Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1266 - Chương 1266: Ngươi, Xứng Sao? (2)

Chương 1266: Ngươi, xứng sao? (2) Chương 1266: Ngươi, xứng sao? (2)

Ngươi, xứng sao? (2)

Lục Thủy chậm rãi di chuyển bước chân, dưới chân bắt đầu xuất hiện tia sáng.

Một chùm sáng nhạt, đâm thủng hắc ám, bắt đầu tỏa sáng.

“Nơi ánh mắt ta đi qua, hỗn độn sẽ bắt đầu tan đi.

Nơi bước chân ta đi qua, trật tự bắt đầu được dựng nên.

Vị trí của ta, pháp tắc thiên địa đi theo.”

Oanh!!!

Ngay giây phút này, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức không gì sánh kịp, một thân ảnh như quang minh chiếu rọi hắc ám, vô tận vực sâu bắt đầu bị rung chuyển.

Có điều, vực sâu rung chuyển chỉ là bước đầu tiên mà thôi.

Bọn họ nhìn thấy ánh mắt tinh hồng bắt đầu nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia.

Sau đó, vô số điên cường, căm hận, không cam lòng, bắt đầu tuôn trào tới vị trí của thân ảnh kia.

Vô tận tiêu cực dường như đang muốn ăn mòn thân ảnh đó.

“Nhân loại, trong lòng ngươi không có dục niệm gì sao?”

“Ta có thể thỏa mãn ngươi.”

Lúc này, sự điên cuồng, vặn vẹo che ngập trời vọt về phía của Lục Thủy.

Mọi người ở đây đều có một loại cảm giác, nếu như những thứ này mà tới được chỗ của hắn, thì thứ mà nó mang tới cho người kia chính là sự hủy diệt.

Sự điên cuồng, vặn vẹo, diệt tộc của Bất Tử Tộc.

Tất cả đều vì nó.

Nhị trưởng lão nhìn thân ảnh của Lưu Hỏa, sức mạnh trên người nàng bắt đầu phun trào, dường như có thể bắn ra lực lượng mạnh nhất bất cứ lúc nào.

Nàng có đủ lý do và nghị lực để cất bước.

Chỉ cần thân ảnh kia bị ăn mòn, nàng sẽ ngay lập tức động thủ.

Nhưng mà, khi nàng cho rằng Lưu Hỏa sẽ rơi vào thế hạ phong, thì Lưu Hỏa lại có động tác khác.

Hắn vung tay về phía sự điên cuồng ngợp trời kia.

Oanh!

Chỉ là tùy ý huy động, chạm nhẹ vào một cái.

Thế nhưng, những sự điên cuồng kia lại bị phá vỡ ngay lập tức.

Rầm!

Tất cả đều bị phá nát dưới tay của Lưu Hỏa.

Tất cả sự điên cuồng, vặn vẹo, đều không có khả năng ăn mòn được Lưu Hỏa.

Chuyện này…

Không thể nào.

Ais nhìn một màn này, nàng hoàn toàn không thể tin nổi.

Nàng thấy rất rõ, đối phương không hề sử dụng lực lượng đáng sợ gì cả, chỉ tùy ý vung tay lên là đã có thể phá nát những ác ý kia.

Chuyện này chỉ có một loại khả năng duy nhất.

Bản thân người này đã trải qua ác niệm càng đáng sợ, càng kinh khủng và điên cuồng hơn như thế này nữa.

Chuyện này…

Không thể nào.

Đó là ác niệm mà thế giới tụ tập, là quyền năng cao nhất của Thiên Sinh Thần.

Đừng nói tới một người bình thường, ngay cả bọn họ, cũng không dám khinh thường chúng.

Người này…

Trong nháy mắt, nàng muốn biết người này thật sự là ai.

Lục Thủy đi từng bước vào trong vực sâu, đi từng bước về phía ánh mắt đỏ tươi kia.

Hắn chưa từng quan tâm tới những ác niệm đang phóng tới.

Đi từng bước từng bước.

Trực tiếp giẫm hết những ác ý phóng tới ở dưới chân.

Tất cả đều sẽ trở thành bàn đạp của hắn.

Vô tận ác ý đều hóa thành tro tàn dưới chân hắn, cúi đầu trước mặt hắn, thần phục hắn.

Lục Thủy bước nhanh hơn.

“Dục niệm?

Ta có.

Nhưng mà, ngươi muốn thỏa mãn ta sao?”

Lục Thủy đi từng bước tới phía trước ánh mắt đỏ tươi, tay hắn chộp vào ánh mắt đỏ tươi, khinh thường nói:

“Ngươi, xứng sao?”

Lục Thủy vừa nói dứt câu liền hơi dùng sức.

Răng rắc.

Ầm!

Ánh mắt đỏ tươi ngay lập tức bị phá vỡ.

Vực sâu tan rã.

Vô số tiếng kêu thảm thiết truyền ra dưới chân Lục Thủy, la hét trong vực sâu.

Lúc này, tia sáng tỏa ra, chiếu rọi toàn bộ vực sâu.

Lục Thủy đứng ở trên không, gió nhẹ thổi qua góc áo của hắn, hào quang tỏa ra xung quanh người hắn.

Dường như cả thế giới đều đang làm cho hắn nổi bật lên.

“Nhân loại, thật sự sẽ là ngươi sao?”

Không thể nào.”

Giọng nói truyền ra từ vực sâu mang theo sự không thể nào tin tưởng được.

Hắn không tin, không tin điều mà thiên cơ nói là sự thật.

Đây là ý niệm đến từ Thiên Sinh Thần.

Lục thủy bình thản nói.

“Chờ ta đi tìm ngươi.”

Sau đó, dùng một chân đạp xuống.

Oanh!

Vực sâu ầm ầm tan vỡ.

Sự giam cầm của Họa Loạn cổ Thành lập tức bị phá vỡ, sự vặn vẹo thuộc về nó cũng dần dần bị tiêu tan.

Lục Thủy nhìn tầng lầu ở trung tâm, nhìn tất cả Bất Tử Tộc Nhân, nói:

“Chúc mừng các ngươi, có thể giải thoát rồi.”

Cố Lý ngồi ở tầng lầu trung tâm, dùng hai tay chống đỡ, chật vật đứng lên.

Sau đó, cung kính khom người về phía Lục Thủy.

Không chỉ có Cố Lý, mà toàn bộ Họa Loạn Cổ Thành, tất cả mọi người đều khom người xuống, cảm kích, tôn kính Lục Thủy.

Đại ân này, không lời nào có thể cảm tạ được hết cả.

Lục Thủy không để ý tới những việc này nữa, hắn quay đầu sang nhìn Chân Thần Ais ở bên trong Thần Huyết.

Hiện tại, chuyện mà hắn cần làm đã xong rồi, giờ là lúc xử lý đối phương.

Hắn đương nhiên sẽ không để cho đối phương truyền lại tin tức gì cả, dù sao thì đối phương cũng đã thấy được hắn rồi.

Lúc này, quang mang thánh khiết phóng lên trời.

Khi tia sáng xuất hiện, Băng Hải Nữ Thần mới lấy lại tinh thần, là Chân Thần.

Nhưng mà, tư duy của nàng hoạt động không đủ mạnh.

Tất cả những việc lúc nãy khiến cho nàng quá mức rung động và e sợ.

Người kia là…

Lưu Hỏa?

Ngoài hắn ra, không còn ai khác nữa.

Sự kinh khủng của Lưu Hỏa đã khắc sâu vào trong đầu của bọn họ.

Thái Nhất Tiên Quân, Tử Vi Tiên Quân và Tâm Hỏa Cổ Phật cũng vô cùng e sợ.

Nhưng mà lúc này, bọn họ cũng cảm nhận được sức mạnh của Chân Thần Thần Chúng.

Thậm chí là sức mạnh của Đế Tôn và Phật Đà.

Chỉ có điều, vô cùng yếu ớt.

Nhị trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, nàng nhìn đạo bạch quang thánh khiết kia, cảm nhận được Thần Lực tượng tự với Cửu.

Vô cùng cường đại.

Mặc dù chỉ là một tia, nhưng nàng lại có cảm giác mênh mông.

“Chân Thần của Thần Chúng Ais.”

Cửu nói.

“Thần Quyến thứ hai của ngươi?”

Nhị trưởng lão hỏi.

Cửu khẽ gật đầu:

“Lợi hại, ta còn chưa có dạy nàng nữa, nếu để cho ta dạy nàng…”

“Cũng không sánh được với nàng.”

Nhị trưởng lão nói.

Cửu:

“...Tiểu Tiểu Đình, ngươi không đáng yêu.”

Nhị trưởng lão không quan tâm tới Cửu, nàng nhìn về phía chân trời, xem thử xem hai phe có đánh nhau hay không.

Nhưng mà, đột nhiên nàng phát hiện ra một sự kiện, Lục Thủy thật sự rất khác so với bình thường.

Dáng người đứng sừng sững ở không trung, có phong phạm của đại gia.

Ngạo thị thiên hạ, ung dung từ tốn.

“Ta sẽ không động thủ với ngươi.”

Ais nói:

“Đồng thời, một tia ý thức này của ta cũng sẽ biến mất, biến thành Thần Lực thuần túy rồi rời đi.

Ta chỉ muốn hỏi thăm một vấn đề.”

Lục Thủy nhìn Chân Thần Ais, nếu như không cần phải động thủ, thì hắn đương nhiên là sẽ không từ chối.

Dùng Thiên Địa Chi Lực như thế là đủ rồi, sau này còn phải cần rất nhiều nữa.

Nếu như muốn giết một tia thần lực này của Ais, thì sẽ phải tốn khá nhiều Thiên Địa Chi Lực.

“Vấn đề gì?”

Giọng nói của Lục Thủy truyền từ hư vô tới.

“Ngươi là ai?”

Ais nhìn Lục Thủy, giọng nói mang theo khí tức thần thánh, cực kỳ bình ổn.

Tất cả mọi người khi nghe thấy vấn đề này đều muốn biết người này rốt cuộc là ai.

Là Lưu Hỏa?

Hoặc có thể nói là thân phận thật sự ở sau lưng của Lưu Hỏa.

Nhị trưởng lão chau mày, nhưng mà cũng không nói gì.

Nàng chỉ yên lặng nhìn, nhìn thử xem Lưu Hỏa sẽ trả lời câu hỏi này như thế nào.

Nhưng mà…

Tất cả mọi người đều không nghe thấy được lời nói của Lưu Hỏa, nhưng hình như Chân Thần Ais nghe được.

Sau đó, bọn họ lại nghe thấy giọng nói thần thánh của Chân Thần Ais:

“Thì ra là thế, khó trách, cũng khó mà trách được.

Có lẽ ngươi đã đúng.

Có lẽ ngươi thật sự là Thần quyến thứ nhất.

Con đường nào là do chúng ta chọn, chúng ta sẽ còn có thể gặp lại.

Thiên địa chưa định, hết thảy còn có thể cải thiện.”

Oanh!

Nàng vừa nói xong, tia sáng liền vỡ tan, quyền năng Thần Lực của Ais cũng hóa thành những hạt sáng.

Ầm!

Lúc này, ba đạo ánh sáng phá vỡ Huyết Hải, bay về phía chân trời.

Sức mạnh mà ba người Đế Tôn để lại mang theo một phần của Thần Huyết bay về tam khỏa tinh.

Vù!

Tinh thần bừng sáng.

Dường như càng cường đại hơn.

Lục Thủy nhìn Chân Thần Ais biến mất, nhìn ba đạo sức mạnh rời đi, không nói gì cả, cũng không làm gì cả.

Không cần phải ngăn cản.

Hắn không đủ sức mạnh.

Sau đó, hắn đáp xuống.

Về lại trên đài cao, Thần Huyết vẫn còn sót lại, nhưng mà hắn không có ý định mang nó đi.

Để nó lại đây, Chân Thần duy nhất rảnh thì có thể tới để ăn vài ngụm.

Người bình thường không thể nào tiếp vào đây được.

Còn về cái tên mà Chân Thần Ais nghe được…

Đương nhiên là tên thật của hắn.

“Phản ứng của đối phương vô cùng kỳ lạ, tại sao biết ta tên là Lục thủy ì lại là khó trách?”

Trước đó nàng không biết ta họ Lục à?”

Hắn đã nói rằng người mà Khải Kỳ Lục ghi lại là em gái của hắn rồi, chẳng lẽ Khải Kỳ Lục không ghi ra là dòng họ nào sao?

Hay là, một tia Thần Lực này không biết nội dung của Khải Kỳ Lục?

Cũng có thể lắm, nhưng mà điều này cũng không quan trọng.

Điều quan trọng là ý của Chân Thần Ais.

Rất đáng ngờ, có lẽ Lục gia thật sự có liên quan tới Lục.

Dù cho không liên quan tới Lục, thì cũng liên quan mật thiết tới Chân Thần.

Nếu không thì tại sao đối phương lại tán thành việc hắn trở thành Thần Quyến thứ nhất chứ?

Cụ thể là như thế nào thì chỉ có thể chờ cơ hội mà thôi, nếu không thì khó mà biết được.

Bình Luận (0)
Comment