"Bởi vì Nhị trưởng lão không cho." Đông Phương Lê Âm nói.
Lục Cổ không nói gì thêm, hắn đại khái đã biết rồi.
"Vì sao?" Lục Thủy không hiểu.
"Nhị trưởng lão nói cơ thể đang khôi phục, không thể làm bất kỳ chuyện gì dư thừa.”
“Sau đó ta bị cấm nấu cơm.”
“Bây giờ bị cha của ngươi biết, đại khái cũng không thể ra khỏi cửa lớn nữa." Đông Phương Lê Âm cười nói.
Dường như chuyện bị phu quân mình cấm túc là một chuyện rất vui vẻ vậy.
Lục Cổ ở bên cạnh lại không nói lời gì.
Hắn đã đoán được, lần sau chắc hẳn phải bảo Nhị trưởng lão trực tiếp thông báo với hắn.
Lục Thủy nhíu mày. Hắn đột nhiên nghĩ đến tư liệu nhìn thấy trên đỉnh điện phủ Bất Diệt Tiên, giống với kết luận mà hắn đưa ra.
"Mẹ bị thương à?" Lục Thủy hỏi.
"Cũng không tính là bị thương. Ừ, xem như là một loại tình trạng thân thể." Đông Phương Lê Âm nói.
"Làm sao lại bị vậy?" Lục Thủy lại hỏi.
"Bị sau khi sinh con đấy, cho nên con ra ngoài cũng đừng làm loạn nữa, nếu không mẹ lại phải sinh thêm." Đông Phương Lê Âm nói.
Lục Thủy luôn cảm thấy mẹ mình không dễ nói chuyện.
Nhưng hắn có thể xác định được một điểm, mẹ mình quả thật có che giấu một vài vết thương, hoặc một vài vấn đề nhỏ.
"Cho nên là vì vết thương này à? Vì công kích đặc biệt tạo thành vết thương đặc biệt, nếu điều này có liên quan tới hắn thì sao?" Lục Thủy nhất thời không nhận được đáp án.
Cho nên hắn chỉ có thể tạm dừng lại, vẫn ăn cơm thôi.
Nhưng nghĩ đến đây, hắn lại liên tưởng tới một việc, sau đó nhìn về phía cha hắn nói:
"Cha, lần trước ta ra ngoài, có nghe được một vài lời đồn.
Nói cha vì cưới mẹ mà nhất thời giận dữ đánh vào đại điện, ba vị Trưởng lão vô cùng kinh sợ. Cuối cùng cha gặp phải Đại trưởng lão, cứng rắn đỡ một kiếm của Đại trưởng lão nhưng không ngã, sau đó chỉ lên trời giận dữ hét lên, không phải mẹ ta thì không lấy, còn nói nếu cho cha thời gian, cha có thể vượt qua Viễn Tổ.
Có chuyện này sao?"
Lục Thủy không nhớ nổi nội dung, cho nên tự mình bổ sung đại khái.
Nhưng hẳn sẽ không khác lắm.
Mộ Tuyết nghe xong cũng sửng sốt. Còn có chuyện như vậy sao?
Đời trước, mình có nghe mẹ nói qua, những quá khác với những điều này.
Còn có Viễn Tổ là vị nào vậy?
Lúc này Lục Cổ quay đầu lại nhìn Lục Thủy, vẻ mặt nghiêm túc nói:
"Ăn không nói ngủ không nói, không ai dạy con sao?"
Lục Thủy: "..."
Đông Phương Trà Trà xem không hiểu, chỉ có thể gật đầu.
Đông Phương Lê Âm muốn cười nhưng không dám cười, sợ ảnh hưởng tới uy nghiêm của phu quân mình, sẽ không tốt.
Bữa cơm này ăn rất vui vẻ, điều duy nhất làm Lục Thủy cảm thấy đáng tiếc là không thể hỏi xem năm đó cha hắn có phải uy phong như vậy không.
Hắn muốn học theo.
...
Cơm nước xong, Lục Thủy quay về viện của mình, lại để Mộ Tuyết cứ nhìn chằm chằm như vậy, tới bao giờ hắn mới có thể từ hôn chứ?
Ừ, đặt ra một mục tiêu nhỏ, cơ thể còn chắc hơn cả Tử Kim Thạch.
Mộ Tuyết lại có thể sử dụng Tử Kim Thạch uy hiếp hắn, ha ha.
Còn thật sự dọa người đấy.
Chờ Lục Thủy trở lại trong viện, Chân Võ lại tới.
Trước đó, bởi vì Mộ Tuyết vẫn luôn ở đó, Chân Võ tất nhiên không dám tới làm phiền Lục Thủy.
Ảnh hưởng tới tiến triển tình cảm giữa thiếu gia và Thiếu phu nhân là tội lớn đấy.
