"Tên thiên kiếp thì sao?" Nhược Thủy Tam Thiên lại hỏi.
"Cái này thì ta nhớ, gọi là Công Đức Lượng Kiếp." Đông Phương Trà Trà lập tức nói.
Sau đó, Đông Phương Trà Trà tiếp tục vừa gội đầu vừa nói:
"Tiền bối, tóc ngươi hình như rất nhiều ngày rồi chưa có gội đúng không? Sau này nếu tiền bối không muốn tự mình gội đầu, có thể tới tìm ta."
Đây là việc mà tay nghề nàng từng được khen ngợi, cho nên Đông Phương Trà Trà đặc biệt ưa thích.
Nhược Thủy Tam Thiên trầm mặc không nói.
Được đứa nhỏ này gội đầu giúp, đúng là một chuyện rất thoải mái.
"Ngươi bái ta làm thầy có được không?" Nhược Thủy Tam Thiên đột nhiên mở miệng nói.
Đông Phương Trà Trà có chút bất ngờ, sau đó khó hiểu hỏi lại:
"Tiền bối tại sao lại muốn thu ta làm đồ đệ?
Cha ta thường xuyên nói ta không thông minh, thật ra ta chỉ là không thể hiện được nó ra."
“Ta muốn dạy ngươi công đức chi thuật, Nhược Thủy chi thuật đã thất truyền, so ra thì quý hơn, nhưng ta lại muốn dạy ngươi công đức chi thuật, mặc dù cái này rất nhiều người biết.
Nhưng bây giờ ta chính là muốn dạy ngươi.” Nhược Thủy Tam Thiên mở miệng nói.
Chính nàng cũng không rõ vì sao, có lẽ khi người sắp chết gặp được một người mình không ghét, sẽ muốn đưa người đó chút vật gì đó đi.
Cũng có thể là, đơn giản chỉ là để có người nhớ đến nàng.
Mặc kệ hạt châu kia có bị mang đi hay không, nàng đều phải đối mặt với ngày này, chẳng qua là sớm hơn mấy tháng mà thôi.
Những lời qua lại này, Lục Thủy nghe được, hắn lại nhìn Nhược Thủy tràn tới thêm một lần, trầm mặc không nói.
Nhược Thủy này sẽ nuốt chửng cả nơi này, đến lúc đó sẽ chính là lúc người kia chết.
‘Lấy thực lực của người kia thì không thể chống cự được Nhược Thủy này, Nhược Thủy này lúc trước có bị áp chế, chỉ là vật áp chế bây giờ đã biến mất.
Hẳn là có liên quan tới Chân Thần.’ Lục Thủy thầm nghĩ trong lòng.
Lục Thủy khép lại sách, suy tư một lát.
Cuối cùng đưa ra quyết định.
‘Trước hết cứ để cho nàng dạy Đông Phương Tra Tra đi, ta phải làm chuẩn bị thật tốt trước.’
Lục Thủy không có ý định tùy tiện đi vào, hắn phải chuẩn bị đầy đủ đã, sau đó đi vào hỏi một chút xem nơi này đã có chuyện gì xảy ra.
Có lẽ có thể có được tin tức liên quan tới Cửu.
Mà hướng đi của Duy Nhất Chân Thần, hẳn là phía Mộ Tuyết bên kia, hi vọng Mộ Tuyết đừng nghĩ đến chuyện mang về nuôi, nếu không thì rất có thể sẽ bị lộ.
Nhưng rất nhanh Lục Thủy lại gặp phải một vấn đề khó giải quyết, chuẩn bị hắn làm, Mộ Tuyết đã rất quen thuộc, cái này sẽ rất dễ khiến hắn bị lộ.
"Xem ra không thể dùng sức mạnh của ta, mà cũng không thể dùng phương thức trước kia đã dùng qua."
"Như vậy chỉ có một biện pháp, trực tiếp sáng tạo một loại trận văn mới."
Nghĩ tới đây, Lục Thủy nhắm mắt lại, một khắc đồng hồ sau đó thì mở mắt ra.
"Khá ổn rồi, có thể dùng được rồi.”
Loại này tạo dựng cũng không khó, biến hóa thế nào cũng được, miễn là không rời khỏi bản chất.
Chỉ là nhìn hoàn toàn khác thôi.
Kiểu như 1+5=6
Mà 2x3 cũng bằng 6.
Đại khái là như vậy.
Một là phép cộng một là phép nhân, tuy phép toán thay đổi, nhưng đáp án vẫn như vậy.
—— ——
Lúc này Mộ Tuyết đã tìm được Chân Linh và Đinh Lương.
Hoặc là nói Mộ Tuyết đã để Chân Linh và Đinh Lương tìm được nàng.
Nhìn thấy Mộ Tuyết không có việc gì, Chân Linh và Đinh Lương đều nhẹ nhàng thở ra.
"Mộ Tiểu thư, nơi này có không ít người, chúng ta có thể tới gần họ, tốt nhất là ở đó chờ cứu viện tới." Chân Linh đề nghị.
Bây giờ đương nhiên phải đợi cứu viện, cũng không biết liệu Thiếu gia có tới đây cứu họ hay không.
Nhưng Lục gia chắc chắn sẽ phái người tới cứu viện.
"Đúng vậy, Tiểu thư, ở đây khắp nơi đều là khí tức tiêu cực, Tiểu thư lại không có tu vi, rất nguy hiểm." Đinh Lương cũng nói.
Cảm giác của nàng đối với nơi này rất kém, thật sự rất nguy hiểm.
Mộ Tuyết nhìn Đinh Lương và Chân Linh, đột nhiên cảm thấy mang theo hai người này thật là phiền phức.
Sau đó, hai đạo tử khí lặng lẽ đập xuống gáy của Chân Linh và Đinh Lương.
...
Mộ Tuyết nhìn hai người ngã trên mặt đất, cảm thấy mình ra tay hình như hơi nặng.
Nhưng các nàng cũng không có bị thương.
Đem Chân Linh và Đinh Lương cất kỹ đi xong, Mộ Tuyết ở bên cạnh các nàng bày ra một trận pháp, như vậy khí tức tiêu cực sẽ không ảnh hưởng đến các nàng, mà những người khác cũng sẽ không cảm giác được tồn tại của các nàng.
Nhược Thủy tự nhiên cũng sẽ không gây nguy hại tới các nàng.
‘Như vậy hẳn là không có vấn đề gì, bây giờ có thể vào bên trong xem tình huống như thế nào rồi.’
Mộ Tuyết nhìn Chân Linh và Đinh Lương một chút, khẽ gật đầu.
Hai người này không để cho nàng mạo hiểm, nàng cũng không có cách nào.
Thuyết phục các nàng là một chuyện rất phiền phức, vẫn là trực tiếp động thủ thì hơn.
Càng giải quyết vấn đề nơi này nhanh thì càng có thể sớm nhìn thấy Lục Thủy.
Nghĩ tới lúc đó Lục Thủy ném lệnh bài cho nàng, nàng liền cảm thấy thật vui vẻ.
Lục Thủy quả nhiên là thích nàng.
“Được rồi, nên tiến vào thôi, vẫn luôn có cảm giác bên trong có tồn tại gì đó rất kỳ quái.”
Mộ Tuyết nhìn tới chỗ sâu bên trong, có chút tò mò nói.
Tồn tại kia cũng không phải là tồn tại tiêu cực, nhưng rất đặc biệt.
Tại một khu vực khác, Nam Bắc Trưởng lão và Tố Nhiễm đang đối kháng với mấy con quái vật đen kịt chung quanh.
Những con quái vật này hình dạng gì cũng có, có con bình thường cũng có con nhìn không ra đầu không ra đuôi, nhưng bất kể là như thế nào, chính là giết không hết.
Càng ở sâu bên trong, loại quái vật này xuất hiện càng nhiều.
Giống như vĩnh viễn không có điểm dừng.
“Đây là loại hung thú sinh ra từ khí tức tiêu cực, cùng loại với tâm ma, giết xong thì bọn chúng cũng chỉ là trở lại thành khí tức tiêu cực ban đầu, không bao lâu sau sẽ lại sinh ra con khác.” Nam Trưởng lão nói.
“Vậy có cách nào để giết hết đám quái vật này không? Còn tiếp tục như thế, thì chúng ta căn bản là không thể thăm dò được tình huống bên trong là như thế nào.” Tố Nhiễm dẫn người công kích những con quái vật chung quanh.
Lúc ở phía ngoài cùng các nàng đã thử qua, khắp nơi đều là nước, căn bản không ra được.
Mà các nàng cũng biết nước đó là Nhược Thủy, không thể bay qua được, mà muốn dùng pháp thuật băng bắc cầu qua cũng không được.
Cho nên biện pháp duy nhất chính là đi về phía hạch tâm, có lẽ có thể tìm tới sinh cơ.
Dù sao các nàng cũng biết Nhược Thủy này đang không ngừng tràn ra, có lẽ là không bao lâu sau, nơi này sẽ bị Nhược Thủy bao phủ, cho nên nhất định phải đi vào bên trong.
Nhưng rõ ràng muốn đi vào bên trong cũng không dễ như các nàng nghĩ, giống như là một vòng xoáy, càng tiến vào bên trong thì càng đáng sợ.
-----
Dịch: MB_Boss