Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1283 - Chương 1283: Không Sai, Ta Chính Là Lưu Hỏa (1)

Chương 1283: Không sai, ta chính là Lưu Hỏa (1) Chương 1283: Không sai, ta chính là Lưu Hỏa (1)

Không sai, ta chính là Lưu Hỏa (1)

Cố Lý thu đao, quay người rời đi.

Những người tộc Bất Tử khác cũng đáp xuống sau lưng Cố Lý.

Hình bóng của bọn hắn giống như một vệt sáng, bắt đầu di động trong trận pháp Thiên Địa.

Mấy người Nữ Thần Băng Hải lúc này nhìn chằm chằm bầu trời, nhìn bóng người Chân Thần đang nứt ra, không tin nổi vào mắt mình.

Một đao kia là có chuyện gì xảy ra, bọn họ xem không hiểu.

Nhưng tuyệt đối không nằm trong Đại Đạo.

Quá mức đáng sợ.

Răng rắc!

Ngôi sao thuộc về Chân Thần Độc Nhất Thần Chúng bắt đầu xuất hiện vết rách.

Ầm!

Ngôi sao phát nổ thành vô vàn tia sáng rơi xuống trần thế.

Aiz, bại trận.

Ba vị Chủ Thần của Thần Chúng không dám, cũng không muốn tin tưởng, nhưng sự thật chính là như vậy.

“Không cần để ý.” Giọng nói của Chân Thần Aiz vang lên trong đầu bọn họ:

“Nỗ lực hết sức.”

Tất cả mọi người đều cúi đầu, nói không ra lời.

Bọn hắn đã nhìn ra, vì Chân Thần chưa khôi phục đủ, mới chỉ có một đạo thần lực, cho nên mới bại trận.

Nếu không phải vậy…

Cũng không đến mức như thế.

Nếu như bọn hắn phát triển đủ, kết quả đã không phải như vậy.

Có thể…

Chính là không đủ.

Có điều, bọn hắn rất nhanh lại ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, bọn hắn muốn nhìn xem người của Lưu Hỏa liệu có thể liên tiếp đánh bại ba ngôi sao hay không.

Lúc này, hình bóng của Aiz tiêu tan theo ngôi sao, nàng cũng đang chăm chú nhìn Cố Lý tộc Bất Tử.

Muốn nhìn một chút xem đối phương có thể kiên trì đến cuối cùng hay không.

Mà tất cả những người quan sát trận chiến, nhất thời tim đập chân run.

Một đao vừa rồi kia, hoàn toàn vượt qua nhận biết của bọn họ.

Nếu như…

Nếu như một đao kia rơi lên trên đầu bọn hắn, vậy… vậy chính là hủy diệt.

“Thật sự là một nét bút lớn, sử dụng vô số tế đàn làm trận pháp, tạo khung liên kết sức mạnh giữa trời đất.

Lại lấy tồn tại kinh khủng bực này làm trung tâm trận pháp, thúc đẩy toàn bộ sức mạnh.

Toàn bộ tu chân giới, có ai có thể làm được đến mức này?”

Ngưng Hạ nhìn về phía chân trời, nhìn người đang thu đao lại kia.

Kinh hãi không thôi.

Đây gần như đã vượt ra khỏi nhân biết của tu chân giới.

Quả nhiên cũng chỉ có như vậy mới có thể chống lại được tam đại thế lực Viễn Cổ.

Trận chiến này không hung hiểm như trận vây công Lục gia của tam đại thế lực trước đó, nhưng cấp độ hoàn toàn không so sánh được với khi đó.

Giống như vô thượng đại năng đang đánh cờ với nhau.

“Lão tổ, Lưu Hỏa thắng rồi sao?” Hồng Tố mở miệng hỏi.

Nàng khó có thể nhìn rõ được hết.

“Trận chiến đầu tiên, thắng.” Ngưng Hạ suy tư một chút, sau đó nhìn Hồng Tố, nói:

“Tiểu Hồng Tố, ngươi cảm thấy Lưu Hỏa là người như thế nào?”

“Vạn cổ thiên kiêu?” Hồng Tố thử đáp.

Nàng không rõ Lão tổ hỏi câu này là có ý gì.

“Vạn cổ thiên kiêu…” Ngưng Hạ nhẹ thở dài, nói:

“Nếu có một ngày ta nói cho ngươi biết, ngươi thật ra có quen biết Lưu Hỏa, ngươi có tin không?”

