Đọ sức với Chân Thần Aiz (2)
“Tra Tra tiểu thư.”
Hương Dụ lập tức đuổi theo.
Đinh Lương cũng sợ hết hồn, nàng lập tức đi tới bên cạnh tiểu thư, sợ người kia lại động thủ một lần nữa.
Nhưng mà, rốt cuộc thì người đó là ai?
“Không cần lo lắng, không có việc gì đâu.”
Mộ Tuyết nói khẽ với Đinh Lương:
“Tra Tra có thể nhìn thấy thứ mà người khác không thể thấy, không thể tiếp xúc được.
Có chút tranh chấp cũng là chuyện bình thường.”
Đinh Lương cái hiểu cái không, nhưng mà vừa nhắc tới Thần Vực
Tra Tra tiểu thư đúng thật là rất ghê gớm.
Đặc biệt là sau khi bỏ bịt mắt xuống.
Nhưng mà, hình như Tra Tra tiểu thư vẫn luôn ở thế yếu, không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa.
Rõ ràng là có thiên phú kinh người.
“Hả? Là Thần Lực, hương vị của Thần Huyết.
Thế giới cần ta.”
Chân Thần duy nhất đột nhiên nhìn về phía trước nói.
Nàng muốn đi qua đó xem.
Một Tuyết suy tư một chút, nàng đại khái đã biết được Lục Thủy đang làm cái gì rồi.
Nhưng mà, nàng không thấy thiếu nữ bất lương đi qua, hình như có chút chần chờ.
“Lần trước, lần trước ta đi qua đó liền bị bắt trở về.”
Chân Thần duy nhất đi tới bên cạnh Mộ Tuyết, nhỏ giọng nói.
Nàng lo rằng lần này đi qua đó cũng sẽ bị bắt trở về.
“Ta có một nguyện vọng.”
Giọng nói của Mộ Tuyết truyền tới trong não của Chân Thần duy nhất:
“Ta hy vọng có thể đưa đón Chân Thần một cách bình an.
Nếu như gặp phải tình huống không ổn, sẽ lập tức kéo Chân Thần duy nhất trở về.”
“Nhân loại nên có nguyện vọng, ta đáp ứng ngươi.”
Chân Thần duy nhất ngẩng đầu ưỡn ngực nói.
Mộ Tuyết gõ nhẹ vào trán của thiếu nữ bất lương một cái rồi nói khẽ:
“Đi thôi.”
Đúng lúc nàng cũng muốn xem thử xem Lục Thủy đang làm cái gì.
Nếu như có cần gì đó, thì cũng có thể có mặt ngay để giúp đỡ.
Chỉ có một mình thiếu nữ bất lương đi nàng không yên tâm cho lắm.
Nếu như thế giới tâm hệ có vấn đề gì đó, mà nàng lại không thì, nàng sẽ rất xoắn quýt.
Đương nhiên là nàng cũng đã đưa thiệp mời cho thiếu nữ bất lương rồi, nàng ấy tỏ vẻ rất cao hứng.
Nàng thân là Chân Thần, cho nên sẽ đáp ứng nguyện vọng của phàm nhân.
Mộ Tuyết cảm tạ Chân Thần duy nhất.
Sau khi thiếu nữ bất lương rời đi, Tra Tra cũng quay trở lại.
“Chờ tới khi ta vô địch thiên hạ…”
Đông Phương Tra Tra nghĩ tới đây liền tò mò mà hỏi Mộ Tuyết:
“Chị dâu, Chân Thần sống ở trên trời hay là thiên hạ?
Ta vô địch thiên hạ thì có thể đánh thắng được nàng hay không?”
“Không đúng.”
Đông Phương Tra Tra suy nghĩ một chút, nàng phát hiện ra một vấn đề lớn:
“Nàng ở dưới biển.”
“Vậy ngươi vô địch dưới biển hả?”
Mộ Tuyết tò mò hỏi.
“À không, ta vô địch trên biển là được rồi.
Nàng đi lên trên là ta có thể đánh thắng nàng rồi.”
Mộ Tuyết gật gật đầu.
Củng cố thêm niềm tin cho Tra Tra.
