả năng cao có thể gặp được Thiên Cơ Lâu Vũ.
Đang đi, Cao Viễn lại đột nhiên cảm thấy một loại khí tức kỳ quái, quay đầu nhìn lại, hắn phát hiện phía trên hải vực Không Minh xuất hiện một đám mây lớn bảy màu.
Đám mây trôi nổi phía bên trên hải vực Không Minh, tản ra một ánh sáng mờ ảo, ánh sáng này bao quanh hải vực, ngăn cách hải vực Không Minh với chung quanh, không ai có thể vào, cũng không ai có thể nhìn trộm.
“Hải vực Không Minh bị phong bế rồi? Thứ kia là cái gì?”
Cao Viễn không biết, nhưng nhìn thế nào cũng không thấy bình thường.
Hắn bỗng hơi hiểu lý do vì sao Thiên Cơ Lâu Vũ lại tránh đi, tìm mãi cũng không thấy rồi.
Hải vực Không Minh có dị biến, hơn nữa, không phải chỉ là dị biến bình thường.
Cao Viễn dừng cước bộ, sau đó đi lên không trung.
Hắn muốn nhìn một chút xem hải vực Không Minh tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, việc tìm Thiên Cơ Lâu Vũ kia cũng không gấp được, dù sao thì dị biến không kết thúc hắn cũng sẽ không gặp được Thiên Cơ Lâu Vũ.
‘Nhưng mà thực sự cũng rất muốn hỏi Thiên Cơ Lâu Vũ vài chuyện liên quan tới lần dị biến này.’
Cao Viễn cảm thấy hơi đáng tiếc, bởi vì không thể nào biết rõ được chuyện gì đang xảy ra bên trong kia, cho nên cảm giác như kiểu ngắm hoa trong màn sương vậy.
Hoàn toàn không hiểu.
--- ---
“Hải vực Không Minh xuất hiện dị biến rồi? Chuyện gì xảy ra thế?” Trên Tiên Sơn, rùa đá nhìn về phía đám mây bảy màu hỏi.
Người nó hỏi đương nhiên là Thiên Cơ Lâu Vũ đang ngồi trên lưng nó.
Thiên Cơ Lâu Vũ nhìn về phía trước, lắc đầu đáp:
“Không biết.”
Rùa đá hơi bất ngờ.
“Ngươi cũng không biết? Trên đời này còn có chuyện ngươi không biết rõ sao?”
“Có.” Thiên Cơ Lâu Vũ gật đầu nói:
“Mặc dù ta có thể nhìn thấy hết thiên cơ, nhưng cũng không phải là cái gì cũng biết, có nhiều thứ không nên nhìn, cũng có nhiều thứ không được phép xem.
Chuyện như vậy cũng không có gì kỳ lạ.
Nhất là những việc dính đến điều cấm kỵ bên trong hải vực Không Minh, ta dù có thể nhìn thấy nhưng cũng sẽ không mạo hiểm đi xem.
Có đôi khi biết càng nhiều, càng cần phải cẩn thận, sống cũng sẽ không thoải mái nữa.”
“Bên trong hải vực Không Minh thật sự có thứ đáng sợ như vậy sao?” Rùa đá có chút không tin, bọn hắn ở chỗ này đã được rất nhiều năm rồi.
Ngoại trừ cái cơ duyên có hơi không thể lý giải được kia, thì cũng không có cái gì khác.
“Ngươi thử nói xem?” Thiên Cơ Lâu Vũ cười cười, không đáp.
Hải vực Không Minh vốn rất đặc biệt, hồi còn trẻ, khi hắn mới có khả năng nhìn thấy được thiên cơ, cũng từng có ý đồ xem trộm bí mật của hải vực Không Minh.
Nhưng lại không thấy gì cả.
Mà khi trình độ của hắn đã đạt đến đỉnh điểm, thì đã không còn dám nhìn nữa.
Thứ hải vực Không Minh chôn giấu, không phải là đại bí mật, mà chính là một tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Hắn vừa tò mò lại vừa không muốn biết.
“Có lẽ Hải Yêu bên dưới hải vực Không Minh sẽ biết một vài thứ.” Thiên Cơ Lâu Vũ nói.
Rùa đá thở dài, không nói nữa.
Hải Yêu là một đám sinh vật hơi đặc biệt một chút.
Nó cũng không muốn đi gặp đám sinh vật này.
Chủ yếu là do đối phương không nể mặt mũi bất kỳ một ai.
--- ---
Nhìn cảnh vòng xoáy cơ duyên chồng chéo lên nhau, nhìn cảnh cô ảnh lão nhân trở nên dị thường.
Nhóm người Tiêu Vũ thực sự muốn rời đi.
Thế nhưng ý nghĩ này vừa mới nảy ra trong đầu, bọn hắn lại thấy một vài người đi tới.
Một lát sau, một vài người này đã biến thành một đám người.
Có người quen biết, có người không quen biết.
Nhưng phần lớn đều hiện rõ vẻ kinh hãi trên khuôn mặt.
Rất nhanh sau đó có người lấy lại được tinh thần, tự kiểm tra chính mình xong, lại nhìn xung quanh một lần, tiếp đó thì thấy được vòng xoáy cơ duyên đang dần biến lớn kia và cô ảnh lão nhân vẻ mặt phấn chấn ở gần đó.
Mỗi người đều vô thức lùi lại một chút.
Cái này có hơi kinh dị nha.
