Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1281 - Chương 1281: Thiên Đao Chém Chân Thần (2)

Chương 1281: Thiên Đao chém Chân Thần (2) Chương 1281: Thiên Đao chém Chân Thần (2)

Thiên Đao chém Chân Thần (2)

Toàn bộ tu chân giới đều đang nhìn chằm chằm bầu trời đêm, bởi vì ánh sáng của ba ngôi sao đang sáng lên không ngừng, cả bầu trời tối tăm đều được thắp sáng.

Rất nhiều người đều bị ép phải chú ý tới trận đọ sức trên không.

Bọn hắn biết, ba ngôi sao kia đang vững vàng áp chế ba cỗ khí tức đó.

Một vài người còn biết, hiểu rằng ba cỗ khí tức kia đến từ Lưu Hỏa.

“Hóa ra Lưu Hỏa cũng không phải là vô địch.”

“Mặc dù không biết hắn đang làm cái gì, nhưng bây giờ giống như đang bị ép đến không còn cách nào.”

“Đúng đó, tiếp tục như vậy nữa, cảm giác hắn sẽ bị nuốt chửng đến không còn gì.”

“Có điều ba ngôi sao kia rốt cuộc là cái gì?”

Không có ai biết.

Nhưng bọn hắn biết, Lưu Hỏa sẽ thua.

Truyền kỳ về Lưu Hỏa, sắp vẽ lên một dấu chấm tròn.

Mấy người Kiếm Khởi nhìn về phía chân trời, cả đêm, bầu trời không có bất kỳ biến hóa nào.

Phòng an ninh ở Nam Thành cũng đang có một bảo vệ nhìn về phía chân trời, nhẹ thở dài.

“Thiếu Tông chủ sẽ không thật sự không còn thủ đoạn nào chứ?

Là sai lầm hay là thế nào?” Lệ Thiên Xích nhìn về phía chân trời, có chút lo lắng.

Nếu như Thiếu Tông chủ ngã, Ẩn Thiên Tông bọn hắn liền sẽ xong đời.

Tông chủ không ra, bọn hắn chỉ có thể trông cậy vào Thiếu Tông chủ.

Nếu không sẽ lại phải tránh mặt thật nhiều năm.

“Không đến mức, Thiếu Tông chủ không có khả năng thua.

Hơn nữa còn có Thiếu Phu nhân, bây giờ nói Thiếu Tông chủ thua, vẫn còn quá sớm.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nhìn về phía chân trời, nói.

“Đúng vậy, vừa mới bắt đầu thôi, cũng không biết tiếp theo Thiếu Tông chủ sẽ làm thế nào.” Lệ Thiên Xích nói.

“Không biết, nhưng mà...” Ma tu Hòa Vũ Diệp nhìn ba ngôi sao, nói:

“Cảm giác thiên địa cũng bị bóp méo, ba ngôi ngốiao kia chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy sợ hãi từ tận bên trong.”

Lệ Thiên Xích tỏ ra đã hiểu.

Bọn hắn mặc dù biết đã có Thiếu Tông chủ và Thiếu Phu nhân tới, nhưng ba ngôi sao này, quả thật có chút vượt qua nhận biết của bọn hắn, sau đó rốt cuộc sẽ như thế nào, thật khó mà đoán trước được.

Hy vọng Thiếu Tông chủ đừng có khiêm tốn nhượng bộ ở thời điểm này.

Toàn bộ tu chân giới đều đang quan sát, một khi suy tàn, danh vọng sẽ rớt xuống ngàn trượng.

Bọn hắn cũng sẽ nằm trong tình thế vô cùng nguy hiểm.

Thiếu Tông chủ cao minh phi thường, nhưng không thực sự có chiến tích sát phạt nào.

Cũng sẽ không khiến tất cả mọi người nảy sinh sự e ngại.

Như mặt trời chói chang trên không.

Sức mạnh của ba ngôi sau vây quanh, nuốt chửng lấy sức mạnh xông ra từ ba phía Kiếm Nhất Phong, Đạo Tông, Trùng Cốc.

Tiếp tục như vậy, dư trạch điềm lành nhất định sẽ bị nuốt chửng toàn bộ.

Nhóm người Tiên Quân Thái Nhất quan sát tất cả, nhất thời cũng có cảm giác Lưu Hỏa có lẽ thật sự không có tư cách độ sức cùng ba vị Đế Tôn.

