Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 283 - Chương 283: Trốn Thoát Một Kiếp

Chương 283: Trốn Thoát Một Kiếp Chương 283: Trốn Thoát Một Kiếp

“Đây là nhân vật đáng sợ cỡ nào?”

Lão giả phát hiện tay của mình đã không thể hạ xuống, cả người cũng đã không nghe theo sai sử.

“Tử Y Thần Nữ?” Nơi xa, Hòa Vũ Diệp cũng rơi vào trong tử khí, mở miệng nói.

Loại khí thế này, nàng chỉ nhớ tới một người.

Thần Nữ của Thiên Nữ Tông.

“Không thể đối đầu, làm việc tùy theo hoàn cảnh.” Vẻ mặt Lịch Thiên Xích cũng rất ngưng trọng.

Muốn ăn phân.

Trong giây lát tử khí hội tụ, tạo thành một bóng người hư ảo bên cạnh Chưởng môn Thiên Nữ.

Khi bóng người này rơi xuống mặt đất liền nhìn Chưởng môn Thiên Nữ vẫn đang quỳ ở đó, nhỏ giọng nói:

“Tìm ta?”

Chưởng môn Thiên Nữ lập tức dập đầu, trả lời:

“Gây phiền toái cho Thần Nữ đại nhân rồi.”

Lúc này Trưởng lão Nam Bắc và Tố Nhiễm cũng đã quỳ theo.

Mộ Tuyết phất phất tay, sau đó một đạo tử khí dung nhập vào trong người Tố Nhiễm.

Tố Nhiễm vốn trọng thương đã khôi phục lại bình thường trong nháy mắt.

Thương thế của nàng đã được chữa khỏi, thủ đoạn này làm Tố Nhiễm rất rung động, ngay cả những người xung quanh thấy được cũng không thể tin nổi.

Đây cũng không phải là Trị Liệu Thuật bình thường.

Loại chuyện này chỉ là một chuyện quá đơn giản đối với Mộ Tuyết. Chậm rãi quay người lại, Mộ Tuyết đối diện với Họa Loạn Cổ Thành.

Bây giờ Họa Loạn Cổ Thành đã bị mưa máu bao trùm nên khó có thể nhìn thấu, nhưng mà Mộ Tuyết vốn cũng không định nhìn thấu những thứ này.

Nàng chỉ nhìn chằm chằm vào vị trí cửa thành, nhẹ nhàng nói:

“Thu hồi ánh mắt của các ngươi lại.”

Giọng nói của Mộ Tuyết vang lên, một đạo tử khí gào thét phóng ra.

Đạo tử khí này phóng thẳng về phía cửa thành, oanh một tiếng, trực tiếp đánh tan tất cả ánh mắt nhìn chăm chú của Bất Tử Tộc ở bên trong Họa Loạn Cổ Thành.

Chỉ là một lần đọ sức thô thiển đã làm cho người tế tự biết, người này đáng sợ tới mức nào.

Không phải vấn đề tu vi, mà là vấn đề sức mạnh.

Sức mạnh này không phải Bất Tử Tộc bọn hắn có thể so sánh được.

Thứ duy nhất có thể so sánh với nó, chỉ có Thần huyết.

“Khó trách, khó trách người kia lại nói như vậy. Có loại tồn tại đáng sợ như này làm hậu thuẫn, đúng là không ai dám tùy ý nhằm vào tiểu gia hỏa kia.”

Cuối cùng người tế tự cung kính cúi đầu về phương hướng Mộ Tuyết.

Không chỉ là hắn, bên trong Họa Loạn Cổ Thành, tất cả Bất Tử Tộc đều cung kính cúi đầu về phương hướng Mộ Tuyết.

Mà rõ ràng nhất, tất nhiên chính là Bất Tử Tộc nữ ở trước cửa thành.

Nàng rất cung kính cúi đầu thật sâu với Mộ Tuyết.

Mộ Tuyết chỉ nhìn xem, cũng không nói gì.

Sau đó Mộ Tuyết quay người nhìn khắp bốn phía, ngay lập tức một luồng ý chí túc sát xuất hiện.

Sát ý này lạnh thấu xương, tựa như thực chất, phảng phất vạn vật đều không thể chạy thoát khỏi nó.

Khi sát ý này xuất hiện, sắc mặt tất cả mọi người đã thay đổi hoàn toàn.

Phảng phất sau một khắc sẽ bị người đột nhiên xuất hiện này đánh chết vậy.

Nhưng không người nào dám hành động thiếu suy nghĩ, đương nhiên có càng nhiều người không có tư cách di động.

Theo sát ý xuất hiện, giọng nói của Mộ Tuyết cũng truyền ra:

"Thừa dịp nhiều người, khuyên nhủ các vị một câu, các ngươi không thể trêu vào Thiên Nữ Tông.

Hiểu không?"

Câu nói vừa dứt, sát ý tuôn trào, trực tiếp trấn áp tất cả mọi người.

Rất nhiều người không chịu nổi phun ra một ngụm máu tươi.

Lịch Thiên Xích và Hòa Vũ Diệp cũng đau khổ chèo chống.

Sau đó Lịch Thiên Xích mở miệng nói:

“Thần Nữ hiểu nhầm rồi, chúng ta biết được Chưởng môn Thiên Nữ Tông chính là người phát ngôn của Tử Y Thần Nữ, cho nên không hề dám làm gì bất lợi với Chưởng môn Thiên Nữ và Thiên Nữ Tông.”

Hứa Viễn trốn trong bóng tối cũng rất kinh hãi, hắn chưa từng nghe nói qua về nhân vật Tử Y Thần Nữ này.

Thế nhưng sự đáng sợ của đối phương đã làm cho hắn không dám khinh thị vị Thần Nữ này.

Sắc mặt Chiến Vô Ảnh thì càng là khó nhìn.

Không phải vấn đề đối phương cường đại.

Mà là hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Mặc dù sức mạnh của đối phương cường đại, nhưng hắn không phát hiện được cảnh giới.

Nhất là sức mạnh này căn bản không phải tu vi sức mạnh bình thường, không thuộc về bất cứ hệ thống nào.

“Thời đại này đã xảy ra chuyện gì thế? Vì sao có nhiều người khó có thể lý giải như vậy?”

Một người hai người ba người, đúng là làm cho không ai có thể tiếp nhận được.

Thế nhưng lại không thể không tiếp nhận.

Mộ Tuyết nhìn quanh bốn phía, sau khi xác định không người nào dám thử phản kháng, liền thu hồi sát ý.

Bởi vì không phải bản thể tới, cho nên nàng cần phải mượn một tia lĩnh vực Sát Phạt. Bằng không sẽ không thể nào chấn nhiếp những người này.

Người nơi này đã có thể nói là một nhóm người mạnh nhất thời đại này ở bề nổi.

Người mạnh hơn sẽ rất ít đi lại ở tu chân giới.

Dù có cũng sẽ không dùng tu vi chân chính.

Cuối cùng Mộ Tuyết nhìn Chưởng môn Thiên Nữ, nói:

“Mang theo đồ vật trở về đi.”

Khi nói xong, thiên địa tử khí bắt đầu tán đi.

Chỉ là, trước khi tử khí tán đi, một đạo tử khí yếu ớt phóng thẳng về phía tộc nhân Bất Tử Tộc vẫn còn đang hành lễ ở cửa thành.

Tử khí rơi vào trước người, nhẹ nhàng đỡ đối phương dậy.

Giống như đã nhận cái cúi đầu của đối phương.

“Cảm ơn.” Tiếng nói vô hình vang vọng trên không trung của Họa Loạn Cổ Thành.

Đến tận đây, tử khí đã hoàn toàn biến mất.

Mộ Tuyết cũng thu hồi sức mạnh ý thức.

Sau khi Chưởng môn Thiên Nữ hô một câu cung tiễn Thần Nữ, nàng mới chậm rãi đứng lên.

Lúc này Chưởng môn Thiên Nữ thấy tộc nhân Bất Tử Tộc vẫn đứng ở cửa thành nhìn chính mình.

Đối phương nhìn nàng, nàng cũng nhìn đối phương.

Cuối cùng Chưởng môn Thiên Nữ cố lấy dũng khí, hô lớn một câu về phía đó:

“Các vị tổ tiên, ta trở về, ta sẽ sống tiếp thật tốt, mọi người không cần lo lắng.”

Hô xong câu này, Chưởng môn Thiên Nữ còn vẫy mạnh tay, nàng đang cáo biệt với các vị tổ tiên.

Cuối cùng Chưởng môn Thiên Nữ quay đầu rời đi, cẩn thận bước từng bước một.

Mỗi lần quay đầu nàng đều có thể nhìn thấy trước cửa thành còn một người đang đứng.

Mãi đến khi nàng đã đi rất xa, mãi đến khi nàng không còn nhìn thấy Họa Loạn Cổ Thành.

Tất cả mọi người của Bất Tử Tộc đều nhìn ra bên ngoài, nhìn mỗi bước đi của Chưởng môn Thiên Nữ.

Mãi đến khi bọn hắn không thể nhìn thấy được gì nữa.

Cuối cùng cửa thành đã không còn Bất Tử Tộc, nóc nhà cũng không còn từng bóng người san sát.

Thứ còn lại chỉ là Bất Tử Chiến Sĩ đang săn giết người xông vào Bất Tử Cung.

Mấy người Chưởng môn Thiên Nữ an toàn rời đi, không có bất kỳ người nào dám cản, không có bất kỳ người nào dám sinh tham niệm.

Mà lão giả định đưa tay đánh giết Chưởng môn Thiên Nữ kia, vẫn luôn duy trì tư thế ban đầu, mãi đến khi một trận gió thổi qua, vị lão giả này mới bắt đầu tiêu tán theo gió.

...

Lục thủy đã đi tới trước mặt Thần huyết, tự nhiên cảm thấy phía sau hơi lạnh.

“Chuyện gì xảy ra? Làm sao lại có cảm giác mới trốn qua một kiếp?”

Cuối cùng Lục Thủy lắc đầu, hắn cảm thấy chắc chắn là ảo giác.

Nhưng mà thần lực ở nơi này quá hỗn loạn, trực tiếp ngăn cách với bên ngoài, làm cho hắn không thể nào biết được tình huống ngoài kia.

Nhưng hắn cảm thấy bên ngoài chắc chắn sẽ không bình tĩnh.

Chỉ hy vọng đừng có người phiền toái nào xông tới. Dù sao sắp trực tiếp đối mặt với Thần huyết, hắn có thể cảm giác được, điểm này không hề dễ dàng.

Nhất là khi muốn biết được một số việc từ trong Thần huyết thì càng khó hơn.

Rất nhanh Lục Thủy đã đứng ở trước mặt Thần huyết.

Thần huyết này quả thật đủ đặc thù.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment