Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 592 - Chương 592: Gặp Thời Quang Trường Hà 2

Chương 592: Gặp Thời Quang Trường Hà 2 Chương 592: Gặp Thời Quang Trường Hà 2

"Đúng vậy." Lục Thủy gật đầu:

"Tiền bối biết được bao nhiêu về Tiên Đình?"

"Nghe nói Tiên đình là một thế lực Viễn Cổ, tồn tại cùng lúc với Đạo Tông, Thần Chúng và Phật Môn, tạo thành tứ đại thế lực.

Mà theo thời gian trôi qua, Đạo Tông sa sút, ba thế lực lớn khác bốc hơi khỏi thế gian.

Gần đây ba thế lực lớn đột nhiên xuất hiện trở lại.

Ba thế lực này tại thời kỳ Viễn Cổ giống như một đám sương mù dày đặc, mà bản thân bọn họ là một vòng xoáy to lớn.

Ta đã từng xem qua, cảm nhận được sự tồn tại đáng sợ.

Toàn bộ thời kỳ Viễn Cổ bị lực lượng cường đại bao phủ, căn bản không có người nào có thể nhìn thấu được.

Nhưng rất có thể họ đang tranh giành một thứ gì đó.

Cuối cùng làm cho ba thế lực lớn bốc hơi khỏi thế gian, Đạo Tông sa sút." Thiên Cơ Lâu Vũ một hơi nói hết tất cả những chuyện mà hắn biết đến.

Lục Thủy có chút bất ngờ, tuy rằng những gì Thiên Cơ Lâu Vũ nói, nhìn chung đều là vô nghĩa, nhưng hắn lại nói trúng điểm mấu chốt.

Thế lực Viễn Cổ hình như là đột nhiên sa sút.

Trung gian chắc chắn xảy ra một số việc.

Nhưng mà rất khó để biết được những chuyện này.

Khoảng thời gian sau khi Chân Thần ngã xuống là một ẩn số.

Người hắn từng tiếp xúc, đều không thuộc thời kỳ đó.

Ví dụ như Nha Đông Tiên Nhân, Nhược Thủy Tam Thiên, Kiếm Nhất.

Bọn họ đều là những người thuộc về thời kỳ Chân Thần cường thịnh.

Sau khi Chân Thần ngã xuống, tất cả bọn họ đều không còn xuất hiện ở Tu Chân giới nữa.

"Thời kỳ đó, Cẩu Tử bắt đầu nhảy nhót, nhưng mà một con chó có trí nhớ không được tốt, thì không thể đưa ra tin tức hữu ích gì."

Lục Thủy ở trong lòng thở dài.

Trông cậy vào một con chó?

Chó cũng cảm thấy không thể trông cậy vào nó.

"Nhưng mà tranh đoạt đồ vật? Viễn Cổ có vật gì đáng giá ba thế lực lớn, phải nói là bốn thế lực lớn tranh đoạt?" Lục Thủy tỏ ra khó hiểu.

Thực lực của những người đó đã là Đế Tôn, những thứ tầm thường không có sức hấp dẫn đối với bọn họ.

Lục Thủy không nghĩ nhiều nữa, lại hỏi:

"Tiền bối có biết Dụ Ngôn Thạch Bản là gì không?"

Thiên Cơ Lâu Vũ lắc lắc đầu, nói:

"Cũng không biết, nếu tiểu hữu muốn biết, ta có thể giúp tiểu hữu nhìn một chút."

"Chịu nổi không?" Lục Thủy hỏi.

Dự Ngôn Thạch Bản có liên quan đến Viễn Cổ, coi như có thể nhìn đến đi!

Chắc chắn có liên quan đến Tiên Đình Đế Tôn, hoặc là nhân vật có cấp bậc tương đương.

Lấy thực lực hiện tại của Thiên Cơ Lâu Vũ thật sự khó mà chịu nổi cấp bậc cao như Đế Tôn.

Nếu như đối phương không đồng ý, thì khó có thể nhìn trộm những người này được.

