Cầu hôn (2)
Nhị Trưởng lão cảm thấy Lục Thủy hẳn cũng không biết Cửu và Lục gia có quan hệ gì, nhưng trên đời có nhiều vấn đề như vậy, Lục Thủy không thể biết hết được.
Nếu như hắn không muốn bại thanh danh, hẳn là sẽ dùng mệnh để trả lời đi.
Nhưng nghĩ lại, loại người như Lục Thủy này, từ nhỏ đến lớn đều không khiến người ta bớt lo, thật sự sẽ làm được chuyện đáng tin cậy sao?
Nhỡ đâu trực tiếp nói một câu không biết thì sao?
Cái này…
Cũng không phải là không được.
Dù sao cũng đã tới, thử một chút cũng không sao.
“Đúng vậy, ta đặc biệt thích nơi đáy biển này.” Cửu ngồi giữa không trung, nói:
“Thần Vực của ta vẫn luôn nằm dưới biển, an tĩnh lại mát mẻ.
Hải Yêu chính là do ta sáng tạo ra ở dưới biển.
Các nàng đặc biệt ầm ĩ.
Sau đó ta liền chạy ra ngoài, không trở về Thần Vực nữa.
Về sau, trong số các nàng cũng có một hai người chạy ra ngoài, không còn trở về.
Những người còn lại liền đi tìm, nhưng sau khi ra ngoài cũng đều không thể trở về.
Cuối cùng, tất cả mọi người đều đi ra ngoài, một người cũng chưa từng trở lại.
Hóa ra là trốn ở gần đây.”
Nhị Trưởng lão hơi kinh ngạc.
“Vì sao các nàng đi ra ngoài lại không thể trở về nữa?”
Cảm thấy là Cửu cố ý, quá ồn liền vứt bỏ, vô tâm ném đi.
Cửu không phải là không làm được loại chuyện này.
Bốp!
“Đừng có nghĩ lung tung, ta khi đó thế nhưng là một Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa ngây thơ hiền lành, khi đó ta còn chưa bị lệch lạc.” Cửu gõ vào đầu Nhị Trưởng lão một cái, tiếp tục nói:
“Dù có bị lệch lạc, ta cũng liền…ta dường như cũng chưa từng làm gì.
Sao có thể nói là bị lệch lạc được?
Có điều ta sẽ chắc chắn không vì chê các nàng nhao nhao vụng trộm mà vứt bỏ các nàng.
Khi đó, ta rời khỏi Thần Vực, Thần Vực liền tự động che giấu đi.
Một người ra ngoài là một người không về được, sau đó, toàn bộ đều đi ra.
Cũng chỉ có thể dọn nhà tập thể.”
Nhị Trưởng lão: “...”
Khó trách bọn họ là người một nhà lại đánh nhau, những người này quả thật là không tim không phổi.
Hải Yêu thật sự là loài sinh vật đơn giản.
“Vừa rồi ngươi nói Hải Yêu là do ngươi sáng tạo ra sao?” Nhị Trưởng lão đột nhiên nghĩ tới vấn đề này.
“Không thể sao?” Cửu nhìn Nhị Trưởng lão, hỏi lại:
“Ta là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa, mượn dùng một thứ gì đó của thế giới này, sáng tạo ra vài chủng tộc thì có cái gì không đúng?
Tộc Bất Tử trước đó ngươi dẫn đầu, thật ra cũng là vì ta mà xuất hiện.
Bất ngờ sao?”
Nhị Trưởng lão hơi sửng sốt.
Nhất thời, nàng cảm nhận được sức mạnh kinh khủng của Cửu, quả thật không phải là thứ người bình thường có thể với tới.
Đây đúng là Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa.
Nhưng mà…
Vì sao bình thường lại không cảm nhận được gì?
“Bởi vì khả năng tương tác của ta cao a.” Cửu bĩu môi nói:
“Tiểu Tiểu Đình, ngươi có biết không?
Ngươi là đang khinh thường Chân Thần.
Phải bị thần phạt, nhưng ta thấy ngươi đáng yêu như vậy, cho nên ta mới không trừng phạt ngươi.
Để ta chải đầu cho ngươi đi.”
Đúng, chính là như vậy.
Nhị Trưởng lão vẫn luôn không cảm thấy thần uy của Cửu.
Cảm thấy giống như đứa trẻ nhà bên, hơn nữa, đối xử với nàng thật ra cũng không kém như vậy.
Ngoại trừ việc thích đưa câu đó.
Cái này rất khiến cho người ta cảm thấy bất đắc dĩ.
“Đúng rồi.” Giọng nói của Cửu vang lên:
“Tiểu Tiểu Vi đã gặp Lục Thủy ở Mê Vụ Chi Đô.
Lục Thủy biết đối phương là Tiểu Tiểu Vi.
Sau đó Tiểu Tiểu Vi nói với Lục Thủy, hắn là Tông chủ của Ẩn Thiên Tông.”
“A?” Nhị Trưởng lão hơi ngây người:
“Đây là đang làm gì?”
“Tiểu Tiểu Vi cố ý.” Cửu mở miệng nói:
“Có điều Tiểu Tiểu Vi quá non, hắn không nên chọn lúc Lục Thủy đang mặc áo bào đen để nói chuyện này.
Đúng ra nên gọi hắn tới phía sau núi, nói cho hắn biết bí mật này, sau đó truyền vị cho Lục Thủy.
Lại hỏi Lục Thủy có ý kiến gì với người tên Lưu Hỏa này không.
Như vậy rất đặc sắc.”
Nhị Trưởng lão: “...”