Thế nhưng…

Chuyện ở Cổ thành Họa Loạn trước đó vẫn rõ mồn một trước mắt.

Người kia có tư cách này.

Có lẽ là một mình không thể đối chọi được với ba vị?

Không có động tác dư thừa, bọn họ tiếp tục nhìn về phía chân trời, chờ đợi thủ đoạn tiếp theo của Lưu Hỏa.

Tóm lại là sẽ còn có thủ đoạn tiếp theo.

Nếu không thì dựng nhiều tế đàn thế làm cái gì?

Lục gia cũng đang chăm chú quan sát tình huống.

Nhưng không cần biết là Đại Trưởng lão, hay Nhị Trưởng lão, đều có chút không hiểu được.

Nhị Trưởng lão hỏi Cửu, nhưng không có đạt được câu trả lời chắc chắn nào.

“Cứ xem là được, như vậy ngươi sẽ biết, ba vị kia rốt cuộc mạnh tới mức nào.” Cửu nhìn Nhị Trưởng lão, nói.

Nhị Trưởng lão không thể nào hiểu được.

Loại tồn tại cường đại như này, tại sao phải nhắm vào một đứa bé?

Thật sự cần thiết sao?

Cổ thành Họa Loạn.

Lục Thủy thu hồi ánh mắt.

Xem ra Thiên Sinh Thần không có động tác lớn gì, như vậy tạm thời không cần để ý, kẻ địch chỉ có ba vị kia.

Ba vị kia hẳn cũng đã chuẩn bị xong.

Nhất là thần quyến Aiz, mặc dù nàng không truyền ra tin tức gì.

Nhưng ít nhiều đều có thể cảm giác được nguy cơ.

Đúng vậy, nguy cơ.

Ba vị này cũng không phải vô địch.

Nhất là khi trong trạng thái còn chưa thức tỉnh, bản năng sẽ phát giác được nguy cơ.

Nếu không tại sao lại chủ động xuất thủ?

Chính là đang lo lắng, đang e ngại tộc Bất Tử.

“Chư vị tiền bối, đã chuẩn bị xong chưa?” Lục Thủy nhìn về phía quảng trường sau lưng, hỏi.

Lúc này, trên quảng trường đang đứng một lượng lớn người tộc Bất Tử.

Bọn hắn đều mặc chiến giáp trên người, là chiến giáp đặc biệt của tộc Bất Tử bọn hắn.

Cầm đầu là Cố Lý.

Tất cả mọi người đều biết, hôn nay, bọn hắn sẽ được giải thoát hoàn toàn.

Vĩnh viễn biến mất trên đời này.

Nhưng, bọn họ không có gì không cam tâm.

Chuyện nên làm bọn hắn đều đã làm, toàn bộ tiếc nuối đã hoàn thành vào hai ngày trước đó.

Đó thật ra là thời gian rất vui vẻ, rất đang được lưu giữ.

Trước kia bọn hắn vốn có thể trải qua cuộc sống như vậy.

Đáng tiếc.

Không có cách nào làm lại.

Cho nên, bọn hắn cần gánh vác tội lỗi của mình.

“Có thể xuất phát bất kỳ lúc nào.” Cố Lý mở miệng nói.

Giọng nói của hắn rất bình tĩnh, nhưng cũng mang theo chiến ý.

Lần này cần đối mặt với ai, hắn biết, nhưng hắn không sợ hãi chút nào, thậm chí còn có chút hưng phấn.

Ngay khi giọng nói Cố Lý vừa dứt, cả tòa thành tỏa sáng.

Lục Thủy quay người đối mặt với tất cả, hơi cúi đầu hành lễ, nói:

“Phía sau đành nhờ vào chư vị tiền bối.”

Tất cả mọi người tộc Bất Tử cũng cúi người hành lễ, âm thanh chỉnh tề đồng loạt vang lên:

“Đa tạ Lục Thiếu gia đã giúp chúng ta bù đắp tiếc nuối.”

Lục Thủy đứng thẳng dậy, sau đó bấm niệm pháp thuyết, giọng nói của hắn lập tức truyền khắp Cổ thành Họa Loạn:

“Vậy thì, chư vị tiền bối, hãy đi tỏa ra ánh sáng thuộc về mọi người đi.”

Sức mạnh bắt đầu phun trào, khi tay của Lục Thủy chậm rãi đặt ở phía trước phù văn.

Ánh sáng vô tận phòng từ Cổ thành Họa Loạn lên tận trời.

Ầm!

Hào quang nở rộ, phá tan bầu trời.

Sức mạnh vô cùng cường đại khuếch tán trên không trung.

Ầm ầm!

Mây chớp cuồn cuộn.

Gió mây dũng động, mặt trời thiêu đốt bị sức mạnh che khuất, ánh sáng thiên địa bị nguồn sức mạnh này thay thế.

Toàn bộ tu chân giới đều bị sức mạnh này bao trùm, ánh mắt trời không còn thấy đâu, chỉ còn sức mạnh này trùng thiên quang huy.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Trời tối đi, có dị tượng xuất hiện.”

“Có điều là loại tình huống như trước đó sao”

“Không biết, nhưng cảm giác có một cỗ sức mạnh đáng sợ đang lan tràn.”

Giờ phút này, toàn bộ tu chân giới đều kinh ngạc.

Mặt trời biến mất, thay vào đó lại là một cột sáng xuyên không chiếu rọi.

Đây là có chuyện gì, bọn hắn không thể biết được.

Nhưng có một số người biết, Lưu Hỏa rốt cuộc đã xuất thủ.

“Nhất định là Thiếu Tông chủ xuất thủ, ta nói mà, Thiếu Tông chủ sao có thể thua được.” Lệ Thiên Xích kích động nói.

“Ngươi vẫn là ăn điểm tâm của ngươi đi.” Hòa Vũ Diệp chặn lời.

Nàng nhìn về phía chân trời, nhất thời không thể xác định được chuyện gì đang xảy ra.

Nhưng phía chân trời có một cỗ sức mạnh khiến nàng e ngại.

Mà ngay lúc này, phía trước nàng đột nhiên xuất hiện một vệt sáng.

Là ánh sáng của tế đàn.

Ánh sáng bắt đầu phóng về phía chân trời.

Giờ phút này, không chỉ có chỗ bọn hắn.

Mà toàn bộ tu chân giới, bốn phương tám hướng, tất cả mọi nơi đều có ánh sáng phóng về phía chân trời.

Phía Kiều gia, phía Bách Hoa Cốc, phía những ngọn núi lớn vụn vặt lẻ tẻ.

Sâu dưới biển, điểm cuối cùng của biển.

Không gian hư vô.

Ánh sáng không nhìn được hết hội tụ trên không trung.

Vô số ánh sáng chiếu rọi trời đất, thay thế cho ánh sáng thiên địa.

Giờ phút này, ánh sáng hội tụ thành công, tựa như hợp thành một trận pháp Thiên Địa che kín một mảnh trời đất.

Mà sức mạnh trước đó bị nuốt chửng, bắt đầu tràn ra.

Kéo dài về phía ba ngôi sao.

Trong chớp mắt, ba ngôi sao vốn không có gốc rễ trực tiếp bị sức mạnh liên kết.

Chỉ trong vài giây, ba ngôi sao đã bị đặt vào bên trong trận pháp Thiên Địa.

Giờ phút này, tất cả mọi người lập tức hiểu ra.

Hóa ra đây chính là chuyện Lưu Hỏa vẫn luôn dự định.

Hắn cố ý để sức mạnh bị nuốt chửng, từ đó tìm con đường tiến về phía ba ngôi sao.

Đơn giản là không tưởng tượng nổi.

“Thật sự có chút đáng sợ.” Ngưng Hạ nhìn lên không trung.

Cái tên Lưu Hỏa, chấn động tu chân giới, hành động vượt quá tưởng tượng.

Không phải là không có đạo lý.

Loại trận pháp này, căn bản không phải thứ người bình thường có thể lý giải được.

Hơn nữa thế mà lại có thể cưỡng ép kéo ba ngôi sao vào trong trận pháp của hắn.

Đây chính là Lục Thiếu gia sao?

Tất cả mọi người bị lừa rồi.

Thiếu gia phế vật.

Lại là thiên kiêu đệ nhất vạn cổ.

Ai có thể nghĩ tới?

Bình Luận (0)
Comment