Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 536 - Chương 536: Lưu Hỏa Thật Đăng Tràng 1

Chương 536: Lưu Hỏa Thật Đăng Tràng 1 Chương 536: Lưu Hỏa Thật Đăng Tràng 1

“Nói đến mới nhớ, không biết Lưu Hỏa có chịu đựng được Kiếp Nạn Tỏa không nhỉ? Ta có cảm giác mình lại kéo độ cao cho Lưu Hỏa rồi.” Lịch Thiên Xích bất đắc dĩ nói.

“Hay là chú ý phía trên một chút đi, không được thì phải nhanh chóng nghĩ cách chạy khỏi đây.

Luôn cần phải thử một chút.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nói.

Mặc dù biết là khó chạy thoát được, nhưng vậy không có nghĩa là bọn họ sẽ ngồi đây chờ chết.

Thân là thành viên của Ẩn Thiên Tông, bọn họ có thể giống người qua đường bình thường sao?

Nếu như không có cách, bọn họ có thể lựa chọn tìm cơ hội ám sát vị hòa thượng kia.

Đương nhiên, trước tiên vẫn cần phải thoát khỏi Kiếp Nạn Tỏa này đã.

...

Một số người có thể quan sát trận chiến kia, lúc này lông mày đều nhíu lại.

Bọn hắn đều nhìn ra được.

Lão tổ của bọn hắn bị đè lên đánh.

Nhưng đây là vị lão tổ nào, bọn hắn cũng không biết.

Trên không trung.

Nam Xuyên không ngừng vận dụng đạo pháp đọ sức với Lâu La Cổ Phật, thế nhưng hắn hoàn toàn không phải đối thủ của người này.

Hắn có thể nhận ra được đối phương không ở trong trạng thái mạnh nhất, nhưng hắn vẫn không có cách nào chống cự công kích của đối phương.

Đúng vậy, người sử dụng Pháp Tướng Thiên Địa chính là Nam Xuyên.

Thân là một đệ tử bình thường của Kiếm Nhất Phong, hắn đương nhiên có nghĩa vụ bảo vệ Kiếm Nhất Phong.

Hắn dùng hết toàn lực, thế nhưng hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương.

Ầm!!!

Nam Xuyên bị đánh bay ra ngoài.

Phụt.

Lần này hắn không chịu đựng nổi nữa, một ngụm máu tươi phun ra.

“Quá yếu.” Lâu La Cổ Phật hóa thành một tôn đại phật, nhìn Nam Xuyên, lắc đầu nói:

“Đây không phải sức mạnh thực sự của ngươi, ta có thể cảm giác được, trong người ngươi có truyền thừa của Kiếm Nhất.

Không cầm kiếm, ngươi chỉ có thể nuốt hận dưới lòng bàn tay của phật ta thôi.”

Nam Xuyên cau mày nhìn người này, đối phương rất mạnh.

Hơn nữa không giống với người của Phật Môn bình thường, mặc dù đối phương dùng Phật Môn chi pháp, nhưng lại bá đạo dị thường, dường như có thể trấn áp tất cả.

“Ta rất hiếu kỳ, vì sao ngươi lại xuất thủ với chúng ta?” Nam Xuyên mở miệng dò hỏi.

“Vì sao?” Lâu La nhìn về phía Nam Xuyên, giật mình nói:

“Cũng đúng, Đạo Tông cũng không biết Kiếm Nhất, các ngươi mặc dù có giữ truyền thừa của Kiếm Nhất, nhưng hẳn là cũng không biết.

Đối với các ngươi mà nói, hẳn là ân oán của thời trước đi.

Loại ân oán này không có cách nào hóa giải được.

Nếu như nhất định phải nêu ra một lý do, vậy chính là vì để không dẫm vào vết xe đổ đi.”

Nam Xuyên cau mày, ân oán thời trước, truyền thừa của Kiếm Nhất?

Đạo Tông Kiếm Nhất, cuối cùng truyền thừa của Kiếm Nhất lại ở chỗ Kiếm Nhất Phong bọn hắn.

Kiếm Nhất Phong?

Có lẽ đây mới là nguyên nhân chủ yếu tiền bối lấy cái tên này.

Mà trong lúc Nam Xuyên còn đang suy nghĩ, Lâu La đã trực tiếp xuất thủ.

Vị Đại Phật sừng sững trên không trung, phía sau lưng xuất hiện vô số bàn tay.

Cổ Phật Pháp Tướng, Đại Thiên Thế Giới.

Giờ phút này, vô số bàn tay tạo ra một thủ ấn riêng, mỗi một thủ ấn này chính là một đạo công kích.

Ngay sau đó, vô số công kích phóng tới Pháp Tướng Thiên Địa của Nam Xuyên.

Nam Xuyên kinh hãi, hắn toàn lực thúc đẩy Pháp Tướng Thiên Địa, bắt đầu dùng đạo pháp đối kháng phật pháp.

Ầm!

Ầm!!

Ầm!!!

Sức mạnh vô cùng cường đại trực tiếp lao về phía Nam Xuyên.

