Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1391 - Chương 1389: Nghịch Chuyển Thời Không (2)

Chương 1389: Nghịch chuyển thời không (2) Chương 1389: Nghịch chuyển thời không (2)

Nghịch chuyển thời không (2)

"Lục thiếu gia."

Mộ Trạch do dự một chút rồi nói:

"Xin đừng cậy mạnh."

An nguy của Lục Thủy là điều vô cùng quan trọng.

Vừa mới đại hôn không bao lâu đã bị trọng thương ở chỗ này.

Đúng là có hơi không thích hợp cho lắm.

Với lại, dù gì thì đây cũng là chuyện của Mộ gia, Lục Thủy chỉ là trượng nghĩa cho nên mới ra tay tương trợ mà thôi.

Nếu như hắn vì vậy mà bị thương, Mộ Trạch sẽ không yên lòng.

"Cha vợ, ngươi nên có lòng tin với ta mới đúng."

Lục Thủy cười nói.

Sau đó, hắn mở ra thông đạo tới Mê Vụ Chi Đô, phất tay nói với cha vợ:

"Ít nhất là 6 ngày, nhiều thì là 9 ngày.

Ta sẽ trở về.

Đương nhiên...

Nếu như ta không chống lại nổi, thì có lẽ sẽ trở về ngay hôm nay."

Lục Thủy nói xong liền cất bước đi vào trong không gian.

Mộ Trạch cứ vậy mà nhìn Lục Thủy biến mất.

Nhiều thì là 9 ngày, ít thì là 6 ngày.

Nếu như không chống lại nổi thì sẽ là hôm nay.

Mộ Trạch thở dài nói:

"Xem ra hôm nay hắn phải thừa nhận không ít áp lực."

Hắn vừa muốn Lục Thủy trở về, vừa lo lắng Lục Thủy sẽ trở về.

Tóm lại là cực kỳ mâu thuẫn.

...

Trên đường phố phía dưới chân núi Mộ gia.

Mộ Tuyết nhìn về phía tổ địa, trong lòng nàng cũng cảm nhận được điều gì đó.

"Xuất phát rồi, không biết bao lâu nữa mới trở về."

Chuyện này là chuyện mà Lục Thủy nhất định phải làm, cho nên nàng đương nhiên là sẽ ủng hộ hắn.

Dù sao thì bây giờ nàng cũng đã là Thiếu nãi nãi của Lục gia, thê tử của Lục Thủy.

Mặc dù sẽ rất nhớ Lục Thủy, nhưng mà nàng cũng có thể lén nhìn một chút, đương nhiên là khi sẽ không làm ảnh hưởng gì tới hắn.

"Chị dâu, gần đây kỹ thuật vẽ tranh của ta đã lợi hại hơn rất nhiều rồi đó.

Sau này, ta sẽ vẽ một bức tranh cho ngươi và Lục Thủy biểu đệ.

Chắc chắn là sẽ rất đẹp."

Đông Phương Trà Trà nói.

"Vẽ cho Nhã Nguyệt trước đi."

Mộ Tuyết nói khẽ.

Nói tới việc vẽ tranh của Trà Trà, hình như đã rất lâu rồi không hề có tiến triển gì lớn cả.

Mộ Tuyết đang nói chuyện với Trà Trà thì đột nhiên nghe được báo cáo của Thiên Nữ Chưởng Môn.

Sau khi nghe rõ chuyện này thì nàng vô cùng kinh ngạc.

Không thấy Thiên Sinh Thần đâu cả?

Biến mất khỏi Không Minh Hải Vực?

Nói tới việc này mới nhớ, hình như ở kiếp trước nàng cũng chưa từng nhìn thấy Thiên Sinh Thần một lần nào cả.

Nàng chỉ từng nghe qua về việc có một tồn tại cường đại như thế mà thôi, chưa gặp mặt chính diện bao giờ cả.

Lục Thủy có lẽ cũng chưa từng gặp hắn.

Không ngờ rằng lúc này là đối phương đã biến mất rồi.

Ở kiếp trước có lẽ không phải như thế.

Mộ Tuyết cẩn thận suy nghĩ một lúc, phát hiện chuyện này có lẽ một thời gian rất lâu sau đó mới diễn ra.

Có lẽ là do ở kiếp trước, tốc độ mạnh lên của Lục Thủy không nhanh tới như thế, cho nên đối phương vẫn có thể sống thật tốt ở trong biển.

Hiện tại, Lục Thủy mạnh lên quá nhanh, cho nên đối phương đã nhận thấy được nguy hiểm.

Sau đó, chạy trốn?

Mộ Tuyết cảm thấy tám, chín phần là như thế.

Không phải là như thế, thì tại sao lại phải biến mất?

Chỉ là do có rất ít người sẽ cho rằng Thiên Sinh Thần sẽ chạy trốn mà thôi.

"Hay là do kiếp trước Lục Thủy quá mạnh, cho nên dẫn tới việc kiếp này cũng mạnh như thế.

Nhưng mà, ở kiếp trước, rốt cuộc là Lục Thủy mạnh tới mức nào?"

Mộ Tuyết suy tư một chút, có điều suy tư một lúc lại khiến nàng có hơi kinh ngạc.

Nàng vốn nghĩ rằng bản thân không thể dễ dàng nhớ ra được.

Nhưng mà, hình như chỉ cần suy nghĩ thêm một chút là có thể nhớ ra được.

Có điều, phải suy nghĩ rất lâu.

Nàng do dự một chút, cuối cùng vẫn cảm thấy nên chơi với mấy người Nhã Lâm trước.

Chờ tới khi nào rảnh thì lại suy nghĩ tiếp về chuyện này.

...

Mê Vụ Chi Đô.

Ma Tu Huyết Trần nhìn không trung đang mở ra rồi nói.

"Đến rồi."

Hắn thấy ở đầu bên kia có một thông đạo thông tới bên này.

Không cần nghĩ cũng biết người tới là ai.

Bởi vì, ngoại trừ bọn họ, rất ít người có thể tới được nơi này.

Nếu vậy thì, gần đây ai sẽ là người tới nơi này?

Chỉ có thể là Thiếu tông chủ của Ẩn Thiên Tông - Lưu Hỏa.

"Sớm hơn trong dự đoán rất nhiều."

Đại trưởng lão nói.

Lục Thủy có lẽ là mới tấn thăng lên thất giai không bao lâu, bây giờ đã tới đây, nhìn thế nào cũng thấy có chút miễn cưỡng.

Nhưng mà, nếu như Lục Thủy đã tới rồi, thì hắn chắc chắn là đã nắm chắc chuyện này.

Hắn không hề có ý định ngăn cản, chỉ yên lặng chờ đợi.

Nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn thì hắn sẽ ra tay.

Mặc dù không thể nào đối kháng được với những người kia, nhưng mà hiện tại đối phương còn chưa khôi phục, hắn có lẽ có thể gây cho bọn họ một chút ảnh hưởng.

Có điều, đó có sẽ cũng là cực hạn.

Nhiều hơn nữa, thì phải bỏ ra một cái giá xứng đáng.

Nhưng mà, nếu như cần thiết, thì hắn đương nhiên sẽ không lùi bước.

"Hắn phát hiện ra chúng ta rồi, hình như có hơi kinh ngạc, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Ma Tu Huyết Trần có hơi khó hiểu:

"Do chúng ta cũng ở đây sao?

Hắn cảm thấy chúng ta không nên ở đây à?"

Đại trưởng lão:

"..."

Có lẽ là do lần này Lưu Hỏa không có mặc áo bào đen đi.

...

Lục Thủy dự định đại triển hoành đồ, hắn muốn thu thập ba vị tồn tại kia, sẵn tiện hỏi bọn họ một chút vấn đề.

Nhưng mà...

Xuất sư bất lợi.

Hắn trực tiếp nhìn thấy Ma Tu Huyết Trần và Đại trưởng lão.

Việc nhìn thấy Ma Tu Huyết Trần thì không sao cả.

Nhưng mà, Đại trưởng lão...

Hôm nay hắn quên mặc áo bào đen, hiện tại hắn rất muốn lấy áo bào đen ra mặc vào.

Nhưng mà, còn kịp sao?

Đã bị nhìn thấy chưa?

"Không biết Đại trưởng lão sẽ có biểu tình như thế nào, có phải là rất kinh ngạc hay không?

Hoặc cũng có thể hắn cho rằng có người đang cải trang thành ta.

Không thì làm sao mà lại có thể mạnh tới như thế được cơ chứ?"

Được rồi, cứ an ủi mình như thế đi.

Nhưng mà, Lục Thủy không định đi, cứ làm như không thấy là được.

Xấu hổ.

Không biết sau khi trở về sẽ phải đối mặt với chuyện gì nữa.

Đại trưởng lão sẽ chất vấn hắn sao?

Hắn cảm thấy sẽ không như thế, Đại trưởng lão rất ít nói, hắn cũng không quản quá nhiều thứ.

Lỡ đâu hắn mặc kệ việc này thì sao?

Nhưng mà dù là như thế nào đi nữa, vẫn nên đi tìm mấy người Đế tôn trước thì hơn.

Dù sao thì hắn cũng không dùng thân phận của Thiếu tông chủ Ẩn Thiên Tông - Lưu Hỏa để tiến vào, ai mà biết hắn là Lưu Hỏa cơ chứ?

Cho dù là có người biết, thì Đại trưởng lão cũng không biết.

Lục Thủy nghĩ như vậy xong thì không hề cảm thấy xấu hổ nữa.

Thậm chí còn muốn đi qua bên đó chào hỏi bọn họ.

Để Đại trưởng lão biết Lục thiếu gia hắn là người cái thế vô song.

Bình Luận (0)
Comment