Mê Vụ Chi Đô trong ghi chú (1)
Tiếng nổ vang khắp trời đất!
Thu hút sự chú ý của một số người.
Nhưng không ai có thể cảm giác được nguồn gốc của tất cả những biến hóa này.
Mộ Tuyết vẫn đang ở trên xe lửa, nàng nhìn ra bên ngoài, nhìn đến vị trí của Mộ gia.
Cứ có cảm giác trong nhà rất không an toàn.
Có điều…
Từ giờ cho đến lúc nàng lấy chồng chỉ còn có nửa tháng nữa, cho nên trong nhà sẽ không có chuyện gì.
Nếu không, Lục Thủy còn cưới nàng thế nào?
Mặc dù trong lòng Lục Thủy có tính toán, nhưng chắc chắn sẽ không khiến hôn ước bị trì hoãn.
Lục Thủy chính là như vậy.
Nhớ tới Lục Thủy, Mộ Tuyết cũng cảm thấy vui vẻ.
“Sao vậy?” Dì Đường nhìn Mộ Tuyết, nhẹ giọng hỏi.
Mộ Tuyết lắc đầu, nói khẽ:
“Cảm giác trong nhà như sắp xảy ra chuyện gì đó, nhưng sẽ không có vấn đề gì.”
Nghe được câu này, dì Đường cũng có chút bất ngờ, nhưng nếu Mộ Tuyết đã nói là không có việc gì, vậy hẳn sẽ không có việc gì.
Có điều, vừa rồi Mộ Tuyết đã cười.
Khả năng là nhớ tới Lục Thiếu gia, cho nên là, biến hóa ở Mộ gia là có quan hệ với Lục Thiếu gia?
Vậy xác thật không phải chuyện lớn gì.
Sau đó, dì Đường liền an tâm lại, bắt đầu thảo luận với Mộ Tuyết chuyện thiếp mời.
Mau chóng kết thúc, mau chóng để Mộ Tuyết đi gặp tiểu tình lang của nàng.
Nhã Nguyệt lúc này đang ngồi ngay bên cạnh mẹ mình, Nhã Lâm thì ôm Hỏa Vân Thú ngồi cạnh Mộ Tuyết.
Đương nhiên, Nhã Nguyệt vẫn để mắt đến Nhã Lâm, nhưng cũng vẫn luôn chú ý tới chuyện phát thiếp mời.
Chờ đến khi chính nàng lập gia đình cũng không bị luống cuống chân tay.
Ra vẻ bản thân tương đối thuần thục.
…
Trên bầu trời Lục gia, phía trên kiếm ý, ánh mắt Đại Trưởng lão đột nhiên hướng về phía sau núi Lục gia.
Bên kia vẫn còn chút sức mạnh của hắn.
‘Khu vực không tồn tại?’
Hắn có chút ngạc nhiên, sau đó, một trận gió nổi lên.
Trận gió thổi tới phía sau núi Lục gia, dường như đi qua một khoảng không vô tận tới khu vực không tồn tại.
Mà sau khi cơn gió kia thổi qua, rất nhiều người đều đã nhận ra sự biến hóa của thiên địa.
Mấy người Tiên Quân Thái Nhân có chút ngây người nhìn về phía chân trời.
“Là chỗ nào xảy ra vấn đề?” Tiên Quân Thái Nhân tựa như đang hỏi người bên cạnh, lại tựa như đang hỏi chính mình.
“Không thể nắm bắt được phương hướng, có điều, sức mạnh của Đế Tôn đã mạnh lên một phần.
Không phải là do mưa móc dư trạch.
Biến hóa này là đột ngột xuất hiện.” Tiên Quân Tử Vi nhìn về phía chân trời, bình tĩnh nói.
Thế giới nơi đây quỷ dị khiến bọn hắn nghĩ không thấu.
Biến hóa chưa từng dừng lại.
Bọn hắn cũng không dám vọng động.
“Hy vọng không phải là do vị Lưu Hỏa của Ẩn Thiên Tông kia làm ra, nếu là như vậy, chúng ta sẽ ở thế hạ phong.” Tiên Quân Thái Nhất thở dài nói.
“Lưu Hỏa, ta không nhớ Tiên Đình có bao giờ chọc tới loại người kiểu này.” Tiên Quân Tử Vi suy tư hồi lâu, cũng không nhớ ra có vị nhân vật này thời Viễn Cổ.
“Liệu có phải thuộc thời đại của Đế Tôn kia không?” Chiến Thần mở mắt ra.
Thời đại kia của Đế Tôn, bọn hắn ít nhiều cũng có chút hiểu biết.
Nhưng người nhiều tuổi nhất trong số bọn họ, Tiên Quân Thái Nhất, cũng không thể tính là người của thời đại Đế Tôn.
Chỉ có Tiên Quân Tinh Ti miễn cưỡng tính là thuộc thời đại kia.
