Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 534 - Chương 534: Ai Dám Nói Hắn Là Lưu Hỏa Giả? 3

Chương 534: Ai Dám Nói Hắn Là Lưu Hỏa Giả? 3 Chương 534: Ai Dám Nói Hắn Là Lưu Hỏa Giả? 3

“Ừm?” Lịch Thiên Xích ngừng lại, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía không trung.

Ma tu Hòa Vũ Diệp có chút ngoài ý muốn, sau đó cũng kinh ngạc nhìn về phía chân trời.

Bọn hắn thân là cấp cao của Ẩn Thiên Tông, mỗi người đều có trực giác cảm nhân nguy cơ nhạy bén.

Hiện tại, có nguy cơ tới.

Không suy nghĩ nhiều, Lịch Thiên Xích trực tiếp lấy pháp bảo ra, phóng về phía chân trời.

Bởi vì sức mạnh Lịch Thiên Xích vận dụng không hề kém, cho nên một đám người đang ở trong kết giới đều cảm thấy tim đập nhanh.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Đúng đó, sao lại có cảm giác có người trong đây đột nhiên sử dụng sức mạnh cường đại?”

“Là Lưu Hỏa sao?”

Bọn hắn vừa mới đưa ra nghi hoặc, một giây sau đã có được đáp án.

Trên đường chân trời, hào quang sáng chói đột nhiên lóe lên.

Tia sáng này mang theo sức mạnh cường đại, cuốn tới từ trên cao.

Ầm ầm!

Ngay lúc pháp bảo của Lịch Thiên Xích phóng tới chân trời, liền trực tiếp va chạm với một cỗ sức mạnh khổng lồ.

Chấn động sức mạnh đáng sợ trực tiếp lan ra bốn phía, đè ép xuống.

Vụt!

Phần lớn người đều bị chấn động cường đại này đè xuống đất, số người có thể đứng thẳng rất ít.

Mà ở trên không trung, một người đàn ông trung niên cầm kiếm đứng sừng sững ở đó, hắn phát giác được công kích, nhưng xuất thủ muộn hơn người khác một bước.

“Lưu Hỏa của Ẩn Thiên Tông sao?” Hắn đứng ở nơi đó, quan sát khu vực bên trong.

Hắn có thể thấy rõ người tên Lưu Hỏa kia đã động thủ sớm hơn hắn một bước.

“Thật sự là kẻ đáng sợ.”

Lúc này, từng người mới phản ứng được, hóa ra là có người công kích nơi này, mà Lưu Hỏa sớm phát hiện ra, nhanh chóng xuất thủ chống lại.

Nếu như Lưu Hỏa không xuất thủ, không ai biết sẽ có chuyện gì xảy ra.

Mặc dù khả năng cũng sẽ bị Kiếm Nhất Phong xuất thủ chặn đường, nhưng Lưu Hỏa dù sao cũng đã nhanh hơn một bước.

“Đây chắc chắn là Lưu Hỏa rồi chứ? Ai còn dám nói hắn là Lưu Hỏa giả?”

“Cho nên vừa rồi Lưu Hỏa đã cứu chúng ta?”

“Các ngươi có cảm nhận được uy áp vừa rồi không? Đây là sức mạnh cấp bậc gì chứ?”

Tất cả mọi người đều hơi giật mình.

Đồng thời có chút lo lắng.

Kiếm Nhất Phong thế mà cũng bị công kích, gần đây tu chân giới xảy ra chuyện gì thế?

Sao lại cứ liên tiếp xảy ra chuyện vậy?

Mà ở bên trong, Lịch Thiên Xích thu hồi pháp bảo, nhíu mày nói:

“Thật mạnh, căn bản không cùng một cấp bậc.

Rút lui đi.”

Ma tu Hòa Vũ Diệp cũng kinh hãi, nàng có thể phát giác được, đây có lẽ chỉ mới là đối phương tiện tay công kích.

Dựa vào thực lực của bọn hắn, căn bản không thể đọ sức với tồn tại này được.

“Đừng nóng vội, hẳn không phải là nhằm vào chúng ta, tùy tiện chạy đi, có thể sẽ bị nhằm vào.” Ma tu Hòa Vũ Diệp nói.

Lịch Thiên Xích gật đầu.

Loại cường giả này hoàn toàn vượt qua thực lực của bọn hắn, bị nhằm vào nhất định không có khả năng ngoi đầu lên.

Bọn hắn chính là lo lắng Tiên Đình cũng có loại cường giả này, nếu không tại sao phải chạy như thế chứ?

“Có điều ngươi thật giống như đã xoát không ít danh vọng cho Lưu Hỏa.” Ma tu Hòa Vũ Diệp chỉ chỉ sau lưng, nói.

Lịch Thiên Xích không thèm để ý:

“Lát nữa ta liền bôi xấu thanh danh của Lưu Hỏa, không làm được ta liền ăn phân trước mặt mọi người.”

Nghe được câu này, Hòa Vũ Diệp nhất thời không nói gì.

Nàng đột nhiên phát hiện, cái chiêu hết ăn lại uống này, đơn giản đã giết được 10.000 địch.