Chờ tới khi nàng đánh được Lục Thủy, thì có thể đi giáo huấn thiếu nữ bất lương được rồi.
…
Vô Tận Huyết Hải.
Lục Thủy đi thẳng tới đó.
Đây là bên trong Thần Huyết, có một không gian nhỏ.
Còn về việc bên trong nó là cái gì, không biết.
Lục?
Hay là Cửu?
Hay là Thiên Sinh Thần?
Lục Thủy đi thêm một lúc nữa thì cảm giác có lực lượng mới bắt đầu lộ ra.
Không giống Lục, cũng không giống Cửu, lại càng không hỗn loạn như Thiên Sinh Thần.
Là người khác.
Huyết Hải nhấp nhô, Lục Thủy đi từng bước một về phía trước.
Nhưng mà chỉ một lúc sau, hắn liền biết được nguồn gốc của sức mạnh này.
Có tất cả ba đạo sức mạnh.
Một đạo phát ra kim quan, một đạo có tiên vân vờn quanh, một đạo thần thánh tinh khiết.
“Lại là ba người bọn họ.”
Lục Thủy có chút kinh ngạc khi nhìn thấy ba đạo sức mạnh này.
Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng ở bên trong Thần Huyết sẽ có sức mạnh của ba người đó.
“Không phải là sức mạnh có cấp bậc Đại Đạo, xem ra là sau khi Chân Thần vẫn lạc, bọn họ đưa tay tới nơi này.”
Nhìn cấp bậc của sức mạnh là hắn đã có thể biết được đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà, ba đạo sức mạnh này đều đang hấp thu sức mạnh của Thần Huyết.
Xem ra cũng đang cố gắng cho sự thức tỉnh của mình.
“Không biết là có linh trí hay không.”
Lục Thủy đi tới trước mặt ba đạo sức mạnh đó, bắt đầu cảm nhận chúng.
Rất nhanh hắn đã có được đáp án.
“Không có.”
Điều này không khỏi khiến cho người ta thất vọng.
Nhưng mà cũng có chút khác biệt, có thể giao lưu.
Lúc hắn thu hồi cảm giác, đột nhiên một trong ba đạo sức mạnh phát sáng.
Là đạo sức mạnh thánh khiết nhất kia.
Thần Quyến, Aiz.
Thần Quyến Aiz thân cận với Chân Thần nhất, so với những thứ khác thì sẽ có nhiều hơn một phần sức mạnh, cũng không phải là chuyện gì lạ cả.
Ở thời kỳ Viễn Cổ, nàng vậy mà trực tiếp thay thế danh hào của Chân Thần.
Đương nhiên là không dám chạm vào Thần vị.
Cướp Thần bị thì phải thêm hai chữ thiên địa nữa.
Chân Thần độc nhất chính là cực hạn mà nàng tiếp nhận.
Lúc này, sức mạnh của Aiz bắt đầu ngưng tụ ra thành một thân ảnh.
Là hình dáng của một người phụ nữ, toàn thân đều phát ra ánh sáng, không thể nào thấy rõ được.
Chỉ có thể biết người này sở hữu một bộ tóc dài mà thôi.
“Người thường?”
Giọng nói thần thánh vang lên.
Nó dường như tới từ Vô Thượng Chi Địa.
“Đã sớm thiết định một tia thần lực rồi sao?”
Lục Thủy hỏi.
Hắn có thể cảm nhận được rằng, đối phương cũng giống như Cửu vậy, đã sớm lưu lại quyền năng thần lực.
Nhưng mà so với một Cửu toàn tri, thì đối phương có sự chênh lệch rất lớn.
Cửu cũng không phải là người mà những người này có thể so sánh được.
Đặc biệt là quyền năng độc nhất của nàng.
Nên biết rằng, dù cho Cửu đã vẫn lạc vô số năm rồi, nhưng mà quyền năng của Cửu vẫn còn nhảy nhót.
Điều này đã đủ để chứng minh sự đáng sợ của Cửu.
Ba vị này không có thực lực của Cửu, càng không có quyền năng của cửu.
“Ngươi không phải là người mà ta phải đợi.”
Aiz nhìn Lục Thủy, sau lưng nàng còn có chút quanh hoàn.
