Không gian ở đây là không gian đối lập.
Không gian bên kia hoàn toàn không an toàn chút nào, hoặc là nói bên kia chính là nơi tích trữ khí tức tiêu cực của bên này.
Mà nguồn gốc của khí tức tiêu cực chính là Nhược Thủy Tam Thiên kia.
Bây giờ khí tức tiêu cực rõ ràng là muốn từ bên kia tới đánh giết Nhược Thủy Tam Thiên.
Giết thì có chỗ tốt gì?
Không có chỗ gì tốt, nhưng những khí tức tiêu cực này là ngưng tụ thành linh trí, ai mà biết được đầu óc chúng nó lớn lên như thế nào?
Giết người, hoặc là muốn giết người, cần có lí do sao?
Không cần.
Lúc này, Chân Võ đánh lui quái vật, sau đó nhanh chóng đi tới bên cạnh Lục Thủy, nói:
“Thiếu gia, quái vật nơi này căn bản là giết không hết, có nên rút lui không?”
Lục Thủy không trả lời, mà là nghe đối thoại của Đông Phương Tra Tra với Nhược Thủy Tam Thiên.
“Ngươi thật sự là 18 tuổi đã lên tam giai sao?”
“Không thể giả được, dì nhỏ nói ta là người đầu tiên từ xưa đến nay lên tam giai lúc 18 tuổi, chắc chắn là thiên tài tuyệt đỉnh.”
“Ta lên tam giai lúc hai mươi lăm tuổi, câu khẩu quyết kia, ta chỉ dùng một khắc đồng hồ là có thể nhớ kỹ được.
Còn ngươi, đã qua một canh giờ rồi mà vẫn chưa nhớ được.
“Hương Dụ nói thiên tài cũng phải có một lĩnh vực riêng, có thể là ở lĩnh vực này thiên phú của ta không tốt lắm.”
“Ngươi có lẽ chỉ là không biểu hiện thông minh được.”
“Đúng thế, đúng thế! Hương Dụ cũng thường xuyên nói như vậy.”
Lục Thủy nghe xong lập tức lắc đầu.
Sau đó nói với Chân Võ và Thạch Minh:
“Đánh giết tất cả ngoại địch, một tên cũng không để lọt.”
Chân Võ không rõ ràng lắm, nhưng vẫn gật đầu.
Sắc mặt Thạch Minh thì không tốt chút nào, chuyện này là cho người làm sao?
Lần này còn không có vú em đi theo.
Hắn rất hoài niệm cái tên Sơ Vũ mà viết viết gì đó kia, năng lực chữa trị thật sự lợi hại.
Nhưng hiện tại Sơ Vũ không có ở đây, có thể thấy hắn sẽ rất thảm rồi.
...
Trong lúc Lục Thủy còn đang ra lệnh cho hai người kia đánh giết quái vật, Mộ Tuyết đã đi đến khu vực bên trong.
Nhưng càng đến gần, nàng lại có cảm giác như Chưởng môn Thiên Nữ bên kia đang truyền tín hiệu đến.
Mộ Tuyết nhàn rỗi nhàm chán, liền đi kiểm tra một hồi.
Những nơi Mộ Tuyết đi qua, khí tức tiêu cực lập tức tiêu tán, không mảy may dám tiếp cận nàng.
Tất cả khí tức tiêu cực ở đây đều e ngại Mộ Tuyết.
Giống như là trời sinh e ngại đối với khí Hỗn Nguyên.
Rất nhanh sau đó, Mộ Tuyết đã thấy Chưởng môn Thiên Nữ đang quỳ trên mặt đất, xung quanh còn có không ít người.
‘Lại xảy ra xung đột với người khác?’ Mộ Tuyết nhìn thấy cảnh tượng này, có chút ngoài ý muốn.
Có điều, cảm giác dường như vẫn còn ở địa phận Thu Cảnh Cung, vừa vặn có thể nhìn xem tình huống bên ngoài bây giờ như thế nào.
Thuận tiện biết được thêm một số việc.
Sau đó Mộ Tuyết liền dùng Hỗn Nguyên Tử Khí, đưa thân ảnh lên bên ngoài.
--- ---
“Tiên tử Tố Loan, cũng không phải là chúng ta ngăn cản các ngươi tra, mà là hiện tại người của Lục gia đã đang tra rồi, bây giờ các ngươi đi không phải là thêm phiền sao?” Kim Trưởng lão nói với Tố Loan và Chưởng môn Thiên Nữ.
Lần này Nam Bắc Trưởng lão và Tố Nhiễm mất tích, Chưởng môn Thiên Nữ và Tố Loan tự nhiên không thể nào ngồi không chờ tin tức.
Chỉ có thể đích thân đến đây.
Tông môn của các nàng cùng các tông môn phụ thuộc khác, đến một thất giai cũng không có, cho nên Tố Loan tới đây thật ra cũng không có tác dụng gì lớn.
Chỉ có thể để Chưởng môn Thiên Nữ tự mình đến.
“Người của Lục gia chỉ đang điều tra ở một chỗ, bọn họ chủ yếu điều tra trên mặt đất, chúng ta có thể tra ở khu vực khác, tuyệt đối sẽ không chạm tới hạch tâm của môn phái quý vị.
Kể cả không để cho chúng ta đi tra chỗ khác, thì ít nhất hãy để cho chúng ta biết tiến độ điều tra của Lục gia, nếu có thể giúp một tay, chúng ta sẽ giúp một tay.” Tố Loan mở miệng nói.
“Tiên tử Tố Loan, ngươi cũng biết tu vi của bọn họ là ở cấp bậc nào chứ?” Các Trưởng lão khác nói ra.
Câu này khiến cho Tố Loan không nói được gì nữa.
Đúng vậy, người của Lục gia tu vi quá mạnh, hầu như tất cả mọi người ở nơi này đều không thể tham dự vào trong đó.
Không ở cùng một cấp bậc, hỏi chuyện thôi có lẽ cũng khó.
Đúng vậy, người của Lục gia tu vi quá mạnh,
Thiên Nữ tông một người thất giai cũng không có, đây chính là chênh lệch.
Nếu không trước đó Thiên Linh phong vì sao chỉ có thể miễn cưỡng chen vào thế lực trung đẳng mạt lưu chứ?
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn một màn này, cuối cùng nàng đặt ánh mắt lên đám người Kim Trưởng lão.
Kim Trưởng lão tự nhiên nhận ra ánh mắt của Chưởng môn Thiên nữ.
Nhưng Chưởng môn Thiên Nữ quá yếu, tứ giai hắn không thể nào hiểu nổi loại người này làm sao có thể leo lên vị trí Chưởng môn được.
Dựa vào Thần Nữ sao?
Thế nhưng người gọi là Thần Nữ kia căn bản không ở Thiên Nữ tông, chẳng có ai biết liệu vị Thần Nữ kia có đột nhiên một ngày biến mất hay không.
Cho nên Thiên Nữ tông thật ra cũng không khiến người ta phải kiêng kị như vậy.
Chi ít chỉ có thể nói là cho các nàng chút mặt mũi
Lục giai ở Thu Cảnh Cung mặc dù rất mạnh, nhưng cũng không có vị trí quan trọng gì.
“Chưởng môn Thiên Nữ, hi vọng các ngươi có thể hiểu được, thực lực không đủ thì căn bản không thể tham dự vào chuyện này.” Kim Trưởng lão nói.
Chưởng môn Thiên Nữ nhìn, nàng không nghĩ là đối phương nói sai.
Nhưng khí tràng phía đối diện thật lớn, nàng đứng ở chỗ này mà vẫn cảm thấy áp lực.
Thế nhưng nàng lại không thể không làm gì.
Nhỡ đâu lúc tìm được đến nơi đã trễ rồi thì sao?
Dù chỉ muộn vài phút cũng là muộn.
Đến lúc đó có hối hận cũng không kịp.
Cuối cùng, Chưởng môn Thiên Nữ quỳ xuống, nàng nhẹ nhàng dập đầu, kể cả có bị Thần Nữ đại nhân trừng phạt, nàng cũng muốn tìm được Nam Bắc Trưởng lão và những người kia sớm một chút.
Tông môn của các nàng không có năng lực, chỉ có thể dựa vào Thần Nữ đại nhân.
Các nàng đã rất cố gắng để mạnh lên, thế nhưng từ đầu đến cuối vẫn vô năng như vậy.
Nhìn thấy Chưởng môn Thiên Nữ đột nhiên quỳ xuống, Kim Trưởng lão cau mày lại:
“Chưởng môn Thiên Nữ làm gì vậy? Thân là Chưởng môn mà cứ như vậy quỳ xuống, không thấy mất mặt sao?”
Quỳ xuống thì làm được cái gì?
Thực lực không đủ thì chính là không đủ.
Chỉ là rất nhanh sau đó Kim Trưởng liền cảm thấy có chút hoang mang, bởi vì khi Chưởng môn Thiên Nữ vừa quỳ xuống, sắc mặt của những người thuộc Thiên Nữ tông kia đều thay đổi.
Ngay cả mấy tông môn phụ thuộc cũng vậy.
Đặc biệt là Chưởng môn của mấy tông môn đó.
Mà bầu không khí cũng có chút không đúng, giống như nhìn thấy chuyện gì đáng sợ lắm vậy.
-----
Dịch: MB_Boss