Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 531 - Chương 531: Giả Vờ Làm Lưu Hỏa, Sau Đó Ăn Phân Trước Mặt Mọi Người Sẽ Như Thế Nào? 3

Chương 531: Giả Vờ Làm Lưu Hỏa, Sau Đó Ăn Phân Trước Mặt Mọi Người Sẽ Như Thế Nào? 3 Chương 531: Giả Vờ Làm Lưu Hỏa, Sau Đó Ăn Phân Trước Mặt Mọi Người Sẽ Như Thế Nào? 3

Nhưng bọn hắn cũng có chút hiếu kỳ, Thiếu gia không biết là bước vào ngũ giai lúc nào, hẳn là rất nhanh đi?

Đến lúc đó nếu như còn có thể nhìn thấy Thiếu gia độ kiếp một lần, vậy thì thật sự là một chuyện khiến người ta hưng phấn.

Bây giờ bọn hắn nghĩ đến lúc Lục Thủy độ kiếp trước đó, vẫn có loại cảm giác to lớn mênh mông tràn ngập trong lòng.

Đó đơn giản chính là kỳ tích.

Một lúc lâu sau, Lục Thủy ngẩng đầu nhìn một cái.

“Trời đã sáng rồi?”

Lục Thủy cảm thấy lúc đọc sách, thời gian trôi qua thật nhanh.

Tốc độ tiến triển của tu vi cũng rất nhanh.

Nhất thời hắn có chút không muốn rời đi.

Ở chỗ này ba ngày, hắn cảm thấy mình có thể thành công tấn thăng 4.6 trước khi nhìn thấy Mộ Tuyết.

Kinh Hải ở chỗ xa vẫn luôn chú ý tới Lục Thủy.

Hắn phát hiện, Lục Thủy thật sự không nhúc nhích, chỉ ngồi đó đọc sách.

“Lục Thiếu gia chỉ là tới chơi thôi sao?” Kinh Hải có chút hiếu kỳ trong lòng.

Nhưng hắn cẩn thận nghĩ nghĩ lại, thiên phú của Lục Thủy hình như cực kỳ có hạn, muốn hoạt động ở chỗ này quả thật là có chút làm khó hắn.

Sau đó Kinh Hải cũng không nhìn quá chăm chú nữa, mà tiếp tục đi về phía trước.

Chuyện Lưu Hỏa sẽ đến, hắn đương nhiên biết.

Cho nên hắn còn muốn chú ý xem có người giấu mình đi vào hay không.

Hắn từng gặp qua Lưu Hỏa, cũng không biết Lưu Hỏa có nhớ hắn hay không.

Khi đó hắn thật sự không nghĩ tới Lưu Hỏa sẽ có hào quang rực rỡ như thế.

Ầm!

Đột nhiên, Kinh Hải cảm nhận được dư chấn sức mạnh truyền tới.

Hắn hơi kinh ngạc, lập tức nhìn sang.

Sau đó, hắn nhìn thấy sức mạnh kia bắt nguồn từ một vị tiên tử ở phía trước, là một cô gái tóc ngắn, vẻ mặt lạnh nhạt.

“Trời sinh Không Minh Tâm, tương lai của Vũ Niết sư muội thật sự là tiền đồ vô hạn.” Kinh Hải kinh ngạc.

Biến cố bất thình lình này đương nhiên đã kinh động đến không ít người.

“Vậy ra phải là người đoạt được cơ duyên hơn phần lớn những người khác trong kiếm đạo vô thượng mới có thể xuất hiện cộng minh?”

“Không chỉ có như vậy, trọng điểm là ở chỗ, nàng lý giải thấu triệt cảm ngộ đạt được!”

“Lại nói, nàng ta là ai?”

“Đạo Tông Vũ Niết mà ngươi cũng không biết?”

“Rất lợi hại phải không? Nhà ta có một tỷ tỷ, không đúng, có một muội muội còn lợi hại hơn.”

“Đó là ngươi không hiểu rõ Đạo Tông Vũ Niết thôi, toàn bộ tu chân giới, trong số các tiên tử cùng tuổi, không ai có thể vượt qua nàng.

Ngay cả tiên tử Kiếm Lạc của Kiếm Nhất Phong còn yếu hơn nàng một bậc.”

Những người khác không hề phản bác.

Đông Phương Hiểu Hiểu thấy vậy cũng không mở miệng phản bác.

Thật là một đám ngu dốt.

Đạo Tông Vũ Niết có lợi hại hơn nữa, liệu có thể ngự kiếm phi hành khi là nhị giai không?

Có thể tấn thăng tam giai năm 18 tuổi không?

Còn chưa lên tam giai, Trà Trà nhà nàng đã có thể ngự kiếm phi hành, khiến người toàn tộc kinh hãi đến rớt cằm.

Quá mạnh.

Nàng cảm thấy Trà Trà đối với việc ngự kiếm phi hành có lẽ là có hiểu lầm gì đó.

Lục Thủy lại không hề để ý tới náo động bên này, hắn vẫn đang cầm sách xem, đồng thời tự hỏi một việc trong đầu.

Hắn đang nghĩ, nếu như hắn ở chỗ này trực tiếp tấn thăng ngũ giai thì sẽ như thế nào.

Khả năng Mộ Tuyết giết tới có thể lớn, cũng có thể không lớn.

Đương nhiên, cũng chỉ có thể suy nghĩ kĩ hơn, coi như Mộ Tuyết không đến, hắn cũng sẽ không để Mộ Tuyết chờ hơn mười ngày.

Để Mộ Tuyết mong ngóng chờ đợi hắn, đây không phải thứ hắn muốn thấy.

Hắn không thể chịu nổi việc ngồi yên để Mộ Tuyết chờ đợi lại chờ đợi như vậy.

Mộ Tuyết muốn gặp hắn, hắn sẽ cố gắng trở về bên người Mộ Tuyết, Mộ Tuyết cần hắn, hắn nhất định sẽ đứng ở bên cạnh Mộ Tuyết.

Không cần biết là cách bao xa.

Đại khái Mộ Tuyết cũng sẽ nghĩ như vậy đi.

Sau đó rất dễ xảy ra chuyện A đi tìm B, B đồng thời đi tìm A, một người bay, một người ngồi xe, cuối cùng A không thấy B, B không tìm được A, bi kịch liền xảy ra.

Bởi vậy kết luận rằng, trước khi xuất phát, tốt nhất nên nói trước về thời gian và địa điểm gặp mặt.

Lục Thủy lắc đầu, nghĩ nhiều nữa cũng vô dụng, tiếp tục ngồi phác họa Thiên Địa Trận Văn.

Chỉ là vừa mới phát họa được một nửa, bên cạnh liền xuất hiện bạo động, tiếp đó, một cỗ sức mạnh và khí tức cường đại hơn truyền tới.

Lúc này Lục Thủy mới ngẩng đầu nhìn sang, bởi vì quá mạnh.

Những người khác cũng vô thức nhìn qua.

Bọn họ lập tức thấy được hai người xuất hiện trong tầm mắt, hai người mặc áo bào đen.

Hai người này vừa tiến đến, kiếm ý nơi này liền mở rộng ra cực lớn.

Không chỉ như vậy, lúc hai người vừa bước vào liền phát sinh xung đột với kiếm ý, giống như cường giả đọ sức với nhau.

Loại cảm giác này khiến cho tất cả mọi người đều có chút khó mà nhìn thẳng.

“Này này này, kia là ai vậy? Tại sao ta có cảm giác ta đứng trước mặt bọn hắn, có vẻ hơi nhỏ bé.”

“Không nhìn thấy dung mạo, lại mạnh mẽ không gì sánh được, còn có thể để kiếm ý mở rộng ra nhiều như vậy, ngươi cảm thấy đây còn có thể là ai được chứ?”

“Không, không thể nào?

Thật sự tới?”

Tất cả mọi đều có chút khó tin nổi.

Bởi vì tất cả bọn họ đều nghĩ đến cùng một người.

Thiếu Tông chủ Ẩn Thiên Tông, Lưu Hỏa.

Lục Thủy cũng cực kỳ tò mò nhìn qua, một cái nhìn này khiến hắn có chút ngoài ý muốn.

“Mạnh như vậy?”

Đúng vậy, hắn có thể trực tiếp cảm giác được hai người kia căn bản không phải tu chân giả bình thường.

Chính là loại mà tu vi nhập đạo cũng không đủ dùng trước mặt bọn hắn.

“Cường giả loại này giả mạo Lưu Hỏa làm gì?”

Lục Thủy không hiểu rõ lắm, thân phận của chính bọn hắn có khi còn hữu dụng hơn so với Lưu Hỏa.

Tên tuổi Lưu Hỏa có lớn hơn chút nữa, những cường giả khác cũng không nhất định sẽ để ý tới người tên Lưu Hỏa này.

Hoặc là nói chưa chắc đã biết người này.

Nhưng tu vi là sự thực, không người nào dám xem thường.

Lúc Lục Thủy đang quan sát hai người kia, thì đột nhiên cảm giác người giả mạo Lưu Hỏa kia dường như đã phát giác ra cái gì, như muốn xoay đầu lại nhìn về phía hắn.

‘Bị phát hiện rồi?’ Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.

Nhưng hắn cũng không có bối rối, chỉ thay đổi ánh mắt một chút.

Sau đó Lưu Hỏa kia quả thực nhìn sang, chỉ là ánh mắt cũng không có mục tiêu rõ ràng.

‘Thật sự nhạy cảm, thuộc cấp cao của Ẩn Thiên Tông sao?’ Lục Thủy có chút suy đoán trong lòng.

Loại tu vi này, lại còn có thư mời Lưu Hỏa, cộng thêm việc phát giác được ánh mắt của hắn, chỉ có khả năng là người thuộc cấp cao nhất của Ẩn Thiên Tông.

“A?” Lục Thủy cảm thấy có chút ngạc nhiên, hắn có cảm giác ánh mắt của Lưu Hỏa kia dừng lại trên người hắn một lát.

‘Hẳn là vì danh sách khách hàng kia.’

Chỉ có như vậy, đối phương mới có lý do để chú ý tới hắn.

Mà cũng từ ánh mắt này của đối phương, Lục Thủy lại càng xác định người nọ chính là cấp cao của Ẩn Thiên Tông.

Nhưng loại cường giả như đối phương thế mà lại nhàn rỗi tới mức đi giả mạo Lưu Hỏa, đây là chuyện dù có thế nào Lục Thủy cũng chưa từng nghĩ tới.

...

“Thế nào?” Ma tu Hòa Vũ Diệp truyền âm hỏi một câu.

“Có cảm giác vừa rồi có người đang đánh giá chúng ta, nhưng ta không tìm thấy mục tiêu, chắc chắn không phải là ảo giác, nơi này có khả năng có cường giả ẩn nấp.” Lịch Thiên Xích mở miệng nói.

Hắn không quá để ý, tất cả mọi người đều làm bộ kẻ yếu đi vào.

Không can thiệp vào chuyện của nhau là được.

Không quá xoắn xuýt chuyện này, Lịch Thiên Xích lại nói:

“Ngươi đoán xem ta vừa mới thấy được ai?”

“Gần đây có chó sao?” Tiếng truyền âm của ma tu Hòa Vũ Diệp có chút lạnh nhạt.

Nhưng nàng cũng không thử đi tìm vừa rồi ai là người dò xét bọn họ.

Tên ăn phân này mặc dù chỉ thích hết ăn lại uống, nhưng có vài phương diện quả thật là có chỗ hơn người.

Ví dụ như khả năng tìm phân.

“Là Thiếu gia Lục gia Lục Thủy, chờ chuyện bên này kết thúc, ta liền đi gặp hắn một lần, để hắn cảm thụ một chút cái gọi là áp lực của Lưu Hỏa.” Lịch Thiên Xích truyền âm lại, nói.

Ma tu Hòa Vũ Diệp ngược lại không nói gì, Lục Thủy thế nhưng là do Tông chủ của bọn họ đưa lên bí giám.

Tiếp xúc một chút hẳn cũng coi như là chuyện nên làm.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment