Làm việc cho Thiếu tông chủ thật sự rất thoải mái, thù lao nhận được luôn vượt qua mong đợi của bọn họ.
Bọn họ chỉ hận không thể ngay lập tức hoàn thành nhiệm vụ.
Lạc Phong đi vào trong một cánh cửa.
Nơi này là thư viện của các thế lực Ma tu ở trong địa giới Ma tu, bởi vì đối phương không chịu cho bọn họ mượn đọc, cho nên bọn họ chỉ có thể tự đi vào.
Chuyện này thật sự không có cách nào khác, giúp Thiếu tông chủ làm việc, phải liên tục tra cứu một vài thứ.
Cho dù có đáng tin cậy hay không, chỉ cần tìm được ghi chép có liên quan đều tốt.
"Không đến nỗi nào, mặc dù không biết rõ là chuyện gì xảy ra, nhưng mà có thể xác định chút ít.
Thiếu tông chủ và Tử Y Thần Nữ không có đối nghịch với nhau.
Biết điểm này là đủ rồi.
Hơn nữa chúng ta cũng tra ra một ít thông tin cơ bản, không có ảnh hưởng tới Thiếu tông chủ." Lạc Phong nói rằng.
"Ngươi nói cấp trên của tông môn nếu như biết đối tượng mà khách hàng ủy thác chính là Thiếu tông chủ thì sao?" Nhiếp Hạo có chút tò mò hỏi.
Cấp trên của Tông môn muốn đi đánh Thiếu tông chủ của bọn họ, này thật sự là một chuyện mang tính lịch sử đối với tông môn của bọn họ.
Đến lúc đó mà bị đánh ngược trở lại, thì sẽ trở thành một đoạn truyền kỳ rồi.
Trực tiếp đưa Thiếu tông chủ của bọn họ tới Bí Giám, cũng là một đoạn truyền kỳ.
Cấp trên của Tông môn liên tục có những thao tác "ảo".
Không biết cuối cùng sẽ thế nào.
Lạc Phong lắc lắc đầu:
"Những chuyện ở trình độ này, chúng ta muốn biết, cũng không cách nào biết được."
Dù là ai bị mất mặt, bọn họ đều không thể trêu vào.
Nhiếp Hạo cũng không để ý, hắn đi đến trước giá sách, bắt đầu tìm một ít sách có niên đại xa xưa rồi đưa lại cho Lạc Phong.
Còn hắn nhanh chân chạy, hắn đọc sách chậm hơn so với Lạc Phong rất nhiều.
"Được rồi, Có phải Thiếu tông chủ cũng cho chúng ta chú ý một chút xem Tu Chân giới có ai bán bảo hiểm hay không?
Ta nhớ ra địa giới Ma tu có một tông môn chuyên bán phiếu bảo hiểm, có cần đi hỏi thử hay không?" Nhiếp Hạo ôm sách đặt ở trước mặt Lạc Phong rồi hỏi.
Lạc Phong bắt đầu lật xem một ít sách, nói:
"Có thể đi hỏi xem sao, nhưng phải chờ ta tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra ở Bỉ Chi Hải Ngạn.
Theo ta được biết, chỗ này người tầm thường không thể nào biết được, nhưng gần đây không vì sao tin tức bị rò rỉ, rất nhiều người đã nghe được tin tức.
Dường như có người đang cố ý thúc đẩy uy tín của Bỉ Ngạn."
"Nhưng chỗ này vẫn là nơi mà người bình thường không thể đến a, ngươi như vậy là quá cẩn thận rồi?" Nhiếp Hạo cũng ngồi xuống bắt đầu đọc sách.
"Điều tra luôn luôn tốt, nhìn xem có ghi chép gì liên quan tới Bỉ Ngạn hay không, từ đó đưa ra giả thuyết thích hợp, nếu có cũng không hẳn chuyện xấu, biết đâu chúng có liên quan với tin tức mà Thiếu tông chủ cần." Lạc Phong nói.
"Lạc Phong, ngươi nói Bỉ Ngạn và Địa Phủ có quan hệ gì không?
Có phải là nguồn gốc của Luân Hồi hay không?" Nhiếp Hạo vô cùng tò mò về chuyện này.
Lạc Phong lắc đầu, cái này hắn không có cách nào trả lời, hoàn toàn vượt quá sự hiểu biết của hắn.
"Hay là thử hỏi Thiếu tông chủ xem sao?" Nhiếp Hạo gợi ý.
Lạc Phong động lòng:
"Vậy cũng phải tra được chút tin tức hãy hỏi, mau tìm đọc đi!"
Nhiếp Hạo lập tức làm việc chăm chỉ hơn rất nhiều.
. . .
Minh thổ.
Tại một vùng đất hoang vu, một người đàn ông tay cầm trường thương, thắt lưng đeo trường kiếm đang đưa lưng về phía một đám Yêu thú.
Những Yêu thú đó vô cùng mạnh mẽ, khí tức mạnh mẽ chèn ép người đàn ông kia.
Mặc dù vậy, thân thể của hắn vẫn không hề bị ép cong.
Hắn đem trường thương giắt ở sau lưng, bình tĩnh nói:
"Là một Minh Thổ Thiên Vũ, trải qua hơn trăm trận chiến chưa từng thất bại, các ngươi biết lí do là gì không?"
Trong lúc nói chuyện, hắn quay đầu liếc nhìn Yêu thú ở sau lưng.
Những Yêu thú kia nhìn chòng chọc người đàn ông trước mặt, khí thế trên người đối phương rất mạnh, không chút sợ hãi nào đối với chúng nó.
Còn dám đưa lưng về phía chúng nó, điều này làm cho chúng nó có chút e dè.
Rống!
Một ít Yêu thú gầm nhẹ.
Muốn rục rịch nhưng lại lo sợ.
"Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi biết nguyên nhân vì sao, Minh Thổ Thiên Vũ - Danh Dữ Trọng, dù quay lưng về phía chúng sinh vẫn chưa từng thất bại." Danh Dữ Trọng lạnh lùng nói:
"Các ngươi hãy mở to mắt ra mà xem cho kỹ."
Danh Dữ Trọng nói xong, giơ giơ trường thương sau đó ném trường thương lên trên không.
Một lũ Yêu thú nhìn chằm chằm vào cây thương, gương mặt cảnh giác, một số còn cử động thân thể, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Có chút Yêu thú nhát gan, động đậy thân thể, muốn nhanh chân bỏ chạy.
Chúng nó nhìn chằm chằm vào trường thương. Đến khi...
Keng!
Trường thương nặng nề cắm trên mặt đất.
Không có chuyện gì xảy, mà Minh Thổ Thiên Vũ - Danh Dữ Trọng thì đã biến mất, đến bóng lưng cũng không còn.
Lũ Yêu thú: "????"
. . .
Danh Dữ Trọng điên cuồng chạy trốn, quá nguy hiểm.
Ở Minh Thổ rất ít khi gặp phải yêu thú mạnh mẽ như thế.
Không ngờ hắn mới vừa rời đi Minh Hải không bao lâu, đã cho hắn đụng phải, thiếu chút nữa là mất mạng rồi.
Đúng vậy, hắn vừa mới thoát khỏi khốn cảnh không bao lâu, con người kia thật sự là quá ghê tởm.
Đi rồi cũng không yên ổn, hắn phải hao tổn tinh thần rất nhiều ,mới có thể thăng thiên chạy trốn.
Danh Dữ Trọng càng chạy về phía trước càng cảm thấy ngạc nhiên.
Hắn phát hiện có những chồi non đang mọc ra dưới chân mình, là chút cỏ dại thông thường."
Sao lại thế này? Vùng đất này làm sao có thể mọc ra cây cối?"
Ở Minh Thổ có những loại thực vật đặc thù.
Rất nhiều nơi không mọc ra loại cỏ dại có màu xanh bình thường.
Nhất là vùng đất đai hoang vu này, thực vật đặc trưng của Minh Thổ cũng không sống được.
Nơi này là vùng đất bị bỏ hoang
"Nơi đây đã xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên có thể mọc ra cây cối? Khó trách những Yêu thú kia lại xuất hiện."
Minh Thổ Thiên Vũ - Danh Dữ Trọng rất là kinh ngạc.
Nhưng không dám dừng chân.
Mà càng tăng tốc bỏ chạy.
Bỉ Chi Hải Ngạn sắp mở ra.
Khe hở giữa Minh Thổ và Tịnh Thổ sắp mở ra, ở giữa sẽ có một vùng đất mới.
Hắn phải nhanh chân đến xem.
Còn ở trong đó rốt cuộc có cái gì thì hắn cũng không rõ lắm.
Dù sao hắn mới vừa thăng chức Minh Thổ Thiên Vũ không bao lâu.
Nghe nói sẽ có Tịnh Thổ Tiên Tử đi đến.
Có thể bắt một cái về nuôi dưỡng làm sủng vật.
"Cũng không biết có cơ hội đi vào hay không." Danh Dữ Trọng ở trong lòng thở dài.
Có thể đi vào Bỉ Ngạn hay không hoàn toàn dựa vào may mắn, bao nhiêu Minh Thổ Bách Luyện muốn vào cũng không vào được.
Trái lại nhân viên thông thường của Minh Thổ có thể đi vào.
-----
Dịch: MB