Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 246 - Chương 246: Ta Tên Lục Thủy, Đại Thiếu Gia Lục Gia

Chương 246: Ta Tên Lục Thủy, Đại Thiếu Gia Lục gia Chương 246: Ta Tên Lục Thủy, Đại Thiếu Gia Lục gia

Ầm, ầm ầm, ầm ầm ầm.

Tốc độ di chuyển của Lục Thủy và La Hán Pháp Tướng càng lúc càng nhanh, theo đó lập tức biến mất.

Sau đó bọn họ xuất hiện ở phía xa, lực lượng giống như gió bão bắt đầu khuếch tán ra xung quanh.

Sau khi cơn lốc lực lượng xuất hiện, bọn họ lại biến mất, tiếp theo lại xuất hiện.

Tiếng nổ mạnh không ngừng truyền đến, cuối cùng là một tiếng tiếng nổ cực lớn vang lên.

Ầm!

La Hán Pháp Tướng trực tiếp bị đánh bay giữa không trung.

"Phụt."

Trong miệng Pháp Tướng còn phun ra một ngụm máu.

Ầm.

Hòa thượng ngã vào trên Tinh Hà, hắn nhìn Lục Thủy rồi lập tức lại đứng lên. Hắn phải ra tay, tuyệt đối không thể dừng lại.

Dừng lại, khủng hoảng trong lòng sẽ tràn ngập toàn thân.

Phải hành động.

Nghĩ vậy, Hòa thượng Không Kiến trực tiếp xông về phía Lục Thủy. Lần này hắn thiêu đốt tất cả lực lượng trong cơ thể, dường như muốn cùng chết với Lục Thủy.

Chỉ có chiến đấu bất chấp hậu quả mới có khả năng ngăn chặn được nỗi sợ hãi trong lòng hắn.

Phật tâm của hắn gần vỡ nát, phải ra tay hết sức lực.

Hắn cũng muốn trốn đi nhưng khủng hoảng sẽ theo đó chiếm lấy tất cả, hắn sẽ bị phát hiện, hắn sẽ mất đi phật tâm, mất đi tất cả uy năng, đến lúc đó tất nhiên sẽ bị giết.

Hắn nhìn thấy, Phật Môn Thiên Đồng để hắn nhìn thấy Tinh Ti Tiên Quân chết, để hắn thấy sự khủng khiếp của Lục Thủy, càng làm cho hắn biết được người trước mắt này đặc biệt thế nào.

Nhất định phải để Phật Môn sớm ra tay dẫn người này trở về.

Trên người người này đầy biến số.

Giờ phút này, tất cả lực lượng của hòa thượng Không Kiến đều hóa thành một chưởng tấn công Lục Thủy.

Lục Thủy nhíu mày, ngũ giai bình thường đã không thể chịu được một chưởng này.

Thực lực của hắn nhiều lắm chỉ đối đầu được với vừa vào ngũ giai.

Đối mặt với một chưởng này, hắn chỉ có thể tránh né mũi nhọn.

Sau đó Lục Thủy lựa chọn vận dụng sức mạnh thiên địa, phá tan một chưởng này.

Không hề do dự nào, khi một chưởng này sắp tới gần, Lục Thủy đánh ra một quyền.

Ầm!!!

Một quyền này xuyên qua phật chưởng, phật chưởng theo đó trở nên tán loạn, trùng kích cực lớn làm cho một chưởng này giống như hạt ánh sáng tán loạn về phía sau.

Nhưng một quyền của Lục Thủy vẫn không dừng lại, trực tiếp công kích vào hòa thượng Không Kiến.

Oanh!

Lại một tiếng động lớn vang lên, nắm đấm của Lục Thủy rơi vào trên mặt của hòa thượng Không Kiến.

Bịch một tiếng, hòa thượng không bị đánh bay ra ngoài, hắn hoàn toàn nhận lấy tất cả lực lượng của một quyền này. Chính là lực lượng của một quyền này đã trực tiếp đánh tan sức sống của hòa thượng.

Một quyền phải chết.

Lục Thủy thu nắm đấm lại, sau đó nhìn hòa thượng Không Kiến ngã xuống đất.

Hắn không mở miệng nói chuyện, chỉ đứng nhìn như vậy.

Rất nhanh, Lục Thủy nhìn thấy mi tâm của hòa thượng Không Kiến xuất hiện một vết nứt, theo vết nứt xuất hiện, hắn cảm giác tất cả mọi thứ xung quanh dường như dừng chuyển động.

Dường như tất cả đều bị dừng lại vậy.

Thần thông, Nhất Niệm Vĩnh Hằng.

Lúc này một tia sáng xuất hiện ở mi tâm của hòa thượng Không Kiến. Vừa xuất hiện, hắn liền định lợi dụng Nhất Niệm Vĩnh Hằng để chạy thoát khỏi nơi này.

Chỉ là nó vừa xuất hiện, hắn vừa định chạy khỏi đây, đột nhiên nghe được giọng nói khiến cho người ta run sợ:

"Đây là mục đích của ngươi à?

