Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 1406 - Chương 1404: Thê Tử Của Lục (2)

Chương 1404: Thê tử của Lục (2) Chương 1404: Thê tử của Lục (2)

Thê tử của Lục (2)

"Biện pháp này thật sự có thể giết chết Chân Thần ư?"

Lạc Tam Sinh hỏi.

"Không thể."

Thiên Sinh Thần nhìn tất cả mọi người rồi nói:

"Khi đối mặt với Chân Thần, các ngươi không thể nào có phần thắng được cả.

Giết chết nàng cũng là một chuyện không thể nào thực hiện được.

Nhưng mà, Chân Thần không nhất định phải chết, chỉ cần nàng vẫn lạc là được rồi."

"Có gì khác nhau sao?"

Lạc Tam Sinh hỏi.

"Khác nhau."

Thiên Sinh Thần nhìn mọi người, hắn nói:

"Thứ ngăn trở con đường này là quyền năng độc nhất, không phải là bản thân Chân Thần Độc Nhất.

Đương nhiên, chỉ cần nàng chết, tất cả mọi thứ tự nhiên sẽ tan rã.

Thế nhưng, giết nàng..."

Thiên Sinh Thần cười cười, sau đó hắn hỏi:

"Các ngươi thấy chuyện này có khả năng xảy ra sao?"

Mọi người trầm mặc.

Chuyện này hoàn toàn không có khả năng xảy ra, nếu không thì bọn họ đã chẳng có mặt ở đây.

"Giết nàng là chuyện không thể nào, nhưng mà việc khiến cho nàng vẫn lạc lại là một chuyện rất dễ dàng.

Về phần vẫn lạc có phải là chết đi hay không, thì ta cũng không biết."

Thiên Sinh Thần nói.

"Vậy chúng ta phải làm gì mới có thể khiến cho Cửu vẫn lạc?"

Thần Quyến Ais hỏi.

"Các ngươi có biết Lục không?"

Thiên Sinh Thần không trả lời câu hỏi của nàng, hắn hỏi một câu không liên quan tới chủ đề Thí Thần.

Ai mà không biết Lục cơ chứ?

Những người khác đều cảm thấy vô cùng nghi hoặc.

Nhưng mà, Thiên Sinh Thần không hề đợi bọn họ trả lời, hắn tiếp tục nói:

"Lục là người duy nhất có thể Thí Thần.

Thí Thần căn bản chỉ cần một điều"

Lục Thủy vẫn yên lặng nhìn Thiên Sinh Thần.

Thiên Sinh Thần rất cố gắng để có thể đoạt lại quyền năng của mình.

Trắng trợn tới thế này, có lẽ đã sớm có chuẩn bị rồi.

Về phần căn bản của việc Thí Thần, Lục Thủy đương nhiên là biết chuyện này, đây là năng lực mà Lục có được.

"Tấn thăng Chí Cao."

Thiên Sinh Thần thấy mọi người không hiểu, cho nên hắn giải thích:

"Cửu vốn là người đại biểu cho cảnh giới kia, chỉ cần có người có thể đánh vỡ được cảnh giới đó, đánh nát bức tường kia, thì sẽ có thể phá vỡ quyền năng của Cửu, nàng cũng theo đó mà vẫn lạc.

Lục là người duy nhất có thể làm được điều đó.

Thực ra, hắn đã sớm có được thực lực có thể phá nát bức tường kia, chỉ là do hắn không muốn đi tới bước cuối cùng mà thôi."

Mấy người Tiên Mục nghe xong thì không khỏi kinh ngạc, thực lực của Lục quả nhiên là điều mà bọn họ không thể lý giải được.

Nhưng mà...

Không thể nào khiến cho Chân Thần vẫn lạc được.

"Ngươi cũng đã nói rằng Lục không nguyện ý, chẳng phải cũng không còn biện pháp nào có thể khiến cho Chân Thần vẫn lạc nữa sao."

Lạc Tam Sinh nói.

Những người khác cũng đang đợi Thiên Sinh Thần trả lời câu hỏi này.

"Đúng thực là Lục không nguyện ý, nhưng mà các ngươi không biết rằng Lục đã từng đi qua chỗ kia, không cẩn thận để lại một vết nứt.

Điều này đồng nghĩa với việc bức tường cao kia không còn kiên cố như trước nữa, các ngươi có thể Thí Thần."

Thiên Sinh Thần cười nói:

"Có phải rất thắc mắc hay không?

Không cần phải như thế, chỉ một người trong số các ngươi tấn thăng thôi thì đương nhiên là không thể nào Thí Thần được rồi.

Nhưng mà...

Các ngươi có từng nghĩ tới việc, nếu như tất cả mọi người trong danh sách đều cùng thử tấn thăng trong một ngày thì sao?

