Nam Xuyên liếc nhìn thanh kiếm bên cạnh, hắn thử đưa tay chụp lấy thanh kiếm kia.
Lúc tay hắn đang chậm rãi tiến đến gần thanh kiếm, lúc gần chạm vào thì lại vô thức run rẩy.
Giằng co một lát, hắn vẫn không thể nắm chặt được đuôi kiếm.
Cuối cùng, Nam Xuyên đành buông tay ra.
Hắn, không cầm được kiếm.
Hoặc là nói hắn sớm đã không có kiếm.
Lúc này, Nam Xuyên nhìn lên không trung, vị Cổ Phật của Phật Môn kia đã lấy được kiếm ý vô thượng mà Kiếm Nhất Phong ngưng tụ được, nhẹ nhàng bóp một cái.
Ầm!
Kiếm ý vô thượng thật vất vả mới ngưng tụ ra được, vỡ vụn tại chỗ.
Hóa thành hư không.
“Quá yếu.” Lâu La lắc đầu.
Thấy cảnh này, Nam Xuyên ngược lại không có cảm giác gì, quay đầu nhìn về phía Kiếm Nhất Phong.
“Không ra sao?” Nam Xuyên có chút đắng chát:
“Muốn để ta động thủ?”
Lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một vị đại phật, vị đại phật này vừa xuất hiện, liền đánh ra một chưởng về phía Kiếm Nhất Phong.
Tất cả mọi người của Kiếm Nhất Phong đều cảm nhận được một cỗ sức mạnh đáng sợ đang tràn tới.
Sức mạnh này như có thể hủy diệt hoàn toàn tính mạng hơi thở của bọn họ.
Nhưng dưới sức mạnh đáng sợ này, bọn họ lại không có năng lực phản kháng.
Trong nháy mắt, mọi người đã bắt đầu khủng hoảng.
“Về sau sẽ không còn truyền thừa của Kiếm Nhất nữa.” Lâu La Cổ Phật đánh một chưởng tới.
Một chưởng này đủ để đám người ở dưới phải bỏ ra cái giá đau đớn thê thảm.
Ngay lúc một chưởng này sắp chạm đến Kiếm Nhất Phong, một luồng ánh sáng vàng đột nhiên vọt ra.
“Đạo pháp, pháp tướng thiên địa.”
Tiếng nói rơi xuống, một bóng người to lớn xông ra từ Kiếm Nhất Phong, trực tiếp phá hủy một chưởng của đại phật kia.
Ầm!
Sau khi phá được một chưởng kia, bóng người to lớn trực tiếp công kích đại phật.
Lâu La Cổ Phật nhíu mày, hắn không thèm để ý chuyện công kích của mình bị phá, đây không phải chuyện hiếm lạ gì, thứ hắn để ý là sức mạnh mà đối phương dùng, là đạo pháp.
Đạo pháp không tính là truyền thừa của Kiếm Nhất.
Nhưng Lâu La cũng không quá để ý, diệt trừ là được, tiếp đó trực tiếp động thủ công kích bóng người khổng lồ kia.
Hai phe giao chiến hết sức căng thẳng.
Oanh!
Ầm ầm!
Rầm rầm rầm!
Nhưng chỉ trong chớp mắt, hai bên đã xông lên trời, sức mạnh không ngừng va đập vào nhau.
Ngay cả Kiếm Nhất Phong phía dưới cũng bị chấn động đáng sợ này rửa sạch, dường như bất cứ lúc nào đều có thể sụp đổ, chứ đừng nói tới những sinh linh gần đó, tất cả đều nằm rạp trên đất, thấp thỏm lo âu.
Cường giả giao thủ, Kiếm Nhất Phong ở chính vị trí trung tâm.
Đương nhiên có người muốn rời khỏi Kiếm Nhất Phong.
Nhưng vừa rồi khi có người định chạy thoát, một đạo phật quang đã lập tức rọi xuống.
Đạo phật quang này trực tiếp bao phủ lấy toàn bộ Kiếm Nhất Phong, áp lực cường đại, trấn áp người ở bên trong.
Đạo phật quang này khiến cho tất cả mọi người từ bỏ ý định trốn thoát.
Bởi vì bọn họ phát hiện căn bản không có cách nào rung chuyển phật quang.
Phật quang bao phủ lấy Kiếm Nhất Phong, một lát sau, bên trong đó lại xuất hiện một luồng ánh sáng, chiếu rọi Kiếm Ý Trì.
Trong nháy mắt, Kiếm Ý Trì bị sức mạnh cường đại bao phủ, sức mạnh này ép xuống, dường như đang liên tục đè ép tất cả mọi người ở trong.
Bọn họ có một loại cảm giác, nếu như tiếp tục như vậy, thì không bao lâu sau bọn họ sẽ bị đè chết ở chỗ này.
Cường giả của Kiếm Nhất Phong trước đó đến đây đương nhiên đã động thủ chống đỡ.
Thế nhưng sức ép của phật quang quá mạnh, hắn phát hiện một mình hắn hoàn toàn không đủ.
Ngay lúc hắn đang định cầu viện, một sức mạnh mới đột nhiên bộc phát, chống đỡ lấy áp lực đáng sợ kia.
“Thật mạnh, so với ta còn mạnh hơn.” Cường giả của Kiếm Nhất Phong chấn kinh trong lòng.
Những người khác cũng cảm nhận được biến hóa này.
“Dễ thở hơn rồi, có cường giả xuất thủ sao?”
“Lưu Hỏa ở ngay đây mà?”
“Lưu Hỏa đại khái cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ áp lực đáng sợ bậc này, hắn có vẻ như còn rất trẻ, không có khả năng giải quyết vấn đề cấp bậc này.”
“Đúng vậy đó, lại nói, đây là loại chiến đấu cấp bậc gì chứ? Đầu ta cũng không dám nhấc.”
Chấn động sức mạnh cường đại thậm chí còn có thể khiến mắt bọn họ bị thương.
Loại tranh đấu đáng sợ này, không phải thứ Lưu Hỏa hiện tại có thể tham dự vào đúng chứ?
Lưu Hỏa có lẽ còn cần thêm một thời gian nữa?
Có thể chống đỡ được uy áp nơi này đã đủ để không dậy nổi rồi.
...
Lịch Thiên Xích nhìn luồng phật quang bao phủ xung quanh, cau mày.
“Xem ra nơi này đã bị đối phương để mắt tới, hơn nữa còn bị khóa lại.” Lịch Thiên Xích nói.
Ở phía trên hắn, khóa ngưng tụ từ phật quang đã đang hình thành.
“Kiếp Nạn Tỏa của Phật Môn, thế mà lại dùng thủ đoạn này để đối phó với người ở đây, vị hòa thượng kia thật sự đã để mắt đến chúng ta rồi.” Ma tu Hòa Vũ Diệp cũng có chút lo lắng.
Kiếp Nạn Tỏa, nhất định phải được mở ra từ bên ngoài.
Đã ở bên trong, nếu không có thực lực tuyệt đối thì căn bản không có cách nào phá giải được.
Sẽ bị nghiền ép từng bước một.
Quả thực là muốn tiêu diệt tất cả mọi người ở bên trong.
Nhưng mà kể cả bên ngoài có người, thì cũng chưa chắc đã mở ra được.
Tu vi mạnh một chút, thì vấn đề thời gian cũng không lớn.
Thế nhưng tu vi không đủ thì sẽ cần phải dùng chìa khóa để mở.
Nhưng chìa khóa là cái gì, ai mà biết?
Kiếp Nạn Tỏa phân ra làm vô số loại, người phá vỡ được nó, hầu hết đều là dùng thực lực cưỡng ép phá vỡ.
“Phiền toái, cường giả ở Kiếm Nhất Phong không ít, nhưng trong thời gian ngắn khẳng định không có cách nào tới cứu viện cho chúng ta được, kể cả tới, cũng không có đủ thời gian để phá vỡ được cái này.” Lịch Thiên Xích nói.
Bên ngoài còn đang loạn thành một đoàn.
Hai cường giả cấp bậc Đại Đạo Thiên Thành đang giao chiến, thứ khiến Kiếm Nhất Phong lo lắng nhất bây giờ chính là chấn động từ cuộc chiến này.
Hiện trường giao chiến quá gần đó.
“Chỉ cần Kiếm Nhất Phong không thua người của Phật Môn kia, vậy chúng ta chỗ này cũng không có vấn đề gì.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nói.
Chỉ cần có thể thắng, bọn họ ở nơi này liền có thể kiên trì.
“Thế nhưng ngươi nhìn phía trên một chút đi, người của Kiếm Nhất Phong kia chính là bị đè lên đánh, cái này có chỗ nào giống tranh đấu giữa người cùng giai không?
Hơn nữa, Kiếm Nhất Phong không phải tu kiếm sao?
Vì sao người kia lại dùng đạo pháp?
Người này nếu có thể thắng ta sẽ trồng cây chuối ăn phân.” Lịch Thiên Xích mở miệng nói.
Lần này ma tu Hòa Vũ Diệp không nói gì, nàng nhìn thế nào cũng thấy người của Kiếm Nhất Phong kia sắp thua rồi.
Nếu như người này thua, Kiếm Nhất Phong vô lực đối kháng, vậy bọn họ cũng khó thoát khỏi cái chết.
-----
Dịch: MB