Thân thể Nam Xuyên không ngừng lùi lại, trên người liên tiếp xuất hiện thêm nhiều vết thương.

Phụt.

Máu tươi phun ra, máu từ vết thương tạo thành từng bông hoa đỏ tươi nở rộ trên quần áo.

Dưới tác động của sức mạnh, toàn bộ vùng đất dường như đang phải tiếp nhận thiên tai nặng nề khó mà diễn tả được bằng lời.

Toàn bộ sinh linh đều run như cầy sất, nằm rạp trên đất.

Bọn chúng thấp thỏm lo âu, sinh mệnh của chúng nó lúc này như bị chi phối, có thể sẽ hóa thành cát bụi bất cứ lúc nào.

Ngay cả Kiếm Nhất Phong cũng phải tiếp nhận áp lực khó có thể tưởng tượng nổi.

Rất nhiều cường giả đều đang cố gắng chống đỡ đại trận của Kiếm Nhất Phong.

Phật quang đã hạn chế tự do của tất cả mọi người, dù bọn hắn có muốn chạy trốn ra xa khỏi cuộc giao chiến đáng sợ này cũng không được.

Cho nên bọn hắn chỉ có thể ở đây cảm thụ khí tức đáng sợ kia.

Loại khí tức này ép bọn hắn đến không có cách nào ngẩng đầu lên.

Đây chính là chênh lệch giữa cường giả và kẻ yếu.

“Quá yếu.” Lâu La Cổ Phật thu lại Cổ Phật Pháp Tướng, tự mình tới gần Nam Xuyên.

Lúc này, Nam Xuyên vẫn còn mở Pháp Tướng Thiên Địa.

Đây là đạo pháp mạnh nhất của hắn, nếu không trực tiếp vận dụng sức mạnh mạnh nhất, ngay cả giữ nó một lát thôi hắn cũng không làm được.

Thế nhưng kể cả hắn đã mở ra Pháp Tướng Thiên Địa, hắn vẫn không thể chống đỡ công kích của đối phương.

Hắn lúc này gần như không thể tranh đấu với đối phương.

Pháp Tướng Thiên Địa cũng đã xuất hiện vết rách.

Nhưng hắn vẫn có thể gắng gượng chống đỡ thêm một đoạn thời gian nữa.

Nghĩ như vậy, Nam Xuyên liền bắt đầu hành động, muốn tiếp tục ngăn cản bước chân của Lâu La Cổ Phật.

“Không có ích lợi gì đâu, ngươi bây giờ, cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà.” Lâu La Cổ Phật từng bước một tới gần Nam Xuyên.

Hắn cho là mình không ở trong trạng thái tốt nhất, đấu với người này sẽ hơi phiền toái.

Thế nhưng dù thế nào hắn cũng không nghĩ đến, đối phương lại có thể yếu đến như vậy.

Sau đó, Lâu La Cổ Phật chắp tay trước ngực, bình tĩnh nói:

“Hồng Trần Nghiệp Hỏa.”

Giờ phút này, vô số phát quang lóe lên từ sau lưng Lâu La Cổ Phật, những phật quang này hóa thành từng đoạn xích lao về phía Nam Xuyên.

Nam Xuyên cau mày, muốn thử chống cử, nhưng Lâu La Cổ Phật lại thình lình xuất hiện phía trên Pháp Tướng của hắn, một chưởng đè xuống.

Công kích của Nam Xuyên trực tiếp tiêu tán.

Sau đó, vô số xiềng xích đâm xuyên vào Pháp Tướng Thiên Địa của hắn, lao thẳng đến chỗ Nam Xuyên.

Lúc này, Nam Xuyên đã sớm không còn năng lực tránh né nữa.

Soạt!

Hàng loạt sợi xích trói Nam Xuyên lại.

Hai tay của hắn bị hạn chế di chuyển, thân thể càng không có cách nào động đậy.

Thứ đáng ăn mừng duy nhất chính là Pháp Tướng Thiên Địa của hắn vẫn còn, dẫn đến Lâu La Cổ Phật nhất định phải phá vỡ Pháp Tướng Thiên Địa mới có thể trực tiếp ra tay với hắn.

“Một cái Pháp Tướng Thiên Địa mà thôi, còn có thể chống đỡ được bao lâu chứ?” Lâu La Cổ Phật đi đến phía trên Pháp Tướng, sau đó đánh một chưởng tới.

Ầm!!!

Sức mạnh khổng lồ nháy mắt lan tỏa.

Phụt.

Nam Xuyên trực tiếp nhận lấy tổn thương cực lớn, nhưng hắn vẫn cắn răng chống đỡ Pháp Tướng Thiên Địa.

Lâu La Cổ Phật cũng không hề dừng lại.

Sức mạnh của hắn không ngừng đánh thẳng vào Nam Xuyên.

Mà thân thể Nam Xuyên đã bị dây xích trói chặt, căn bản không thể phản kháng.

Chờ đợi hắn chỉ có số phận bị giết chết.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment