Tuy rằng Thiên Cơ Lâu Vũ xem không đúng, nhưng Lục Thủy cũng không quan tâm.
Kiếp này và kiếp trước không giống nhau.
Hắn có lòng tin với chính mình.
Chủ yếu là Thiên Cơ Lâu Vũ nói quá êm tai.
Hắn cảm thấy cũng được lắm.
Kiếp trước thì không được như vậy, hắn trực tiếp nổ tung, sau đó thì không ngừng kể thảm, không nói được một lời hay nào.
Lục Thủy rất hài lòng đối với những lời hay này, hắn cảm thấy Mộ Tuyết cũng sẽ nghĩ như vậy.
Đúng vậy, Mộ Tuyết nghe xong rất vui vẻ, nàng cảm thấy sẽ lưu lại ấn tượng tốt trong lòng Lục Thủy.
Sau đó tình cảm của bọn họ sẽ giống như đốm lửa cháy lan ra đồng cỏ, đã xảy ra là không thể ngăn cản.
Cuối cùng chính là lúc nàng vung vẫy nắm tay nhỏ.
Nàng chờ thật lâu.
Về phần con cái, nhất định sẽ có.
"Một viên linh thạch cấp 1 là đủ rồi, vì hai vị đoán một quẻ, lão phu cũng rất có tâm đắc." Thiên Cơ Lâu Vũ nói lời khách sáo.
"Vậy lại thêm 9 quẻ nữa, gộp lại cho được cái số nguyên?" Lục Thủy đưa ra một linh thạch cấp 2 nói rằng.
Thiên Cơ Lâu Vũ vẻ mặt cứng đờ, hai tay không tự chủ run rẩy: "..."
Mộ Tuyết quay đầu nhìn về phía Lục Thủy, cảm thấy Lục Thủy thật là "tâm tư đen tối".
Nàng không tin Lục Thủy không nhìn ra sắc mặt của thầy bói không bình thường.
Lục Thủy trong lòng có cảm giác, cúi đầu nhìn về phía Mộ Tuyết.
Thấy Lục Thủy nhìn qua, trên mặt Mộ Tuyết cũng theo đó mà toát ra vẻ tươi cười vô cùng xán lạn.
Lục Thủy nhất thời có chút thất thần.
"Vợ chồng, không có lý do gì phải nhìn hai lần." Lục Thủy tỏ vẻ nghi ngờ.
Chắc chắn là do hiện tại Mộ Tuyết mạnh hơn hắn.
m thầm sử dụng thủ đoạn gì đó đối với hắn.
Vô sỉ.
"Khí sắc của tiền bối không tốt, hay là đừng làm phiền tiền bối nữa, Lục thiếu gia cảm thấy thế nào?" Mộ Tuyết nhìn Lục Thủy mở miệng hỏi.
Khí sắc của đối phương không tốt đều là lỗi của ta hay sao? Rõ ràng là do bây giờ ngươi quá mạnh mẽ. Lục Thủy trong lòng cảm thấy Mộ Tuyết đang vứt nồi.
"Mộ tiểu thư còn muốn đi đâu?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
"Ừm..." Mộ Tuyết suy nghĩ một chút nói:
"Đi vào bên trong nhìn Trà Trà vẽ một chút?"
"Ta ở chỗ này câu cá một lúc, sau đó sẽ đi tìm Mộ tiểu thư." Lục Thủy nói rằng.
Ngươi lại muốn tính xem làm thế mới đánh bại được ta đúng không? Mộ Tuyết im lặng tự nói.
Nàng không thèm để ý.
Sẽ có lúc Lục Thủy phải khóc.
"Được, chúng ta sẽ ở bên trong chờ Lục thiếu gia." Mộ Tuyết gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Sau đó thì gọi Đông Phương Trà Trà đi vào.
Đông Phương Trà Trà thật vui vẻ.
"Bye bye." Đông Phương Trà Trà đối với Lục Thủy phất tay, sau đó cùng với Mộ Tuyết đi vào bên trong.
Lúc này ở bên trong đã tạnh mưa.
"Biểu tẩu, chút nữa để cho ta vẽ ngươi có được không?" Đông Phương Trà Trà nhỏ giọng nói với Mộ Tuyết.
"Trước tiên có thể vẽ Hương Dụ và Đinh Lương." Mộ Tuyết nói.
Nếu như Trà Trà vẽ xấu, nàng sẽ bị Lục Thủy chê cười.
"Được rồi, vẽ xong Hương Dụ vẽ Đinh Lương, vẽ xong Đinh Lương vẽ biểu tẩu."
"..., còn có Chân Linh."
Đúng rồi, lúc này Chân Linh cũng đi theo.
Là do Lục Thủy dặn dò.
Ngoại trừ Chân Võ, Chân linh là người có chiến lực mạnh nhất, đương nhiên phải đi theo nhóm của Mộ Tuyết.
Để bảo đảm an toàn.
Lục Thủy nhìn nhóm của Mộ Tuyết rời đi, đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, Lục Thủy mới ngồi xuống đối diện Thiên Cơ Lâu Vũ, mở miệng nói:
"Có vài vấn đề muốn thỉnh giáo tiền bối."
"Tiểu hữu mời nói." Chỉ cần không nhờ hắn xem bói là được.
"Nếu ta muốn xem thử, bản thân có thể đánh bại một người hay không. Thì có cách nào để đối phương không phát hiện ra, hoặc là không cần động chạm vào mệnh lý của đối phương không?" Lục Thủy hỏi.
Lần trước không phải Thiên Cơ Lâu Vũ tự mình coi, nên không thể xem là quẻ cao cấp .
Thiên Cơ Lâu Vũ nghe được vấn đề này, trong lòng đã muốn nhảy dựng lên.
Nhưng hắn vẫn lắc đầu nói:
"Đối phương có biết hay không, phụ thuộc vào thực lực của hắn. Cho nên ta không thể trả lời vấn đề này.
Còn xem bói nhưng không cần động chạm vào mệnh lý của đối phương? Không thể được, cho dù là ta, cũng không thể nào làm được. "
Nhưng mà Lục Thủy lại có thể hiểu được, sau đó hắn đưa ra một ý tưởng:
"Trong kết cấu của Thiên Địa, có Đại Đạo mạch lạc. Mạch lạc này gần như ghi chép lại tất cả chuyện xảy ra trên toàn thế giới, có khi còn tự động suy diễn ra một vài khả năng.
Có thể dùng quẻ tượng để liên kết các Đại Đạo mạch lạc, từ đó tìm ra đáp án hay không?"
Thiên Cơ Lâu Vũ ngây ngẩn cả người khi nghe được ý tưởng của Lục Thủy.
Nối liền kết cấu của Thiên Địa, dò xét Đại Đạo mạch lạc, từ đó nhìn thấu Đại Đạo của vạn vật.
Nếu có thể tùy ý kết nối, tìm kiếm đáp án.
Vậy thì xem như biết được tất cả?
Như vậy thì còn là con người sao?
Hắn không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn nói ra đáp án của mình:
"Ta không làm được."
Không đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết, thì không thể nào kết nối Đại Đạo mạch lạc được.
Đó là tự tìm cái chết.
Những người khác có thể không biết tới Đại Đạo mạch lạc, nhưng bản thân hắn là các chủ của Thiên Cơ Các, đương nhiên là biết đến.
Đó là một thứ vượt quá mức bình thường.
Chưa có ai thật sự tiếp xúc được Đại Đạo mạch lạc.
Lục Thủy không nói gì, thật ra muốn từ trong Đại Đạo mạch quan sát Mộ Tuyết, vẫn có thể bị đối phương phát hiện ra.
Ví dụ như có người từ Đại Đạo mạch lạc nhìn hắn, chắc chắn hắn sẽ cảm giác được.
Nếu như Thiên Cơ Lâu Vũ có thể làm được, hắn vẫn đồng ý đánh cược một lần.
Đáng tiếc làm không được.
Nếu đối phương không có biện pháp, Lục Thủy cũng sẽ không miễn cưỡng.
Nhưng hắn vẫn muốn hỏi thêm một vài vấn đề khác nữa.
"Tiền bối biết Tiên Đình không?" Lục Thủy mở miệng hỏi.
Thiên Cơ Lâu Vũ chắc chắn không phải là người của thời kỳ Viễn Cổ, theo lý mà nói sẽ không biết được nhiều chuyện.
Nhưng mà đối phương được ca ngợi rất nhiều, chắc sẽ biết được nhiều hơn so với người bình thường.
Cũng vì đối phương được ca ngợi rất nhiều, nên kiếp trước hắn và Mộ Tuyết mới đích thân tìm tới cửa.
"Viễn Cổ Bất Bại Tiên Đình?" Thiên Cơ Lâu Vũ hỏi.
Lần này hắn có thể thở phào nhẹ nhõm rồi, Viễn Cổ Tiên Đình tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng độ nguy hiểm không có cao như vậy.
Cuối cùng thì người trước mắt này, không có tiếp tục làm cho hắn phải bói toán người hoặc sự việc nguy hiểm khác nữa.
Người trước mặt hắn đây, mới là nguy hiểm nhất tồn tại.
Mọi thứ liên quan tới người này, hắn đều không muốn biết.
Tiếp xúc mệnh lý của đối phương, làm cho hắn có cảm giác như mình đang đương đầu với cả thế giới.
Cảm giác này làm cho hắn có chút sợ hãi.
Người không biết sẽ không sợ, người biết càng nhiều thì càng có nhiều kiêng kỵ
Biết quá nhiều, cũng không nhất định là chuyện tốt.
-----
Dịch: MB