Đây quả thật là Chân Thần hiền lành sao?
Nói mình ngây thơ thiện lương, một chút sức thuyết phục cũng không có.
Có điều giả mạo Thiếu Tông chủ, lại phát hiện chính mình là Thiếu Tông chủ thật, không biết Lục Thủy có cảm nghĩ gì.
“Cũng không có cảm nghĩ gì nhiều, chỉ là về sau sẽ không khoác cái áo gile Lưu Hỏa này nữa.” Cửu lại suy nghĩ chút, nói tiếp:
“Căn cứ theo suy đoán của ta, hắn chắc chắn đã nghĩ như vậy.”
Nhị Trưởng lão không nói gì thêm, cũng không nghĩ gì nữa.
Bởi vì Cửu có thể nghe được suy nghĩ của nàng, hơn nữa còn nói thẳng ra.
Còn may suy nghĩ của nàng tương đối thuần khiết, nếu không cứ bị đọc tâm như vậy, nhất định rất khó chịu.
Bốp!
Cửu lại gõ lên đầu Nhị Trưởng lão một cái, nói:
“Không nên nghĩ rằng Chân Thần không chịu nổi như vậy.”
“Lục Thủy không phải đến Mộ gia sao?” Nhị Trưởng lão đột nhiên có chút hiếu kỳ, hỏi:
“Hắn sao lại chạy đến Mê Vụ Chi Đô rồi?”
Về an nguy của Lục Thủy, nàng cũng không lo lắng.
Đại khái là sau khi biết Lục Thủy thích làm ầm ĩ, chỗ tốt duy nhất là, không cần quá lo lắng việc hắn có gặp nguy hiểm hay không.
Có lẽ là vì lòng tin Cửu cho nàng, rằng Lục Thủy đặc biệt, cường đại.
“Cái này rất phức tạp, hắn đang tìm Mê Đô, có điều dựa vào thực lực hiện tại của hắn, sẽ không tìm thấy Mê Đô.” Cửu đáp.
“Tìm được thì thế nào?” Nhị Trưởng lão hỏi.
“Thế giới đại khái sẽ có xu hướng đi tới trạng thái tương đối hoàn thiện.
Tất cả đều sẽ trở về bình thường, có lẽ đây mới là kết quả nhiều người mong muốn.” Cửu cười nói:
“Ta cũng chỉ thích xem một màn kia.
Khi đó đại khái chính là lúc ta rời khỏi Tiểu Tiểu Đình.
Lúc đó, liệu Tiểu Tiểu Đình có không bỏ được ta không?”
Nhị Trưởng lão quay đầu nhìn Cửu một chút, sau đó nói:
“Ngươi sẽ nói tất cả mọi chuyện cho ta biết chứ?”
“Ngươi thật không đáng yêu, bây giờ đang là bầu không khí thương cảm.” Cửu chọc chọc mặt Nhị Trưởng lão, nói.
Sau đó, nàng lại nói:
“Sẽ, ta sẽ nói cho ngươi biết, khi đó ngươi nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Vì đây đơn giản chính là kỳ tích.
Không, so với kỳ tích còn lợi hại hơn.
Một nét bút kinh thiên.”
Nhị Trưởng lão: “...”
Không nói ra, có thể không khen sao?
“Hai đứa Lê Âm không sao chứ?” Nhị Trưởng lão hỏi.
Có một đoạn thời gian, nàng đi tìm kiếm một thứ rất lâu, cuối cùng mới quyết định trực tiếp đi đoạt một cái.
Làm trễ nải rất nhiều thời gian.
Cho nên, nàng cần biết Lê Âm có vấn đề gì hay không.
Dựa vào thực lực của nàng, đương nhiên không thể phát hiện được chút vấn đề gì, nhưng thực lực của Cửu vượt nàng rất rất xa.
Hơn nữa, Cửu không chỉ thấy hiện tại, mà còn cả tương lai.
“Yên tâm đi, không có vấn đề gì, nàng bây giờ còn đang vui vẻ đẩy nhanh chuyện hôn lễ.
Hôn lễ sớm hơn, sẽ bận rộn hơn.
Có điều Tiểu Tiểu Cố cũng không để cho nàng bận quá.
Tất cả đều không có bất cứ vấn đề gì.” Cửu an ủi.
Nhị Trưởng lão không nói gì.
Hôn lễ đẩy lên sớm hơn, thật khiến cho người ta bất ngờ.
Sau khi vợ chồng Lục Cổ có con, lại càng làm thêm nhiều chuyện.
Cũng coi như mang lại công trạng cho gia tộc.
Đột nhiên, nàng có chút tò mò:
“Vậy có đủ thời gian không?
Chỉ còn có nửa tháng nữa.”
Công trình của Lục Thủy quá lớn.
“Đủ, tối đa là hơn một tháng chút.” Lúc này, giọng điệu của Cửu hơi trầm xuống, có chút chán nản:
“Cho nên, hắn lại trì hoãn nhiệm vụ ta giao cho hắn.
Đến giờ vẫn chưa đưa Chân Thần Duy Nhất đến nơi cuối cùng của biển gặp ta.
Hoàn toàn không để Chân Thần Độc Nhất Thiên Địa là ta vào trong mắt.”
Nhị Trưởng lão bắt đầu nhìn bản vẽ xây dựng tế đàn.
Cửu cũng không e ngại bất kỳ kẻ nào.
Mặc dù vẫn luôn nói Lục Thủy và Mộ Tuyết đặc biệt, nhưng Cửu đều coi bọn họ là trẻ con mà đối đãi.