Để có thể Thí Thần thành công, các ngươi chỉ có một lựa chọn.

Mở ra cuộc chiến Thí Thần.

Tập hợp tất cả mọi người có đủ tư cách tấn thăng, đánh một trận quyết định thắng thua, một trận chiến xông tới Chí Cao.

Kẻ bại sẽ đi tới kết cục, bên thắng sẽ đạp lên Đại Đạo, cực hạn thăng hoa, trùng kích Chí Cao.

Dùng cái đó để Thí Thần."

Thiên Sinh Thần vừa dứt lời, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, không ai mở miệng nói chuyện cả.

Bọn họ đang tự hỏi, đang cân nhắc chuyện này.

Không ai hỏi làm sao mới có thể làm cho những người khác phối hợp cả.

Bởi vì, có đôi khi không phải chỉ cần người khác từ chối là được.

Khi trận chiến được mở ra, có một vài người dù cho có muốn né tránh, cũng không thể né tránh được.

"Bất Tử Tộc có thể sẽ gây rối."

Tiên Mục nói.

Thực lực của Bất Tử Tộc quá mạnh, nếu như bọn họ quấy rối, thì sẽ rất khó xử lý.

Thiên Sinh Thần cười nói:

"Không cần phải lo lắng, khi đó Bất Tử Tộc sẽ không nhúng tay vào, cũng không thể nào nhúng tay vào được.

Các ngươi chỉ cần mở ra cuộc chiến Thì Thần, những nhân tố bên ngoài để ta lo."

"Mục đích của ngươi là gì?"

Lạc Tam Sinh hỏi.

"Đương nhiên là đoạt lại tất cả những gì của ta rồi.

Không cần phải lo lắng, giữa chúng ta vẫn sẽ duy trì hòa bình."

Thiên Sinh Thần nói.

Những người khác không nói thêm gì nữa.

Mặc kệ có duy trì được sự hòa bình này hay không, bọn họ đều phải tấn thăng lên cảnh giới cao hơn.

Đuổi theo vị trí mà hiện tại bọn họ không thể nào với tới được.

Bọn họ không quan tâm tới việc tương lai sẽ như thế nào.

Bọn họ cũng chẳng biết sẽ phải đối mặt với kẻ địch như thế nào.

Nhưng mà bọn họ biết rằng, bản thân phải tiếp tục đi tới phía trước.

"Ngươi có câu hỏi gì không?"

Thiên Sinh Thần hỏi Lục Thủy.

Lục Thủy nhìn mọi người, hắn do dự một chút rồi hỏi:

"Tại sao Cửu lại suy yếu?"

Sau khi nghe được câu hỏi này, tất cả mọi người đều có hơi sửng sốt.

Cửu đúng là đang suy yếu, nhưng mà bọn họ không biết nguyên nhân cụ thể là gì cả.

Nhưng tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận là do Cửu đã tới giai đoạn tuổi già.

Sau khi nghe thấy câu hỏi của Lục Thủy, tất cả mọi người đều nhìn sang Thiên Sinh Thần, hy vọng hắn có thể cho bọn họ một đáp án.

"Đúng vậy."

Thiên Sinh Thần nói:

"Trên lý thuyết thì Cửu sẽ không có kỳ suy yếu, nhưng mà gần đây đúng là nàng đã suy yếu.

Ta đoán rằng chuyện này có liên quan tới Lục.

Nhưng mà cụ thể là như thế nào, thì ta cũng không biết,

Có điều, việc nàng suy yếu đối với các ngươi mà nói, chính là chuyện tốt."

Những người khác đều chau mày lại, bọn họ không hỏi thêm nữa.

Bởi vì, không có việc gì cần phải hỏi lại cả.

"Nếu vậy thì hội nghị sẽ kết thúc tại đây, vì để không ngộ thương người một nhà."

Thiên Sinh Thần giữ lại danh sáng khách mời, nói:

"Chư vị, báo số rồi hãy rời đi."

Tiên Mục là người đầu tiên đứng lên:

"Tiên Đình, Tiên Mục."

Lạc Tam Sinh là người thứ hai:

"Minh Thổ, Lạc Tam Sinh."

Tiếp theo sau đó là một hòa thượng mặt mũi hiền lành:

"Phật Môn, Nam Mô."

"Ais."

Thần Quyến Ais đứng lên.

Lục Thủy nhìn bốn vị này đứng lên, bản thân cũng đứng lên theo.

Nếu như có thể, hắn rất muốn báo tên là Lưu Hỏa.

Nhưng mà...

"Mê Đô."

Đây là cái tên mà cuối cùng hắn báo lên.

Ngay khi vừa nói xong, Lục Thủy cảm giác mình rơi xuống vực sâu vô tận.

Kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment