Không bao lâu sau, Lục Thủy đi tới bên trên một ngọn núi nhỏ, ở biên giới ngọn núi có một thanh kiếm sừng sững cắm ở chỗ đó.
Là một thanh kiếm đã hóa đá.
Nó cứ như thế an tĩnh cắm ở trong đất, nhận lấy sự tàn phá của thời gian, không có ai cầm lên.
Lục Thủy đi tới biên giới ngọn núi, đứng bên cạnh thanh kiếm hóa đá kia.
Hắn không đụng vào nó, mà nhìn xuống xem tình hình hiện tại của Kiếm Nhất Phong.
Chỗ này có tầm mắt rất rộng, hắn có thể nhìn thấy được rất nhiều nơi.
Ví dụ như mấy cường giả đang chống đỡ trận pháp của Kiếm Nhất Phong, hoặc như Kiếm Ý Trì đang co lại.
“Kiếp Nạn Tỏa? Xem ra là bởi vì chuyện truyền thừa của Kiếm Nhất.”
Nhìn thấy những người kia được chăm sóc đặc biệt, hắn liền đoán được đại khái.
Cổ Phật kia vẫn luôn đề cập tới Kiếm Nhất, hẳn là có ân oán gì đó với Kiếm Nhất, muốn đối phó với truyền thừa của Kiếm Nhất.
Lục Thủy thu hồi ánh mắt, sau đó nhìn về phía chân trời, lúc này Pháp Tướng Thiên Địa của Nam Xuyên đã phủ kín vết nứt, không bao lâu nữa sẽ hoàn toàn vỡ nát.
Nam Xuyên sau đó cũng sẽ không còn sức chống trả nữa.
Tiếp đó liền đến phiên bọn hắn nơi này.
Khi đó, hắn sẽ phải đối mặt với nguy cơ sinh tử.
Mộ Tuyết tám phần là sẽ tới, đến lúc đó nàng nhìn thấy bộ dạng của hắn như hiện tại, vậy đời này liền xong rồi.
Nhưng ngồi chờ chết cũng không phải tính cách của hắn.
Dù sao Mộ Tuyết bây giờ cũng đang chuẩn bị hồng trang áo cưới của nàng.
Không có khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì.
‘Phật quang không yếu, Nam Xuyên lại đang bị Hồng Trần Nghiệp Tỏa trói buộc, muốn giao lưu thông thuận, cần phải chèn ép một chút.’
Lục Thủy nghĩ trong lòng.
Có điều không có cách nào chèn ép Hồng Trần Nghiệp Tỏa được, hắn chỉ có thể chèn ép phật quang đang bao phủ Kiếm Nhất Phong.
Sau đó, Lục Thủy quay đầu nhìn về phía Kiếp Nạn Tỏa.
“Hủy cái khóa này, hẳn là có thể làm yếu bớt không ít phật quang.”
Nghĩ như vậy, Lục Thủy liền di chuyển Hồng Ô, sau đó đưa tay chậm rãi kéo dây cung.
Lúc này, Hồng Ô đã sớm biết phối hợp với Lục Thủy.
Dù sao không phối hợp thì sẽ chẳng có chút tác dụng nào cả.
Giờ phút này, ánh sáng màu đỏ như lửa bắt đầu tụ tập lại một chỗ, chỉ một giây sau, một mũi tên mang theo khí tức sức mạnh cường đại đã xuất hiện trên dây cung của Hồng Ô, bất cứ lúc nào đều có thể bắn ra.
...
Cùng lúc đó, phần lớn người ở Kiếm Ý Trì đều đã không thể đứng thẳng nổi nữa, bọn họ cảm giác không qua bao lâu nữa, chính mình sẽ hoàn toàn ngã gục ở nơi này.
“Phải chết sao?”
“Chắc là vậy, có chút không cam tâm, không nghĩ tới lại chết oan ức như vậy.”
“Bị loại nhân vật đáng sợ này giết, cũng coi như huy hoàng.”
“Không biết Lưu Hỏa có dự định gì.”
Đúng vậy, không cần biết lúc này bọn họ khủng hoảng đến thế nào, đều phải đối đầu với tình huống hiện tại.
Đó chính là bọn họ có thể sẽ không sống được bao lâu nữa.
Nhưng bọn hắn rất tò mò không biết, thân là Lưu Hỏa trong truyền kỳ, liệu có hành động nào khác hay không.
Thế nhưng nghĩ tới nghĩ lui thế nào cũng đều cảm thấy rất khó.
Sức mạnh của phật quang quá mạnh.
Căn bản không có cách nào.
Lịch Thiên Xích cũng cảm thấy không còn thời gian nữa, hắn đã không thể chờ đợi thêm được.
Sau đó, giọng nói của hắn vang lên trong tai tất cả mọi người.
“Chư vị, chúng ta cũng không nhất định phải chết ở chỗ này.”
Nghe thấy Lưu Hỏa đột nhiên mở miệng, tất cả đều giật mình.
Nhưng bọn hắn cách Lưu Hỏa cũng không gần, dù có muốn giao lưu cũng không có cách nào giao lưu.
Chỉ có thể chờ đợi Lưu Hỏa tiếp tục nói.
Lịch Thiên Xích đương nhiên cũng không có ý định nói chuyện phiếm với người khác, nói thẳng:
“Còn có một vị cường giả ở đây, hắn hẳn là có cách.”
Đúng vậy, người hắn nói chính là vị âm thầm dò xét hắn kia.
Chỉ cần người kia xuất thủ, có lẽ sẽ có cơ hội.
