Không sai, ta chính là Lưu Hỏa (2)
Đại Phật thấy thế liền hội tụ Phật Quang, muốn một chiêu phá Thiên Đao.
Ngay lúc này, sức mạnh của Cố Lý bắt đầu gia tăng, giọng nói của hắn vang lên:
“Ta chính là tộc hộ vệ cho Chân Thần, Thiên Đao là sở hữu của Thượng Thương, chính là vật Chân Thần ban tặng.
Làm sao có thể nát được?”
Giọng nói trầm thấp của Cố Lý tiếp tục vang lên:
“Đại Đạo thiên địa, tu chiến đao của ta.”
“Bổ chiến thể của ta.” Những người tộc Bất Tử xung quanh cũng đồng thanh nói.
Bọn hắn đã đối chiến liên tục với hai loại tồn tại như này, trên thân thể đã xuất hiện vết rách.
Ngay sau khi giọng nói dứt đi, phía trên Thượng Thương bắt đầu có sức mạnh hội tụ.
Sức mạnh bao phủ Thiên Đao, bao phủ tộc Bất Tử.
Tất cả những vết rách trong nháy mắt được chữa trị.
“Phá!”
Cố Lý hạ một đao xuống.
Chém ngang Đại Phật.
Cùng lúc đó, thân hình của hắn khôi phục bộ dáng bình thường.
Hắn lập tức thu đao, quay người rời đi.
“Xuất phát, vị tiếp theo.”
Cố Lý nói, giờ phút này, toàn bộ tộc Bất Tử đáp xuống xung quanh Cố Lý, đi về phía mục tiêu tiếp theo.
Trên người Đại Phật xuất hiện vết chém, hắn nhìn Cố Lý, nói:
“Các ngươi đã tới cực hạn, dù cho các ngươi có là tộc Bất Tử, dù cho các ngươi có vô cùng cường đại.
Nhưng… chung quy cũng đã tới cực hạn.”
Lúc này, trên người nhóm Cố Lý đã có vết rách, chỉ là được tạm thời chữa trị mà thôi.
Chém tồn tại vượt qua Đại Đạo vốn cũng không đơn giản như vậy.
Nhìn như dễ dàng, thật ra bọn hắn đã phải nhận lấy công kích từ sức mạnh khổng lồ.
Đau đớn vô tận đang xé rách thân thể bọn hắn.
Dường như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Chỉ là bọn hắn vẫn luôn kiên trì, kiên trì đi về phía trước.
Kiên trì chém hết ba ngôi sao.
“Không, chúng ta có thể phá vỡ giới hạn.” Cố Lý không quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước:
“Hậu bối còn đang nhìn, sao có thể ngã xuống ở chỗ này được?
Giây phút cuối cùng chúng ta để lại, nhất định phải huy hoàng.
Đây là tín niệm của tộc Bất Tử chúng ta.”
Giờ phút này, tất cả người tộc Bất Tử đều cất bước tiến lên, đánh cược tất cả, sẽ không biến mất sớm.
Có người sẽ chú ý, có người sẽ khắc ghi bọn họ.
Thân làm tấm gương, nào có thể nhận thua?
“Thì ra là vậy.” Đại Phật chắp tay trước ngực.
Ầm!
Ánh sao lan tỏa.
Ngôi sao phát nổ, chỉ còn lại duy nhất một sợi phật quang.
Dường như muốn chứng kiến kết quả cuối cùng.
Cố Lý không quay đầu lại, hắn nhấc chân, từng bước một đi về phía trước.
Lúc này, bọn hắn đi qua biển sâu, dùng đường tắt qua Xảo Vân Tông, đi tới Thiên Nữ Tông.
Bọn hắn đứng trên bầu trời Thiên Nữ Tông, hấp thu sức mạnh tế đàn.
Những sức mạnh này có thể giúp bọn hắn tăng thêm chiến lực, cũng có thể xé rách thân thể của bọn hắn.
Trận chiến cuối cùng.
Tất cả đều sẽ đạt tới điểm giới hạn.
Có thể làm thì sẽ cắn răng kiên trì, thân là tộc Bất Tử, bọn hắn không thể lộ ra dáng vẻ chật vật vào lúc này được.
Giờ phút này, bọn hắn cúi đầu, nhìn về thiếu nữ ở phía đỉnh núi kia.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn lên bầu trời.
Nàng nhìn tất cả những người tộc Bất Tử này, giờ phút này, trong lòng nàng có một loại cảm xúc không rõ.
Cuối cùng theo bản năng hướng lên bầu trời khàn giọng nói lớn:
“Cố lên!”
Vừa hét xong, nàng lại có chút xấu hổ, cảm thấy mình làm không đúng lắm.
Nhưng một tiếng này khiến vẻ mặt tất cả những người tộc Bất Tử hiện lên ý cười.
Bọn hắn hấp thu xong sức mạnh, tiếp tục đi về phía ngôi sao cuối cùng.
Nhìn thấy Phật Đà Phật Môn tan biến, người của Phật Môn đều tuyên một câu phật hiệu.
Không nói gì khác.
Tiên Quân Thái Nhất và Tiên Quân Tử Vi của Tiên Đình nhìn ngôi sao thuộc về Đế Tôn.
Bọn hắn vẫn không có ý định động thủ, từ trong ngôi sao liền xuất hiện một bóng người.
Đứng trên không trung, đứng trên vạn vật.
Thiên địa nơi đây dường như không thể kiềm chế được hắn, đây chính là Đế Tôn của Tiên Đình.
Tất cả những người nhìn thấy hắn đều cảm nhận được uy nghiêm của hắn.
“Trận chiến cuối cùng, không biết Cố Lý có thể thắng hay không.” Cửu đứng cạnh Nhị Trưởng lão, nói.
“Ngươi không biết kết quả sao?” Nhị Trưởng lão dò hỏi.
Cửu hẳn là có thể nhìn thấy được kết quả mới đúng, nàng có loại năng lực này.
“Không thấy, nhưng dựa vào tình huống trước mắt, tộc Bất Tử rất khó có thể thắng được.” Cửu nhìn về phía mấy người Đế Tôn, Cố Lý, có chút thương cảm:
“Thân thể bọn hắn đã đến giới hạn, bây giờ cũng chỉ là đang cố chống đỡ mà thôi.
Mấy triệu tế đàn, dư trạch hội tụ thành trận pháp Thiên Địa, nghịch chuyển thành sức mạnh vô thượng.
Loại này có thể cho người ta sức mạnh vượt qua cấp bậc, không phải ai cũng có thể tiếp nhận được.
Cho dù là tộc Bất Tử cũng khó có thể tiếp nhận.”
Nhị Trưởng lão không nói gì.
Chỉ nhìn về phía chân trời.
Vốn là ban ngày lại bị nghịch chuyển thành đêm tối, dùng sức mạnh của bản thân tạo ra ánh sáng.
Những người này, là truyền kỳ.
Chỉ là không ai biết, truyền có thể duy trì đến cuối cùng hay không.
…
Cố Lý bước đi thẳng tới chỗ ngôi sao thứ ba, cũng chính là vị trí của Tiên Mục, Tiên Đình.
Lúc này, trên người Tiên Mục có tiên khí.
Hắn đứng ở đó nhìn Cố Lý đi tới.
“Đao của ngươi còn có thể chém mấy lần?” Giọng nói huyền ảo của Đế Tôn vang lên.
Cố Lý vứt bỏ Tấm Khiên Đại Địa, khiên trở về đại địa.
Hắn không cần phòng ngự, chỉ cần một thanh Thiên Đao là đủ.
“Không cần biết là bao nhiêu đao, chém ngươi, chính là đao cuối cùng của ta.” Cố Lý đáp trả.
“Tới đi, để ta mở mang kiến thức về Thiên Đao của ngươi một chút.” Đế Tôn nói:
“Chân Thần đã chết, Thiên Đao có mạnh hơn nữa cũng có giới hạn.
Thân thể của các ngươi cũng vậy.”
Cố Lý cúi đầu, nắm chặt Thiên Đao.
Sau đó, hắn từng bước đi ra, trên người bắt đầu tỏa ra ánh sáng.
Sau lưng Cố Lý, một lượng lớn người tộc Bất Tử cũng đồng thời tỏa ra ánh sáng.
Mà khi ánh sáng xuất hiện, thân thể bọn hắn cũng từng chút một phân rã.
Dường như đang hóa thành sức mạnh, mà tất cả sức mạnh này đều hội tụ về phía Thiên Đao.
Kể cả Cố Lý cũng như vậy.
Cũng chỉ trong vài giây, toàn bộ tộc Bất Tử ngoại trừ Cố Lý, tất cả đã hóa thành ánh sáng, biến mất trong đao.
Lúc này, Thiên Đao phát sáng.
Ánh sáng này bóp méo không gian, xé mở Đại Đạo.
Thấy cảnh này, Đế Tôn hơi nhíu mày lại.
Một đao này ngưng tụ sức mạnh có chút vượt mức bình thường.
Thậm chí vượt qua sức chịu đựng của Cố Lý.
Lúc này, xung quanh Đế Tôn xuất hiện một dòng nước, nhưng cũng lại không phải là nước.
Giống như một dòng sông thời gian.
Cùng lúc đó, Cố Lý đi tới trước mặt Đế Tôn, trong nháy mắt khi hắn vung Thiên Đao lên, trời đất giống như bị xé ra một cái hố đen.
Vạn vật dường như đều phải nhận lấy một lưỡi đao này.
“Tiên Mục, đây là một đao mạnh nhất mà tộc Bất Tử chúng ta vung ra.”
Thiên Đao vung lên, khí tức hủy diệt truyền tới từ phía chân trời.
Tất cả mọi người đều phải đối mặt với sức mạnh hủy diệt này.
Trường đao chỉ hơn một mét lại khiến người ta có cảm giác như chém được toàn bộ tu chân giới.
Linh thú vạn vật bắt đầu run rẩy, vài tu chân giả có thực lực đều theo bản năng lui về phía sau hai bước.
Cảm giác như đao sẽ chém tới bọn hắn.
Sau đó, Thiên Đao vung xuống.
Ầm!!!
Là tiếng sức mạnh va đập.
Sức mạnh va chạm, nhưng không có dư chấn gì khuếch tán ra ngoài, bởi vì toàn bộ dư chấn đều bị đẩy trở về.
Trở về bên trong Thiên Đao.
Dòng sông thời gian bao quanh Đế Tôn lúc này đang ngăn ở phía trước Thiên Đao.
“Không có ích lợi gì, ta có quyền năng thời gian, sức mạnh của ngươi tuy mạnh, nhưng cuối cùng cũng không thể vượt qua được dòng sông thời gian.” Đế Tôn nhìn Cố Lý, nói khẽ:
“Đao của ngươi, không đủ để chém được uy lực của ta.”
Thua sao?
Giờ phút này, những người có thể nghe được nhìn được, trong lòng đều hiện lên loại nghi vấn này.
Nhưng bọn hắn không cảm thấy thua thì đáng xấu hổ, có thể nói người này đã rất mạnh.
Khiêu chiến ba tồn tại vượt qua Đại Đạo, dù chỉ đối đầu với một cái cũng không phải việc người bình thường có thể làm tốt.