Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1280 - Chương 1280: Thiên Đao Chém Chân Thần (1)

Chương 1280: Thiên Đao chém Chân Thần (1) Chương 1280: Thiên Đao chém Chân Thần (1)

Thiên Đao chém Chân Thần (1)

Ánh sáng hiện ra, bao phủ trời đất.

Tất cả mọi người đều biết, Lưu Hỏa đang trắng trợn chống lại tam đại thế lực.

Rất nhiều người đều tò mò tam đại thế lực sẽ phản ứng như thế nào.

Lúc này, trận địa ở Trùng Cốc đã sẵn sàng đón quân địch, quan sát đến dãy núi Vô Tận, một khi có người động thủ, sẽ lập tức thanh trừ.

Mặc kệ đối phương có phải người của tam đại thế lực hay không, bọn hắn đều không sợ hãi.

Trùng Cốc, không sợ một ai.

Kiếm của Kiếm Nhất Phong cũng treo trên không, chỉ lo có người xuất thủ phá hỏng tế đàn.

Một khi bị phá hỏng sẽ có thể mất đi tư cách.

Như vậy sao bọn hắn chịu nổi?

Kiếm Nhất Phong bọn hắn là nơi những người kia có thể tùy ý động vào sao?

Đạo Tông cũng vậy, sức mạnh đang bao trùm xung quanh Đạo Tông.

Miễn là có người bất thường xuất thủ, bọn hắn sẽ lập tức phát hiện được.

Bảo đảm tế đàn của mình không bị ảnh hưởng.

Có điều ánh sáng này rốt cuộc là đại biểu cho cái gì, bọn hắn không thể nào biết được.

Nơi nó tiến về cũng không thể nhìn thấu.

Có vẻ như là đi ra ngoài biển, mà chỗ nào ở ngoài biển thì không thể nào biết được.

Ngưng Hạ nhìn về phía chân trời, phát hiện tế đàn ở Xảo Vân Tông vẫn chưa được khởi động.

Cảnh giác bị khinh thường.

Có điều Lưu Hỏa hẳn chỉ là thăm dò, còn chưa chính thức bắt đầu.

Vậy tam đại thế lực nghĩ thế nào?

Ngưng Hạ nhìn về phương xa, nàng đang nghĩ, nếu như tam đại thế lực động thủ, không biết sẽ như thế nào.

Hẳn là sẽ bùng nổ đại chiến.

Kiều Vô Tình Kiều gia nhìn về phía chân trời, trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Trước mắt chưa có bọn hắn, hẳn là sẽ không bị nhắm tới.

Đại Trưởng lão nhìn về phía chân trời, hắn có thể cảm giác được, bên trong ánh sáng có sức mạnh đặc biệt ẩn hiện.

Tuyệt đối không phải sức mạnh bình thường.

“Khúc nhạc dạo bắt đầu rồi.” Giọng nói của Cửu vang lên trong tai Nhị Trưởng lão.

Nhị Trưởng lão nhìn về phía chân trời, nói:

“Khúc nhạo dạo? Sẽ đánh nhau sao?”

“Cái này phải xem lựa chọn của tam đại thế lực, tiến tới đánh thế lực đỉnh cấp rõ ràng là không thực tế, khả năng duy nhất chính là hợp lực tiến đánh Cổ thành Họa Loạn.” Cửu mở miệng nói.

Nhị Trưởng lão không để ý, Cổ thành Họa Loạn bọn hắn hẳn là sẽ không đi, khí tức khủng bố trước đó đã khiến bọn hắn cảnh giác hơn không ít.

Nhìn ánh sáng này, Tiên Quân Thái Nhất vận dụng sức mạnh.

Muốn chặn đường sức mạnh trên bầu trời kia.

Nhưng mà không có bất kỳ tác dụng gì.

“Giống với sức mạnh mà chúng ta thu thập được.” Tiên Quân Thái Nhất cau mày.

“Hoặc là phá hủy tế đàn, hoặc là đi vào Cổ thành Họa Loạn, nơi đó là trung tâm của tất cả mọi thứ.” Tiên Quân Tử Vi nhìn về phía trước, nói.

Tiên Quân Thái Nhất trầm mặc một lát.

Bọn họ đều biết rõ, hủy diệt tất cả tế đàn không phù hợp với thực tế, bởi vì các thế lực đỉnh cấp trong tu chân giới không hề yếu.

Ba bên bọn hắn dù có dốc toàn bộ sức mạnh cũng không thể giải quyết được trong thời gian ngắn.

Dù sao thì tất cả mọi người bên phe bọn hắn đều bị trọng thương.

Nếu như không thể giải quyết.

Hậu nhã quá khó mà lường được.

Tất cả cố gắng có khả năng sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.

Chứ đừng nói là có nhiều chỗ căn bản không phải là nơi mà chân bọn hắn có thể bước vào.

Hải Yêu, Tịnh Thổ, cũng hoàn toàn không có cách nào nhúng tay.

Những nơi này cũng có tế đàn được xây dựng.

Hơn nữa, ngay lúc bọn hắn đang nghĩ xem nên ứng đối với mấy ngôi sao đó ra sao, thì đột nhiên ba ngôi sao vốn đang ẩn nấp đột nhiên sáng bừng lên.

Sức mạnh vô hình bắt đầu hội tụ ở chỗ ba ngôi sao kia, giống như đang muốn hấp thu sức mạnh của chúng.

Tiên Quân Thái Nhất, Nữ Thần Băng Hải, Tâm Hỏa Cổ Phật.

Cả ba bên đều ngây cả người.

Bọn họ phát hiện ba vị Đế Tôn kia thế mà lại muốn ăn hết sức mạnh Lục Thủy hội tụ được.

Cái này…

Quả nhiên không phải thứ loại đẳng cấp như bọn hắn này có thể can thiệp, nhưng mà chắc chắn phải là người ngn ba vị ngôi sao kia.

Giờ phút này, tam đại thế lực đem toàn bộ điềm lành có thể vận dụng được, hội tụ về phía ba ngôi sao kia.

Để gia trì sức mạnh cho chúng.

Ánh sáng ngôi sao hội tụ ở phía chân trời, trực tiếp lao về phía thế lực đỉnh cấp Kiếm Nhất Phong.

Đại Trưởng lão đứng trên không trung, áp lực của hắn chợt giảm.

Nhưng nhìn thủ đoạn của Lưu Hỏa thế nào cũng thấy có chút không ổn.

Lúc này.

Cổ thành Họa Loạn.

Lục Thủy nhìn về phía chân trời, nhìn sức mạnh ba bên Đế Tôn đã bắt đầu nuốt chửng dư trạch điềm lành của hắn.

Hắn không để ý tới, mà nhìn về phía hải vực Không Minh, nhìn Thiên Sinh Thần xem có dư lực gì không.

Bên kia không có chút phản ứng nào.

Trong đêm, Lục Thủy vẫn quan sát như cũ.

Nhưng Thiên Sinh Thần vẫn không thấy có bất kỳ hành động gì.

Xem ra quả thật là không được.

Về trận đọ sức trên không kia, trước mắt, ba ngôi sao quả thật đang chiếm thế thượng phong.

“Chuyện gì xảy ra vậy? Đã lâu như vậy rồi, vì sao Lưu Hỏa vẫn chưa có dấu hiệu phản kích nào?”

Ngưng Hạ Xảo Vân Tông nhìn lên bầu trời, có chút bất ngờ.

Lưu Hỏa danh chấn tu chân giới, thực lực siêu quần.

Thủ đoạn vô song.

Nhiều lần làm náo động tu chân giới.

Lần này xảy ra chuyện gì rồi?

Sức mạnh cũng đều bị hấp thu.

Hồng Tố lần này cũng ở đó, nàng không hiểu.

Lão tổ sao lại đột nhiên chú ý tới Lưu Hỏa bên trên.

Trước đó mặc dù biết Lưu Hỏa cao minh nhưng Lão tổ cũng không để ý tới như vậy.

“Lão tổ, Lưu Hỏa muốn làm gì vậy?” Hồng Tố mở miệng hỏi thử.

Ngưng Hạ quay đầu nhìn Hồng Tố một chút, sau đó nói:

“Giúp Lục gia chống lại đại địch.”

Hồng Tố ngạc nhiên, Lưu Hỏa là đứng về phía Lục gia sao?

“Bây giờ Lưu Hỏa đang ở thế hạ phong sao?” Hồng Tố hỏi.

Nàng có thể đại khái nhìn ra, nhưng Lão tổ hẳn là có thể càng nhìn ra nhiều hơn.

“Không chỉ ở hạ phong, mà còn nhìn như thúc thủ vô sách.” Ngưng Hạ mở miệng nói.

Nàng hoàn toàn không hiểu, loại sức mạnh kia muốn hội tụ hẳn không có dễ dàng như vậy.

Bây giờ lại bị hấp thu, Lưu Hỏa thế mà thờ ơ không để ý.

Là có dự phòng, hay là nằm ngoài dự kiến?

“Lưu Hỏa nghĩ gì vậy?”

Ở cầm địa Đạo Tông vang lên giọng nói đầy nghi ngờ:

“Còn tiếp tục như vậy nữa, những sức mạnh này đều sẽ bị nuốt chửng hết sạch.”

“Lưu Hỏa thua rồi sao? Hay là mắc sai lầm rồi?” Lại có giọng nói vang lên.

“Không xác định được, nhưng nhìn thế nào cũng thấy không giống chuyện tốt.”

“Lưu hỏa có danh tiếng, không nên như vậy, hắn nhiều lần xuất hiện đều là dùng dáng vẻ tuyệt đỉnh nghiền ép tất cả, lần này…”

“Chỉ sợ hắn chỉ có cái danh.”

“Chúng ta chọn sai rồi sao?”

“Yên lặng theo dõi biến hóa đi, chờ một chút.”

“Sức mạnh bên này của chúng ta đã bị nuốt chửng rất nhiều, ba ngôi sao này đang mạnh lên.

Lưu Hỏa không phát hiện ra sao?

Còn tiếp tục như vậy nữa, hắn muốn thua à?”

Người của Kiếm Nhất Phong cũng không hiểu.

Nam Xuyên nhìn về phía chân trời, hắn cũng không thể lý giải được.

Cứ tiếp tục như thế, Lưu Hỏa sẽ như thế nào, khó mà nói được.

Tình huống trước mắt có nằm ngoài dự đoán của Lưu Hỏa hay không, cũng không thể biết được.

Điều duy nhất có thể làm là chờ đợi.

Nhìn xem tiếp đó sẽ như thế nào.

Người của Trùng Cốc không thèm để ý những cái này, cuối cùng trả bọn hắn thù lao là được.

Đừng không trả tiền.

Bọn hắn dù thế nào cũng sẽ khiến cho đối phương trả giá đắt.

Để cho người ta làm không công, quá vô nhân đạo.

Về phần Lưu Hỏa rốt cuộc muốn làm cái gì, bọn hắn mặc kệ, thành công hay thất bại không quan trọng đối với bọn hắn.

Dù sao bọn hắn cũng chưa quen thuộc với Lưu Hỏa, cũng không có bất kỳ ân oán gút mắc gì.

Nhiều lắm chỉ là giao dịch.

Bình Luận (0)
Comment