Cảnh này giống như là, có một con rối trang trí, đột nhiên ngẩng lên mỉm cười với mình ấy.
Nhóm người Kinh Hải được xem như là nhóm bị kéo tới sớm nhất, cho nên ánh mắt bọn họ sớm đã chuyển sang bên bọn người Tiêu Vũ.
“Nếu như ta đoán không sai, ba người ngay từ đầu đã ở chỗ này rồi đúng không?
Tại hạ là đệ tử Kiếm Nhất phong, Y Song, không biết đạo hữu có biết là chuyện gì đang xảy ra hay không?” Vị Tiên tử của Kiếm Nhất phong kia hướng về phía nhóm người Tiêu Vũ hỏi.
“Tiêu Vũ sư huynh? Sư huynh tìm được vòng xoáy cơ duyên ở chỗ này sao?” Đệ tử Tiên Sơn đi cùng Kinh Hải kia rõ ràng có biết Tiêu Vũ, lên tiếng hỏi.
Sau đó rất nhiều người đều hướng ánh mắt về nhóm Tiêu Vũ bên này.
Mặc dù phần lớn bọn họ đều không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng hiện tại cũng chỉ có hai con đường, hoặc là chạy ra khỏi nơi này, hoặc là tìm hiểu rõ ràng chuyện gì đang xảy ra.
Có người đã thử chạy thoát, nhưng thất bại.
Không thể rời khỏi nơi này được.
Mà phần lớn ở đây cũng đều muốn biết rõ chuyện gì đang xảy ra.
Tiêu Vũ nhìn những người trước mặt này, lắc đầu nói:
“Chúng ta không phải là người duy nhất tìm đến vòng xoáy cơ duyên này.”
“Vậy liệu đạo hữu có thể nói rõ ràng cho mọi người ở đây biết, cụ thể là đã có chuyện gì xảy ra hay không?” Có người hỏi.
Tiêu Vũ cảm thấy không có cái gì phải giấu diếm, dù sao thì cũng không có ai muốn chết ở chỗ này.
“Đã có ba người tiến vào vòng xoáy cơ duyên này, sau khi ba người đó đi vào được một lúc thì bắt đầu có dị biến xuất hiện.” Tiêu Vũ nói.
“Đã có người tiến vào rồi sao? Là ai vậy? Có phải chính bọn họ là nguyên nhân dị biến xảy ra hay không?” Nhiều người đều kinh ngạc không hiểu.
“Người đi vào bên trong có hai người là đệ tử Tiên Sơn giống ta, sư huynh Ca Từ và sư tỷ Thiều Thanh, người còn lại là một nhị giai.”
Lời nói của Tiêu Vũ khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy hơi bất ngờ.
“Ca Từ? Ta nhớ Ca Từ hình như là một thiên kiêu thiên phú dị bẩm thì phải?”
“Ta cũng nhớ rõ, khi đó Ca Từ được ca tụng là thiên tài số một, thiên kiêu nhất trong thế hệ chúng ta, tuổi còn trẻ đã đạt đến tứ giai.”
“Nói vậy thì dị biến này là do vị thiên kiêu kia tạo ra sao?”
“Có lẽ thật sự là như vậy.”
Kinh Hải cũng từng nghe nói đến Ca Từ, xác thực vô cùng lợi hại.
Thậm chí người này còn có một vài chiến tích kinh người, lúc đó nghe nói thực lực của hắn gần như là mạnh nhất trong số những người cùng thế hệ.
Chỉ là độ xuất hiện của nhân vật này tương đối thấp, tính cách cũng không cường thế, nếu không thì chắc chắn sẽ còn nổi danh hơn.
Nếu như nói Ca Từ là nguyên nhân dị biến xuất hiện, thật ra cũng có chút đáng tin, nhưng bản thân Kinh Hải lại để ý đến nhị giai kia hơn.
Nếu như Ca Từ mạnh như thế, làm sao một nhị giai có thể đi vào cùng?
Nhị giai kia là ai, lại to gan như vậy?
Kinh Hải nhìn Tiêu Vũ, nghi ngờ nói:
“Vị đạo hữu này, liệu có thể nói cho tại hạ biết vị nhị giai kia là ai không?”
Tiêu Vũ gật gật đầu, nhị giai này xuất hiện quả thật có điểm đáng ngờ, thật ra hắn khi đó cũng có chút ngoài ý muốn.
Sau đó Tiêu Vũ mở miệng nói:
“Nhị giai kia là người mà sư huynh Ca Từ tình cờ gặp được ở trên đường, người này có lai lịch như thế nào thì chúng ta không rõ lắm, nhưng căn cứ theo lời giới thiệu của sư huynh Ca Từ, thì người đó hẳn được gọi là Lưu Hỏa.”
Nghe được lời nói này của Tiêu Vũ, Kinh Hải hơi sửng sốt.
Sau đó khó khăn mở miệng nói:
“Ngươi nói người kia là Lưu Hỏa? Là Lưu Hỏa của Ẩn Thiên tông sao?”
Lúc này, trong đám người bắt đầu có người kích động:
“Lưu Hỏa? Là thật hay giả thế, thật sự là Lưu Hỏa kia sao?”
“Chắc không phải đâu, sao có thể là Lưu Hỏa chứ?”
“Nếu như người đó thật sự là Lưu Hỏa kia, vậy chuyện dị biến xảy ra khả năng thật sự có quan hệ với hắn.”
-----
Dịch: MB_Boss