Rất nhanh sau đó Lục Thủy và Mộ Tuyết đã trở về Lục gia.
Chỉ là vừa vào Lục gia không bao lâu, Lục Thủy liền nhận được thông báo đi gặp Tam Trưởng lão.
Điều này khiến Lục Thủy hơi nghi hoặc.
Lần này hắn đi ra ngoài cũng không có làm cái gì mà, chỉ có đi dạo khắp nơi với Mộ Tuyết, Tam Trưởng lão không có việc gì đi tìm hắn làm gì?
Nhưng không cần đi ăn cơm cũng là một chuyện tốt.
“Vậy nhờ Mộ Tiểu thư nói lại với cha mẹ ta bên kia.” Lục Thủy nói với Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết đương nhiên gật đầu đồng ý, để Lục Thủy trốn một kiếp.
Sau đó Lục Thủy đi về phía đại điện.
Hắn cẩn thận suy nghĩ lại một lần, Tam Trưởng lão rất có thể sẽ hỏi hắn chuyện ở quần đảo Mê Vụ.
Hắn xác thực không làm gì, còn kiếm lời cho Lục gia không ít tiền, nghĩ nghĩ, có lẽ là trả sạch được 5 triệu lần này.
Sau đó Lục Thủy đi vào đại điện, chỉ là vừa mới tiến vào đã nhìn thấy bản mặt như muốn đòi nợ 50 triệu của Tam Trưởng lão.
“...”
Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, vậy mà lại còn thiếu nợ nhiều hơn.
“Ra mắt Tam Trưởng lão.” Lục Thủy đi đến phía dưới đại điện, cung kính nói.
Tam Trưởng lão nhìn Lục Thủy, cau mày.
Không nói lời nào.
Lục Thủy đứng phía dưới, nhất thời không biết nói cái gì.
Tam Trưởng lão bị táo bón à?
“Chuyện Trùng Cốc bị trọng thương, ngươi có biết không?” Cuối cùng Tam Trưởng lão cũng mở miệng hỏi một câu.
“Biết.” Lục Thủy gật đầu.
Hắ đương nhiên biết chuyện này, thế nhưng hắn cảm thấy trong chuyện này mình hẳn là đã kiếm tiền cho Lục gia mới đúng.
“Gần đây chỗ vườn linh dược sau núi đang cần nhổ cỏ, hai ngày nay ngươi đi nhổ cỏ, có vấn đề gì không?” Tam Trưởng lão nói.
Trong giọng nói mang theo một loại bất đắc dĩ.
Điều này cũng khiến cho Tam Trưởng lão thất vọng? Lục Thủy có chút ngoài ý muốn trong lòng.
Tâm của Tam Trưởng lão làm bằng pha lê à?
Đương nhiên, những lời này hắn không dám nói ra ngoài.
Nhỡ đâu lại bắt hắn vào Phong Sương Hà một tuần, vậy sẽ rất khó chịu.
Nhưng Tam Trưởng lão không có nói thẳng đây là hình phạt, cho nên hắn không có cách nào phản bác.
Do dự một lát, Lục Thủy chỉ có thể gật đầu:
“Không có vấn đề.”
Coi như đi bồi đắp tình cảm với Nhị Trưởng lão.
Ở vườn linh dược phía sau núi đương nhiên là Nhị Trưởng lão.
Những người khác đừng nói là đến đó nhổ cỏ, ngay cả phía sau núi cũng không đi được, chỉ có một vài nhân tài có thể đi.
Đương nhiên hắn thì có thể tùy tiện đi.
Chỉ là dựa vào thực lực bình thường của hắn, bình thường sẽ không tìm thấy những nơi kia, muốn tìm được thì phải dựa vào vận khí và tâm tình của mấy vị trưởng lão.
“Ở quần đảo Mê Vụ có thu hoạch gì khác không?” Tam Trưởng lão lại hỏi một câu.
“Nhặt về được một đóa Nhục Thực Hoa làm sủng vật.” Lục Thủy thành thật trả lời.
“Không còn gì khác?” Tam Trưởng lão hỏi.
“Không.” Lục Thủy cúi đầu trả lời.
Nghe thấy câu trả lời của Lục Thủy, gương mặt muốn đòi nợ 50 triệu của Tam Trưởng lão dường như có xu thế muốn đột phá lên 60 triệu.
Lục Thủy len lén liếc một cái, nhìn thấy cực kỳ rõ ràng.
Trị giá tăng vọt.
‘Chậc chậc, lại nhảy lên mấy triệu.’ Lục Thủy giật mình trong lòng.
Tam Trưởng lão đã không còn muốn nhìn thấy Lục Thủy nữa:
“Ngày mai nhớ đến đúng giờ.”
Lục Thủy đáp một tiếng rồi lui ra ngoài.
Nhìn Lục Thủy lui ra ngoài, Tam Trưởng lão thở dài một tiếng.
“Để Đại Trưởng lão ngoài ý muốn xuất thủ, chẳng khắc nào để lọt vào mắt xanh của một đám đại nhân, đây cũng không phải chuyện tốt, thật là, không biết tự nhìn kỹ tình cảnh của bản thân à?”
Tam Trưởng lão lắc đầu, cảm thấy Lục Thủy vẫn còn chưa hiểu rõ tu chân giới.
Vẫn còn thiếu kinh nghiệm.
“Nhưng so với trước đây đã có tiến bộ hơn không ít.”
Khiến Tam Trưởng lão bất đắc dĩ chính là, những tiến bộ này đều là bởi vì một người phụ nữ.
Đương đường là Đại Thiếu gia Lục gia, sao lại có thể không có chút tiền đồ như thế được?
Chuyện này bị nói ra ngoài sẽ rất dễ khiến người khác khinh thường.
Nhưng mà nghĩ là, có lúc nào Lục Thủy ở bên ngoài được người khác coi trọng à?
Nghĩ tới đây, Tam Trưởng lão lại nhẹ nhàng thở ra, chỉ là vừa mới thở phào, lại cảm thấy Lục Thủy thật chẳng biết tranh đấu chút nào.
“Được rồi, thành hôn sớm một chút cũng tốt, bây giờ tình cảm cũng tốt, hẳn là sẽ rất dễ có con.
Hy vọng Lục gia có thể sinh ra một vị thiên kiêu.
Chi ít cũng nên mạnh hơn Lục Thủy một chút.”
Tam Trưởng lão nhìn ra bên ngoài, trầm mặc không nói, hắn cảm thấy yêu cầu này của mình không hề cao chút nào.
Dù sao có kém cũng không thể kém hơn Lục Thủy được.
Đã nhiều năm như vậy, có thể cho ra một người như Lục Thủy ở Lục gia này, thật sự rất hiếm lạ.
--- ---
Lúc Lục Thủy về tới sân nhỏ của mình thì trời đã tối.
Nghĩ Mộ Tuyết hẳn là cũng đã về nghỉ rồi.
Hắn đưa mắt nhìn mấy đóa hoa trong sân nhỏ, phát hiện dáng dấp của mấy bông hoa này cũng không tệ.
Hẳn là trong lúc hắn và Mộ Tuyết không ở đây đã có người chăm sóc nó, nếu không khó mà nói chúng có thể bị héo hay không.
Chỉ liếc nhìn vài cái, hắn cũng không để ý tới nữa, liền bật một cái đèn bàn nhỏ lên, bắt đầu ngồi đọc sách.
Còn một khoảng thời gian nữa cho đến khi hắn tấn thăng, thời gian trở về nhanh hơn mấy ngày so với hắn dự đoán.
Sức mạnh thiên địa cũng không còn nhiều lắm.
“Dựa theo tiến triển hiện tại, muốn lên ngũ giai thì hẳn phải tới đầu tháng sau, chậm nhất là giữa tháng sau.”
“Tháng chín lên ngũ giai, vậy chỉ còn hơn bốn tháng, không biết có đủ thời gian để lên lục giai hay không.”
“Nếu lên được lục giai, cộng thêm sức mạnh thiên địa, công thêm luyện thể lục giai, hẳn là cũng không có vấn đề gì nhỉ?”
Nếu như có thể hắn còn muốn bày thêm trận pháp.
“Dựa vào thực lực Mộ Tuyết biểu hiện ra, hẳn là có thể ngang bằng với thất giai trong vài giây.
Chờ ta lục giai rồi thì không cần sức mạnh thiên địa cũng có thể đánh với thất giai, chiến thắng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Nếu như có thêm trận pháp, có thêm sức mạnh thiên địa, thì có lẽ chỉ cần vài giây là được.”
Lục Thủy cảm thấy mình có thể đè Mộ Tuyết xuống đánh.
Mà đây là thực lực của hắn đã bị gọt mất một ít rồi, nếu như không bị gọt, hắn cảm thấy chuyện một quyền đánh nổ Mộ Tuyết không phải là mộng.
Về phần Mộ Tuyết cũng có tiến bộ, Mộ Tuyết giờ đã không còn tu vi, tốc độ mạnh lên cũng sẽ bị hạn chế.
Muốn giữ lấy cơ thể bình thường thì phải bỏ ra cái giá là trở nên vô địch tuyệt đối.
Nếu như Mộ Tuyết có tu vi, hơn nữa còn có nhiều Hỗn Nguyên chi lực như vậy, vậy thì...
Tắm một cái rồi đi ngủ đi.
Một đêm này, Lục Thủy cơ bản đều dùng để đọc sách.
Đến khuya thì liền đi vào phòng nằm phác họa Thiên Địa Trận Văn, để phòng ngừa Mộ Tuyết không ngủ được lại đi ngang qua, bắt gặp hắn vẫn chưa ngủ.
-----
Dịch: MB