Mênh mông, bát ngát.
Đủ để khiến cho người ta phải kính sợ.
Nhưng mà…
Lục Thủy không hề có chút cảm giác nào cả.
Hắn tò mò hỏi:
“Ngươi đang chờ ai?”
Aiz đang chờ ai đó, mà Lục cũng thế, không biết bọn họ có đang chờ cùng một người hay không nữa.
Có thể là đang chờ em gái của hắn.
Cơ Tầm và Minh Nguyệt có thể là đang chờ đợi em gái của hắn.
Mặc kệ là Cơ Tầm và Minh Nguyệt có phải thật sự đang chờ em gái của hắn hay không, nhưng mà hắn đã tới rồi, cho nên người mà bọn họ đợi chính là hắn.
“Ngươi biết nơi này là đâu không?”
Giọng nói vang lên, như phạn âm.
“Bên trong Thần Huyết.”
Lục Thủy trả lời.
“Vậy ngươi có biết đây là Thần Huyết của vị nào không?”
“Chân Thần độc nhất thiên địa, máu của Cửu.”
“Ngươi biết ta là ai không?”
“Thần Quyến Aiz, người sáng lập Thần Chúng, tự xưng là Chân Thần độc nhất.”
Lục Thủy trả lời từng câu hỏi của Aiz.
Hắn muốn biết rốt cuộc thì đối phương muốn nói cái gì.
Hắn còn không ít thời gian.
Với lại, chờ sau khi Aiz hỏi xong rồi, hắn muốn hỏi đối phương vài vấn đề.
“Vậy ngươi biết ta là Thần Quyến thứ mấy không?”
Aiz lại hỏi một câu nữa.
“Thứ hai.”
Lục Thủy trả lời.
“Đúng thế, Thần Quyến thứ hai của Chân Thần, vì vậy…
Ta đang chờ Thần Quyến thứ nhất.
Theo lý thuyết mà nói, người có thể tới được đây, chỉ có người kia mới đúng.
Nhưng mà ngươi, không phải là Thần Quyến.”
Aiz nhìn Lục Thủy, nàng lượn lờ ở trên không trung, xung quanh tỏa ra ánh sáng vạn trượng.
Nhìn từ góc độ nào đều thấy Lục Thủy không phải là người mà nàng đang đợi, điều này không khỏi khiến cho nàng cảm thấy thất vọng.
Còn mục đích tới đây của người này, nó chẳng có ý nghĩa gì với nàng cả.
“Ngươi rất để ý tới việc mình là Thần Quyến thứ hai sao?”
Lục Thủy tò mò hỏi.
“Để ý.”
Aiz trực tiếp trả lời.
Nàng không thèm giấu diếm.
“Cho nên làm tên khốn khiếp đâm sau lưng Cửu?”
Lục Thủy hỏi.
“Phàm nhân, ngươi đang nói cái gì vậy hả?”
Aiz hoàn toàn nghe không hiểu Lục Thủy đang nói cái gì.
Lục Thủy suy tư một chút, nói:
“Cho nên, ngươi phản bội Cửu?”
“Phản bội?”
Aiz bất ngờ nhìn Lục Thủy, hỏi:
“Phàm nhân, ngươi đang nói cái gì thế?
Cửu chưa bao giờ để ta thần phục, ta phản bội như thế nào cơ chứ?
Cửu không cần tín đồ, thân là Thần Quyến, ta có thể chiếm lấy hết tất cả, tại sao lại phải phản bội?”
“Bởi vì, ngươi là Thần Quyến thứ hai.
Trong lòng ngươi cảm thấy không thoải mái.”
Lục Thủy thử dò xét.
Nhưng mà, Cửu đúng thật là không cần bất kỳ kẻ nào thần phục cả, nàng sẽ không cho người khác có cơ hội ra tay với mình, phản bội mình.
Nàng đối với ai cũng như vậy cả, cho nên nàng không quan tâm tới việc Thí Thần.
Thậm chí, nàng còn ước gì sự kiện Thí Thần được mở ra.
Nhưng mà…
Thần Quyến Thí Thần, dù thế nào đi nữa, cũng khiến cho người ta liên tưởng tới việc phản bội.