Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1253 - Chương 1253: Vợ Chồng Liên Thủ (1)

Chương 1253: Vợ chồng liên thủ (1) Chương 1253: Vợ chồng liên thủ (1)

Vợ chồng liên thủ (1)

Theo bàn tay phát ra ánh sáng màu tím, Chân Thần Duy Nhất nhìn sang.

Sau đó duỗi ra cánh tay nho nhỏ, bắt lấy tay Mộ Tuyết, nói:

“Phàm nhân e ngại vạn vật thiên địa là chuyện đương nhiên.

Thân là Chân Thần, không thể làm như không thấy được.”

Sau đó, Chân Thần Duy Nhất tới gần Mộ Tuyết, dũng cảm nhìn xung quanh.

“Nơi này là nơi nào?

Ta cảm thấy bọn họ cần ta.” Chân Thần Duy Nhất nhìn đám người xung quanh, nói.

Bóng người vặn vẹo, tâm trí hỗn loạn.

Tựa như muốn phá hỏng, hủy diệt, vấy bẩn tất cả.

Ác ý.

Tràn đầy ác ý với thế giới.

“Ừm, bọn họ sẽ được giải thoát.

Dù sao Chân Thần Duy Nhất Thiên Địa cũng đã tới.” Giọng nói của Mộ Tuyết vang lên, mang theo ý cười.

Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, những người ở đây tràn ngập áy náy, hối hận trong lòng.

Giống như đã phạm phải tội ác cùng cực.

Lục Thủy muốn tới đây là để xử lý những người này sao?

Tiền bối của Chưởng môn Thiên Nữ, người tộc Bất Tử.

Đây cũng là lý do cần một giọt máu tươi của tộc Bất Tử sao?

Chỉ cần những người này không chọc giận Lục Thủy, Lục Thủy thật ra đều sẽ hỗ trợ.

Đừng nhìn Lục Thủy không thèm để ý tới rất nhiều chuyện, thế nhưng đi giữa đường gặp người bị thường, hắn cũng rất dễ ra tay giúp đỡ.

Nhất là những người có liên quan tới chuyện của hắn.

Lục Thủy đứng ở nơi quá cao quá cao, vốn sẽ không nhìn thấy những khó khăn của thế gian, không nhúng tay vào bất kỳ phân tranh gì trong thế gian.

Nhưng, hắn là chuunibyou a.

Đương nhiên, Lục Thủy quả thật cũng không có nhúng tay vào chuyện đời, dù sao thì hắn xưa nay cũng không để mắt tới.

Rất nhiều chuyện khác cũng xác thực không thích hợp để bọn họ xuất thủ.

Sống hay chết trên thế gian này, là lựa chọn của vạn vật sinh linh.

Chuyện sinh linh tuyệt diệt cũng thường xuyên xảy ra.

Chân Thần Duy Nhất gật đầu, nơi này cần nàng, nàng liền sẽ toàn lực ứng phó.

Rất nhanh sau đó, nàng liền nhìn thấy trên đài cao có một giọt máu tươi.

Nhưng thật giống như đang bị người nào đó cầm.

Trực tiếp bị khống chế.

“Có người tiến vào, chúng ta cũng vào xem một chút đi.” Mộ Tuyết mở miệng nói.

Chân Thần Duy Nhất nhìn một giọt thần huyết này, tay xoa xoa bụng.

Ăn hết, liền không có ai bắt được nàng nữa.

“Sẽ không tốt cho tiêu hóa, đi vào từ từ hấp thu.” Mộ Tuyết đưa tay chạm vào giọt thần huyết kia, đưa theo thiếu nữ bất lương cùng đi vào.

Sau đó, Mộ Tuyết và Chân Thần Duy Nhất liền đi thẳng vào bên trong thần huyết.

Là biển máu vô tận.

Các nàng đứng ở trên biển máu.

Có thể nhìn thấy phía trước có hai luồng sức mạnh đang đọ sức.

Uy thế cực kỳ lớn.

Chân Thần Duy Nhất lập tức phóng thích thần lực, áp chế ảnh hưởng của sức mạnh:

“Nhân loại lại dám khinh nhờn Chân Thần.”

Giọng nói uy nghiêm vang lên.

Lục Thủy và Aiz đang đấu sức mạnh với nhau, nghe vậy thì đều kinh ngạc.

Lại có thể có người đi vào bên trong thần huyết.

Lục Thủy không quay đầu lại, nhưng trong nháy mắt khi đối phương đi tới, hắn liền biết.

Mộ Tuyết mang theo Chân Thần Duy Nhất tới.

Không, phải nói là Chân Thần Duy Nhất mang theo Mộ Tuyết tới.

Chân Thần này, thực sự biết kiếm chuyện cho người khác.

“Phía dưới độc nhất, quyền năng duy nhất? Thuyết pháp của Tiên Mục là thật, khó trách…” Sau khi Aiz phát hiện ra Chân Thần Duy Nhất, lập tức muốn truyền tin tức ra ngoài.

Nhưng mà thiên địa trực tiếp ép tới.

Ầm!

Sức mạnh cường đại trực tiếp đánh gãy tin tức muốn truyền ra ngoài của Aiz.

“Thật đáng tiếc, trừ khi ta cho phép, ngươi không có quyền truyền tin tức ra ngoài.” Lục Thủy đứng giữa không trung, biển máu dập dờn dưới chân hắn.

Dường như có thể phá vỡ tất cả.

Trên người Aiz tỏa ra thánh quang trắng ngần, nàng nhìn Lục Thủy, không nói thêm gì, nhân loại trước mắt thật là vướng tay.

Giờ phút này, quyền năng của nàng đang gia tăng, muốn chiếm cứ thêm càng nhiều sức mạnh của thần huyết.

“Nhân loại, cuồng vọng sẽ phải trả giá rất lớn.” Aiz hóa thành một vệt ánh sáng, đứng trên biển máu, sức mạnh của thần huyết lấy nàng làm trung tâm, bắt đầu hội tụ.

Đại chiến nháy mắt bộc phát.

Mộ Tuyết không hề tiến lên phía trước, nàng đứng tại chỗ ngưng tụ ra một cái bàn, nhàn nhã ngồi xuống.

“Ăn đi, ăn no rồi lại đi cho bọn hắn biết, cần phải học cách kính sợ thần.” Mộ Tuyết dùng thần huyết ngưng tụ ra một cái bánh ngọt để trên bàn, nhẹ giọng cười nói.

Nàng cảm thấy dẫn động thần huyết cũng không có dễ như vậy, Lục Thủy làm như thế nào mà sử dụng nhuần nhuyễn như vậy?

Nhoàm.

Cả một cái bánh ngọt trực tiếp bị Chân Thần Duy Nhất ném vào miệng, sau đó, nàng chỉ chỉ mặt bàn, nói:

“Có thể ăn không?”

Mộ Tuyết có chút bất ngờ, sau đó bỏ tay ra, nói:

“Ăn đi.”

Tiếp đó, Chân Thần Duy Nhất trực tiếp mở lớn miệng, một ngụm nuốt cả cái bàn vào bụng.

Mộ Tuyết nhìn thiếu nữ bất lương, cực kỳ kinh ngạc, hóa ra miệng của Chân Thần có thể mở rộng như vậy.

Không biết Chân Thần Độc Nhất có làm được hay không.

Sau đó nàng tiếp tục để thiếu nữ bất lương ăn đồ xung quanh.

Một đêm trôi qua, Mộ Tuyết nhìn thấy Chân Thần Duy Nhất đào xuống một cái hố to ở quanh đó.

Sau đó vác cái bụng lớn đi tới bên cạnh Mộ Tuyết.

Xoa xoa bụng, ợ một cái.

Ợ!

“Chờ tiêu hóa xong rồi hẵng đi giáo huấn nhân loại ngu dốt kia đi.” Mộ Tuyết vừa cười vừa nói.

Sau đó, nàng đứng dậy chuẩn bị mang thiếu nữ bất lương rời đi.

“Bọn hắn sẽ không chạy chứ?” Chân Thần Duy Nhất nắm tay Mộ Tuyết hỏi.

“Sẽ không, đêm nay chúng ta lại đến.” Mộ Tuyết nhẹ nhàng nói.

Sau đó biến mất khỏi không gian thần huyết.

Lục Thủy: “...”

Mặc dù hắn không thích để Mộ Tuyết xuất thủ, nhưng ngẫu nhiên động một chút cũng được nha.

Hắn muốn tìm được gông xiềng bên trong thần huyết.

Mở ra xiềng xích giam cầm tộc Bất Tử.

Một người đương nhiên sẽ không quá dễ, nếu có thêm sức mạnh của Mộ Tuyết sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Đương nhiên, cũng chỉ là nhanh hơn rất nhiều, không có khả năng lập tức tìm được.

Sức mạnh hiện tại của Mộ Tuyết cũng không đủ để tùy tiện hóa giải đồ vật Lục bày ra.

Mộ Tuyết không động thủ, hắn cũng có thể dựa vào va chạm sức mạnh, dần dần tìm ra.

Còn may Mộ Tuyết không trực tiếp ra tay khiến Aiz biến mất, nếu không hắn cũng không có khả năng rung chuyển thần huyết như vậy.

Ừm, nếu như mỗi ngày Mộ Tuyết đều chơi đùa cùng sủng vật, vậy chơi đùa cùng Chân Thần Duy Nhất cũng được.

Lần này nàng cũng trợ giúp hắn rất nhiều.

Có thể làm bớt đi một giọt thần huyết này.

Có điều các nàng trở về bàn ngày, đây là ban đêm lại tới sao?

Lục Thủy không nghĩ nhiều nữa, hắn tiếp tục tập trung trấn áp thần lực của Aiz, đồng thời đi tìm kiếm chỗ có gông xiềng.

Mười ngày.

Nhất định phải trong khoảng thời gian đó hoàn thành hết những thứ này.

Sau đó, hắn dùng sức mạnh thiên địa bao bọc lấy chính mình, bảo đảm bản thân không bị ảnh hưởng.

Còn may là góp đủ sức mạnh thiên địa.

Nếu không thật sự sẽ phải xin Mộ Tuyết giúp đỡ.

Bình Luận (0)
Comment