Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1268 - Chương 1268: Người Trước Đây (1)

Chương 1268: Người trước đây (1) Chương 1268: Người trước đây (1)

Người trước đây (1)

Tất cả người của Thần Chúng đều lui về.

Bọn họ đều phát hiện ra một chuyện.

Đó chính là sức mạnh của ba ngôi sao kia, đã mạnh lên rất nhiều.

Điều này nói rõ rằng ba vị kia đang bức thiết muốn trấn áp đứa con thứ hai của Lục gia.

Mà bọn hắn nhất định cũng phải toàn lực tương trợ.

Về phần Lưu Hỏa…

Từ sau trận chiến ở Cổ thành Họa Loạn kia, mấy người Tiên Quân Thái Nhất đều nhận ra một chuyện, Lưu Hỏa đã không còn là người bọn hắn có thể ngăn cản được.

Lần đọ sức tiếp theo, cũng không phải là việc loại tầng thứ như bọn hắn có thể tham gia vào nữa.

Mà sẽ thăng cấp đến cấp độ của Đế Tôn.

Chuyện bọn hắn có thể làm chính là mau chóng giúp Đế Tôn thức tỉnh, giúp Đế Tôn có đủ sức mạnh.

Nửa phần sau của Dự Ngôn Thạch Bản cũng có thể giải mã.

Chỉ có Tiên Quân Tinh Ti giả mã được một chút, trước mắt bọn hắn căn bản không có đủ thời gian.

Đứa con thứ hai tới quá nhanh, làm rối loạn hoàn toàn kế hoạch của bọn hắn.

Bây giờ chỉ có thể dựa theo tốc độ này tiến lên, giúp Đế Tôn thức tỉnh.

Một khi ba vị kia thức tỉnh, như vậy, tất cả sẽ kết thúc.

Về phần kết quả…

Đây là con đường bọn hắn lựa chọn, không có khả năng tất thắng, nhưng bọn hắn sẽ cố gắng đi về phía thắng lợi.

Dù cuối cùng có ngã trên đường.

Không có đúng và sai, có điều một đời này lại không thể đi đến điểm cuối con đường.

Không thể nhìn thấy khung cảnh sau cùng.

Đây là suy nghĩ của tất cả bọn hắn.

Nhị Trưởng lão nhìn những người này rời đi, không có để ý.

Nàng lại nhìn Cổ thành Họa Loạn, nói:

“Sau này Cổ thành Họa Loạn sẽ như thế nào?”

Chuyện Lục Thủy đặc biệt, nàng đã không còn hỏi nữa, hỏi thì Cửu cũng không nói cho nàng nguyên nhân thật sự.

Biết trễ một chút cũng không quan trọng.

Có điều nàng còn có vấn đề khác.

“Không còn giam cầm, đương nhiên là giải thoát.” Cửu nhìn Cổ thành Họa Loạn, nói khẽ:

“Bọn hắn đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi.”

“Về sau sẽ không còn Cổ thành Họa Loạn nữa sao?” Nhị Trưởng lão nhìn Cửu bên cạnh, hỏi.

“Thành thì chắc chắn vẫn ở đó, nhưng người…” Cửu nhún nhún vai, nói:

“Sẽ trở về dáng vẻ nguyên bản nên có của nó, dù sao thì trong thành vốn cũng không có người sống.”

“Tại sao phải đợi đến lúc này? Người mạnh nhất kia không để lại thủ đoạn gì sao?

Hắn không làm được à?” Nhị Trưởng lão có chút tò mò.

“Chắc chắn làm được.” Cửu đứng bên cạnh chọc chọc gương mặt Nhị Trưởng lão, nói:

“Nhưng sẽ không cách nào thật sự giải thoát được cho bọn họ đi.

Không thể nào nhìn thấy rất rất lâu về sau, liệu bọn hắn có khiến gia tộc hoàn toàn diệt vong hay không.

