Ngay lúc này, Lục Thủy thấy chân mày vị Bất Diệt Tiên Nhân kia đột nhiên co lại.
Người này sắp tỉnh dậy.
Sau đó, tất cả tiên lực xung quanh cũng bắt đầu hướng về phía thân thể người này mà hội tụ lại, cuối cùng biến mất ở sau lưng.
Ngay khi tất cả tiên lực biến mất, Bất Diệt Tiên Nhân mở mắt.
Vừa mở mắt ra liền nhìn thấy Lục Thủy đang đứng bên cạnh.
Bất Diệt Tiên Nhân giật nảy mình, sau đó ngồi lui về sau một chút, cảnh giác nói:
“Ngươi là ai?”
Lục Thủy nhìn Bất Diệt Tiên Nhân. Hắn có chút hoài nghi, người này thật sự là Bất Diệt Tiên Nhân sao?
Nhưng nhìn tình huống thân thể của người này, Lục Thủy lại cảm thấy hẳn là sẽ không sai.
Cuối cùng hắn mở miệng nói:
“Ta tên là Lục Thủy, ngươi là?”
Hắn dùng tên thật, bây giờ không làm gì, hơn nữa Mộ Tuyết vẫn còn đang ở bên ngoài, hắn không có ý định để Đông Phương Hạo Nguyệt hay Lưu Hỏa ra sân.
Chỗ này tương đối an toàn.
Huống hồ hắn vốn có tu Bất Diệt Tiên Thể.
Vẫn là cha hắn tốt, nếu không hôm nay đã không có lý do quang minh chính đại đi vào rồi.
Lục Thủy?
Bất Diệt Tiên Nhân hoàn toàn chưa từng nghe qua cái tên đó, sau đó hắn mở miệng nói:
“Ta gọi là, á, đau răng.”
“Đau Răng Tiên Nhân?” Lục Thủy lặp lại một lần.
Vậy mà hắn cứ nghĩ đây là Bất Diệt Tiên Nhân, nhưng sao lại gọi là Đau Răng chứ?
“Không phải, ta gọi là, á đau đau.” Đau Răng Tiên Nhân bụm mặt đau đớn không chịu nổi.
Lục Thủy nhìn Đau Răng Tiên Nhân, trong lòng suy tư, sau đó nói:
“Vậy ta gọi ngươi là Bất Diệt Đau Răng Tiên Nhân đi.”
Đau Răng Tiên Nhân: “...”
Được rồi, xưng hô mà thôi, không quan trọng, thích Đau Răng thì Đau Răng đi.
Đau Răng Tiên Nhân, trong lòng đã âm thầm nhận mệnh.
Coi như lấy cho mình một cái đạo hiệu đi.
“Như vậy, ngươi chính là vị Tiên Nhân đã khai sáng Bất Diệt Tiên Thể kia?” Lục Thủy hỏi.
Đau Răng Tiên Nhân vẫn bưng lấy mặt của mình, gật đầu nói:
“Ừm, nếu như không có người thứ hai, vậy khẳng định chính là ta.”
“Nghe nói ngươi là vì chữa bệnh đau răng, nên mới khai sáng ra Bất Diệt Tiên Thể? Ngươi cũng đã tu luyện đến đại thành rồi, vì sao vẫn còn đau răng?” Lục Thủy mở miệng hỏi tiếp.
Đây quả thật là rất kỳ quái.
Bất Diệt Tiên Thể không đến mức đau răng cũng không trị hết.
Dù sao thì nó cũng đã được công nhận là một trong ba tam đại thể thuật mạnh nhất từ Viễn Cổ đến nay.
Nói đến đây, gương mặt Đau Răng Tiên Nhân liền hiện ra vẻ bất lực và thất vọng.
“Nói ra ngươi có lẽ không tin, hồi mới đau răng, ta còn chưa biết có Tiên tồn tại, bản thân ta lúc đó chỉ là một kẻ phàm nhân, căn bản không gặp được Tiên Nhân.
Nhưng ta biết Tiên Nhân gần như là vạn năng.
Cho nên, vì chữa bệnh đau răng cho tốt, ta quyết định thành Tiên.”
Lục Thủy nghe vậy liền cảm thấy có chút ngoài ý muốn, lần đầu tiên nghe nói có người muốn trở thành tiên chỉ để chữa bệnh đau răng.
Nhất là khi người này còn thật sự thành tiên, ly kỳ hơn nữa, bệnh đau răng lại đến giờ vẫn chưa tốt lên.
“Sau đó thì sao? Ngươi làm thế nào mà thành Tiên được?” Lục Thủy hỏi.
Hắn muốn biết quá trình như thế nào.
Một kẻ phàm nhân muốn trở thành Tiên, nếu không có kỳ ngộ thì cơ bản là không có khả năng.
“Nói ra ngươi có lẽ càng cảm thấy khó tin hơn, lúc đó ta cảm thấy Tiên Nhân hẳn là có tiên khí, chỉ cần ta hấp thụ tiên khí thì cũng có thể trở thành Tiên.
Sau đó ta hút hai ngày, rốt cuộc cũng cảm nhận được cỗ khí kia, liền mừng rỡ như điên.
Tiếp đó ta để tiên khí tác động lên thân thể, chủ yếu là để thân thể chữa bệnh đau răng cho tốt.” Đau Răng Tiên Nhân chìm trong hồi ức, nói.
Nói lên những lời này, Đau Răng Tiên Nhân liền cảm thấy có chút kích động, sau cùng lại thở dài một hơi.
Lục Thủy nghe xong thì ngẩn người ra.
Đây là yêu nghiệt ở đâu ra thế?
Nếu khi còn bé hắn có thiên phú này, Đại Trưởng lão có lẽ cũng muốn đích thân dạy hắn đó?
Thậm chí có thể khiến cả nhà kinh động đến mức lật trời.
Tùy tiện hút hai ngày liền có thể trực tiếp tiến nhập vào trạng thái tu luyện, thật đáng sợ.
“Sau đó thì sao?” Lục Thủy có cảm giác mình đang nghe quá trình trưởng thành của một yêu nghiệt.
“Về sau?” Đau Răng Tiên Nhân lại thở dài một tiếng, nói:
“Ngươi có lẽ vẫn sẽ không tin được.
Vì đau răng, cho nên ta cố gắng tu luyện muốn trở thành Tiên.
Thế nhưng ta càng tu luyện, răng lại càng đau, càng đau ta lại càng muốn tu luyện.
Ta ngày càng trở nên mạnh hơn, mà răng thì cũng càng ngày càng trở nên đau nhức.
Ta không biết mình đã tu luyện bao lâu, cũng không biết rõ mình lúc nào mới có thể trở thành Tiên, lúc nào mới có thể hết đau răng.
Ta chỉ biết mình nhất định phải nhanh chóng trở thành Tiên, nếu không sẽ bị đau chết.
Trong thời gian này, ta cảm giác mình thường xuyên bị sét đánh, nhưng cũng không vấn đề gì, dù sao cũng không đau không ngứa.
Ta một mực chú tâm tu luyện, nhưng từ đầu đến cuối cũng không thoát nổi bệnh đau răng.
Thẳng đến một ngày, ta bỗng cảm thấy mình dù có tu luyện thế nào cũng sẽ không thể tiến thêm được nữa.
Ta biết ta đã chạm đến cực hạn của mình rồi, thế nhưng răng ta vẫn còn đau nhức, khi đó ta nghĩ là có lẽ thiên phú của bản thân không đủ, căn bản là không có cách nào để trở thành Tiên.
Cho nên sau khi thấy mình không thể tiến thêm được nữa, ta định rời đi, đi tìm Tiên Nhân, hy vọng được Tiên Nhân trợ giúp.”
Lục Thủy nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.
Đau Răng Tiên Nhân thật sự là thê thảm mà, hắn cảm thấy phía sau có lẽ còn thê thảm hơn.
Quả nhiên, Lục Thủy nghĩ đúng rồi.
Đau Răng Tiên Nhân nói đến đây, cả người đều tràn ngập tuyệt vọng:
“Nói ra ngươi có lẽ sẽ không tin đâu, ta tìm thấy những Tiên Nhân khác, nhưng mỗi một Tiên Nhân ta tìm thấy này, khi nhìn thấy ta đều sẽ gọi ta một tiếng tiền bối.
Hỏi rõ xong, ta mới phát hiện, không phải là ta không thành Tiên được, mà ta đã đứng ở đỉnh phong của Tiên rồi.
Một khắc này, ta thực sự cảm thấy tuyệt vọng.
Đau đau đau!!!”
Nói đến đây, Đau Răng Tiên Nhân lại bụm mặt lại, vẻ mặt đau đớn không thôi.
Lục Thủy nghe xong, có cảm giác thật sự muốn nhìn xem những tên được gọi là Tiên Nhân kia, sau khi nhìn thấy Đau Răng Tiên Nhân, sau khi nghe chuyện cũ của Đau Răng Tiên Nhân xong, liệu có thổ huyết mà chết hay không.
Người khác dùng cả một đời cũng không chạm được đến loại cảnh giới đó, người này ngược lại tốt rồi, dựa vào đau răng đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Có lẽ những Tiên Nhân thời Viễn Cổ kia sẽ nghĩ như này: Ác nhân tự có ác nhân trị, đau răng chính là một loại trừng phạt.
Nghĩ tới đây, Lục Thủy mỉm cười, thật thú vị.
“Vậy ngươi tại sao lại tán tu vi đi?” Lục Thủy hỏi.
Đúng vậy, từ sau khi hắn tới sơn động này liền phát giác được lực lượng ở quanh đây có chút không đúng, sau khi nhìn thấy Đau Răng Tiên Nhân thì liền hiểu ra tất cả.
-----
Dịch: MB_Boss