Có người nói ba vị Trưởng lão cũng đặc biệt để ý chuyện này.
"Thiếu gia, Cẩu Tử đã uống xong mưa máu, mức độ khôi phục không đến một phần trăm.
Cẩu Tử nói cơ thể hấp thu thứ này cũng rất có hạn, về phần giới hạn cao nhất ở đâu, một con chó không thể biết được chuyện này." Chân Võ đi tới bên cạnh Lục Thủy nói.
Lục Thủy gật đầu biểu thị đã hiểu.
"Xem ra lần này Tiên Đình, Thần Chúng và cả Phật Môn đều được lợi ích, thực lực của bọn họ sẽ khôi phục rất nhanh.
Nhanh hơn cũng tốt, có thể sớm tìm được đáp án từ trên người bọn họ." Trong lòng Lục Thủy thầm nghĩ.
"Còn gì nữa không?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
"Đau Răng Tiên Nhân vì chữa răng đã đi cùng Cẩu Tử ra ngoài thu thập nguyên liệu, cụ thể đi đâu thì không biết.
Tuy nhiên đám người An Ngữ xảy ra một vài tình huống, có người nói bị người bám theo đuôi, có thể là một người và một con chó.
Ba chị em Hoa Quý bất ngờ phát hiện, nhưng chỉ một thoáng đã không thấy nữa.
Cho nên rất có khả năng chính là đám người Đau Răng Tiên Nhân." Chân Võ dễ dàng suy đoán được.
Lục Thủy không để ý lắm. Những người đó thích lăn lộn thế nào cũng không liên quan tới hắn.
Một ma binh, một Bất Diệt Tiên, cả tu chân giới cũng không thấy ai có thể hành hạ chết được bọn họ.
Thực lực Ma Binh của Cẩu Tử có thể bị hao tổn một chút, cần thời gian phục hồi.
Nhưng Đau Răng Tiên Nhân lại khác. Tất cả lực lượng của hắn đều ở trên chữ Tiên của hắn. Nếu hắn đồng ý từ bỏ chuyện chữa răng, lại có thể lập tức khôi phục thực lực của Tiên Đỉnh.
Pháp môn Tán Công mà Cửu đưa cho hắn thật sự không đơn giản. Mộ Tuyết không tính làm gì, không ai có thể so được với công pháp mà Cửu đưa cho nàng.
Sau đó, Chân Võ lại nói tới một việc, nhưng Lục Thủy không hề để tâm. Đối với Lục Thủy, tạm thời không có chuyện gì đáng để hắn quan tâm cả.
Hoặc nói, phải chờ sau khi dẫn Mộ Tuyết trở lại tế tổ xong, lại quan tâm.
Nhất là mẹ hắn lại bị cha hắn cấm túc, như vậy lại càng không cần lo lắng tới hậu quả.
Sau đó Lục Thủy bắt đầu vẽ Thiên Địa Trận Văn trong đầu, sức mạnh thiên địa không đủ, có đôi khi ra ngoài cũng rất phiền toái.
Cảnh giới cao một chút thì không sao. Nhưng bây giờ hắn mới là tứ giai, vẫn có sức mạnh thiên địa thì ổn hơn.
...
Phù Đảo trên không trung của Tiên Đình.
"Đã chuẩn bị đồ xong chưa?" Vị tiền bối chủ trì cuộc họp hỏi.
"Đã chuẩn bị xong, theo tình hình trước mắt có thể thấy sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Về phần kết quả, cần phải mất một tuần nữa mới biết được.
Mục tiêu không dễ sàng lọc." Ma Kiếm Trảm Đồ mở miệng nói.
Hắn chính là người chịu trách nhiệm chính của lần này.
"Rất khó sàng lọc à?" Cao Viễn không hiểu lắm.
Nếu tương tự với nửa phần trên, đáng lẽ phải rất dễ sàng lọc mới đúng.
"Mộ gia có không ít người họ Đường." Ma Kiếm Trảm Đồ giải thích một câu.
Những người khác không nói gì nữa.
"Trước mặt chuyện này là chuyện quan trọng nhất, nếu có vấn đề gì có thể xin trợ giúp." Tiền bối dẫn đầu nói.
"Có một người có vấn đề, nghe người của Mộ gia nói, Lục Thủy có thể sẽ đi tới Mộ gia. Có nên tiến hành kiểm tra Lục Thủy trước không?" Ma Kiếm Trảm Đồ hỏi.
"Các ngươi thấy thế nào?" Tiền bối dẫn đầu hỏi những người khác.
"Đã xếp cuối à?" Có người hỏi.
"Gần vậy, nhưng tạm thời điều động vật kia sẽ không có vấn đề quá lớn." Ma Kiếm Trảm Đồ nói.
-----
Dịch: MB_Boss