Bây giờ nhìn thấy rồi, vẫn có người trong tộc còn sống, như vậy đã hoàn toàn giải quyết được vấn đề.”

Nhị Trưởng lão khẽ gật đầu, không hỏi thêm chuyện này nữa.

Hơn nữa, lại có chút nghi vấn với thân phận của Lục Thủy:

“Lưu Hỏa thật sự là thần quyến đệ nhất sao?”

Thần quyến đệ nhất là ai, nàng trước đó cũng có hỏi qua, có điều Cửu không nói.

Bây giờ thần quyến đệ nhị lại nói, Lưu Hỏa có thể là thần quyến, chuyện này khiến nàng có chút ngoài ý muốn.

Thời đại cách quá xa, nhìn thế nào cũng thấy không có khả năng.

Khi đó, Cửu đã sớm chết, làm sao còn thu thần quyến được nữa?

“Cứ đoán đi, dù sao ta cũng không nói cho ngươi.” Cửu suy nghĩ một chút, lại nói:

“Tiểu Tiểu Đình, ngươi không cảm thấy ngươi mới càng giống thần quyến hơn sao?

Ta đối với ngươi tốt như vậy.”

Nhị Trưởng lão nhìn Cửu, nhớ người này chỉ có bóp mặt mình, giúp mình đổi kiểu tóc, cộng thêm ra câu đố cho mình.

Lại không nói rõ.

Không nói gì, Nhị Trưởng lão quay người bước ra một bước.

Phải đi về.

Nàng có cảm giác sức mạnh của ba ngôi sao đã mạnh hơn nhiều, mặc dù trong nhà đã có Đại Trưởng lão, nhưng Lê Âm ít nhiều cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Cho nên, cần phải trở về kiểm tra.

Phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn.

— —

Kiều gia.

“Tất cả các tọa độ đã nộp lên, qua một đoạn thời gian nữa sẽ bắt đầu.

Có thể sẽ xảy ra chút dị tượng.”

Kiều Càn nói với mấy người Kiều Vô Tình.

Đúng vậy, Kiều gia đã hoàn thành tất cả đế đàn, bây giờ chỉ chờ phân phó nhiệm vụ.

“Một khi thành công thì đến lấy thù lao như thế nào?” Kiều Vô Tình nhìn Kiều Càn, mở miệng hỏi.

Bình thản lạnh nhạt, dường như chỉ làm theo thông lệ.

“Ta đã cẩn thận hỏi qua, vật phẩm cần để trên tế đàn đợi, vấn đề chỉ cần có phù văn kia cũng đủ giải quyết.

Thời gian đã thống nhất.” Kiều Càn trả lời.

Đây đều là hắn hỏi từ Chân Võ Chân Linh.

Không đến mức có sai lầm gì.

Trên thực tế hắn cũng rất kinh ngạc, rốt cuộc là thực lực bậc nào mới có thể làm như vậy.

Những người khác hắn khó có thể tin, nhưng Lục Thủy…

Đây chính là vạn cổ thiên kiêu, tồn tại chí cao vô thượng.

Hắn nói có khả năng, tất cả liền có thể xảy ra.

Thà rằng đối địch với Tiên Đình, cũng không thể đi đối đầu với Lục Thủy.

Chỉ hơi không cẩn thận liền vạn kiếp bất phục.

“Hy vọng Lưu Hỏa nói được thì có thể làm được.” Kiều Vô Tình nói.

Hắn không cách nào tưởng tượng ra loại công trình này, Kiều gia bọn hắn tuyệt đối không làm được.

Lục gia cũng không nhất định làm được, cùng một thời gian trả lời toàn bộ vấn đề của cả tu chân giới, cùng một thời gian mang toàn bộ vật phẩm phát ra ngoài.

Bọn hắn không tin, nhưng cả bốn thế lực đỉnh cấp tham gia đều không có một ai đưa ra loại chất vấn này.

Như vậy, Kiều gia hắn đương nhiên cũng sẽ không đi chất vấn.

Còn nữa, có vấn đề, người lên tiếng hẳn phải là tứ đại thế lực.

Về những cái khác, mặc dù hắn biết một chút.

Nhưng mà…

So với bốn thế lực đỉnh cấp kia vẫn là quá ít.

Nói chuyện với nhau vài câu xong, Kiều Vô Tình chốt lại một câu:

“Tiễn khách.”

Kiều Ngọc muốn tiễn, nhưng cuối cùng vẫn là Kiều Thiến tiễn.

“Lại muốn tới tiểu trấn Thu Vân sao?” Trên đường, Kiều Thiến nhỏ giọng hỏi.

“Ừ, phải làm việc.” Kiều Càn nhẹ nhàng nói.

Bọn hắn đúng thật nên trở về đi làm.

Kiều Thiến có chút khó tin nổi, anh của nàng thế nhưng là thiên kiêu.

Nhưng cuối cùng không chỉ bị người trong tộc trục xuất khỏi nhà, bản thân cũng trở thành một người làm công ăn lương.

Nhất thời, nàng cảm thấy có chút bi thương.

Rõ ràng là một vị Đại Thiếu gia, nhưng cuối cùng lại phải đi làm kiếm ăn.

Vì sao ca ca của nàng có thể tiếp nhận mọi chuyện dễ dàng như vậy?

Nhưng nàng không có hỏi.

Nàng có rất nhiều nghi vấn, nhưng chính là không có cách nào hỏi ra lời.

Cho nên, nàng tham dự vào chuyện xây dựng tế đàn, muốn hỏi một chút chuyện liên quan tới anh nàng, nàng muốn biết tất cả.

Hy vọng Lưu Hỏa có thể trả lời nàng.

“Chúng ta tháng sau có thể sẽ đến Lục gia.” Kiều Thiến nói rồi lập tức giải thích:

“Là ngày thành hôn của Thiếu gia Lục gia, có mời Tổ gia gia đến.

Ta và mẹ, còn có cả cha, đều đi.”

“Chúng ta cũng đi.” Lâm Hoan Hoan ở một bên tò mò hỏi:

“Mọi người định đưa lễ gì?

Chúng ta vẫn chưa biết nên đưa cái gì?”

“Hai người cũng đi sao?” Kiều Thiến bất ngờ.

“Mộ Tiểu thư mời ta.” Lâm Hoan Hoan lấy ra thiếp mời.

Kiều Thiến mở thiếp mời ra, sau đó nàng phát hiện dòng chữ ở phía trên thế mà còn mang theo một loại sức mạnh, tỏa ra ánh sáng ôn hòa.

Nhìn thế nào cũng thấy không đơn giản.

Nhưng mà…

Vì sao cô gái mập nhỏ lại có thiếp mời?

Kiều gia ngoại trừ Tổ gia gia, căn bản không có bất kỳ thiếp mời nào khác.

Nghe nói vài thế lực đỉnh cấp đều muốn có được thiếp mời…

Nhưng cuối cùng, ngay cả một tấm cũng không nhất định sẽ có.

Sau đó, Kiều Thiến nhìn Kiều Càn và Lâm Hoan Hoan rời đi.

Cùng đến hôn lễ, cũng tốt.

Mẹ liền có thể nói cho anh trai.

Từ sau khi anh của nàng bị trục xuất khỏi gia tộc, Tổ gia gia căn bản không để cho người khác tiếp xúc với anh trai nàng.

Mặc dù nàng biết trong đó có hàm ý, nhưng vẫn không thể hoàn toàn hiểu rõ.

Có lẽ qua một vài năm nữa nàng sẽ có thể hiểu được, nhưng trong những năm này, nàng muốn trở thành thành viên chói mắt nhất của Kiều gia.

Nàng khác với anh trai mình.

Sẽ không che giấu ánh sáng.

Bình Luận (0)
Comment