“Đi tìm con chó đi.” Ma tu Hòa Vũ Diệp lạnh lùng nói.

“Ta mở dạ dày trước đã.”

“...”

Chưa đợi Lịch Thiên Xích kịp khai vị, hắn đã cảm nhận được một cỗ uy áp cường đại xông tới.

Uy áp này đến từ phía chân trời, sau đó, một giọng nói rơi xuống từ trên cao, nương theo tiếng nói phát ra còn có phật âm mênh mông:

“Phản ứng còn được.

Nhưng kiếm ý này có chút khiến người ta thất vọng, cũng chỉ là bắt chước da lông của Kiếm Nhất mà thôi.”

m thanh đột nhiên vang lên này khiến cho não của tất cả mọi người nổ tung, một vài người tu vi không đủ, thậm chí còn khó mà nghe rõ đối phương đang nói cái gì.

...

Lục Thủy lúc này đang đứng trên một con đường nhỏ, hắn đương nhiên cũng nghe thấy âm thanh này.

Chân Võ Chân Linh muốn bảo vệ Lục Thủy, thế nhưng bọn hắn phát hiện, mình ở nơi này đứng trước chủ nhân của giọng nói kia, có vẻ hơi nhỏ bé.

Đầu óc còn có chút không thanh tỉnh.

“Tới thật nhanh, mà lại còn biết Kiếm Nhất.” Lục Thủy cau mày.

Hắn có thể xác định được, đây là một vị Cổ Phật.

Đại Thừa Cổ Phật, cùng cấp bậc tồn tại với Đại Đạo Thiên Thành.

Đã cảnh giới tối cao mà tu chân giới biết đến.

Số người có thể đứng ở cảnh giới này ít đến thương cảm.

Kiếm Nhất Phong là một trong các thế lực đỉnh cấp, hẳn là cũng có một hoặc hai vị.

“Trên cảm giác, thực lực của đối phương không ở đỉnh phong, nhưng vẫn rất cường đại.”

Đại Đạo Thiên Thành cũng chia mạnh yếu.

Mạnh thì như Đại Trưởng lão, yếu thì như tất cả những người cùng cấp bậc khác.

Đương nhiên, có yếu hơn nữa thì cũng không phải người mà Lục Thủy hiện tại có thể chống đỡ được.

Chênh lệch quá lớn, loại chênh lệch này không phải là thứ mà mấy ngày nhìn Thiên Địa Trận Văn là có thể bù đắp được.

Hơn nữa lại khác với Tinh Ti Tiên Quân, thực lực của Tinh Ti Tiên Quân cơ bản đã bị xói mòn, nhưng Cổ Phật này lại chỉ bị trôi mất một chút.

Cảnh giới của đối phương ổn định ở Cổ Phật chi cảnh.

Lục Thủy quay đầu nhìn về phía tòa sơn phong nào đó của Kiếm Nhất Phong, sau đó nói:

“Các ngươi đi tìm Đông Phương Tra Tra, đừng để nàng chạy loạn.”

Nói xong, Lục Thủy cũng không quay đầu lại, đi về phía ngọn núi.

Chân Võ Chân Linh trong chốc lát đã khôi phục lại, sau đó hai người lập tức lĩnh mệnh:

“Vâng, thưa Thiếu gia.”

Bọn hắn biết Lục Thủy đã giúp bọn họ loại bỏ ảnh hưởng trái chiều.

Sau đó hai người đi thẳng về phía Trà Trà Tiểu thư đã đi.

Lục Thủy cũng không phải là lo lắng Đông Phương Tra Tra xảy ra chuyện.

Chủ yếu là Đông Phương Tra Tra bị Mộ Tuyết bao bọc, nàng gặp phải nguy hiểm, rất có khả năng sẽ kích động cơ chế bảo hộ của Mộ Tuyết.

Hắn cũng không muốn lúc sử dụng sức mạnh thiên địa lại đụng phải Mộ Tuyết.

“Nhưng mà người có thể giải quyết vấn đề này cũng vẫn chỉ có cường giả của Kiếm Nhất Phong.”

Lục Thủy thở dài, hắn không rõ Kiếm Nhất Phong rốt cuộc có mấy vị cường giả Đại Đạo Thiên Thành, nếu như chỉ có một vị, vậy thì thảm rồi.

Bởi vì với thực lực của vị kia, khả năng sẽ không phát huy được.

...

“Vị Cổ Phật kia từ đâu ra thế?” Ở Kiếm Nhất Phong phía dưới, Nam Xuyên nhìn lên bầu trời, hơi kinh ngạc.

Đại Thừa Cổ Phật, ở tu chân giới căn bản không có cường giả bậc này.

Gần đây nhân tài của Phật Môn bắt đầu trở nên năng động hơn một chút.

“Khổ Hải Phật Môn sao? Xem ra quả thực không phải là người thời đại này.”

Nam Xuyên có chút đáp án trong lòng.

Nhưng những thứ này đều không quan trọng, quan trọng là, hiện tại vị Cổ Phật này đang công kích Kiếm Nhất Phong.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment