Trong rừng quả, ánh mắt của ba yêu tu hiện ra sự sợ hãi không thể nào ức chế được, cuối cùng tan thành mây khói.
Người đàn ông áo đen nằm dưới đất, lá gan đã bị dọa phá, còn đạo nhân râu dê may mắn không chết đã trực tiếp quỳ trên mặt đất, không dám đứng dậy.
Lần thứ nhất hắn cảm nhận được một tồn tại đáng sợ như vậy.
“Thần Nữ đại nhân, Chưởng môn nàng...” Tố Nhiễm quỳ trên mặt đất, rất tự trách.
“Cho ăn một viên Huyết Đề là được.” Phía trên Chưởng môn Thiên Nữ Tông có một đôi mắt nhìn chăm chú vào tất cả.
Mặc dù Tố Nhiễm không hiểu, nhưng vẫn dùng tốc độ nhanh nhất hái một viên Huyết Đề, sau đó đút cho Chưởng môn Thiên Nữ.
Nhìn thấy Chưởng môn Thiên Nữ ăn Huyết Đề, Mộ Tuyết mới nói tiếp:
“Chờ Cố Vũ tỉnh lại, để nàng tiến vào chỗ sâu trong Họa Loạn Cổ Thành.”
Nói xong, Mộ Tuyết thu hồi sức mạnh lại. Sức mạnh của nàng không thể dừng ở chỗ này quá lâu, như vậy sẽ dễ dàng gây ra xung đột với bản thân Họa Loạn Cổ Thành.
Chuyện này sẽ làm cho việc tiến vào sau đó bị ngăn cản.
Đương nhiên, lúc Chưởng môn Thiên Nữ trọng thương thì nàng đã phát hiện được. Dù sao đã đồng ý che chở, tất nhiên phải chú ý đến sống chết của đối phương.
Nhưng nàng không cho rằng nhất định phải ra tay.
Nếu như không phải có Huyết Đề, nàng còn dự định để Chưởng môn Thiên Nữ tự mình đột phá nhất chuyển.
Sau khi Mộ Tuyết rời đi, tất cả mọi người vô thức thở phào nhẹ nhõm.
Mà đám người râu dê ở gần Huyết Đề, bây giờ căn bản không có ý nghĩ đi hái nó.
Ba yêu tu kia chết, đã làm cho bọn hắn sợ đến vỡ mật.
Kỳ thật Tố Nhiễm cũng không hiểu, ý của Thần Nữ là Chưởng môn không sao?
Thế nhưng mà, bị thương nặng như vậy, thật sự không có vấn đề gì à?
Ngay khi Tố Nhiễm còn đang hoài nghi, Trưởng lão Nam Bắc đã chạy tới.
Trên mặt các nàng đầy lo lắng. Thần Nữ xuất hiện, như vậy chắc chắn Chưởng môn đã gặp phải nguy hiểm.
Tố Nhiễm nhìn Trưởng lão Nam Bắc tới, cũng thấy các nàng quan sát vết thương của Chưởng môn, nàng vốn cho rằng Trưởng lão Nam Bắc sẽ trách nàng.
Nhưng làm cho nàng ngoài ý muốn chính là, Trưởng lão Nam Bắc lại nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó các nàng lấy quần áo che vết thương của Chưởng môn lại, thuận tiện truyền âm cho Tố Nhiễm:
"Chưởng môn có thể chất đặc biệt, ở vết thương của Chưởng môn đã có khí tức đặc hữu, khi nó vừa xuất hiện cũng mang ý nghĩa thương thế của Chưởng môn sẽ khôi phục rất nhanh.
Mặc kệ là nặng bao nhiêu, đều có thể khôi phục.
Lão Chưởng môn nói cho chúng ta biết, đây là bí mật thuộc về Chưởng môn."
Tố Nhiễm hơi ngoài ý muốn, khó trách Thần Nữ đại nhân sẽ nói như vậy. Nhưng mà nàng cũng nhẹ nhàng thở ra, không sao là tốt.
Bình tĩnh trở lại, Tố Nhiễm lập tức đứng dậy đi về phía sau để hái Huyết Đề, lần này không ai dám tranh giành với các nàng nữa.
Nhưng tên Lưu Hỏa kia trốn thật nhanh, nhớ lại thì thấy rất kỳ quái.
Phải nói lại cho Chưởng môn, có rảnh thì báo với Thần Nữ đại nhân.
—— ——
Lúc này Lục Thủy đã gần tiếp cận vị trí trung tâm.
Bởi vì lúc trước liên tục chạy thoát khỏi phạm vi tử khí của Mộ Tuyết, cho nên không cẩn thận đã bớt đi được hơn một nửa quãng đường.
Bây giờ Lục Thủy thấy được một kiến trúc to lớn có hình tròn, hắn có thể nhìn thấy bên trong có vô số vòng tương tự, một vòng bao phủ một vòng giống như mê cung vậy.
Nhưng mỗi một vòng đều có một cánh cửa.
Mà Lục Thủy đang ở ngay phía trước cánh cửa thứ nhất.
“Chân Võ, đi thử xem có thể vào hay không.” Lục Thủy nói.
Hắn nhìn thấy bên trong kiến trúc này có rất nhiều khí tức.
Nếu như nói Họa Loạn Cổ Thành có bí mật, như vậy bí mật đó tám chín phần mười đang ở nơi này.
Chân Võ đáp lại, sau đó cất bước đi về phía kiến trúc khổng lồ kia.
Chân Võ bước đi không nhanh, hắn nắm kiếm thật chặt, để phòng ngừa có chuyện gì ngoài ý muốn.
Không bao lâu sau, Chân Võ đã tới cửa ra vào, quan sát xung quanh một chút rồi cất bước bước vào cánh cửa thứ nhất.
Nhưng khiến cho Chân Võ ngoài ý muốn chính là, khi hắn cất bước vào thì lại va phải thứ gì đó.
Sau đó hắn lại đổi vị trí, thế nhưng vẫn vậy.
Tò mò, Chân Võ đưa tay sờ về phía trước, sau đó hắn phát hiện cánh cửa thứ nhất này nhìn qua thì đang mở ra, nhưng trên thực tế lại có kết giới ngăn cản.
“Thiếu gia, không vào được.” Chân Võ nhìn một chút rồi nói với Lục Thủy.
Lục Thủy cũng chẳng cần suy nghĩ, hắn cất bước đi đến bên cạnh Chân Võ, sau đó giơ tay lên sờ vào kết giới ở cánh cửa này.
Cảm giác một chút, Lục Thủy đã biết, nơi này chỉ có Bất Tử Tộc mới có thể đi vào.
“Chờ ta ở bên ngoài.” Lục Thủy mở miệng nói.
Chân Võ lập tức gật đầu:
“Vâng.”
Sau đó Lục Thủy thử cất bước vào cánh cửa này.
Vừa mới bước vào một chút, Lục Thủy có thể cảm giác được toàn bộ kiến trúc đang bài xích hắn.
Phảng phất có khí tức mờ mịt nào đó đang lao về phía hắn.
Nhưng những khí tức này còn chưa tới gần Lục Thủy đã bị tan thành mây khói.
Có sức mạnh thiên địa ở đây, bất kỳ khí tức nào cũng không thể ảnh hưởng đến hắn. Đương nhiên, dù không có sức mạnh thiên địa cũng là như vậy.
Mãi đến lúc này Lục Thủy đã bước một bước vào bên trong.
Sau đó là cả người đi vào.
Kết giới đã không còn tác dụng đối với hắn, hoặc có thể nói là kiến trúc này đã ngầm thừa nhận Lục Thủy là một thành viên của Bất Tử Tộc.
Đây chính là diệu dụng của sức mạnh thiên địa. Nếu đổi thành Mộ Tuyết đến, sẽ không thể nào làm được tùy ý như hắn.
Còn công kích mới nãy, chắc là bất cứ Bất Tử Tộc nào tiến vào đều sẽ bị ô nhiễm một lần.
Nếu không thể kiên trì được, chờ đợi đối phương cũng chỉ có hai kết quả, không phải chết ở đây thì sẽ là mất đi tư cách tiến vào.
Khi Lục Thủy tiến vào kiến trúc, hắn liền thấy cánh cửa bên cạnh bắt đầu chuyển động, sau đó thịch một tiếng, cánh cửa to lớn nặng nề khép kín lại.
Lục Thủy cũng không quay đầu, bước từng bước một về phía trước.
Nơi này trống rỗng, nhưng Lục Thủy cảm nhận được hai bên trái phải có vô số ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm.
Những ánh mắt này trừ vặn vẹo thì chỉ còn lại sự điên cuồng.
Lục Thủy không hề tìm kiếm bốn phía, bởi hắn biết, dù có tìm thế nào cũng không thể thấy nguồn gốc của ánh mắt này.
Là vấn đề không gian.
“Xem ra năm đó Bất Tử Tộc đã chia rẽ ở tận cùng bên trong.” Lục Thủy nhìn vị trí trung tâm ở xa xôi, thầm nói.
Theo Lục Thủy bước từng bước một đi lên phía trước, hắn vượt qua từng cái cửa lớn.
Sau đó những cửa lớn này lần lượt đóng lại.
Tiếp theo, từng đạo ánh sáng chiếu rọi toàn bộ bầu trời Họa Loạn Cổ Thành.
Chân Võ nhìn lên không trung. Căn cứ theo lý giải của hắn, loại chuyện này chưa từng có trước đây.
Quả nhiên, thiếu gia nhà hắn vừa đến thì nhất định sẽ xuất hiện những chuyện kỳ lạ.
-----
Dịch: MB_Boss