Bằng ta đủ sao? (1)
Hải vực Vô Tận.
Nữ Thần Băng Hải đứng trên mặt biển, nước biển dưới chân nàng dần bị một tầng băng bao phủ, giống như muốn khiến mặt biển đông lại.
Nàng đang chờ.
Chờ đợi Thất Điện Thẩm Phán tới.
Đến lúc đó sẽ mở ra thẩm phán.
Nàng, Tiên Đình, Phật Môn, sẽ lại ra tay.
Như vậy liền có thể biết được thần dụ tiếp theo.
Trừ khi bọn họ đoán sai, như vậy sẽ thất bại trong gang tấc.
Nhưng, khả năng sai rất thấp, chỉ có nơi này phù hợp với tất cả suy đoán của bọn họ.
Dù là sai, ngăn cản Lưu Hỏa cũng không tính là lãng phí thời gian.
Không bao lâu sau.
Một cổng không gian dần mở ra giữa không trung.
Một cái, hai cái, ba cái…
Tất cả bảy cánh cổng mở ra.
Sau đó, từ bảy cánh cổng này đi ra bảy vị cường giả, mỗi một vị đều có tu vi từ Bát giai trở lên, có thể so với Cửu giai.
“Thất Điện Thẩm Phán.” Tiên Quân Thái Nhất nhìn những người này, có chút ngạc nhiên:
“Xem ra Thần Chúng rất xem trọng nơi này, Thất Điện Thẩm Phán đi ra, uy thế kinh người.
Rung chuyển Cổ thành Họa Loạn cũng không phải là vấn đề.
Tuy chỉ có phân thân của Nữ Thần Băng Hải tới, nhưng ở trên biển lớn, khác biệt cũng không nhiều.” Tiên Quân Thái Nhất ở phía sau nói.
Nữ Thần Hắc Ám và Thần Quang Minh ở những nơi khác cũng đang quan sát nơi này, có thể giáng lâm bất kỳ lúc nào.” Tiên Quân Tử Vi đứng giữa không trung, mặc gió lay động góc áo.
Bọn hắn cũng không che giấu bản thân, chỉ là đứng ở vị trí đó không có ai có thể nhìn thấy mà thôi.
“Phật Môn có Tâm Hỏa Cổ Phật tới, xem ra bọn hắn cũng rất coi trọng nơi này.” Tiên Quân Thái Nhất nhìn ra bên cạnh, nơi mắt nhìn đến đương nhiên không có bóng người.
Nhưng bọn hắn biết, Tâm Hỏa Cổ Phật đang ở chỗ đó.
“Sắp bắt đầu.” Tiên Quân Tử Vi nhìn về phía trước, mở miệng nói.
Lúc này, người của Thất Điện đứng ở bảy hướng xung quanh Cổ thành Họa Loạn.
Ầm!
Người phía trước nhất cầm trong tay quyền trượng.
Quyền trượng nhẹ gõ vào giữa không trung một cái, tiếng ầm vang truyền ra khắp nơi, tiếp đó, phía dưới cùng quyền trượng có ánh sáng lóe lên.
Hai luồng ánh sáng, một trái một phải, bắt đầu kéo dài.
Có điều chỉ một lát sau, bảy hướng đã được 14 luồng ánh sáng nối thành một điểm.
Tiếp đó, ánh sáng từ điểm trung tâm kéo dài ra.
Tốc độ cực kỳ nhanh, luồng ánh sáng phân nhánh không ngừng, tạo thành một phù văn mà vô số người bình thường không thể xem hiểu.
Chỉ qua mấy giây sau, tia sáng lại tụ lại ở vị trí trung tâm, hoàn tất phù văn.
Lúc này, một pháp trận vô cùng lớn đã bao phủ lấy Cổ thành Họa Loạn.
Đây cũng là điểm bắt đầu của Thất Điện Thẩm Phán.
Tới từ bảy hướng, bảy màu sắc, đại diện cho bảy loại sức mạnh, bảy loại quyền năng.
Bảy phương trận, Thất Điện Thẩm Phán.
Lúc tất cả đã hoàn thành, từ bảy vị trí kia tách ra bảy luồng sáng.
Ánh sáng phóng lên tận trời, sức mạnh bắt đầu hội tụ giữa trời đất.
Tất cả sức mạnh đều nằm dưới sự kiểm soát của Chân Thần.
Bọn hắn đang mượn sức mạnh của Chân Thần.
“Xem ra cần chút thời gian, bảy vị Chủ Thần cũng không phải đều trong trạng thái thức tỉnh, việc hội tụ sức mạnh cũng không có nhanh như vậy.
Nếu như bảy vị Chủ Thần của Thần Chúng đều đã thức tỉnh, sức mạnh Thất Điện sức hội tụ với tốc độ chóng mặt.
Mượn sức mạnh của Chân Thần, thực lực của những người này không đủ, cần thời gian.” Tiên Quân Thái Nhất nhìn những người này, tiếp tục nói:
“Có điều Cổ thành Họa Loạn đang ở trong thế bị động, lần này Thần Chúng đã chiếm ưu thế cực lớn.
Hẳn là sẽ có hiệu quả.”
“Nếu như bảy vị Chủ Thần phát động Thất Điện Thẩm Phán, với trình độ kinh khủng kia thì khó mà đoán trước được.” Tiên Quân Tử Vi có chút kinh hãi.
Bảy vị Chủ Thần phát động Thất Điện Thẩm Phán, đây căn bản không phải thứ bọn hắn có thể chịu nổi.
“Đã gặp một lần, thật sự là trận đại chiến kiêu hùng.” Tiên Quân Thái Nhất hơi xúc động nói:
“Khi đó, đại chiến Viễn Cổ mới bắt đầu không bao lâu, là lần đầu tiên Đạo Tông gia nhập.
Thần Chúng muốn một hơi diệt Đạo Tông.
Cuối cùng, ở vùng núi Bạch Tịch, đã thiết lập Thất Điện Thẩm Phán.”
“Nghe nói năm người kia đều biết bảy vị Chủ Thần đang chờ bọn hắn.” Tiên Quân Tử Vi nhìn Tiên Quân Thái Nhất, nói.
Khi đó hắn cũng không tận mắt nhìn thấy.
Cũng không lập tức nhận được tin tức gì.
Đại chiến nổ ra, nhiều khi không thể để ý hết được.
Khi đó loại cấp bậc này như hắn chết trên chiến trường cũng không tính là hiếm là.
Nhất là sau khi Đạo Tông gia nhập.
Đơn giản là đáng sợ.
“Đúng vậy, bọn hắn biết rõ đó là cái bẫy của bảy vị Chủ Thần, nhưng vẫn đi vào.
Năm người đối kháng với Thất Điện Thẩm Phán.
Trận chiến kia kinh thiên động địa, không gian đổ sụp, Thất Điện tan vỡ, kiếm mang chém ngang trời cao.
Bảy vị Chủ Thần trọng thương rút lui.
Năm người kia thiên tư tung hoành, quả thực là ác mộng.” Trong ánh mắt Tiên Quân Thái Nhất lóe lên sự rung động:
“Ta may mắn được đối mặt với bọn hắn ba lần, trọng thương chạy thoát, nhưng mỗi lần đều bị tổn thất một, thậm chí là hai vị Tiên Quân.
Muốn giết được bọn hắn, cái giá phải trả quá quá lớn.
Đạo Tông lấy một địch ba, không phải không có lý do.
Phật Môn Lâu La muốn trước tiên tiêu diệt truyền thừa của đối phương, cũng không phải không có lý do.
Bởi vì…
Một khi xuất hiện một cái, cũng đủ khiến người ta e ngại.”
Tiên Quân Tử Vi không nói gì.
Đạo Tông…
Quả thật khiến cho người ta e ngại.
Nếu như không phải mấy người Đế Tôn gia nhập vào giây phút cuối cuối cùng, khiến đại địa bị hủy diệt, bọn hắn có lẽ vẫn còn đang giao chiến.
Bọn hắn khi đó thật ra cũng đã trọng thương sắp chết, cuối cùng lại còn có thể thức tỉnh ở thời đại này.
Hoàn toàn là vì sức mạnh của Đế Tôn.
Có thể thức tỉnh ở chỗ này, cũng tức là bọn hắn nhất định phải chấp hành nhiệm vụ.
“Lại có người tới.” Lúc này, Tiên Quân Thái Nhất đột nhiên nhìn về phía cách đó không xa.
Tiên Quân Tử Vi cũng nhìn qua.
Kể cả Nữ Thần Băng Hải ở trên mặt biển cũng liếc mắt nhìn sang.
Rất nhanh sau đó, cổng không gian mở ra, một cô bé mặc áo khoác màu trắng, thắt bím tóc đi ra.
Nàng vừa đi ra, không gian xung quanh giống như rất vui vẻ.
Tựa như vừa nhìn thấy cảnh đẹp ý vui.
“Nhị Trưởng lão Lục gia, Lục Hữu Đình.” Tử Vi Tiên Quân nhìn người tới, có chút ngạc nhiên.