Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1192 - Chương 1192: Mộ Gia Lại Bị Hủy Một Lần Nữa? 3

Chương 1192: Mộ gia lại bị hủy một lần nữa? 3 Chương 1192: Mộ gia lại bị hủy một lần nữa? 3

Mộ gia lại bị hủy một lần nữa? 3

Đêm khuya.

Lục Thủy nằm ở trên giường, nhìn lên trần nhà, hắn đang tự hỏi.

Nghĩ thử xem đêm nay hắn không có triệu hoán Răng Thần, vậy hắn có phải đi qua bên đó hay không?

Không mở được cổng không gian cho nên không tiện một chút nào cả.

Ngay trong lúc Lục Thủy đang suy nghĩ, một đạo ánh sáng tím hiện lên.

Lục Thủy cảm giác có cái gì đó chui vào trong chăn.

Đêm tối, trăng sáng, ổ chăn đột nhiên nhô lên, ngay sau đó có một bàn tay mảnh khảnh tái nhợt duỗi ra từ bên trong đó, vọt thẳng tới ngực hắn.

Thực sự là rất kinh dị.

Nháy mắt sau đó, đầu của Mộ Tuyết chui ra khỏi chăn, nàng nằm trên người Lục Thủy, nhìn Lục Thủy, giọng nói mang theo ý cười:

“Lục thiếu gia, có bị dọa hay không hả?”

“Quá kinh dị.”

Lục Thủy mặt không đổi sắc, nói.

Phối hợp qua lại hơn một tháng, Mộ Tuyết ngày càng khoa trương hơn.

Không dễ chọc.

“Nhìn bộ dạng của ngươi không hề giống như bị ta dọa sợ chút nào cả.”

Mộ Tuyết bĩu môi, ngả sang nằm bên cạnh Lục Thủy.

“Lục thiếu gia có phải đã nhận được tin tức rồi không?”

Mộ Tuyết dựa đầu vào bả vai Lục Thủy, sau đó kéo chăn ra.

Cái đùi di chuyển một chút, trực tiếp chuyển vị trí ra khỏi cái chăn.

Lục Thủy liếc mắt một cái, sau đó khởi động Thiên Địa Chi Lực, bao trùm lấy gian phòng.

Làm xong hết mọi chuyện, Lục Thủy mới nói:

“Hình như tròn ra một vòng.”

Mộ Tuyết vốn dĩ đang dời chân ra khỏi chăn thì đột nhiên ngừng lại.

Sau đó yên lặng đắp chăn lại, quay đầu nhìn về phía Lục Thủy, trong mắt tràn đầy sự hung ác:

“Lục thiếu gia, lúc nãy ngươi vừa mới nói gì vậy?”

Với lại, ngươi đã thấy được cái gì rồi?”

Lục Thủy giật giật tròng mắt, nhìn ngực Mộ Tuyết nói:

“Hình như tròn ra một vòng.”

“...”

Sau đó Mộ Tuyết kéo kéo váy, như thế này mới trông rõ ràng hơn một chút.

Rất nhanh sau đó nàng liền phản ứng lại, lúc nãy mờ ảo như thế, làm sao mà Lục Thủy có thể nhìn ra được?

Sau đó, nàng liền huy động nắm đấm.

Rầm!

Âm thanh cực lớn.

“Lục thiếu gia, nam tử hán đại trượng phu, dám làm dám nhận, cảm thấy chân ta thô thì nói cho rõ.”

Lục Thủy ôm chặt bụng, Mộ Tuyết đánh chỗ nào không đánh, hết lần này tới lần khác cứ nhắm vào bụng mà đánh.

Cơm tối cũng bị đánh tới sắp trào ngược ra ngoài luôn rồi.

Chân bị lộ ra, ta khen nó có thịt một chút thì có gì sai chứ?

Có tin là trực tiếp đổi một cái váy khác luôn hay không?

Thôi bỏ đi, quần áo cũng không có ở chỗ hắn.

“Hừ!”

Mộ Tuyết hừ lạnh một cái, sau đó núp lại vào trong chăn.

Lục Thủy dùng tay xoa xoa bụng.

Chỉ là một người bình thường thôi mà nắm đấm lại có lực lớn tới như thế.

“Mộ tiểu thư đang nói về chuyện hôn lễ bị dời lên sớm hơn dự định sao?”

Lục Thủy cảm thấy cái này cũng được coi là đang nói chính sự.

Những thứ khác thì chờ bụng của hắn tỉnh lại rồi nói.

Nếu không phải do hắn đánh không lại Mộ Tuyết, hắn sẽ để cho nàng làm càn như thế sao?

Ha ha.

“Lục thiếu gia đang nghĩ cái gì vậy?

Khóe miệng còn treo nụ cười lãnh khốc vô tình, có phải là đang muốn động thủ với ta hay không?”

Giọng nói của Mộ Tuyết vang lên.

“Mộ tiểu thư, hiện tại đã là đêm khuya rồi.

Đêm tối, trăng sáng, chỗ của ta hoàn toàn không có đèn điện. Một người bình thường như ngươi, làm sao có thể nhìn thấy được ta đang nở một nụ cười lãnh khốc?”