Cố ý dụ ta giết ngươi, sau đó thi triển Nhất Niệm Vĩnh Hằng để chạy thoát khỏi nơi đây sao?

Nhưng mà, đúng là ngươi thông minh hơn so với một người khác, hắn lại muốn ký sinh ta."

Giọng nói Lục Thủy truyền vào trong tai Không Kiến, giọng nói này giống như tiếng của địa ngục làm trong lòng Không Kiến run sợ.

Sao lại có người nói chuyện được ở trong Nhất Niệm Vĩnh Hằng chứ?

Không Kiến không quay đầu nhìn về phía Lục Thủy, trực tiếp vận dụng thần thông định thoát đi.

Nhưng khi hắn muốn thoát đi, lại phát hiện Lục Thủy đang đứng ở phía trước mặt.

"Ngươi cũng biết đối địch với Phật Môn sẽ phải trả giá đắt thế nào chứ?

Phật Môn ta đang dần dần khôi phục, mức độ đáng sợ vượt xa tưởng tượng của ngươi."

Hòa thượng Không Kiến có chút hoảng loạn.

Hắn vẫn đang thử chạy thoát khỏi nơi này.

Lục Thủy không để ý đến lời Không Kiến nói, mở miệng hỏi:

"Ngươi xem qua Vị Lai Kinh sao?"

"Bần tăng không biết thí chủ đang nói gì." Không Kiến lập tức trả lời.

Lục Thủy cũng không để ý, lại khẽ nói:

"Hòa thượng biết tên ta là gì không?"

"Thí chủ không phải nói mình tên là Đông Phương Hạo Nguyệt sao?" Không Kiến đã tìm được cách truyền tin tức về, bây giờ đang tính gửi đi. Nhưng trong phút chốc, hắn nghe được tin tức khiến người ta cảm giác vô cùng chấn động.

"Không, Đông Phương Hạo Nguyệt là tên giả, ta họ Lục." Lục Thủy nhìn vẻ mặt chấn động của Không Kiến, nói tiếp:

"Ngươi đoán xem tên ta là gì."

Không Kiến nhìn Lục Thủy và bắt đầu lui về phía sau, đầu óc hắn trống rỗng.

Lục Thủy không đợi Không Kiến trả lời đã trực tiếp báo cho đáp án:

"Ta là Lục Thủy, Đại thiếu gia Lục gia, cha là Lục Cổ - Tộc trưởng Lục gia, mẹ là Đông Phương Lê Âm - Phu nhân của Tộc trưởng Lục gia."

"Không thể nào." Hòa thượng Không Kiến trợn tròn mắt, trong lòng không nén được sợ hãi bắt đầu phát ra.

"Không thể nào!

Ngươi không thể nào là Lục Thủy, Lục Thủy không thể nào là ngươi được.

Ngươi nói dối, ngươi chắc chắn đang nói dối." Hòa thượng Không Kiến vừa nói vừa lui về phía sau, giọng nói của hắn có phần run rẩy.

Hắn sợ hãi, hắn khủng hoảng, hắn khó có thể kìm chế được bản thân. Nếu là thật, nếu lời người này nói là sự thật, vậy tất cả mọi người sai rồi.

Người trong tiên đoán rất có khả năng chính là Lục Thủy, chứ căn bản không phải là con trai thứ hai của Lục gia.

Sai rồi, tất cả đều sai rồi.

Lục Thủy nhìn vẻ khủng hoảng của hòa thượng, thở dài nói:

"Cho nên ngươi chắc chắn nhìn thấy Vị Lai Kinh, ngươi có thể nói cho ta biết nội dung bên trong không?"

Lục Thủy không định ép hòa thượng này, chỉ mở miệng hỏi thăm, nếu ép có tác dụng, hắn đã lựa chọn ép buộc rồi.

Nhưng Không Kiến lúc này đã không nghe được lời nói khác, hắn không nói thêm một lời, chỉ muốn tan bản thân, hắn muốn lợi dụng Nhất Niệm Vĩnh Hằng truyền tin tức trở lại.

Nhất định phải truyền lại.

Sau đó hắn phát ra hai tin tức, một tin tức liên quan tới Lục Thủy, một tin tức liên quan tới Đông Phương Hạo Nguyệt.

Chẳng qua trong lúc hắn sắp phát ra tin tức, hắn nhìn thấy có người bóp nát tin tức của hắn. Khi hòa thượng Không Kiến nhìn về phía người này, đầu óc hắn lập tức bối rối.

Hắn nhìn thấy tồn tại khiến mình không có cách nào hiểu được.

Trong đầu của hắn chỉ có một câu cuối cùng muốn báo cho Phật Môn biết.

Sau đó hắn phát ra một tin tức cuối cùng của mình: Nhất Niệm Vĩnh Hằng, không thể dùng.

Ầm!

Hòa thượng Không Kiến hoàn toàn tiêu tán, thần thông Nhất Niệm Vĩnh Hằng theo đó biến mất.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment