Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1336 - Chương 1335: Có Một Vị Chân Thần Duy Nhất Khác? (3)

Chương 1335: Có một vị Chân Thần Duy Nhất khác? (3) Chương 1335: Có một vị Chân Thần Duy Nhất khác? (3)

Có một vị Chân Thần Duy Nhất khác? (3)

Tàng Kinh Các.

Tầng thứ năm.

Trước khi đến hắn đã thông báo cho Mộ Tuyết là sẽ không có tín hiệu.

Như vậy sẽ không xảy ra chuyện Mộ Tuyết không đợi được hồi đáp từ hắn.

Hẳn là nên cải tiến điện thoại một chút để duy trì tín hiệu.

Đáng tiếc, hắn không chút hiểu biết gì về lĩnh vực này.

Tầng thứ năm cũng không nhỏ, đồ ở đây cũng không ít.

Chỉ là hắn không có ý định đi xem xét khắp nơi.

Mà một đường đi về phía trung tâm.

Ở vị trí trung tâm có một cái bà, trên mặt bàn có một cái rương.

Thiên Địa Trận Văn được đặt ở trong rương.

Là một cái rương nhìn rất bình thường, cổ kính xa xưa, nếu không phải được đặt ở vị trí trung tâm, có lẽ sẽ không lộ ra đặc biệt như vậy.

Thiên Địa Trận Văn là bản công pháp tổ truyền duy nhất ở tầng thứ năm.

Người Lục gia nào cũng có thể tu luyện, chỉ cần biết là được rồi.

Đáng tiếc, vô số năm trôi qua.

Bọn hắn cũng hoài nghi đây có phải là công pháp hay không.

Tận đến khi Lục Thủy cầm nó lên, xem hiểu nó, sau đó Thiên Địa Trận Văn mới tỏa ra được hào quang rực rỡ.

Chỉ là rất ít người biết.

Lúc trước, sau khi hắn quét ngang Mộ gia liền bị nhìn chằm chằm, không đủ mạnh thì không thể đi ra ngoài.

Đại Trưởng lão phải bổ một kiếm, Nhị Trưởng lão gây ảnh hưởng lên ký ức của người Mộ gia.

Tam Trưởng lão thì tìm tới những người tu vi đủ ở Mộ gia, nói chuyện với nhau.

Dù sao thì tu vi đủ, ký ức cũng không dễ bị ảnh hưởng.

Như vậy mới có thể nhấn cái đầu đang ngoi lên của hắn xuống, giấu đi.

Khi đó thật sự đã kinh động đến tất cả mọi người trong nhà.

Không ai tin rằng hắn thật sự quét ngang Mộ gia, thậm chí còn san bằng Mộ gia thành bình địa.

Về sau bọn họ mới biết, hóa ra Thiên Địa Trận Văn thật sự có người xem hiểu, thật sự cao minh như vậy.

Bọn họ thậm chí còn không hỏi hắn vì sao lại san bằng Mộ gia thành bình địa.

Kẽo kẹt!

Lục Thủy mở cái rương ra, không gian trong rương cũng không nhỏ.

Có điều cũng không có quá nhiều đồ vật.

Ngược lại có một cuốn sổ ghi chép về Lục gia.

Nhưng bên trong thật ra cũng không có gì, căn bản không hề ghi người khai sáng Lục gia rốt cuộc là vị nào.

Ghi chép kĩ lưỡng hơn hẳn là ở trong quyển ở Thần Vực kia, người sáng lập Lục gia.

Đáng tiếc, không biết đã bị ai cầm đi.

Lục Thủy mở rương ra, mở cuốn sổ kia ra, tùy ý đọc vài dòng.

Ghi chép rất mơ hồ, cơ bản chỉ ghi trước kia Lục gia gặp nhiều khó khăn thế nào, đã làm thế nào.

Sau đó, Lục Thủy lật đến chỗ ghi tổ huấn, phía trên có một câu như vầy: Tiên tổ truyền miệng, Lục gia không cho phép tu kiếm.

Lục Thủy: “...”

