Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 528 - Chương 528: Sau Khi Tốt Nghiệp Đại Học Nên Làm Gì 3

Chương 528: Sau Khi Tốt Nghiệp Đại Học Nên Làm Gì 3 Chương 528: Sau Khi Tốt Nghiệp Đại Học Nên Làm Gì 3

Nhận lấy thư mời, Lục Thủy liền đưa cho vị đệ tử bình thường của Kiếm Nhất Phong ở trước mặt kia, nói:

“Cái này à?”

“Lục gia?” Đệ tử bình thường kia nhận lấy thư mời, có chút hiếu kỳ nói.

“Có gì không đúng sao?” Lục Thủy hỏi.

Đệ tử bình thường lập tức lắc đầu nói:

“Không có, mời vào bên trong.”

“Không cần kiểm tra xem chúng ta có phải là từng tiến vào kiếm đạo vô thượng hay không sao?” Lục Thủy hỏi.

Kiếm Nhất Phong mặc dù mời rất nhiều người, nhưng không phải tất cả những người được mời đều có thể đi vào Kiếm Nhất Phong.

Chỉ có người có cảm ngộ ở trong kiếm đạo vô thượng mới có thể đi vào.

Mà người không vào được, cũng không phải là đi một chuyến tay không.

Ở bên ngoài, sẽ có tiền bối của Kiếm Nhất Phong đi ra giảng giải con đường tu luyện, giải đáp thắc mắc của ngươi.

Cái này đối với rất nhiều người mà nói, cũng là một loại cơ duyên.

“Thư mời của đạo hữu tương đối đặc biệt, không cần như vậy cũng có thể tùy ý đi vào Kiếm Nhất Phong.” Đệ tử bình thường kia nói.

Lục Thủy gật gật đầu, không nói thêm gì.

“Đạo hữu có muốn đi thẳng đến Kiếm Ý Trì không? Nếu có, ta có thể dẫn đường cho đạo hữu.” Vị đệ tử bình thường kia nói.

Lục Thủy gật đầu:

“Làm phiền.”

Sau đó, đệ tử bình thường kia liền dẫn theo Lục Thủy đi vào bên trong.

“Đạo hữu là người của Lục gia à?” Trên đường, đệ tử bình thường tò mò hỏi.

“Lục Thủy Lục gia.” Lục Thủy nói.

“Bởi vì ta vẫn luôn ở Kiếm Nhất Phong, chưa từng đi ra ngoài, cho nên chuyện bên ngoài cũng không hiểu rõ lắm, trước đó có chút thất thố, mong đạo hữu đừng để ý.” Vị đệ tử bình thường có chút xin lỗi nói.

Lục Thủy không để ý cái này, mà là hỏi:

“Ngươi ở Kiếm Nhất Phong tu kiếm sao?”

“Không có, ta không thích hợp tu kiếm.” Vị đệ tử bình thường có chút xấu hổ nói:

“Ta ở Kiếm Nhất Phong chỉ là một tu sĩ nhỏ chạy vặt.”

Mấy người Lục Thủy lúc này đã đi vào đường mòn, thi thoảng lại có một hai người đi ngang qua bọn hắn.

Nhưng nhìn có vẻ như không phải là người của Kiếm Nhất Phong.

Sau khi đi ngang qua hai người, Lục Thủy lại hỏi:

“Đạo hiệu của ngươi ở Kiếm Nhất Phong là gì?”

“Nam Xuyên, đây là đạo hiệu ta tự lấy lúc vừa vào Kiếm Nhất Phong.” Nam Xuyên đáp.

Lúc nói lên đạo hiệu, y còn có chút tiếc nuối.

Bởi vì bản thân chỉ là một đệ tử bình thường.

“Tu kiếm rất khó à?” Lúc này, mấy người Lục Thủy đã đi ra khỏi đường mòn, đi tới bên hồ, nơi này là đường lớn, có không ít người qua lại.

“Rất khó, dù sao thì ta cũng không vung nổi kiếm, cuối cùng chỉ có thể làm việc vặt.” Nam Xuyên nói.

“Có hâm mộ không?” Lục Thủy hỏi.

“Hâm mộ, tu kiếm hẳn là một chuyện rất vui vẻ.” Nam Xuyên cười đáp.

Lục Thủy không nói gì thêm, không bao lâu sau, một khu vực cắm đầy kiếm lọt vào trong tầm mắt của bọn hắn, bao quanh nơi này là một luồng kiếm ý cường đại.

“Đã đến Kiếm Ý Trì rồi, đạo hữu có thể đi qua bên kia thử một chút, đi vào được liền có thể có được tạ lễ của Kiếm Nhất Phong, nghe nói là cực kỳ phong phú.” Nam Xuyên nhìn Kiếm Ý Trì phía trước, nói.

Lục Thủy nhìn thấy Kiếm Ý Trì thì dừng lại, hắn có chút hiếu kỳ nói:

“Nghe nói nơi này được chuẩn bị để đúc kiếm cho một nhân vật lớn, ngươi nói xem, coi như đúc được kiếm rồi, thì vị nhân vật lớn kia liệu có đồng ý cầm kiếm không?”

“Chắc chắn có.” Nam Xuyên kích động, lại sùng bái nói:

“Tiền bối của Kiếm Nhất Phong chúng ta nhất định sẽ rực rỡ hào quang.”

“Thật sao?” Lục Thủy để lại một câu như vậy, trực tiếp đi về phía trước.

Lục Thủy đi, Chân Võ Chân Linh đương nhiên đi theo sau.

Nam Xuyên thì không đi tiếp nữa, y chỉ cần đưa người đến nơi này là đủ rồi.

Có điều Nam Xuyên vẫn đứng đó nhìn Lục Thủy nhiều thêm một cái:

“Thiếu gia Lục gia nhìn có chút bình thường.”

Sau đó Nam Xuyên cũng không để ý tới nữa, quay người đi ra ngoài, hắn còn phải tiếp tục làm việc.

Mấy ngày nay có thể nói là thời gian bận rộn nhất trong nhiều năm qua của bọn hắn.

...

Lục Thủy đi đến Kiếm Ý Trì.

Đối với người tên Nam Xuyên kia, hắn không quá để ý, có điều đối phương lại khá nhiệt tình.

Rất nhanh sau đó, Lục Thủy đã đi tới trước kết giới, bên trong kết giới này có một ít khí tức của kiếm ý vô thượng.

“Kiếm Khởi từng tiến vào rồi sao?”

Hắn cẩn thận cảm giác, kiếm ý vô thượng ở nơi này đều đã bắt đầu tiếp cận hình thức ban đầu.

Ngoại trừ Kiếm Khởi, những người khác đều không làm được cái này.

Nhục Thực Hoa ngược lại cũng có thể làm được, nhưng nó cần phải có linh trí, hoặc là có người dẫn dắt.

“Thiếu gia, nơi này hẳn là đường ranh giới, người có thể vào chính là người mà Kiếm Nhất Phong thực sự muốn mời đến.” Chân Võ bên cạnh nói.

Thiếu gia bọn họ đương nhiên có thể đi vào, nhưng bọn họ đều biết Thiếu gia nhà mình không hề tầm thường.

Cho nên đi vào có thể sẽ gây ra chút oanh động, thân làm tùy tùng, Chân Võ cảm thấy mình nên nhắc nhở một chút.

Lục Thủy nhìn kết giới, không nói gì, cất bước đi vào.

Chân Võ Chân Linh lập tức đuổi theo sau.

Ba người thành công đi vào kết giới.

Trong nháy mắt khi bước vào kết giới, Lục Thủy lập tức cảm giác được một cỗ kiếm ý lạnh thấu xương xông tới.

Kiếm ý này từ trên cao rơi xuống, như muốn ép người đứng không vững.

Lục Thủy có chút ngoài ý muốn, có điều kiếm ý này không có tác dụng gì đối với hắn, ngược lại, Chân Võ Chân Linh vừa cảm giác được kiếm ý liền lập tức đưa tay cầm kiếm chống xuống, phải dựa vào kiếm mới đứng được.

Lục Thủy quay đầu nhìn Chân Võ Chân Linh một chút.

Tiếp đó, hắn lại quay đầu nhìn về một nơi khác, phát hiện xung quanh có rất nhiều người đều đang đau khổ cố gắng đứng thẳng, một vài người còn dứt khoát ngồi luôn xuống dưới đất.

Rất hiếm người có thể hoạt động được.

Lục Thủy: “...”

Sau đó hắn lấy ra Thất Lân Long Ngâm Kiếm, cắm thanh kiếm vào trong đất, hai tay nắm lấy chuôi kiếm, nghiêng thân thể qua, đứng dựa vào kiếm.

Chân Võ Chân Linh: “...”

Lần này Lục Thủy thế nhưng dùng tên thật, cho nên phải duy trì dáng vẻ bình thường.

Nếu như có thể, hắn thật muốn đem mặt nạ ra đeo.

‘Nhắc mới nhớ, Kiếm Nhất Phong có mời Lưu Hỏa không vậy?’ Trong lòng Lục Thủy thoáng hiện lên một tia nghi vấn.

Nếu có, vậy thư mời của Lưu Hỏa đâu?

Nghi vấn này, Lục Thủy vốn muốn hỏi hỏi Chân Võ một chút.

Chỉ là còn chưa kịp mở lại, hắn đã nghe thấy cách đó không xa có người ngồi xuống.

“Không được, đứng lên còn không nổi, làm sao có thể đi đến phía trước cầm chuôi Hợi Vu Kiếm kia được?

Thật sự có người có thể cầm được sao?” Một người thanh niên ngồi dưới đất, bất đắc dĩ nói.

“Ai nói không đâu? Nhưng đối với tu vi chúng ta cũng có giúp ích.

Chúng ta càng phản kháng, Kiếm Nhất Phong càng lấy được nhiều, chỗ tốt cho chúng ta cũng nhiều lên.

Nếu như chúng ta thật sự đi tới phía trước, như vậy có khả năng nhất định rằng chỗ tốt bản thân có được còn mạnh hơn cả Hợi Vu Kiếm.” Một người trẻ tuổi ngồi dưới đất nói.

Dáng vẻ bọn họ nhìn như rất thành thạo.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment