Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 393 - Chương 393: Tạ Lễ Vãn Bối

Chương 393: Tạ Lễ Vãn Bối Chương 393: Tạ Lễ Vãn Bối

Làm xong, Đông Phương Trà Trà mới mở miệng nói:

“Sư phụ, cha ta nói bái sư là một việc rất quan trọng, không thể làm qua loa được.

Sư phụ bây giờ nhìn rất đẹp.”

Nhược Thủy Tam Thiên nhìn Đông Phương Trà Trà, nhất thời không nói ra lời.

Chỉ là hốc mắt của nàng lại dần ướt, thời khắc sắp chết, nàng lại được ông trời chiếu cố như vậy.

Nhược Thủy Tam Thiên đứng dậy đi đến bên cạnh Đông Phương Trà Trà, đỡ Đông Phương Trà Trà lên.

“Sư phụ.” Đông Phương Trà Trà nhu thuận gọi.

Nhược Thủy ừ một tiếng, muốn nói gì đó, nhưng ngay lúc này lại bỗng cảm giác được có người tấn công các nàng.

Vù, hai tảng đá bay tới.

Một khối vọt thẳng về phía Nhược Thủy Tam Thiên, một khối lại được che giấu mà bay về phía Đông Phương Trà Trà.

Bịch, Nhược Thủy Tam Thiên đánh bay tảng đá hướng về phía nàng, nhưng khi nàng phát hiện ra cũng có một tảng đá đang bay về phía Đông Phương Trà Trà thì đã muộn.

Nàng muốn dùng sức mạnh, lại phát hiện giờ đây muốn dùng sức mạnh cũng khó.

Nhược Thủy là sức mạnh của nàng, nhưng ở trong này, Nhược Thủy lại hạn chế sức mạnh của nàng.

Bịch, Đông Phương Trà Trà trực tiếp bị tảng đá đánh trúng, sau đó bất tỉnh.

Nhược Thủy Tam Thiên thấy Trà Trà chỉ ngất đi, nhẹ nhàng thở phào, nàng đặt Đông Phương Trà Trà ở sau lưng, sau đó hướng về phía bên ngoài nói:

“Các hạ là ai?”

Bên ngoài đương nhiên là có người, nhưng mà Nhược Thủy Tam Thiên cũng không biết đó là ai.

Sau đó Nhược Thủy Tam Thiên nhìn thấy có ba người đi vào.

Trong đó có hai người trên thân toàn là vết thương, người còn lại thì đến một tơ một hào thương thế cũng không có.

“Là ngươi?” Nhược Thủy Tam Thiên vô thức che chắn Đông Phương Trà Trà.

Bởi vì người tới chính là người mà nàng không phân biệt nổi là thiện hay ác kia, cũng chính là người đã công kích Đông Phương Trà Trà trước đó.

Đúng vậy, ba người tới chính là nhóm người Lục Thủy.

Lục Thủy tự nhiên biết đối phương sẽ không bị hắn đánh trúng, mục đích chủ yếu của hắn chính là để Đông Phương Trà Trà ngất đi.

Lát nữa làm chút chuyện, có thể sẽ làm bại lộ vài thứ, đến lúc đó Đông Phương Trà Trà lại vô ý nói ra với Mộ Tuyết thì người xui xẻo sẽ chính là hắn.

“Xem ra tiền bối đã rất yếu rồi, so với trước đó hoàn toàn như hai người khác nhau vậy.” Lục Thủy nhìn Nhược Thủy Tam Thiên nói.

Nhược Thủy sắp bao trùm nơi này, Nhược Thủy Tam Thiên tự nhiên sẽ yếu đi, dù sao nàng mới là đầu nguồn hạch tâm của nơi này.

Chỉ là đầu nguồn này cũng chỉ có thể bị động tiếp nhận tất cả chuyện này mà thôi.

Chính nàng cũng không làm được gì, chỉ có thể chờ đợi thời khắc diệt vong.

Sau đó Lục Thủy đưa mắt nhìn sang Đông Phương Tra Tra.

Thấy ánh mắt của Lục Thủy đặt trên người Đông Phương Trà Trà, Nhược Thủy Tam Thiên lập tức bước lên trước che chắn phía trước Đông Phương Trà Trà, nói:

“Ngươi muốn gây bất lợi cho nàng sao?”

“Tiền bối muốn bảo vệ nàng?” Lục Thủy hỏi.

“Không nên làm khó nàng, ta có lẽ có cách giúp các ngươi an toàn rời khỏi đây.” Nhược Thủy Tam Thiên nhìn chằm chằm Lục Thủy nói.

Mặc dù đối phương nhìn qua thì chỉ là nhị giai, nhưng một người nhìn không ra thiện ác như này luôn khiến người khác có chút lo lắng.

“Tiền bối hình như không có họ hàng gì với nàng thì phải?” Lục Thủy bình tĩnh nói.

Nhược Thủy Tam Thiên lướt mắt nhìn Đông Phương Trà Trà phía sau, nói:

“Ngươi không hiểu, ngươi không thể nào hiểu được, một kẻ hấp hối sắp chết gặp được một người ngây thơ thiện lương như vậy là chuyện may mắn cỡ nào.

Người không hiểu được đây là sự an ủi lớn như thế nào đâu.

Giống như nhận được sự ưu ái của thế giới này vậy.”

“Tiền bối đối xử với nàng tốt như vậy, vậy nàng đã từng nói lời cảm ơn với tiền bối chưa?” Lục Thủy nói.

Lần này Nhược Thủy Tam Thiên không đáp lời ngay, mà nhìn Đông Phương Trà Trà.

Có lẽ người nên nói cảm ơn, là nàng.

"Tiền bối có lẽ cảm thấy nàng không nhất thiết cần phải nói lời cảm ơn, nhưng có một số việc làm sao có thể tùy ý cho qua như vậy được?” Lục Thủy Nhược Thủy Tam Thiên cúi đầu cung kính nói.

“Vãn bối là Lục Thủy, là huynh trưởng của Đông Phương Trà Trà.

Đa tạ ơn dạy bảo của tiền bối.”

Nghe Lục Thủy nói xong, Nhược Thủy Tam Thiên có chút bất ngờ.

Người này là huynh trưởng của Đông Phương Trà Trà?

Thế nhưng trước đó nàng rõ ràng thấy đối phương đang công kích Đông Phương Trà Trà.

Lục Thủy tự nhiên hiểu rõ nghi hoặc của đối phương, lập tức nói:

“Trẻ nhỏ tinh nghịch, đôi khi cần đánh một trận mới được.”

“... Thế nhưng, ngươi tại sao lại đánh ngất nàng như thế?” Nhược Thủy Tam Thiên hỏi.

“Có một số việc nàng chưa nên biết vào lúc này.” Lục Thủy không xoắn xuýt vấn đề này nhiều, nói xong liền đưa một hạt châu cho Nhược Thủy Tam Thiên, nói:

“Đây là tạ lễ của vãn bối.”

Nhược Thủy Tam Thiên muốn từ chối, bởi vì nàng vốn là người sắp chết, có cho gì giờ cũng vô dụng.

Nhưng rất nhanh nàng liền ngây ngẩn cả người, gương mặt hiện lên vẻ khó tin.

Nàng nghe thấy Lục Thủy nói:

“Phần tạ lễ này, có thể đổi được tự do cho tiền bối, có thể giúp tiền bối thoát khỏi sự trói buộc với Nhược Thủy.”

Lục Thủy nói xong, yên lặng chờ đợi.

Nhược Thủy Tam Thiên nhìn Lục Thủy, nàng thật không dám tin tưởng chuyện đang diễn ra trước mắt:

“Ngươi đang nói thật sao?” Nhược Thủy Tam Thiên nói.

Lục Thủy không giải thích nhiều, chỉ đưa hạt châu lên, nói:

“Tiền bối thử một chút là biết.”

Nhược Thủy Tam Thiên cảnh giác nhận lấy hạt châu, vài giây sau hạt châu đã bình yên nằm trong bàn tay nàng.

Mà vừa lúc này, nàng cảm giác được sự kết nối của hạt châu với Lục Thủy, thấy được một trận pháp vô hình, cũng biết được tác dụng của trận pháp này.

Giống như cánh cửa dẫn đến thế giới mới đang mở ra trước mặt nàng.

Cứ như vậy, trong nháy mắt, nàng cảm thấy mình có thể dựa theo trận pháp này rời khỏi cái lồng giam đã giam giữ nàng vô số năm này.

“Cái này, làm sao có thể?” Nhược Thủy Tam Thiên khó tin lẩm nhẩm.

Thế nhưng cảm giác của nàng sẽ không sai, việc này thật sự có thể.

Đây là trận pháp nàng không thể hiểu được.

Tạo nghệ trận pháp của người này rốt cuộc là đáng sợ đến mức nào cơ chứ?

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Nhược Thủy Tam Thiên nhìn Lục Thủy, hỏi.

Đây là chuyện người bình thường có thể làm được sao?

Đây là chuyện một nhị giai có thể làm được sao?

Không thể.

Đừng nói là nhị giai, muốn phá vỡ nơi này có lẽ không khó đến thế, có lẽ rất nhiều người có thể làm được, nhưng muốn để nàng an toàn rời đi thì khác, đây là chuyện khó khăn cỡ nào cơ chứ?

Đây là lồng giam dành riêng cho nàng.

Trừ khi nàng chết, hoặc là Cửu tới cứu nàng, còn lại cơ bản là không thể.

Nhưng trận pháp này lại làm được.

Lợi dụng lồng giam để phá vỡ lồng giam, vì nàng tạo ra một con đường sống.

-----

Dịch: MB_Boss

Bình Luận (0)
Comment