Lúc này An Ngữ cũng nhìn điện thoại di động, nàng phát hiện ở đây quả thật không có tín hiệu.
Các nàng bước vào khu vực không có tín hiệu sao?
"Các ngươi nhìn bầu trời đi." Người đá mở miệng nói.
Đám người An Ngữ lập tức ngẩng đầu nhìn về phía không trung, phát hiện bầu trời đêm vốn sáng ngời, lại đột nhiên trở nên tối tăm.
Bây giờ đám người An Ngữ mới nhớ tới lời cảnh cáo của Chân Linh.
"Thiên Tỉnh à?" An Ngữ hơi bất ngờ.
Bởi vì sáng sớm phát hiện ra linh thú, các nàng đều tập trung vào nguyên liệu trên thân linh thú, trong giây lát quên mất chuyện này.
Tuyết Quý lập tức nói:
"Ta có quan tâm, nhưng không cảm giác được có gì bất thường."
"Kệ nó, cứ rút lui trước lại nói sau." An Ngữ nói.
Bây giờ đã xuất hiện tình huống lạ thường.
Các nàng cũng nhận được tin tức cơ bản về linh thú, không tính là không có thu hoạch.
Chung quy vẫn là an toàn trên hết.
Bọn họ rời đi trước đã.
"Được." Những người khác tất nhiên không có ý kiến.
Sau đó, người đá trực tiếp vận dụng lực lượng ngũ giai của hắn, bắt đầu dẫn theo đám người An Ngữ rời khỏi nơi này.
Tốc độ rất nhanh.
"Gâu gâu gâu." Cẩu Ngạo Thiên đột nhiên sủa to.
Lúc này đám người An Ngữ nhìn theo hướng Cẩu Ngạo Thiên sủa, bọn họ nhìn thấy phía trước hình như có tấm màn đen đang phong tỏa nơi đây.
Tuy các nàng không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng chỉ dựa vào trực giác lại có thể biết đây không phải là chuyện tốt.
Nhất định phải rời khỏi đây trước khi tấm màn đen phong tỏa hết chỗ này.
"Phải nhanh lên, hẳn là đủ thời gian đấy." Người đá mở miệng nói.
Rất nhanh, người đá dung hợp với thế núi, thúc đẩy tốc độ ban đầu của bọn họ lên.
Thật may là bọn họ ở sát ranh giới, nếu không, rất khó nói được là có thể ra ngoài hay không.
Tốc độ của người đá càng lúc càng nhanh, càng lúc càng tới sát ranh giới của Độ Thiên Lĩnh, cũng chính là lối ra khỏi tấm màn đen.
Tấm màn đen này vẫn không tính là tấm màn đen thật sự, không có năng lực trấn áp lòng người.
Cho nên với rất nhiều người, đây là cơ hội cuối cùng để thoát khỏi Độ Thiên Lĩnh.
Ba chị em An Ngữ và Hoa Quý đều khẩn trương nhìn về phía trước.
Nếu không phải bọn họ nhận ra đúng lúc, các nàng thậm chí không có nổi cơ hội thoát đi.
Nhưng bây giờ có thể thoát ra ngoài hay không cũng chưa chắc.
Các nàng không làm chuyện dư thừa, cũng không nói lời vô nghĩa, tránh ảnh hưởng đến người đá.
Lần này có thể dẫn người đá qua chính là may mắn của các nàng.
Cuối cùng, các nàng tới gần lối ra, chỉ cần thêm mấy lần hít thở là có thể trực tiếp lao ra khỏi tấm màn đen, rời khỏi Độ Thiên Lĩnh.
Ngay lúc người đá sắp xông ra thời gian, bên ngoài vừa vặn có người vọt vào.
Người đá vô cùng kinh ngạc. Đám người An Ngữ cũng lập tức ra tay phòng ngự.
Bởi vì các nàng đều có thể phát hiện ra, đối phương không hề yếu.
Khi đối phương nhìn thấy người đá, cũng đặc biệt bất ngờ.
Kẻ đáng chết này lại có thể ảnh hưởng chuyện bọn họ tiến vào trong.
Đối phương trực tiếp tăng tốc độ.
Nhưng trong chớp mắt, người đá lại đụng vào những người này.
Rầm!!
Một tiếng động lớn vang lên, người đá bị đụng bay ra ngoài.
Cả đám người An Ngữ cũng vậy.
Người đá lộn nhào trên không trung, sau đó hạ xuống đất vững vàng. Đám người An Ngữ cũng nhẹ nhàng hạ xuống đất.
Cẩu Ngạo Thiên còn kém một chút, ngã nhào.
Nhưng nó vẫn bình yên vô sự.
Nhưng bọn họ vừa rơi xuống đất, tấm màn đen cũng khép lại.
Tất cả đều trở lại bình thường, tấm màn đen dĩ nhiên cũng không thấy bóng dáng nữa.
Nhưng tất cả mọi người biết, ở đây đã hoàn toàn cắt đứt với bên ngoài, cũng không thể rời khỏi Độ Thiên Lĩnh được nữa.
"Thạch Đầu Quái?" Người tới nhìn thấy người đá, không khỏi mở miệng nói.
Đối phương tổng cộng có ba người, ba cường giả ngũ giai đỉnh phong.
Người đá nhìn ba người này, trên mặt lộ vẻ cảnh giác.
Đối phương có sát ý đối với bọn họ.
Điều này là trí mạng đối với bọn họ, Độ Thiên Lĩnh lớn hơn nữa, bọn họ cũng rất khó tránh khỏi sự truy sát của đối phương.
An Ngữ tất nhiên cũng hiểu, nàng lập tức mở miệng, áy náy nói:
"Vừa rồi đã ảnh hưởng đến các vị tiền bối, vãn bối ở đây xin nhận lỗi.
Bởi vì có tiền bối căn dặn phải lập tức quay về Lục gia báo cáo, cho nên chúng ta mới có chút nóng vội.
Hi vọng ba vị tiền bối thứ lỗi."
Đối mặt ba người này, An Ngữ không thể không cúi đầu.
Nhưng nàng vẫn phải nhắc sơ qua danh hiệu của Lục gia, đương nhiên cũng muốn để đối phương biết, trong bọn họ có người.
Mặc kệ đối phương tin hay không, chỉ cần có chỗ e ngại là được rồi.
Đánh với ba người này sẽ không có lợi gì cho bọn họ.
Nghe được hai chữ Lục gia, trong ba người đối diện có hai người nhìn về phía một người còn lại.
Đó là một lão già, ông ta nhìn đám người An Ngữ nói:
"Lục gia à?
Còn là nhân viên điều tra sao?
Các ngươi quen An Dật không?"
An Dật, cận vệ của tộc trưởng Lục gia, thường làm nhất chính là các chuyện điều tra.
Đám người An Ngữ lại không ngốc, liền biết người này có thù oán với Lục gia, nhất là An Dật.
An Dật là ai chứ?
Đó là phụ thân của An Ngữ.
Nếu nói ra điều này, đối phương nhất định sẽ nổi điên.
"Ha ha, chúng ta quả thật không tham gia vào chuyện của Lục gia. Nếu chúng ta bình yên bước vào, lại không muốn so đo với các ngươi." Trong ba người có một người đàn ông trung tuổi mở miệng nói.
Còn có một người tương đối trẻ hơn cũng nói:
"Bản tọa cũng vậy."
Hai người kia nói xong, trực tiếp lựa chọn rời đi.
Đắc tội Lục gia, đây cũng không phải là lựa chọn sáng suốt gì.
Nếu bọn họ có thể tiến thêm một bước, thật ra cũng không sao.
Bọn họ tới ngũ giai, còn rất lưu ý chuyện đắc tội Lục gia.
Nhưng tới Lục giai lại không cần để ý nữa, một Lục gia có mạnh hơn nữa, còn có thể so sánh được với một ít thế lực đỉnh cấp sao?
Thật sự không được, lại gia nhập tông môn Ma tu đỉnh cấp hoặc kém hơn một chút vẫn được.
Đúng vậy, ba người bọn họ đều là Ma tu.
Không phải Ma tu thì cũng là tu chân giả đặc biệt.
Nếu không, ai sẽ đặc biệt chạy tới Độ Thiên Lĩnh vào lúc này?
Chẳng lẽ tính đi tìm chết sao?
Trong các loại truyền thuyết, chỉ có Ma tu hoặc một vài tu chân giả đặc biệt mới thích hợp quan sát Thiên Tỉnh.
Tu chân giả bình thường có tới tám chín phần là kết cục không tốt.
Ba người bọn họ liền tới mong gặp được may mắn.
Hai người kia rời đi, lão già kia không để ý, ông ta nhìn chăm chú vào An Ngữ nói:
"Cho nên các ngươi biết An Dật, đúng không?"
"An Dật là cận vệ của tộc trưởng Lục gia, địa vị cũng không thấp, có thể quen biết hắn chứng tỏ các ngươi cũng không kém." Lão già kia lại nói một câu.
Sau đó ông ta tiến tới một bước:
"Nếu quen, vậy nói hết những gì biết được cho ta nghe.
Có lẽ ta còn để cho ngươi chết mau một chút."
"Tiền bối không sợ An Dật tiền bối đang ở bên trong sao?" An Ngữ nói.
Tuy nhiên, nàng đã dự định rút lui.
-----
Dịch: MB_Boss