Đại hôn gây nên oanh động (2)
Hải vực Vô Tận, sông băng trải rộng.
Trong sông băng có một hồ nước, lúc này, hồn nước phun trào, một thiếu nữ chậm rãi nổi lên từ trong hồ nước lên.
Nữ Thần Băng Hải vững vàng đứng trên mặt hồ.
Không bao lâu sau, một ánh sáng chiếu sáng, Thần Quang Minh tới.
Sau đó, một bóng đen rơi xuống, Nữ Thần Hắc Ám từ trong bóng tối đi ra.
Bọn họ là bị gọi tới, hẳn đã xảy ra chuyện gì.
“Tiền Đình truyền đến một chuyện.” Nữ Thần Băng Hải nhìn Nữ Thần Hắc Ám và Thần Quang Minh, nói:
“Bọn hắn suy đoán thời gian tường vân xuất hiện, nhưng cũng không chắc chắn.
“Là lúc nào?” Thần Quang Minh hỏi.
Bọn hắn thật ra cũng đã đoán, nhưng thời gian bọn hắn đoán cách bây giờ có chút xa.
Nữ Thần Hắc Ám cũng chăm chú nghe xem đối phương cảm thấy khi nào sẽ có tường vân.
“Tám ngày sau.” Nữ Thần Băng Hải nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Thần Quang MInh và Nữ Thần Hắc Ám, tiếp tục nói:
“Tám ngày sau, là ngày thành hôn của Lục Thủy.
Cũng chính là ngày thành hôn của anh trai của đứa con thứ hai Lục gia.
Bọn hắn đoán rằng đứa con thứ hai sẽ chúc phúc cho anh trai nó, tường vân sẽ xuất hiện.”
Thần Quang Minh và Nữ Thần Hắc Ám hơi sửng sốt.
Ban đầu bọn hắn cảm thấy hoang đường, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, dường như rất có đạo lý.
Bọn hắn không có nghĩ tới chuyện này.
Cấp độ khác biệt, tầm mắt cũng khác biệt.
Bọn hắn không hề nghĩ tới chuyện đứa thứ hai sẽ chúc phúc cho anh trai.
Nhưng con người có tình thân, hơn nữa còn rất coi nặng tình thân.
“Nhưng đứa con thứ hai không phải người bình thường, khả năng nó sẽ chúc phúc cho anh trai mình không cao.” Thần Quang Minh nói ra nghi vấn của mình.
“Ừm, khả năng xác thực không cao, nhưng có tồn tại.” Nữ Thần Băng Hải đáp lại, sau đó cũng không có gì cần nói nữa.
Bọn hắn không ai biết thời gian chính xác là lúc nào, như vậy chỉ cần có khả năng, đều phải coi trọng.
Phạm chút sai lầm thì không có gì, nhưng bỏ lỡ tường vân, khả năng sẽ không có cơ hội thắng đứa con thứ hai.
“Cái kia…” Nữ Thần Hắc Ám nhìn Nữ Thần Băng Hải, nói:
“Cần chuẩn bị không?”
“Chuẩn bị đi, nếu như ngày đó gió êm sóng lặng…” Nữ Thần Băng Hải cúi đầu.
“Coi như chúc phúc đại hôn của Lục Thiếu gia.” Thần Quang Minh nói.
Sau đó ba người đạt được sự đồng thuận.
Ánh sáng rời đi, bóng tối lùi lại.
Nữ Thần Băng Hải nhìn về phía chân trời, chui vào trong hồ.
…
Phật Điện Khổ Hải.
Tâm Hỏa Cổ Phật ngồi trong Phật Điện, nhìn Diệu Tôn Cổ Phật.
“Nói như thế cũng không phải không có khả năng.” Diệu Tôn Cổ Phật nói.
“Ngày đại hôn sao?” Tâm Hỏa Cổ Phật nhìn ra bên ngoài Phật Điện, tuyên câu phật hiệu, rồi tiếp tục nói:
“Vậy ngày hôm đó cứ dừng việc truyền pháp, lắng nghe thiên địa chi pháp.
Bọn họ như vậy, chúng ta cũng không thể chỉ lo thân mình.”
“Nếu như Phật thức tỉnh, tất cả sẽ có định số.” Diệu Tôn Cổ Phật nhẹ nhàng nói.
Diệu Tôn Cổ Phật tuyên câu phật hiệu, không nói thêm gì nữa.
Cứ như vậy, Phật Môn lại bắt đầu vang lên phật âm.
Cái này sẽ truyền tới tất cả đệ tử của Phật Môn.
…
Không chỉ Phật Môn.
Tiên Đình, Thần Chúng cũng đều truyền ra âm thanh giống nhau.
