Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1361 - Chương 1359: Ngươi Sao Lại Vi Phạm Tổ Huấn? (3)

Chương 1359: Ngươi sao lại vi phạm tổ huấn? (3) Chương 1359: Ngươi sao lại vi phạm tổ huấn? (3)

Ngươi sao lại vi phạm tổ huấn? (3)

Nghe được điều này, Nhị Trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn.

"Đúng vậy, ta dạy bọn họ." Cửu chọt vào má Nhị Trưởng lão nói:

"Có phải cảm thấy không vui không?

Rõ ràng là Chân Thần đứng về phía các ngươi, đột nhiên trợ giúp địch nhân."

"Có chút." Nhị Trưởng lão thành thật mở miệng.

"Tiểu Đình trở nên thẳng thắn, vậy ta sẽ giải thích cho ngươi một chút đi, Tiểu Đình đáng yêu như vậy nếu không thích ta, ta sẽ khổ sở." Mặc dù Cửu nói như vậy, nhưng trên mặt tràn ngập ý cười.

Nhị Trưởng lão không mở miệng, từ khi xuất hiện tới nay nàng đều là bên bị khi dễ.

"Bởi vì tốc độ Lục Thủy trở nên mạnh hơn quá nhanh, nếu như không tăng cường bọn họ, bọn họ sẽ mất đi chiến ý.

Khả năng này sẽ ảnh hưởng hết thảy xu hướng hoàn mỹ.

Cho nên nhất định phải làm như thế.

Hơn nữa đây gần như là giúp Lục Thủy, có thể nói là vi phạm nguyên tắc yêu thế giới của ta.

Thiên vị Lục Thủy.

Mặc dù ta đã nói với Nữ thần Hắc Ám, nhưng vẫn còn thiên vị.

Tiểu tiểu Đình, giải thích như vậy ngươi có hài lòng không? " Cửu vỗ vỗ đầu Nhị Trưởng lão hỏi.

"Lục Thủy trở nên mạnh hơn bao nhiêu?" Nhị Trưởng lão có chút ngoài ý muốn.

"Nếu như ta không đoán sai, khoảng một tháng nữa hắn có thể thăng chức Đại Đạo." Cửu nhìn Nhị Trưởng lão nói:

"Có phải rất giật mình hay không?

Hiện tại thực lực của hắn và cảnh giới thật ra không phù hợp.

Không phải quá mạnh, là quá yếu.

Ta có thể cảm giác được thế giới đang rất vất vả, sau đó sẽ hoàn toàn không áp chế.

Có phải rất mạnh hay không , rất khủng bố?

Đây chính là tiểu tử chuunibyou của Lục gia, Thiếu gia phế vật Lục gia luôn làm cho người ta cảm thấy mất mặt.

Số một thế giới, không gì sánh kịp, không thể địch nổi."

Vì sao có thể mạnh như vậy?" Nhị Trưởng lão trước sau vẫn không rõ.

Theo như đã nói, lúc này mới nửa năm đi.

Trong thời gian nửa năm đã có thể thăng tới Đại Đạo.

"Bí mật, chờ tất cả hướng tới viên mãn rồi, ta sẽ nói cho ngươi biết." Cửu cười nói.

Nhị Trưởng lão không hỏi nữa, sau đó hướng về phía Đại Trưởng lão nói:

"Là đám Đế Tôn đó muốn thức tỉnh, khoảng một tháng.

Mà Lục Thủy sẽ ở trong khoảng một tháng, thăng chức Đại Đạo.

Từ Thất giai Nhập Đạo, một tháng vượt qua Bát giai, Cửu giai, đi thẳng tới hàng ngũ Đại Đạo."

"Được." Giọng nói đại Trưởng lão chậm rãi vang lên, không hỏi nhiều nữa.

"Kiếm tu?" Bên cạnh Nhị Trưởng lão xuất hiện một thân ảnh.

Là Cơ Tầm.

Nàng nhìn Đại Trưởng lão tò mò hỏi:

"Lục gia các ngươi có một tổ huấn không cho phép tu kiếm có đúng không?"

"Tiền bối biết là ai định ra sao?" Giọng nói bình thản của Đại Trưởng lão theo đó truyền ra.

"Không biết.

Có điều ta rất hiếu kỳ, vì sao ngươi lại làm trái?"

Đại Trưởng lão cũng không chần chờ, giọng nói bình thản từ trong đình truyền ra:

"Thích kiếm? Vậy thì luyện.

Phụ thân ta là nói với ta như vậy, sau đó ta liền bắt đầu luyện kiếm.

Tổ huấn bị hắn ném vào rương, từ nay về sau không thấy mặt trời."

Thật ra còn có câu sau, dù sao tổ tiên cũng đã chết, vi phạm cũng không ai biết." Cửu mở miệng nói.

Cơ Tầm: "..."

Nhị Trưởng lão: "..."

Chuyện này nàng cũng không rõ ràng lắm.

Nhưng đã nghe nói một hai.

Chưa từng nghĩ tới cụ thể là như vậy.

Chạng vạng Lục Thủy cùng Mộ Tuyết đi trên đường núi.

Hôm nay không có ai đi theo, ăn được rất nhiều thứ.

Thuận tiện đi dạo rất nhiều nơi.

"Lục Thiếu gia, bụng ta giống như ăn ra thịt rồi, tối nay ngươi nhắm mắt ngủ đi." Một tay Mộ Tuyết được Lục Thủy dắt, một tay sờ bụng nói.

Lục Thủy nhìn Mộ Tuyết một cái, hợp với trước kia hắn đều mở to mắt ngủ sao?

"Mộ tiểu thư có thể không biết, nhắm mắt lại chạm vào, cũng có thể cảm giác được." Lục Thủy hảo tâm giải thích.

"Tối nay Lục Thiếu gia đụng vào bụng mình đi." Mộ Tuyết hừ một tiếng nói.

Lúc Lục Thủy muốn mở miệng nói chuyện, bụi cỏ đột nhiên có thanh âm truyền ra.

Moo!

Đó là tiếng trâu kêu.

Sau đó, hai con trâu xuất hiện từ bụi cỏ.

Phía trên đều có người cưỡi

"Chị dâu, hai người cũng ở đây?

Chúng ta chăn trâu xppng muốn trở về.

Bái bai."

Trên người một con trâu là Đông Phương Tra Tra, trên con còn lại là Nhã Nguyệt Nhã Lâm.

"Tỷ tỷ, chúng ta muốn đưa ngưu ngưu trở về."

"Mộ Tuyết tỷ, tỷ phu, bái bai."

Nhã Lâm và Nhã Nguyệt đều rất vui vẻ.

Sau đó cùng Lục Thủy và Mộ Tuyết phất tay cáo biệt.

Mộ Tuyết nhìn Đông Phương Trà Trà các nàng rời đi, cười nói:

"Trà Trà vẫn rất lợi hại, Nhã Lâm cùng Nhã Nguyệt đi theo, mỗi ngày đều rất vui vẻ, mỗi ngày đều có chuyện bận rộn không xong."

Một Tra Tra mà thôi, Lục Thủy cảm thấy qua một đoạn thời gian, nhớ cũng không nhớ được.

Đương nhiên, nếu không bế quan, Tra Tra này sẽ dễ dàng đi ra ngoài xoát cảm giác tồn tại.

Nếu như cảm giác tồn tại quá mạnh, hắn muốn đưa nàng ra ngoài du lịch.

Vừa đi chính là mấy trăm năm.

Ngày hôm sau.

Lục Thủy không dậy sớm đọc sách, chỉ là Mộ Tuyết dậy sớm làm điểm tâm.

"Đúng rồi, Hôm nay Lục Thiếu gia có chuyện gì đặc biệt phải làm không?"

Lúc ăn điểm tâm, Mộ Tuyết mở miệng hỏi.

"Mộ tiểu thư muốn làm gì?" Lục Thủy tò mò hỏi.

Mộ Tuyết không định làm gì, không đến mức hỏi vấn đề này.

Vừa mới thành hôn, hắn có thể làm gì?

Hắn ngược lại muốn ra ngoài làm chút chuyện, nhưng cũng không dám ra ngoài.

Trừ khi mang theo Mộ Tuyết.

"Trà Trà phát hiện thông đạo Phong Sương Hà vẫn còn, tính toán đi vào thám hiểm, Lục Thiếu gia muốn đi không?" Mộ Tuyết hỏi.

Lục Thủy từng đi vào nơi đó, cẩn thận ngẫm lại, tuy rằng còn một ít chỗ chưa đi, thế nhưng hẳn không có gì mới.

Trừ khi lần này có thể tiến vào Mê Đô.

Có Mộ Tuyết trợ giúp có thể tiến vào Mê Đô không?

Về mặt lý thuyết là không thể.

Chỉ là muốn đi xuống, cũng có thể đi xuống một lần nữa.

Lần này hẳn là tính đến Thần vực thăm Chân Thần Duy Nhất, dù sao hiện tại Chân Thần Duy Nhất cũng chắc chắn đang bên trong Thần Vực.

Bình Luận (0)
Comment