Mà nghe được Lưu Hỏa nói, những người khác đều chấn động, bọn hắn còn có thể cứu được?
Còn có cao thủ ở đây?
Lịch Thiên Xích là muốn trực tiếp kéo người từ trong bóng tối ra, nếu còn không ra, hắn cũng không chống nổi nữa.
Lịch Thiên Xích há to miệng, định nói tiếp.
Ngay lúc hắn đang định nói, trong mắt đột nhiên có một đạo ánh lửa xông vào.
Không chỉ Lịch Thiên Xích, ma tu Hòa Vũ Diệp và những người khác cũng cảm thấy.
Sau đó, bọn họ theo bản năng nghiêng đầu sang nhìn, giống như bên cạnh có đồ vật gì đó hấp dẫn người khác vậy.
Vừa quay sang nhìn, tất cả đều khẽ giật mình, bọn hắn nhìn thấy một vệt ánh sáng đang lao về phía bên này, dường như mang theo một cỗ sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Ầm!!
Ánh lửa kia lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trực tiếp cắm vào trong Kiếp Nạn Tỏa.
Lịch Thiên Xích cứ thế đứng nguyên tại chỗ.
Hắn cảm thấy đối phương có phải là hồ đồ rồi hay không, tưởng một mũi tên có thể mở được Kiếp Nạn Tỏa sao?
Ngay lúc Lịch Thiên Xích đang chất vấn trong lòng, đột nhiên có người kêu lên:
“Các ngươi nhìn kìa, ổ khóa hình như xảy ra vấn đề!”
Răng rắc.
Ngay lúc này, Kiếp Nạn Tỏa bắt đầu vỡ vụn.
“Cái này, làm sao có thể?”
Lịch Thiên Xích khó tin nhìn, Kiếp Nạn Tỏa được mở ra rồi?
Đối phương làm sao làm được?
Loại công kích trình độ kia không có khả năng mở ra Kiếp Nạn Tỏa.
Trừ khi...
Người kia dựa vào năng lực tự phá giải Kiếp Nạn Tỏa, là tìm được chìa khóa của Kiếp Nạn Tỏa sao?
Cái này, căn bản không có khả năng!
Là ai đáng sợ như thế?
Rầm!
Giờ phút này, Kiếp Nạn Tỏa vỡ vụn tại chỗ, hóa thành hư không.
Lịch Thiên Xích không thể tin nổi, nhưng sự thật đã bày ra trước mắt.
Có điều hắn không hề chần chừ chút nào, lập tức nói với Hòa Vũ Diệp:
“Động thủ.”
Hai người không nói gì thêm nữa, liên thủ bắt đầu phá vỡ phật quang nơi này.
Ầm!
Rầm rầm!!
Rầm!!!
Phật quang bao trùm lấy Kiếm Ý Trì trực tiếp bị hai người Lịch Thiên Xích phá nát.
Giờ phút này, những người bên trong trực tiếp khôi phục tự do, không còn phải tiếp nhận trấn áp trí mạng nữa.
Từng người đều hưng phấn không chịu nổi.
“Chúng ta tự do rồi?”
“Không, chúng ta vừa trở về từ cõi chết.”
“Không, chúng ta còn chưa tự do đâu, chưa chạy được.”
“Các ngươi không tò mò vừa rồi là ai xuất thủ sao? Lưu Hỏa có phải đã sớm biết hay không?”
“Đúng đó, đúng đó.”
Lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lưu Hỏa.
Lịch Thiên Xích có chút bất đắc dĩ, này hắn phải nói làm sao?
Hắn cũng không biết có chuyện gì xảy ra mà.
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng kiếm thanh thúy.
“Keng!”
m thanh này giống như có một loại năng lực nào đó vậy, khiến cho tất cả mọi người đều vô thức nhìn qua.
Sau đó, bọn hắn nhìn thấy trên ngọn núi đứng đấy một người toàn thân là lửa, người này đứng đó khiến cho người ta có một loại cảm giác không cách nào nhìn thẳng.
Dường như tất cả đều ở dưới chân hắn, tất cả đều nên ngưỡng mộ hắn.
“Lưu, Lưu Hỏa?”
Trong nháy mắt khi nhìn thấy bóng người này, trong đầu tất cả mọi người đều hiện ra cái tên này.
Người toàn thân là lửa, chỉ có Lưu Hỏa thôi.
Hơn nữa mũi tên vừa rồi hình như chính là bắn tới từ phía bên kia đúng không?
Là Lưu Hỏa xuất thủ cứu bọn hắn?
Thế nhưng còn Lưu Hỏa bên trong thì sao?
Mọi người lại một lần nữa nhìn về phía Lưu Hỏa đứng gần đó, nhất thời không phân rõ được, rốt cuộc vị nào là Lưu Hỏa thật.
Lịch Thiên Xích thật ra cũng rất kinh ngạc, người vừa rồi phá giải Kiếp Nạn Tỏa chính là Lưu Hỏa?
Cũng đúng, năng lực thần hồ kỳ kỹ kia, tám phần cũng chỉ có thể là người được vinh danh truyền kỳ này mới có khả năng làm được.
Thật là khiến người ta ngoài ý muốn.
Lưu Hỏa này rốt cuộc là đáng sợ đến cỡ nào chứ?
Có điều tên Lưu Hỏa này đã cho bọn hắn rất nhiều phiền phức.
Ví dụ như hiện tại.
Lịch Thiên Xích nhìn những người khác, nghiêm chỉnh nói:
“Thiếu Tông chủ anh minh thần võ, đã sớm biết tất cả.”
-----
Dịch: MB