Đó chính là đình chỉ mọi hành động ngày mười lăm tháng mười hai.
Ảnh hưởng của tam đại thế lực ở tu chân giới không lớn như vậy, nhưng rất nhiều người có thể tiếp xúc được với tam đại thế lực.
Bởi vì Phật Môn có truyền pháp, Thần Chúng thì truyền thần tích.
Mà Tiên Đình thì lại càng thu hút người tới, tổ chức tặng đồ cho tu chân giới.
Bây giờ rất nhiều tu chân giả đều nhận được tin tức, ngày 15 tháng 12 Tiên Đình sẽ tạm dừng việc hỏi vấn đề.
Cái này khiến tất cả mọi người có chút không hiểu, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Nếu như chỉ có Tiên Đình thì có lẽ cũng không có cái gì.
Xác suất lớn là đã có được đáp án của vấn đề.
Thế nhưng, nghe nói Phật Môn, Thần Chúng cũng ngừng theo.
Vậy cũng cho thấy rõ rằng ngày hôm đó sẽ có chuyện đặc biệt gì đó xảy ra.
“Ngày 15 tháng 12 là ngày gì?”
“Không biết, nhưng có thể khiến cho tam đại thế lực Viễn Cổ ngừng kinh doanh, ta cảm thấy là chuyện động trời.”
“Nhỡ đâu bọn họ chỉ muốn họp thì sao?”
“...”
Không ai rõ tình huống ngày hôm đó là như thế nào.
Bởi vì việc Lục Thủy thành hôn, ở tu chân giới, đây chẳng qua cũng chỉ là chuyện bình thường.
Làm sao có thể ảnh hưởng tới tam đại thế lực Viễn Cổ được?
…
Rời khỏi Phong Sương Hà, Lục Thủy liền trở về sân nhỏ của mình.
Lần này, hắn an tĩnh ngồi xem Thiên Địa Trận Văn.
Lúc này đã nhìn thấy hừng đông.
Khi mặt trời mọc, Lục Thủy buông sách xuống, nhìn về phía đông, nói khẽ:
‘Còn bảy ngày, cảm giác ngày thành hôn đã đến rất gần rồi.’
Mấy ngày nay không phù hợp đến gặp Mộ Tuyết.
Cứ để nàng an tâm chờ đợi đi, hắn cũng sẽ an tâm chờ đợi.
Có điều ngày nào Mộ Tuyết cũng gửi ảnh chụp tới, đôi khi là dùng điện thoại của Đông Phương Tra Tra.
Còn có cả tranh vẽ của Đông Phương Tra Tra.
Nhìn Đông Phương Tra Tra vẽ Mộ Tuyết thành xiêu xiêu vẹo vẹo, hắn liền muốn trực tiếp qua đó xé.
Có điều khiến Lục Thủy ngạc nhiên chính là, trong bức vẽ của Đông Phương Tra Tra cũng có cả Chân Thần Duy Nhất.
Cho nên, Lục Thủy nói tên của Chân Thần Duy Nhất cho Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết nói, nàng đi thử xem.
‘Bảy ngày tới hẳn là sẽ có không ít người đến, tiểu trấn Thu Vân sẽ rất náo nhiệt.
Có điều cũng sẽ không ảnh hưởng tới tu chân giới.’
Như vậy liền không có chuyện gì cần hắn để ý.
Trong đoạn thời gian này, hắn cũng phải quan sát tu chân giới, đừng đang yên đang lành lại xảy ra chuyện.
Hy vọng Lục Lai Sự cũng thức thời một chút, đừng tìm phiền phức cho người anh trai là hắn này.
Nếu không…
Sinh ra được hai giờ, hắn sẽ che mặt đi đánh.
Chỉ cần Lục Lai Sự không gây sự, tu chân giới có xảy ra chuyện gì lớn cũng rất khó ảnh hưởng tới việc thành hôn của hắn.
Trời sáng rõ, Lục Thủy ăn sáng, xem sách.
Chân Võ im lặng đi vào sân nhỏ, yên tĩnh chờ đợi.
Lục Thủy ăn sáng xong mới khép lại Thiên Địa Trận Văn.
“Xảy ra chuyện lớn sao?” Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Chân Võ.
Không có chuyện gì, Chân Võ sẽ không tới tìm hắn.
Nhất là khi sắp thành hôn, có việc đều sẽ đẩy ra sau.
Lục Thủy cảm thấy rất có thể là trước đó mình lừa mất quá nhiều linh thạch, trong tộc muốn hỏi tội.
Nhưng mà, không phải.
“Thiếu gia, tam đại thế lực có hành động quái dị.” Chân Võ lập tức nói.
“Quái dị?” Điều này khiến Lục Thủy hơi ngạc nhiên.
Mấy người Tiên Đình thì có thể làm ra hành động quái dị gì?
“Dựa theo lời Lạc Phong nói, hôm qua tam đại thế lực đột nhiên làm một việc giống nhau.
Bọn hắn, vào ngày 15 tháng 12, muốn nghỉ ngơi.”
Lục Thủy hơi kinh ngạc, nghỉ ngơi?
Ngày 15 tháng 12, đây không phải ngày hắn thành hôn sao?
“Ngày đó bọn hắn ngừng thu thập điềm lành dư trạch?” Lục Thủy hỏi.
“Đúng vậy.” Chân Võ gật đầu.
“Tiên Đình không hỏi vấn đề, không gặp người tu chân giới.
Phật Môn hôm đó dừng truyền pháp, Thần Chúng cũng đóng Thần Điện một ngày.”
Chân Võ có chút lo lắng nói:
“Thiếu gia, thời gian quá trùng hợp, bọn hắn có phải là có ý đồ khác hay không?”
Lý do cụ thể, mấy người Lạc Phong không đoán ra được.
Chi ít chỉ một ngày thì không thể tra được cái gì, cần có một thời gian.
Nhưng loại chuyện này cần đi báo cáo trước.
Bởi vì những người khác không biết, nhưng Lạc Phong biết, ngày đó là ngày trọng đại.
Là ngày Thiếu Tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa, thành hôn.
Đương nhiên không đơn giản.
Toàn bộ tu chân giới xuất hiện chuyện không bình thường gì cũng có thể hiểu được.
Có thể quan trọng là không ai biết ngày đó là ngày Lưu Hỏa thành hôn.
Lục Thủy trầm tư một lát, sau đó nói:
“Trước cứ quan sát đi, hẳn là không có vấn đề.” Lục Thủy mở miệng nói.
Tam đại thế lực, Lục gia chắc chắn sẽ để ý, đột nhiên như vậy, thật giống như đang nói với Lục gia, bọn hắn muốn gây sự.
Nhưng người thật sự muốn gây sự, một câu cũng sẽ không nói.
Như lần đột nhiên vây công Lục gia khi đó, bọn họ cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.
Đột ngột công kích, như vậy mới có tác dụng, còn như này, là để Lục gia để ý sao?
Hoặc là ngày ấy, bọn hắn có mục đích khác.
“Trong khoảng thời gian này hẳn là sẽ có không ít người đến, đừng để bọn họ lạc đường.” Lục Thủy nhẹ nhàng nói.
Chân Võ đương nhiên không dám để việc này xảy ra lỗi gì, đại hôn của Thiếu gia, tất cả mọi người đều toàn lực ứng phó.
Một khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
“Đúng rồi Thiếu gia, Tam Trưởng lão nói, nếu như Thiếu gia quá nhàn rỗi thì đến Tàng Kinh Các đọc sách đi.” Chân Võ nói.
Lục Thủy: “...”
Ta rất bận rộn được chứ?
Sau đó, Chân Võ lui ra ngoài, cũng không có tin tức gì khác.
Ngày đại hôn tới gần, bất kể là chuyện gì đều nên để sang một bên.
Việc Lục Thủy cần để ý bây giờ chỉ có vài cái…
Hướng đi của tam đại thế lực, tình huống Mê Vụ Chi Đô, Thiên Sinh Thần có bò ra không.
Chuyện tiếp theo của Chân Thần Duy Nhất.
Chuyện của Minh Nguyệt có lẽ tương đối phức tạp, cộng thêm Lục Lai Sự.
Có điều rất nhiều chuyện đều liên thông với nhau, cho nên có thể xử lý cùng nhau.
Mà những việc này đều khó có thể hoàn thành bây giờ, đều cần để tới sau khi hắn thành hôn.
Cho nên, bây giờ không cần để ý gì cả.
Dù là bí cảnh thời kỳ Viễn Cổ xuất hiện, dù là ghi chép về việc Kiếm Nhất đã chết thế nào.
Cũng không thể khiến hắn rời Lục gia.
Suy nghĩ kĩ một chút, quả thật có hơi nhàn rỗi.
‘Mộ Tuyết không ở đây, Đông Phương Tra Tra không có chỗ đánh, Chân Thần Duy Nhất cũng không đánh đến.
Lục Lai Sự cũng chưa sinh ra.”
Trừ đọc sách cũng chỉ có đọc sách.
Mà đọc sách, đến Tàng Kinh Các giống như cũng không ảnh hưởng gì.
Sau đó, Lục Thủy đứng dậy.
Vậy đến Tàng Kinh Cách đọc sách đi.