Nghe thấy câu này, Hồng Tố run lên, có chút khó tin, nói:

“Ý của Lão tổ là, Lưu Hỏa ở ngay bên cạnh chúng ta sao?”

“Để một thời gian ngắn nữa đi.” Ngưng Hạ nhìn Hồng Tố, nói:

“Qua một thời gian ngắn nữa, ta sẽ nói cho ngươi biết thân phận thật sự của Lưu Hỏa.

Chờ một chút đi.”

Ngưng Hạ nhìn về phía chân trời, vẫn là nên theo bối phận thì hơn.

Tam Trưởng lão Lục gia còn chưa biết chuyện này, Hồng Tố biết quá sớm sẽ không tốt.

Chờ thằng nhóc Lục Bất Tranh kia biết rồi, Tiểu Hồng Tố mới biết cũng không có chuyện gì.

Thế giới này có những chuyện không thể tưởng tượng nổi, ở ngay trước mắt các nàng, nhưng các nàng lại chậm chạp không nhận ra.

Hai người kia chính là đến chỗ nàng khoe khoang tiểu tử hậu bối này.

Nhưng, thật đúng là kinh thế hãi tục.

Hồng Tố hoang mang, Lão tổ biết thân phận thật sự của Lưu Hỏa sao?

Hơn nữa, nàng cũng biết?

Giờ phút này, nàng nghĩ tới rất nhiều người, nhưng không ai là có khả năng.

Kiều Vô Tình nhìn lên bầu trời, hắn có thể miễn cưỡng nhìn thấy một đao kia.

Một đao kinh thế hãi tục.

Giờ phút này, hắn hơi hiểu ra vì sao Kiều Càn lại muốn ngăn cản bọn hắn đi tới Tiên Đình.

Đi tới Tiên Đình sẽ trở thành kẻ địch của Lưu Hỏa.

Mà Lưu Hỏa.

Hoàn toàn vượt qua suy nghĩ của bọn hắn.

Ầm!

Giờ phút này, đại quân tộc Bất Tử đi tới phía trên Kiều gia.

Kiều Vô Tình chỉ nhìn thoáng qua thôi đã cảm nhận được sự áp bách vô biên.

Cảm giác này giống như vị tồn tại phía trên kia, một chút, chỉ cần một chút thôi cũng đủ để hủy diệt toàn bộ Kiều gia.

Mà loại người này, lại là đao trong tay Lưu Hỏa.

Sức mạnh tế đàn đang điên cuồng bị đại quân tộc Bất Tử hấp thu.

Sau khi sức mạnh bị hấp thu đến không còn gì, đại quân tộc Bất Tử mới đi đến nơi tiếp theo.

Bách Hoa Cốc.

Người của Bách Hoa Cốc cũng nhìn lên không trung.

Sư phụ, sư tỷ của Sơ Vũ, tất cả đều cảm thấy ngạc nhiên.

Tiểu tử nhà các nàng, rất có tiền đồ.

Thế mà lại quen biết tồn tại kinh khủng mức này.

Sức mạnh cường đại kia có thể phá nát toàn bộ Bách Hoa Cốc, thậm chí là loại thế lực đỉnh cấp như Đạo Tông.

“Tộc Bất Tử, thật sự là mạnh đến đáng sợ.”

Từng người của Bách Hoa Cốc đều có thể cảm nhận được rõ ràng sự cường đại và khủng bố của tộc Bất Tử.

Nhất là vị dẫn đầu kia.

Cả tu chân giới, có ai có thể sánh vai?

Lục Thủy đứng trên tường thành của Cổ thành Họa Loạn, hắn nhìn qua vị trí của Aiz, cũng không để ý tới.

Aiz đang đợi, hắn cũng đang chờ.

Sau đó nếu như thuận lợi, sẽ đến phiên hắn xuất thủ.

Hắn muốn đi nhìn chỗ của ba người bọn họ một chút, lại đi nhìn chỗ Minh Nguyệt một chút.

Nhưng có thể thuận lợi hay không thì phải xem tộc Bất Tử.

Chỉ cần bọn hắn cũng có thể chém rụng hai vị còn lại trong thời gian ngắn.

Như vậy hắn sẽ làm được.

Tộc Bất Tử mạnh, cái này không thể nghi ngờ, nhưng ba vị vượt qua cả Chí Cao Đại Đạo kia cũng không phải kẻ yếu.

Mấy người Cố Lý có thể kiên trì tới cuối cùng hay không, vẫn là ẩn số.

Ánh sáng lóe lên trên không.

Con đường kết nối với Phật Đà đã xuất hiện.

Thấy cảnh này, mấy người Tâm Hỏa Cổ Phật không chần chờ chút nào, muốn tới động thủ.

Bất kể như thế nào, bọn hắn cũng phải hết sức hỗ trợ.

Thế nhưng bọn hắn còn chưa kịp động thủ, ngôi sao thuộc về phật kia đã bắt đầu tỏa ra phật quang chói lòa.

Trong phật quang xuất hiện một vị Đại Phật.

Phật cản lại mấy người Tâm Hỏa Cổ Phật, lại liếc nhìn Cố Lý, sau đó, giọng nói từ bi vang lên:

“Đây là ân oán giữa bần tăng và Cố thí chủ.”

“Chuẩn bị xong chưa? Ngươi cảm thấy ngươi có thể nhận mấy đao của ta?” Cố Lý bước đi, tay cầm Thiên Đao, từng bước một đi về phía trước.

Từng bước một hướng về phía Phật Đà.

“Bần tăng rất tò mò, vị phía sau Cố thí chủ kia rốt cuộc là ai.

Hắn có được uy năng cỡ nào mới có thể hoàn thành việc ba người chúng ta không cách nào hoàn thành được?” Giọng nói của Đại Phật vang lên.

Hắn hiếu kỳ.

Bởi vì Cố Lý muốn đi ra, cần có sự đồng ý của Lục.

Người nào lại có được loại sức mạnh này, có thể có được sự đồng ý của Lục, lại có thể tiếp nhận quyền năng của Thiên Sinh Thần?

“Ngươi sẽ biết, nhưng không phải bây giờ.” Cố Lý vung Thiên Đao lên.

Cùng lúc đó, vô số người tộc Bất Tử phóng về phía Đại Phật.

Đại Phật không chần chờ chút nào, tay chắp trước ngực, phật quang phổ chiếu, xung quanh hắn xuất hiện vô số phật thủ, trực tiếp chặn lại công kích của những người tộc Bất Tử đang xông tới kia.

Ầm!!!

Sức mạnh cường đại giống như ánh sáng chói lọi lan tỏa khắp tu chân giới.

Vô số người không cách nào cảm nhận được, không cách nào nhìn thẳng được.

Rầm!

Âm thanh vang lên từ phía tộc Bất Tử, sức mạnh phun trào, muốn rung chuyển Đại Phật Thiên Thủ.

Cố Lý cầm Thiên Đao trong tay, từng bước một đi về phía trước, sau mỗi một bước hắn bước ra, thân hình hắn dường như lại lớn lên một chút.

Khi hắn đi tới trước mặt Đại Phật, thân hình của hắn đã lớn bằng Đại Phật.

Thân ảnh Đại Đạo.

Chỉ trong chốc lát, Thiên Đao lại vung lên.

Không gian bị phá vỡ, đao ý xẹt ngang trời đất, Cực Hạn Nhất Đao, phá bỏ toàn bộ trở ngại.

Theo thanh đao của Cố Lý vung xuống.

Tay Đại Phật cũng duỗi lên, vung một chưởng về phía Thiên Đao.

Ầm!

Phật thủ và Thiên Đao va chạm.

Sức mạnh khuếch tấn ra, lại ngưng tụ lại.

Ngưng tụ lại, rồi lại khuếch tán.

Ầm!

Không gian rạn vỡ.

Những khoảng trống hư vô hiện ra.

Sức mạnh kinh khủng nghiền nát cả không gian, trấn áp Đại Đạo xung quanh.

Răng rắc!

Tiếp đó, cả Thiên Đao lẫn Phật thủ đều xuất hiện vết nứt, dường như chỉ một giây sau cả hai đều sẽ vỡ tan.

Nhưng đúng lúc này, Thiên Đao vang lên tiếng tạch tạch.

Bây giờ, Thiên Đao cũng đã chằng chịt vết nứt.

Sắp vỡ tan.

Bình Luận (0)
Comment