Sức mạnh chân chính của ta (1)
Nữ Vương Hải Yêu đang dựng tế đàn, bất chợt cảm nhận được một cỗ khí tức đặc biệt.
Dường như đang khuếch tán về phía các nàng bên này.
Điều này khiến nàng hơi kinh ngạc.
Sau đó, sức mạnh Đại Đạo phun trào, trực tiếp đẩy lùi khí tức kia.
Tiếp đó, nàng biến mất tại chỗ, phải đi nhìn xem đã xảy ra vấn đề gì.
Lúc xuất hiện lần nữa, nàng đã ở dưới hải vực Không Minh.
Cũng chính là nơi Thiên Sinh Thần đang ẩn náu, bây giờ, ở nơi này có khí tức tràn ra.
Khắp hải vực Không Minh đều có loại khí tức này.
Nếu như không phải nàng nhận biết rất rõ khí tức ở hải vực của mình, thì nàng thật đúng là không biết nơi này đã thành ra như vậy.
‘Xem ra Thiên Sinh Thần lại có dấu hiệu thức tỉnh, hơn nữa khác với lần vô thức tràn ra trước đó, vấn đề có chút lớn.’
Khí tức lần này rõ ràng đang nỗ lực tránh né, cố ý ẩn nấp.
Nếu không ảnh hưởng tới nàng bên kia, nàng chắc chắn vẫn còn đang xây dựng tế đàn.
Người trông coi nơi này không đủ thực lực thì cũng không phát hiện được.
‘Đi thông báo cho Tử Y Thần Nữ.’
Tình huống nơi này nàng chưa chắc đã có cách, nhưng Tử Y Thần Nữ thì khác, hẳn là sẽ có cách.
Nhất thời nàng cảm thấy có chút may mắn, bản thân chỉ tùy tiện chọn một đồng minh, thế mà lại mạnh như vậy, là một trong những người mạnh nhất nơi này.
Vận khí là đứng về phía Hải Yêu các nàng.
Chỉ cần sống đủ lâu, luôn sẽ có một ngày gặp may.
Nữ Vương Hải Yêu thử một chút, dùng thuật không gian liên hệ với Tử Y Thần Nữ.
Loại chuyện này không thể trì hoãn được.
Nàng vẽ phù văn ở bên cạnh, sức mạnh không gian theo đó xuất hiện.
…
Sau khi đưa tiễn Lục Thủy, Mộ Tuyết đang cùng mấy người Trà Trà dạo phố.
Trà Trà muốn mua quần áo, đã đi mua hai ngày vẫn còn chưa mua được.
Cho nên hôm nay vẫn muốn đi dạo chơi.
Tiếp theo đi Cung Thu Cảnh, sau đó đến Thiên Nữ Tông, cuối cùng lại tới chỗ Hải Yêu.
Thiếu nữ vô tâm phiền toái.
Ở Thần Vực Lục gia.
Cái này cần nghĩ cách dẫn ra.
Hẳn là có thể.
Về phần cô gái mập nhỏ Lâm Hoan Hoan, dễ dàng nhất.
Chỉ là trong lúc Trà Trà đang thử quần áo, Mộ Tuyết đột nhiên cảm giác được có người gửi tin tức tới.
Là gửi tới nàng qua không gian.
‘Nữ Vương Hải Yêu?’
Mộ Tuyết hơi ngạc nhiên, sau đó đưa tay bắt lấy tin tức đột nhiên xuất hiện này.
Không bao lâu sau, Mộ Tuyết đã biết được đại khái nội dung.
‘Thiên Sinh Thần có dị động?’ Mộ Tuyết ngoài ý muốn, Thiên Sinh Thần vậy mà vẫn rất năng động nha.
‘Lục Thủy hình như muốn ra biển một chuyến, hẳn là đi tìm Thiên Sinh Thần đi.’
Mộ Tuyết không quá chắc chắn, có điều Lục Thủy hẳn là cũng giám sát bên kia.
Dựa vào tốc độ của Lục Thủy, đại khái một hai ngày là có thể đến nơi.
Nếu như quả thật muốn tới bên kia.
Sau đó, Mộ Tuyết trả lời Nữ Vương Hải Yêu, chờ một chút đi.
Trong vòng ba ngày mà Lục Thủy không tới, nàng sẽ tới, vừa vặn qua đưa thiếp mời.
“Chị dâu, cái này nhìn được không?” Đông Phương Trà Trà mang trên mình một bộ tiên váy lấp lánh, hỏi.
“Rất xinh đẹp.” Mộ Tuyết nhẹ giọng nói:
“Có điều có thể xem thêm những bộ khác.”
…
“Lưu Hỏa muốn qua sao?”
Nữ Vương Hải Yêu nhận được tin tức từ Tử Y Thần Nữ thì có chút bất ngờ.
Trong ba ngày tới?
Nơi này có thể đợi thêm ba ngày sao?
Có vẻ như là có thể.
‘Được rồi, để một phân thân ở đây quan sát, sau đó trở về xây tế đàn.
Tiện Lưu Hỏa tới xem như thế nào.’
Nghĩ như vậy, Nữ Vương Hải Yêu ở ngay trong biển ngưng tụ ra một đôi mắt.
Để lại nơi này thay nàng giám sát Thiên Sinh Thần.
Những bộ phận khác không cần phải ngưng tụ.
Tiết kiệm chút sức lực.
Có thể nằm một chút thì một chút, nhỡ đâu Thiên Sinh Thần đi ra, nàng sẽ phải liều mạng.