Rất rõ ràng, câu tổ huấn này hoàn toàn bị ngó lơ.

Kiếm tu mạnh nhất tu chân giới đang ở ngay tại Lục gia.

Cũng không biết là do vị Tiên tổ nào quyết định, thật mất mặt mà.

Kiếp trước hình như cũng như vậy, có điều đều bị vi phạm, còn cái gì mà tổ huấn nữa.

Cũng không biết là Đại Trưởng lão làm trái, hay là từ Đại Trưởng lão của Đại Trưởng lão làm trái.

Dù sao thì nếu không được vị kia cho phép, Đại Trưởng lão muốn tu kiếm sẽ đặc biệt khó khăn.

Để cuốn sổ qua một bên, Lục Thủy lại xem tiếp trong rương, vài đồ vật loạn thất bát tao cũng có.

Sau đó, hắn nhìn thấy một mặt dây chuyền.

Cảm giác có chút quen mắt.

Lấy mặt dây chuyền ra, phát hiện là một sợi dây bảy màu kèm theo một thẻ bài.

Chỉ là mặt dây chuyền này ảm đạm xỉn màu, giống như một hòn đá bình thường.

Cực kỳ bình thường.

Nhưng mà…

Cái này cùng với mặt dây chuyền ở Thần Vực kia, gần như giống nhau như đúc.

Lục Thủy xoa xoa mặt dây chuyền, nhưng mặt dây chuyền vẫn như xỉn màu như cũ.

Về phần bên trong có phải là chữ viết hay không, cũng không cách nào biết được.

‘Nơi này tại sao lại có thứ này?’

Lục Thủy nghi ngờ trong lòng, sau đó thử dùng sức mạnh thiên địa kiểm tra bên trong.

Nếu như không có chữ viết thì cũng không có gì, cái hắn để ý là chữ viết bên trong.

Dù sao thì mặt dây chuyền này cũng rất có khả năng được khắc tên lên.

Sức mạnh thiên địa tràn vào, mặt dây chuyền giống như cộng hưởng với sức mạnh thiên địa, lớp xỉn màu như đá bên ngoài bắt đầu biến mất.

Soạt!

Trong nháy mắt, mặt dây chuyền khôi phục thành dáng vẻ óng ánh long lanh vốn có.

Nhưng chỉ trong nháy mắt tiếp theo, cộng minh biến mất, mặt dây chuyền lại trở về bộ dáng hóa đá.

Khi Lục Thủy điều động sức mạnh thiên địa lần nữa thì đã không còn bất cứ phản ứng nào.

Nhưng… hắn nhìn thấy.

Là hai chữ giống như trên mặt dây chuyền ở Thần Vực — Lục Bát.

‘Đây là mặt dây chuyền của ai?’ Lục Thủy nghi hoặc trong lòng.

Chân Thần Duy Nhất thật ra không chỉ có một người ư?

Hay là Chân Thần Duy Nhất đã đổi tên?

Từ mỗi một góc độ, hắn đều suy ra một đáp án, Lục lúc trước có mang theo một cô bé có mái tóc bảy màu.

Cũng không có ai khác nữa.

Cho nên hẳn là chỉ có một cái tên mới đúng.

Trừ khi nàng không hài lòng với cái tên này, đổi cái khác.

Như vậy mới có thể giải thích vì sao mặt dây chuyền này lại hóa đá.

Đương nhiên, còn có một khả năng khác.

Người sở hữu cái tên này, đã chết.

‘Đặt ở tầng thứ năm Tàng Kinh Các, đồ vật nhìn như bình thường, nhưng rõ ràng không phải vật phẩm bình thường.

Đồ vật trong rương gần như đều truyền lại từ Tiên tổ.

Mặc dù ngoài trừ bản Thiên Địa Trận Văn là hữu dụng, những cái khác đều vô dụng.

Nhưng chúng chắc chắn đều có liên quan tới Tiên tổ.”

Lục Thủy nghi ngờ trong lòng.

Hắn nhìn mặt dây chuyền, đột nhiên có một suy nghĩ quỷ dị:

‘Lục Bát sẽ không phải chính là Tiên tổ của Lục gia chứ?’