Nhưng Tiên Quân Tinh Ti đã không còn.
Bọn hắn không có được đáp án cuối cùng.
“Chẳng lẽ uy hiếp lớn nhất của chúng ta thật ra lại là Lưu Hỏa sao?” Tiên Quân Thái Nhất thở dài một tiếng, nói.
“Không biết rõ lai lịch đối phương, hoặc là hắn chỉ muốn giúp kẻ yếu.” Chiến Thần nói.
Bọn hắn đương nhiên chỉ có thể suy đoán, không có được đáp án chính xác.
Có điều bọn hắn cũng không quá xoắn xuýt chuyện này.
Bất kể như thế nào, đã có manh mối về đứa con thứ hai của Lục gia.
Một khi nó giáng thế, thì hoàn toàn không phải người bọn hắn có thể đối kháng được, hoặc là nói hoàn toàn không có cách nào ngăn cản đối phương phát triển.
Chuyện này chỉ có thể giao cho mấy người Đế Tôn.
Để Đế Tôn có thể xuất thủ, bọn hắn đang toàn lực giúp Đế Tôn tỉnh lại.
Dù đứa con thứ hai có sinh ra, mấy người Đế Tôn cũng có thể thức tỉnh trước khi đứa con thứ hai hoàn toàn phát triển.
Đây là cực hạn của bọn hắn.
Thời gian khoảng ba năm.
Đây là tin tức bọn hắn nhận được, chỉ cần duy trì tốc độ này là đủ.
Về phần ngăn cản Lưu Hỏa.
Kiếm Nhất Phong, Đạo Tông, Trùng Cốc, bọn hắn thật sự khó mà đối kháng được.
Trước khi Lục gia có mang đứa con thứ hai, bọn hắn đã tiêu hao quá lớn, nếu không cũng không đến mức như vậy.
Hay là mau chóng khôi phục đi.
Sau này bọn hắn sẽ không cách nào chinh chiến, chỉ có thể phối hợp với Đế Tôn hành động.
…
Lục Thủy vốn là đến quan sát Khởi Nguyên Thạch.
Nhưng ngay khi vừa kết nối tới thông đạo, hắn có cảm giác như nhìn thấy một màn sương mù.
Tiếp đó, chính chỗ hắn đứng cũng bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Dường như bị hút vào vực sâu vô tận.
Sức mạnh của hắn đủ cường đại, cho nên bị khóa chặt.
Cha vợ cũng không bị ảnh hưởng quá lớn.
‘Đây là có chuyện gì?’ Lục Thủy hơi kinh ngạc trong lòng.
Có điều hắn cũng không thoát khỏi lực kéo này, mà thuận theo đó đi tới.
Đương nhiên, hắn đã mặc áo bào đen vào.
Để phòng ngừa nguy cơ.
Trong vực sâu xuất hiện sương mù, chỗ của Mê Đô là Mê Vụ Chi Đô.
Cho nên lần này đi qua, có khả năng sẽ trực tiếp tiến vào Mê Vụ Chi Đô.
Nếu như có thể tiến vào Mê Đô chỗ Minh, vậy càng tốt hơn.
‘Hy vọng sẽ không tốn quá nhiều thời gian.’
Sau đó, Lục Thủy trực tiếp biến mất ở gần Khởi Nguyên Thạch.
Có điều nơi này từ đầu đến cuối đều bị sương mù bao trùm, mà Mộ Trạch thì đang cố gắng duy trì thông đạo.
Hắn cảm nhận được ảnh hưởng to lớn của thông đạo này.
Giống như hắn đang liên thông với thông đạo của thế giới vậy, chuyện này quá đáng sợ.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Thủy biến mất.
May mà trước khi biến mất Lục Thủy đã truyền lời cho hắn, để hắn không phải lo lắng.
Sương mù khuếch tàn, bao trùm tổ địa.
Bên ngoài tổ địa, mấy người Mộ Uyên có thể phát giác được sự tồn tại của sương mù.
Bọn hắn truyền lời vào trong, nhưng sương mù này là ngăn cách tất cả, nhìn lâu còn khiến cho người ta cảm thấy mê man.
Cái này…
Rốt cuộc là cái gì?
Mộ Uyên thở dài một tiếng:
“Nơi này để ta trông coi, chuyện trong tộc và Lục gia cần phải duy trì, ngươi đi sắp xếp chút đi.”
Hôn lễ đã định ngày, đương nhiên không thể chậm trễ.
Nếu như có thể, bọn hắn càng muốn đẩy lên sớm hơn một chút, cầu viện cũng được.
Loại chuyện này, đã vượt ra khỏi nhận biết của bọn hắn.
Nếu như quả thật không có cách thì vẫn phải cầu viện, dù sao cũng có khả năng ảnh hưởng đến việc tổ chức hôn lễ.
Có lẽ Lục gia sẽ để trong lòng.
...