“Chờ làm xong chuyện bên Kiếm Nhất Phong, ta lại đến đón Mộ Tiểu thư.” Ở nhà ga, Lục Thủy nói với Mộ Tuyết.
Bây giờ hai người đã tới Mộ gia, việc xây dựng lại nhà ga Mộ gia đã hoàn thành xong.
“Lục Thiếu gia đi đường cẩn thận.” Mộ Tuyết nhẹ nhàng nói với Lục Thủy.
“Ừm.” Lục Thủy đáp một tiếng, sau đó đi lên xe lửa, hắn muốn tiếp tục đi về Kiếm Nhất Phong.
Khoảng cách cũng không gần, đại khái phải hôm sau mới có thể đến.
Đến Mộ gia đã mất hơn một ngày, đi Kiếm Nhất Phong lại phải mất hơn một ngày nữa.
Ngồi xe mãi rất hao tâm tốn sức.
Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy lên xe lửa, sau đó lại nhìn xe lửa đi ra khỏi nhà ga.
Lục Thủy rời đi, nàng mới xoay người đi ra nhà ga, thuận tiện nói một câu:
“Trở về thôi.”
Đinh Lương đương nhiên là đi theo sau Mộ Tuyết.
Tiểu thư đã thay đổi rồi, trước kia luôn là vẻ mặt không biểu tình, luôn luôn bình tĩnh.
Bây giờ chỉ cần có Lục Thiếu gia ở đó, vẻ mặt Tiểu thư luôn sẽ ẩn ẩn như đang cười.
Nàng có thể nhìn ra rõ ràng, Đại Tiểu thư nhà nàng rất thích Lục Thiếu gia.
Đây là chuyện tốt.
Dù sao Tiểu thư cũng sắp gả cho Lục Thiếu gia, hai người đã sắp thành vợ chồng.
Ở Lục gia so với lúc ở Mộ gia cũng tốt hơn nhiều.
Bên Lục gia thật sự rất thoải mái.
...
Không bao lâu sau, Mộ Tuyết đã đi tới chỗ ở của dì Đường.
Dì Đường lúc đầu muốn ra đón nàng, nhưng Mộ Tuyết lại cứ bảo không cần, dù sao Mộ Tuyết còn muốn ở lại nhà ga đưa tiễn Lục Thủy.
Để dì Đường đến cũng không tốt.
“Lục Thiếu gia không đi cùng sao?” Dì Đường hiếu kỳ hỏi một câu.
Mộ Tuyết lắc đầu, mở miệng giải thích:
“Hắn phải đi Kiếm Nhất Phong, sau mới có thể tới.”
“Con thích Lục Thiếu gia?” Dì Đường nhìn Mộ Tuyết, thử hỏi.
Mộ Tuyết hơi sửng sốt, cảm thấy hơi khó chịu.
Nàng theo bản năng muốn lắc đầu, nhưng cuối cùng lại không có lắc.
Nàng thích Lục Thủy.
Dì Đường thấy Mộ Tuyết như vậy, bèn chuyển đề tài, nói:
“Đi thôi, trước xem vải vóc chuẩn bị cho con.”
Mộ Tuyết gật đầu, không nói gì, theo dì Đường đi xem vải vóc.
Lần này, nàng muốn cười với Lục Thủy.
--- ---
Lục Thủy đang ngồi trên xe lửa xem sách..
Hắn cảm thấy ngày mai là có thể tấn thăng 4.5, nếu như thuận lợi, lúc trở lại Lục gia là đã gần tới 4.6.
Cách ngũ giai chỉ còn một chút nữa thôi.
Như vậy, có nên độ kiếp chúc mừng một chút không đây?
Cái này không vội.
“Chuyện Kiếm Nhất Phong bên kia lúc nào thì bắt đầu?” Lục Thủy hỏi.
“Trên lý thuyết thì là hôm nay, nhưng cũng không có hạn chế thời gian, bọn họ cũng không có ý định đợi tới khi tất cả mọi người tới đông đủ rồi mới bắt đầu phục chế kiếm đạo vô thượng.” Chân Võ nói.
Lục Thủy gật đầu, người của Kiếm Nhất Phong muốn phục chế kiếm đạo vô thượng hoàn chỉnh, đây là chuyện không thể nào.
Nhưng chỉ cần tìm đủ nhiều người, chút hình thức ban đầu hẳn là có thể.
Đương nhiên, trong đó quan trọng nhất chính là Kiếm Khởi.
Nếu như có thể có cả đóa Nhục Thực Hoa kia, vậy thì càng tốt.
Nhưng Nhục Thực Hoa không có linh trí, có thể đạt được cảm ngộ Kiếm Đạo từ trên người nó hay không, chỉ có thể nhờ vào vận khí.
Thấy Lục Thủy không nói gì, Chân Võ lại mở miệng nói:
“Hôm qua Lạc Phong gửi tin tới, nói là có người ở trong núi lớn nghe thấy âm thanh của phật.
Cụ thể là ngọn núi nào thì không rõ.”
“Có biết tình huống cụ thể không?” Lục Thủy hỏi.
“Có người nói thấy được một vị đức phật sừng sững trên không trung, giống như là cửa lớn của phật quốc mở ra, nhưng Lạc Phong nói hắn cảm thấy cái này không thể tin.” Chân Võ nói.
Lục Thủy gật đầu.
Đức phật sừng sững trong không trung cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.
Hơn nữa vào thời kỳ Viễn Cổ, Tiên Đình rách nát biến thành phế tích, phật quốc sụp đổ hóa thành hư vô, thần điện vỡ vụn không còn Thần Linh.
Cho nên chuyện cửa lớn phật quốc là không thể tin.
“Nhìn lại xem Tiên Đình và Thần Chúng đâu?” Lục Thủy mở miệng nói.
“Thần Điện Quang Minh náo động hẳn lên, bên Thần Điện Thái Dương nghe nói có xuất hiện ứng cử viên cho vị trí Thái Dương Thần, hai ngày nay bên phù tu cũng đang chuẩn bị lấy cái gì đó, nhưng cụ thể thì không rõ.” Chân Võ nói.
Lục Thủy nhất thời không nói gì.
Hai ngày trước một chút tin tức cũng không có, mới qua hai ngày một đêm mà chỗ nào cũng sinh động hẳn lên rồi.
Hẹn nhau cùng ngoi lên à?
“Tiếp tục chú ý.” Chuyện Lục Thủy có thể làm bây giờ chính là chú ý, bọn họ không ở cùng một khu vực, nếu không thực sự cần thiết thì hắn cũng không có ý định đi tìm tới làm gì.
Chứ đừng nói là hiện tại còn không xác định rõ những người này ở đây làm gì.
Chỉ có thể quan sát.
Không còn chuyện gì nữa, Lục Thủy liền bắt đầu xem Thiên Địa Trận Văn.
Có Mộ Tuyết ở đó, hắn cũng không dám lấy quyển sách này ra xem.
Đã mấy ngày rồi, cuối cùng cũng có thể xem Thiên Địa Trận Văn.
--- ---
Kiếm Nhất Phong.
“Hương Dụ, ngươi nói xem Hiểu Hiểu muội muội vì sao lại không đi cùng ta? Cứ nhất định phải đi một mình?” Trên đường, Đông Phương Trà Trà tò mò hỏi.
Đến Kiếm Nhất Phong có Đông Phương Trà Trà và Đông Phương Hiểu Hiểu.
Đông Phương Trà Trà là mặt bài, Đông Phương Hiểu Hiểu lại là người quan trọng.
Bởi vì Đông Phương Hiểu Hiểu chính là người tiến vào kiếm đạo vô thượng.
Hơn nữa còn lên hai tầng.
Đã rất lợi hại.
“Bởi vì Trà Trà Tiểu thư quá lợi hại.” Hương Dụ đáp.
Nghe thấy lời này của Hương Dụ, Đông Phương Trà Trà cực kỳ vui vẻ.
Điều này nói rõ nàng lại tiến thêm một bước trên con đường trở nên mạnh hơn.
Chờ nàng mạnh lên rồi, liền có thể muốn làm gì thì làm.
Không cần nghe lời của bất kỳ ai nữa.
Đến lúc đó, nàng nói gì cũng là đúng.
Lời Hương Dụ nói đều là sai.
Ầm!
Đột nhiên, một tiếng nổ mạnh truyền tới.
Hương Dụ lập tức kéo Trà Trà ra sau lưng bảo vệ, cảnh giác nhìn về phía trước,
Nơi này là Kiếm Nhất Phong, vậy mà còn có người dám ở chỗ này làm loạn, nhìn thế nào cũng thấy không an toàn.
Trà Trà cũng nhìn chằm chằm phía trước, có điều nàng còn vươn tay lên đầu nắm một cái, Đậu Nha bị nàng kéo xuống, giấu ở trong tay áo.
Đậu Nha giòn như vậy, bị quẳng một cái thì nát hết mất.
Ầm!!
Lần này, dư âm của vụ nổ trực tiếp đánh tới.
Nhưng đến cách Hương Dụ không bao xa liền trực tiếp biến mất.
Ặc, có chút yếu.
Hương Dụ cau mày, nếu như cảm giác của nàng không sai, thì chỉ là hai tam giai tranh đấu, hơn nữa còn không mạnh lắm.
“Hương Dụ, có phải là không mạnh lắm hay không?” Đông Phương Trà Trà tò mò hỏi.
“Trà Trà Tiểu thư, ở tu chân giới không có chỗ nào là an toàn, mặc dù thực lực đối phương biểu hiện ra có vẻ như là chỉ mới lên tam giai không bao lâu, nhưng tuyệt đối không được khinh thường bọn họ.
Khinh thường có khả năng sẽ phải trả giá đắt.” Hương Dụ nghiêm mặt nói.
-----
Dịch: MB