Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 204 - Chương 204: Tranh Đoạt

Chương 204: Tranh Đoạt Chương 204: Tranh Đoạt

Lúc đầu Lạc Phong còn muốn hỏi Nhiếp Hạo làm sao, nhưng lại bị Lục Thủy hỏi trước:

“Ngươi không thoải mái sao?”

“Không, không có.” Nhiếp Hạo bị hù dọa giật mình.

Hắn cảm thấy chính mình rất vất vả mới sống sót được ở bên ngoài, nhưng cuối cùng lại phải chết ở trên tay người đại ca mà bản thân tín nhiệm nhất.

Nỗi buồn cực hạn của nhân gian.

Hắn đã không nghe nổi, hắn muốn che lỗ tai của mình lại, không muốn nghe thêm một câu nào nữa.

Đây chính là nói mớ tử vong.

Thật là đáng sợ.

Cuộc sống quá khó khăn.

Lạc Phong có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không nói thêm về chuyện lời đồn.

“Những tin đồn đại khái là như vậy.” Lạc Phong nói.

Thạch Đầu Nhân ở bên cạnh hiếu kỳ nói:

“Lục gia rất lợi hại đúng không? Theo như ngươi nói, tên Lục thiếu gia này không phải chính là phế vật sao?”

“Ừm, có thể nói như thế.” Lạc Phong trả lời.

Hắn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

Lục Thủy giống như cười mà không phải cười nói:

“Xem ra đúng là như vậy, Lục Thủy được công nhận là phế vật.”

Nhiếp Hạo đã tuyệt vọng đến chết lặng. Chết đi, mọi người cùng nhau chết đi.

Sau đó Lục Thủy không để ý đến chuyện này nữa. Nghe người khác thảo luận về chính mình, thật sự là một chuyện làm cho người ta cảm thấy kỳ diệu.

Thật sự thú vị.

Lúc này Lục Thủy đi ra khỏi trận pháp che dấu mà Lạc Phong bố trí, sau đó nói với người ở bên trong:

“Cần hỗ trợ không?”

Người ở bên trong nghe thấy Lục Thủy nói vậy, trong nháy mắt đã đề cao cảnh giác.

Sau đó người nữ trả lời:

“Đa tạ đạo hữu, chỉ là một chút khôi lỗi không đáng lo lắng. Đã làm phiền đạo hữu quan tâm.”

Nếu đối phương không cần hỗ trợ, Lục Thủy cũng không thèm để ý nữa, nói tiếp:

“Nghe nói các ngươi lấy được một số tài liệu, không biết có thể cho mượn tạm không?”

Nữ tử kia cười nói:

“Vị đạo hữu này nói đùa rồi, loại chuyện này không phải là ta có thể quyết định. Chờ tiền bối của chúng ta đi ra, đạo hữu lại mượn với ngài ấy là được.”

"Đầu lĩnh, ta có thể cảm giác được trên người bọn họ có đồ vật ở bên trong, mà ta còn cảm thấy đồ vật bên trong đang không ngừng bị rút ra.

Xem ra những người này muốn móc sạch số liệu." Thạch Đầu Nhân nói.

Bốn người hơi kinh ngạc, xem ra mấy người này không hề đơn giản.

Nhưng người cầm đầu lại chỉ có nhị giai, chuyện này khiến cho bọn hắn rất khó hiểu.

Dùng tiền thuê?

Hay là do thân phận bối cảnh?

Sau đó bọn hắn định thăm dò một chút:

“Mấy vị tiếp nhận thuê không? Chúng ta có thể đưa ra giá cả rất ưu đãi.”

Lục Thủy nhìn bọn hắn, trên mặt mang theo ý cười, mở miệng nói:

“Các ngươi muốn thuê chúng ta làm cái gì?”

Tất nhiên hắn biết những người này có chủ ý gì.

Sau đó nữ tử kia nói:

"Một viên linh thạch lục phẩm thuê tam giai, một viên thất phẩm thuê tứ giai, một viên bát phẩm thuê ngũ giai.

Chỉ hy vọng hỗ trợ ngăn cản những người bên ngoài."

Lục Thủy cảm thấy mình chính là người bên ngoài này.

Sau đó hắn không nói gì, chờ đợi kết quả.

Lạc Phong và Nhiếp Hạo đều im lặng. Một viên thất phẩm đúng là rất nhiều, nhiều đến phát nổ, nhưng mà bọn hắn không hề động lòng.

Thạch Đầu Nhân cũng không phải đồ đần, tất nhiên biết đối phương đang có ý gì. Trái tim nhân loại đúng là đen.

Nhưng mà hắn là Thạch Đầu Quái chăm chỉ cần cù, không thể làm kẻ địch với đầu lĩnh.

Còn nữa, Bất Diệt Tiên Nhân sắp tới, hắn đang muốn chết đúng không?

Chỉ là đáng tiếc, nhiều linh thạch như vậy, sau này phải đổi sang một cương vị tương tự.

Sau đó Lục Thủy lấy ra ghế dựa đặt ở phía sau, trên mặt mang theo ý cười nhìn về phía bốn người kia, nói:

“Tăng thêm một nhị giai nữa thì sao?”

Bốn người kia cau mày. Bọn hắn cảm thấy giá cả này đã đủ nhiều, nhưng mà ba người kia lại không hề động lòng, xem ra không phải được thuê tới.

“Tại hạ Đỗ Lâm, không biết tục danh của đạo hữu?” Đỗ Lâm vừa né tránh công kích của khôi lỗi vừa nói với Lục Thủy.

Nàng không thể hiểu được, vì sao lại có người mang theo ghế bên mình.

Vốn Lục Thủy định nói thẳng tên ra, xem thử những người này có dám tin hay không.

Chẳng qua khi hắn muốn mở miệng nói chuyện, thì đột nhiên ở chỗ sâu bên trong xảy ra một vụ nổ khổng lồ.

Oanh!!

Một luồng sức mạnh cường đại cuốn tới.

Ngay cả bốn người Đỗ Lâm cũng bị nguồn sức mạnh này đánh bay, cũng may bốn người bọn họ đã liên thủ ngăn cản dư ba này lại.

Sau đó chính là một đống sách vở và ngọc thạch bay ra từ bên trong.

Xem ra người lục giai kia đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.

Ngay khi nhìn thấy những vật này bay ra, Đỗ Lâm lập tức nói:

“Nhị giai chúng ta cũng thuê, chỉ cần hỗ trợ thu thập đám tài liệu này là được.”

Đỗ Lâm biết có thể sẽ vô dụng, nhưng cũng muốn thử một chút.

Lục Thủy nhìn một đám đồ linh tinh này rồi nói:

“Chỉ lấy sách.”

Lục Thủy vừa dứt lời, ba người Lạc Phong đã hành động, mục tiêu của bọn hắn chỉ có sách.

Đám người Đỗ Lâm rất nóng nảy, nhưng lại không động thủ với những người này ngay. Trước tiên cứ chờ chút đã, có lẽ còn có chỗ trống để bàn bạc. Mà nếu bây giờ đánh nhau, không chắc những cuốn sách này có bị hao tổn hay không, luôn cảm giác muốn phong hoá.

Lúc này Lục Thủy nhìn thấy có một cái ngọc thạch bay tới.

Hắn giơ tay đón lấy.

Là một viên ngọc thạch có ánh sáng lưu chuyển bên trong.

Lập tức Lục Thủy dò xét thử, sau đó phát hiện bên trong xuất hiện một số chữ:

Danh tính: Liễu Ngư

Tu vi: Ngũ giai Pháp Thân

Công pháp: Bất Diệt Tiên Thể

Trình độ thí luyện: Tầng thứ năm

Phán định: Ưu tú

Chờ đợi kiểm tra đo lường nhục thân.

Xem hết những tin tức này, Lục Thủy liền vứt ngọc thạch qua một bên. Từ lúc mới bắt đầu hắn đã đoán ra đây là tài liệu thí luyện của Bất Diệt Tiên Điện.

Thứ hắn để ý là đám sách vở kia.

Đám sách vở này nhìn qua thì bình thường, nhưng phía trên có sức mạnh đặc thù gia trì, bằng không sẽ không thể cất giữ đến bây giờ.

Nhưng sức mạnh kia sắp biến mất.

So sánh với kho số liệu, những thứ này mới có ích với hắn.

Rất nhanh hai bên đã kết thúc tranh đoạt.

Lúc này khôi lỗi cũng tạm dừng công kích.

Ba người Lạc Phong về đến bên người Lục Thủy, bọn hắn đoạt được tất cả bốn quyển sách.

Rất không dễ dàng.

Dù sao những người kia là ngũ giai, mục tiêu chủ yếu cũng là sách vở.

Bốn người Đỗ Lâm nhìn Lục Thủy, đang muốn động thủ.

"Khuyên các ngươi không nên động thủ. Có ta ở đây, không ai có thể động vào đầu lĩnh.

An toàn của đầu lĩnh do ta phụ trách." Thạch Đầu Nhân mở miệng nói.

Lúc này khôi lỗi xung quanh đã đứng ở bên cạnh hắn, nghe hắn điều khiển.

Đám người Đỗ Lâm hơi kinh ngạc, bọn hắn hoàn toàn không hiểu Thạch Đầu Nhân cả người là lửa này đã làm thế nào.

Nhưng bọn hắn có thể xác định, bên mình không thể ra tay.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment