Vợ chồng liên thủ (2)
Hải vực Vô Tận.
Sông băng hồ băng.
Một thiếu nữ chậm rãi trồi lên từ trong hồ nước, trong mắt nàng có chút bất ngờ.
Rất nhanh, một bóng đen rơi xuống, tiếp đó, một ánh sáng lóe lên.
Là Nữ Thần Hắc Ám và Thần Quang Minh.
Nữ Thần Hắc Ám vốn đang xây dựng tế đàn, nhưng nàng lại trực tiếp trở về.
Xảy ra chuyện.
Chuyện lớn.
“Các ngươi cũng nghe rồi sao?” Nữ Thần Băng Hải bình tĩnh hỏi.
“Một người hết sức nguy hiểm.” Nữ Thần Hắc Ám có chút kinh ngạc.
Có thể khiến cho Chân Thần nói là kẻ nguy hiểm, người này…
Không thể tưởng tượng được.
“Các ngươi cảm thấy là ai?” Thần Quang Minh hỏi.
“Không phải là cái thai thứ hai, nếu như là nó thì cũng không đến mức như vậy.” Váy dài đen tuyền của Nữ Thần Hắc Ám bị gió thổi lay động, giống như tâm của nàng lúc này.
“Nơi phát ra giọng nói của Chủ cũng không phải bình thường, các ngươi còn nhỡ rõ Chủ đã lưu lại thần lực ở nơi nào trên thế gian này không?” Nữ Thần Băng Hải hỏi.
“Thần điện, trong Mê Vụ Chi Đô trong truyền thuyết, và chỗ liên quan tới Cựu thần?” Thần Quang Minh không chắc lắm.
“Thần điện chắc chắn không có vấn đề gì, nếu như là Mê Vụ Chi Đô thì chúng ta cũng bất lực.
Cho nên, có khả năng nhất chính là Cực thần?” Nữ Thần Hắc Ám hỏi.
Cực thần là chỉ Cửu sao?
Lần này có liên quan tới Cửu?
Nữ Thần Hắc Ám cảm thấy không có khả năng, bởi vì Chủ của bọn nàng, chỉ là thần quyến của Cửu.
Đối với Chủ của bọn nàng mà nói, Cửu không phải một người rất nguy hiểm, mà là một tồn tại không thể chống lại.
“Nơi liên quan tới Cựu thần, ta có nghĩ tới một nơi, nơi đó cũng quả thật có sức mạnh của Cựu thần.” Nữ Thần Băng Hải nhìn Nữ Thần Hắc Ám và Thần Quang Minh:
“Có lẽ bên kia có sức mạnh Chủ lưu lại.”
“Cổ thành Họa Loạn?” Thần Quang Minh thử hỏi.
Hắn từng nghe nói về nơi này, cũng đã gặp nơi này, đó là nơi dị thường kinh khủng.
“Gần đây có một người đi vào Cổ thành Họa Loạn, các ngươi có biết là ai không?” Giọng nói của Nữ Thần Băng Hải nhẹ nhàng vang lên.
Dừng một chút, Nữ Thần Băng Hải tiếp tục nói:
“Thiếu Tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa.
Trước đó hai ngày đã đi vào Cổ thành Họa Loạn.
Là tin tức của Tiên Đình.”
Nữ Thần Hắc Ám và Thần Quang Minh nhất thời kinh ngạc.
Cho nên, Lưu Hỏa chính là nhân vật nguy hiểm mà Chân Thần nói kia?
Cũng có thể.
Lưu Hỏa thậm chí còn muốn một thân một mình đối đầu với ba tồn tại vô thượng.
Thực lực hắn thể hiện ra có đủ tư cách để một sợi thần lực của Chân Thần gọi là nguy hiểm.
“Lưu Hỏa đang đọ sức với Chân Thần ở Cổ thành Họa Loạn sao?” Đây là kết luận Nữ Thần Hắc Ám đưa ra.
“Các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?” Thần Quang Minh nhìn về phương xa, tựa như nhìn thấy được Cổ thành Họa Loạn.
“Sức mạnh của Chân Thần vẫn còn, chỉ có thể truyền tới một câu nói như vậy, chân dung cụ thể cũng không có, càng không có thần dụ nào khác.
Điều này chứng tỏ cái gì?”
“Chủ của một sợi thần lực này đang bị vây nhót, trước mắt có thể là thế lực ngang bằng với Lưu Hỏa, cần chúng ta tới phá vỡ thế trận?” Nữ Thần Hắc Ám thử nói.
“Không chỉ có vậy, có thể còn biết được Lưu Hỏa rốt cuộc là ai.” Nữ Thần Băng Hải khẽ nói.
Ba người trầm mặc một lát
“Cần mau chóng xuất thủ, hơn nữa còn muốn để Tiên Đình và Phật Môn ra tay cùng một chỗ.
Không cầu công phá Cổ thành Họa Loạn, chỉ cần tạo áp lực đủ lên Cổ thành là được.” Thần Quang Minh nói.
Trong giọng nói có chút sốt ruột.
Nếu như đã chậm, vậy, có thể sẽ thất bại trong gang tấc.
Nếu như chuyện này không quan trọng, Chân Thần căn bản sẽ không truyền tới một câu thần dụ như vậy.
“Xuất động Thất Điện Thẩm Phán (Thất Sát Môn), bỏ qua ánh mắt, tìm đúng cơ hội, động thủ.” Nữ Thần Băng Hải ra lệnh.
Nữ Thần Hắc Ám và Thần Quang Minh không nói nhiều thêm câu nào.
Cả hai cùng biến mất, bắt đầu đi chuẩn bị.
Nữ Thần Băng Hải hơi do dự.
Sau đó liền ngưng tụ ra một phân thân ở trên mặt hồ.
Nàng muốn đích thân qua nhìn một chút, nếu đúng là nơi đó, vậy sẽ trực tiếp động thủ.
Nàng sẽ không khinh thường Lưu Hỏa, một người có thể đấu cùng Chân Thần, làm sao nàng có thể khinh thường được?
Còn nữa, Chân Thần có thể truyền tin tức về cũng đủ để nói rõ, thế lực hai bên là ngang nhau.
Sau đó phân thân được ngưng tụ đi ra khỏi mặt hồ, biến mất trên mặt biển.
…
“Người của Thần Chúng để chúng ta tiến đánh Cổ thành Họa Loạn.” Tiên Quân Thái Nhất đứng trên ngọn núi nhìn xuống biển cả, nói:
“Nguyên nhân cụ thể là gì?” Tiên Quân Tử Vi hỏi.
Lúc này chỉ còn hai người bọn họ, Chiến Thần đã thử đi dò hỏi lai lịch của Lưu Hỏa.
“Có quan hệ với Lưu Hỏa.
Nghe nói Chân Thần của Thần Chúng, một sợi thần lực và Lưu Hỏa nếu như đọ sức, sẽ khó phân thắng bại.
Tin tức cũng không thể truyền về hoàn chỉnh.
Ta cảm thấy Chân Thần đã biết Lưu Hỏa rốt cuộc là ai, đồng thời cổ thành Họa Loạn có lẽ cũng có liên quan tới kế hoạch tế đàn của Lưu Hỏa.” Tiên Quân Thái Nhất nhẹ nhàng nói.
Hắn ngược lại không hề không tin.
Hoặc là nói, hắn rất tin tưởng.
Bởi vì quả thật ăn khớp.
“Có liên quan tới Lưu Hỏa, liền có thể liên quan tới Đế Tôn, đi một chuyến đi.” Tiên Quân Tử Vi nói.
“Không cần kinh động đến những người khác, đây cũng là ý của những người chủ trì công việc kia.
Chúng ta đi, vốn đã mạnh hơn vô số người rồi.
Những người khác động sẽ làm ảnh hưởng tới tiến trình.” Tiên Quân Thái Nhất nói.
Hai người khẽ gật đầu, từng bước một đi ra ngoài.
Tiên Đình cũng không phải không có ai ở bên kia.
…
Khổ Hải Phật Môn.
Trên đại điện.
Chỉ có Tâm Hỏa Cổ Phật ngồi trong đại điện.
Diệu Tôn Cổ Phật đã đi dò xét Lưu hỏa, U La Cổ Phật thì ở Minh Thổ.
Những người khác không có khả năng động.
Nhưng chuyện này rất trọng đại, không thể không để ý được, càng không thể tùy tiện mời người tới.
Có điều chỉ qua mấy giây ngắn ngủi để do dự, Tâm Hỏa Cổ Phật sẽ quyết đáng hơn.
‘Qua xem một chút đi, có thể chuyện này sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới vĩ lực sau khi sau khi thành Phật của ta.’
Chuyện này có liên quan tới Lưu Hỏa, có liên quan tới tế đàn.
Tế đàn có thể là thủ đoạn để chống lại ba vị tồn tại vô thượng.
Cho nên, chuyện Lưu Hỏa giao phong với một sợi thần lực của Chân Thần ở Cổ thành Họa Loạn là cực kỳ quan trọng.
Còn nữa…
Bọn hắn còn đang giao phong, có phải cũng tức là Lưu Hỏa bây giờ không có mạnh như vậy không?
Nếu như có thể bắt được…
Đối với tất cả mọi người mà nói, đều cực kỳ quan trọng.
Bởi vì thanh danh của Lưu Hỏa quá lớn, uy năng che trời.
Ai cũng đang kiêng kị hắn.
Ngoại trừ Lưu Hỏa, còn ai có thể khiến cho cả tu chân giới huy động nhân lực như vậy?
Một người có thể chống đỡ một thế lực đỉnh cấp.
Sau đó, Tâm Hỏa Cổ Phật biến mất tại chỗ.
Hắn đương nhiên là đi tới gần Cổ thành Họa Loạn, hắn không có ý định trực tiếp đi vào, muốn vào cần có tiên cơ của Thần Chúng.
Dù sao chuyện này cũng là Thần Chúng đưa ra, không ai biết thật giả.
…
Ở bên ngoài Cổ thành Họa Loạn.
Vân Đoan Tam Tiên có chút ngạc nhiên.
Bọn hắn nhận được mệnh lệnh của mấy người Tiên Quân Thái Nhất.
Nơi này có khả năng gặp nguy hiểm, khiến bọn hắn phải trốn tới nơi hẻo lánh thu thập thần huyết.
Hơn nữa phải nhớ chạy thoát khi gặp phải dị biến.
“Các ngươi nói nơi hẻo lánh là nơi nào?” Phong Tiên mở miệng hỏi.
“Còn có thể là nơi nào?” Vũ Tiên chỉ chỉ xuống dưới nước, nói:
“Chính là chỗ này.”
Phong Tiên bừng tỉnh đại ngộ.
Cao minh.
“Có điều liệu có bị phát hiện không?” Phong Tiên hỏi.
“Có Tiên Quân Thái Nhất ở đó, những người khác cũng không dễ phát hiện ra chúng ta.
Tóm lại, đi xuống trước đi.” Lôi Tiên nói.
Nơi này vì có Lưu Hỏa tới, chắc chắn sẽ xảy ra một số việc.
Đây là chuyện tất nhiên.
Bây giờ bọn hắn đang quan sát bốn phía.
Chỉ cần có vấn đề sẽ lập tức chạy thoát.
Dù sao thì biển máu cũng đã ngập trời, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn.
Đã kinh động đến Tiên Quân Thái Nhất, khó mà không phải chuyện lớn.
Rất nhanh sau đó, bọn hắn đã đi vào trong biển, bắt đầu thu thập dòng máu ở phía dưới, chỉ là vừa mới đi xuống thì phát hiện dưới đáy biển là một con Côn.
Thế mà trốn dưới này.
Bọn hắn cũng không cảm giác được.
Sau đó ba người nhìn chằm chằm Côn, Côn cũng nhìn chằm chằm ba người.
Mắt lớn trừng mắt nhỏ.
Côn dịch chuyển một chút, biểu thị ta không tranh với các ngươi.
Vân Đoan Tam Tiên cũng không dám lỗ mãng, cũng lùi lại một khoảng, biểu thị không xâm phạm nhau.
Mấy người Tiên Quân Thái Nhất hẳn đã phát hiện ra Côn đi?
Như vậy bọn hắn không báo cáo nữa, hơn nữa, hiện tại cũng không báo cáo được, sau khi xuống, ảnh hưởng của dòng máu tương đối lớn.
Tóm lại, nhiệm vụ của bọn hắn là thu thập dòng máu, những cái khác không cần để ý tới.
Không bao lâu sau khi bọn hắn xuống dưới, lại đột nhiên cảm thấy nước biển có dị động.
Như có một cỗ khí tức lạnh lẽo đột kích.
Có điều chỉ một lát sau, bọn hắn liền thấy Côn chuồn mất.
Ba người: “...”
Là dạng tồn tại gì mới có thể khiến cho Côn không thèm quay đầu bỏ chạy?
Không cần nghĩ cũng biết là phi thường khủng bố.
Sự lạnh lẽo lan tràn không ngừng, loại sức mạnh Đại Đạo kinh khủng này chắc chắn là ở cấp bậc như của Tiên Quân Thái Nhất.
Còn may bọn hắn trốn nhanh, Tiên Quân Thái Nhất hẳn là cũng đang giúp bọn hắn.
Nếu không…
Tuyệt đối sẽ bị phát hiện, có thể còn sống hay không cũng là vấn đề.