Này nhìn thế nào cũng không phải người bình thường.

Có được tên giống như Chân Thần Duy Nhất, mặt dây chuyền thân phận cũng giống.

Không là vô địch thiên hạ, thì cũng phải là trường thọ chứ?

Chân Thần Duy Nhất chính là như vậy, mệnh dài.

Dài kinh khủng.

Lục Thủy để mặt dây chuyền về chỗ cũ.

Từ đầu đến cuối, hắn đều chỉ suy đoán, không cách nào biết rõ nguồn gốc của những thứ này.

Trừ khi tìm tới người viết ra quyển sách kia của Lục gia, hoặc là tiến vào Mê Đô ở Lục gia.

Có lẽ Mê Đô ở Lục gia hắn sẽ không vào được.

Có cường giả không biết tên trông coi, máy móc của hệ thống xác minh còn tốt hơn hệ thống xác minh hắn biết kia.

Không biết đối phương nếu đối mặt với Đại Trưởng lão còn có thể phách lối như vậy hay không.

Trừ khi đánh bại hắn?

Đại Trưởng lão biết có Mê Đô tồn tại, đại khái là đã dạy hệ thống xác minh là người thế nào.

‘Loại cấp bậc như Đại Trưởng lão kia, không dễ thắng.

Có điều cường giả trấn thủ kia chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng, chờ đến sau khi Bát giai, biết đâu có thể có phần thắng.’

Lục Thủy thử tưởng tượng.

Trước mắt hắn sắp 7.4, sau khi thành hôn sẽ không xa Bát giai nhiều.

Cuối tháng là đủ.

Hắn lên Bát giai, dù có bị gọt cũng dễ dàng đánh được Cửu giai.

Cộng thêm sức mạnh thiên địa.

Trong số những Đại Đạo Giả, trừ loại như Đại Trưởng lão kia, hẳn sẽ không có ai là đối thủ của hắn.

Như vậy, cộng thêm đủ loại chuẩn bị, cường giả trấn thủ kia hẳn là có thể gắng sức đánh được.

Hơn nữa hắn chỉ cần tìm một chỗ tiến vào Mê Đô là được.

Như vậy là ổn.

Chờ sau khi cưới xong, đi dạy đối phương làm người.

Hơn nữa, sau khi cưới xong hắn cũng không phải chỉ có một mình.

Hắn còn có Mộ Tuyết.

Vợ chồng liên thủ còn cần chuẩn bị cái gì?

Đột nhiên phát hiện, Mộ Tiểu thư vẫn rất hữu dụng nha.

Vốn định cưới trở về xong, để nàng trở thành… bình hoa.

Lục Thủy nhìn xung quanh một vòng, xác định không có vấn đề gì mới dám tiếp tục nghĩ.

Một ngày mới mở ra.

Cách đại hôn chỉ còn hai ngày.

Hôm nay bắt đầu có một lượng lớn tu chân giả xuất hiện ở Lục gia.

Người nổi danh hay người không biết tên đều có mặt.

Theo lời mời mà đến.

Có vài người chỉ là tới tham gia náo nhiệt, thừa dịp nhiều người bày quầy buôn bán.

“Người tới có vẻ như cũng không ít.

Thiếu gia Lục gia kết hôn, thật ra cũng không có gì, mặc dù Lục gia gần đây danh vọng cao.

Nhưng phát thiếp mời cũng rất khiêm tốn.

Có lẽ là cũng không muốn để chuyện này gây nên ảnh hưởng gì không cần thiết.”

“Thế nhưng tại sao ta lại có cảm giác xung quanh có không ít người đang tuần tra.

Hơn nữa còn vô cùng cường đại.

Ta còn gặp được một vị lão giả đang tuần tra, một giây đó, ta còn tưởng rằng trời sập.”

“Ha ha, ngươi chắc chắn là bị ảo giác rồi, Lục Thiếu gia thành hôn mà thôi, cũng không phải thiên kiêu đỉnh cấp thành hôn, có thể có cái gì chứ.”

Bình Luận (0)
Comment