Muốn nằm cũng không nằm được.
— —
Trên đại dương bao la, Lục Thủy đang đi về phía Tiên Sơn.
Chỉ là không đi xe lửa tới.
Bọn hắn chỉ có thể đi nửa đường, sau đó gọi Côn ra hỗ trợ.
Vừa vặn giao thiếp mời cho Côn.
“Cổ thành Họa Loạn có vấn đề sao?” Lục Thủy hỏi.
Đến giờ chỉ còn có mười mấy hai mươi ngày nữa là tới tháng 12, chỉ còn một hai ngày nữa là tấn thăng 6.4.
Tới khoảng tháng 12 là có thể tấn thăng Thất giai bất cứ lúc nào.
Liền nhìn xem khi đó có thích hợp tấn thăng hay không, xem trực giác đi.
Bây giờ đã không còn cơ hội vả mặt trực giác.
Có chút đáng tiếc, có điều có thể chờ một chút, Thất giai không thể tùy tiện tấn thăng.
“Có cường giả tới gần bên kia, đang nỗ lực thu thập dòng máu, hẳn là người của Tiên Đình.
Người của Thần Chúng và Phật Môn tạm thời không thấy.
Những cái khác ngược lại không có.
Không thấy có người tiến vào Cổ thành Họa Loạn.
Máu tươi của người tộc Bất Tử, Nhiếp Hạo đã đi đàm phán, hẳn là có thể lấy được.
Chỉ là đối phương có hơi lo lắng.” Chân Võ nói.
“Ừm, không vội.” Lục Thủy nhìn Thiên Địa Trận Văn, nói.
Quả thật không vội.
Đến lúc hắn qua đó còn mấy ngày.
Trước tiên đến hải vực Không Minh, nếu như bên đó không có vấn đề, lại đi Cổ thành Họa Loạn.
Chạng vạng tối, Lục Thủy đứng trên mặt biển, Côn đang trên đường tới bên này.
Soạt!
Ở phía xa, một hình bóng khổng lồ phóng ra khỏi mặt nước, sau đó lại rơi vào trong biển, tạo ra sóng lớn.
Trên người nó còn có một số vết thương, nhưng cũng không có nguy hiểm gì.
‘Xem ra là đang chữa thương thì bị ta gọi đến đây.’
Lục Thủy suy đoán trong lòng, Côn ngược lại khá chuyên nghiệp.
Sau đó, hắn lấy ra thiếp mời của Côn, ném ra:
“Bắt lấy.”
Thiếp mời bay thẳng về phía Côn.
Lúc này, Côn đang bay tới lập tức nhảy lên một cái, há miệng nuốt thẳng thiếp mời vào.
“Cho ngươi, tới hay không thì tùy.” Lục Thủy bình tĩnh nói.
Chân Võ Chân Linh phía sau nhất thời ngây cả người.
Thiếu gia, Côn nó hiểu được sao?
Có điều nghĩ lại cũng có thể, Côn cũng không thể đi dự, trừ khi ở bờ biển quan sát.
Thế nhưng rất xa đấy.
Mặc dù tiểu trấn Thu Vân lớn, nhưng Côn rõ ràng không thể đi vào.
Cảm thấy Thiếu gia đang bắt nạt trí thông minh của Côn.
Lúc này, Côn vẻ mặt hưng phấn, lần đầu tiên nó được ăn đồ chủ nhân cho.
“Đi thôi, tới hải vực Không Minh.”
Lục Thủy nhảy lên trên lưng Côn.
Không đi vào trong bụng Côn, như vậy đi qua cũng cần chút thời gian.
Đúng vậy, Lục Thủy không có ý định đến trong thời gian ngắn.
Mặc kệ là hải vực Không Minh hay Cổ thành Họa Loạn, tất nhiên đều sẽ cần dùng sức mạnh thiên địa, như vậy, hắn phải góp đủ sức mạnh thiên địa.
Nếu không đến lúc đó sẽ không còn chút sức lực nào.
Chân Võ lập tức lấy ghế cao ra, để Lục Thủy ngồi xuống đọc sách.
“Thiếu gia, có cần vị trí những người đã thống kê trên danh sách không?” Chân Võ hỏi.
“Không cần kinh động tới bọn hắn.” Lục Thủy nói.
Chân Võ đáp ứng, sau đó nghĩ cách xác định vị trí của những người này.
Không kinh động là được.
Có chỗ đại khái, tìm sẽ dễ hơn rất nhiều.
Nhưng mà, cảm giác những người này phân bố khắp tu chân giới, Thiếu gia thật sự có thể phát xong thiếp mời trong thời gian ngắn sao?
Rất nhanh sau đó, Chân Võ liền không nghĩ nữa.
Nếu hắn nghĩ ra được, thì hắn đã không phải là một tu chân giả bình thường.
Uy năng của Thiếu gia không phải thứ hắn có thể lý giải được.
“Thiếu gia, Phu nhân nói phải trở về sớm chút.” Chân Linh nhắc nhở một câu.
Bởi vì tách khỏi Mộ Tuyết, trong nhà không muốn để hắn chạy khắp nơi.
Nhiều lắm là cho hắn chút thời gian phát thiếp mời.
Còn chưa gọi tới nhắc nhở hắn, tạm thời không cần phải để ý đến.
Chỉ cần không phải sang tháng 12 mới quay trở về, vấn đề sẽ không quá lớn.