Lục Thủy hỏi ngược lại.

“Đoán, bây giờ thì xác nhận rồi.”

Mộ Tuyết cọ cọ một bên mặt của Lục Thủy.

Lục Thủy:

“...”

Xem ra là muốn ta ra tay.

Ngày thứ 2.

Lục Thủy ngồi ở dưới cái cây ở bên hồ.

Hắn nhìn lên bầu trời, thấy có một luồng lực lượng đang hội tụ về phía bên này.

Là sức mạnh vặn vẹo của Nguyệt tộc.

“Xem ra đã có phản ứng rồi, hôm nay phải đi tìm cha vợ một chút.”

Lục Thủy âm thầm quyết định trong lòng.

Tối hôm qua, nhờ Mộ Tuyết mà hắn đã biết được ngày xác định của hôn lễ, ngày 15 tháng 12.

Không nghiêng không lệch, ngay giữa tháng.

Ai định ra?

Hiện tại.

Cách hôn lễ còn 47 ngày nữa.

Cách thời gian hắn có thể thăng cấp lên thất giai là 34 ngày.

Cộng thêm một chút thời gian bận rộn, dài nhất là 40 ngày.

Cẩn thận suy nghĩ lại thì, vẫn có thể thử một chút.

Vui vẻ một chút đi.

Nếu không thì sẽ cảm thấy có chút thua thiệt.

Nhưng mà, giữa trưa ngày hôm nay, Mộ Tuyết phải đi phát thiệp mời, Đường gia phải bồi Đường di đi một chuyến, thân thích quan trọng khác cũng phải đi một chuyến.

Khả năng cao là cần tới ba hay năm ngày gì đó.

Lục Thủy đang suy nghĩ xem có nên bảo Chân Linh đi cùng hay không.

Lỡ như khi ra ngoài mà thiếu gì đó, Chân Linh sẽ có tác dụng rất tốt.

Nếu như không có, cũng có thể nhờ Chân Võ.

Bọn họ có thể truyền qua lại cho nhau mấy món đồ vật nhỏ ấy.

Lần trước, còn có thể dùng thần giao cách cảm.

Mà Chân Võ cũng phải trở về Lục gia để hỗ trợ lấy ra một ít linh thạch, dùng để thanh toán khi ra ngoài.

Trăm vạn tế đàn, đối phương đã có can đảm để xây dựng nên chúng nó, hắn đương nhiên sẽ dám thu rồi.

Có thể làm được rất rất nhiều chuyện.

Chỉ có điều, không biết là có thể thành công hay không.

Xây được trăm vạn tế đàn là một chuyện, thu được cam lộ dư trạch xong, có thể thành công tìm được chỗ của Minh, hay là chỗ của ba người Đế Tôn hay không, thì khó mà biết được.

Chỉ sợ là trước khi hắn tìm thấy được thì đã dùng hết dư trạch rồi.

Nếu thế…

Sẽ có hơi khó chịu.

Vù!

Bầu trời bắt đầu bị bóp méo.

Lục Thủy biết đây là do sức mạnh của Nguyệt tộc bắt đầu buông xuống, thông đạo cộng minh giữa Nguyệt và Minh bắt đầu được hình thành.

Minh Nguyệt thân là một trong những người Thí Thần, lực lượng vô cùng cường đại, sánh ngang với cả Đại trưởng lão.

Đừng nói tới việc bóp méo không trung của một khu vực nào đó, toàn bộ Mộ gia bị bóp méo cũng là chuyện bình thường.

Nhưng mà, vẫn chưa đến mức sẽ phát sinh chuyện khủng khiếp như vậy.

Hắn đã lưu lại trong vết tích một phương pháp khẩn cấp, một khi có điều gì đó vượt quá giới hạn, thông đạo sẽ ngay lập tức bị đóng lại.

Với lại, hắn và Mộ Tuyết vẫn còn ở đây, Mộ gia có thể xảy ra chuyện gì được chứ?

Nếu như vậy chẳng phải sẽ kéo dài thời gian hôn lễ của bọn họ sao?

Đương nhiên, Lục Thủy cũng sẽ không làm chuyện này.

Loại chuyện ngu xuẩn như chủ động kéo dài thời gian hôn lễ, hắn sẽ không làm.

Nếu như mẹ hắn có thể mở miệng kéo dài thời hạn, vậy cũng tốt.

Đáng tiếc, mẹ và hắn không hợp ý nhau, lão nhân gia như nàng chỉ mong có thể càng sớm càng tốt.

Ầm ầm!!!

Trên bầu trời bị vặn vẹo bắt đầu lóe lên sấm sét.

“Hy vọng cha vợ chống đỡ được.”

Nguyệt muốn kéo hắn vào trong cửa, lực lượng là do cha vợ cung cấp.

Cần không ít sức mạnh.

Cha vợ hắn chỉ là ngũ giai đỉnh phong mà thôi, có lẽ sẽ khá là tốn sức, tinh thần của hắn trong mấy ngày nay khá là uể oải.

Nhưng mà, sau khi kéo vào xong, tất cả liền sẽ thành hình.

Đến lúc đó, có thể xác định được rằng có thành công hay không.

Bình Luận (0)
Comment