Trường hợp của hắn thì khác, bởi vì hắn đồng ý để cho Thiên Cơ Lâu Vũ xem.

Đáng tiếc đối phương nói nổ là nổ.

Ở kiếp trước, vừa đối mặt thì trực tiếp nổ.

"Có thể thử xem." Thiên Cơ Lâu Vũ nói rằng.

Thật sự có thể thử một chút, trong tình huống bình thường, đương nhiên hắn sẽ không liên quan đến những thứ cấm kỵ này.

Nhưng mà lần này có một cấm kỵ ở bên cạnh hắn, có đủ điều kiện để đi nhìn trộm một hai.

Chỉ cần không liên quan đến quá nhiều là được.

Lục Thủy không nói gì, chỉ ngồi ở đối diện, chờ đối phương đi tính một quẻ.

"Tiểu hữu chờ chốc lát." Nói xong Thiên Cơ Lâu Vũ nhắm hai mắt lại.

Mệnh lý bình thường ở gần đây không có ích lợi gì, hắn cần một ít phương pháp khác.

Rất nhanh trên người của Thiên Cơ Lâu Vũ đã bị một hạt sáng huyền diệu bao phủ, dáng vẻ giống như hắn đang sống trong tương lai.

Nhưng bây giờ hắn không dám nhìn về tương lai, chỉ có thể chọn lựa che chắn tương lai nhìn về quá khứ.

Sau khi tiến vào trạng thái này, Thiên Cơ Lâu Vũ giống như đang đứng giữa tinh không vô tận.

Mỗi một điểm sáng trong tinh không, đại diện cho một đường mệnh lý, một phần nhân quả.

"Dự Ngôn Thạch Bản."

Giữa tinh không vô tận Thiên Cơ Lâu Vũ nhẹ giọng nói.

Muốn tính cái gì cũng vậy, đều cần một ít môi giới, tên gọi thôi cũng được.

Có thể những người khác làm không được.

Nhưng mà hắn làm được.

Khi hắn nói tên ra trong nháy mắt, trong tinh không vô tận bắt đầu có ánh sáng lóe ra, một ít ánh sáng bắt đầu trở nên sinh động, có chút ánh sáng trở nên lớn hơn rất nhiều.

Thiên Cơ Lâu Vũ nhìn những ánh sáng này, nhưng không có ý muốn đi kiểm tra.

Bởi vì những thứ này tuyệt đối không phải là thứ mà hắn muốn xem.

Hắn lại nhìn khắp bốn phía, sau đó thấy được giữa tinh không có một ánh sáng đặc biệt.

Một điểm sáng vô cùng nóng, nó sừng sững ở nơi đó, giống như trung tâm của vòng xoáy, tất cả các ngôi sao xung quanh đều bị nó cắn nuốt.

Nhìn đến điểm sáng này, Thiên Cơ Lâu Vũ biết Dự Ngôn Thạch Bản không đơn giản chút nào.

"Tìm được."

Thiên Cơ Lâu Vũ không chần chừ lâu, hướng về phía điểm sáng mà đi.

Hắn không cần vọt vào giữa điểm sáng, cái kia không thực tế.

Chỉ cần tới gần, có thể nhìn đến đồ vật bên trong, càng đến gần, có thể nhìn thấy càng nhiều.

Thiên Cơ Lâu Vũ cho rằng đến gần một ít có thể nhìn thấy những điểm ở ngoài rìa, nhưng hắn nghĩ lầm rồi.

Hắn vẫn đang tới gần, nhưng không nhìn thấy gì cả.

Khi hắn đi đến vị trí của vòng xoáy, mới cảm giác được một chút biến đổi rất nhỏ.

"Nơi đây rốt cuộc cất giấu cái gì?"

Thiên Cơ Lâu Vũ có chút kinh hãi.

Sau đó hắn lại một lần nữa hướng bên trong mà đi.

Lúc này, hắn cũng nhanh chóng cảm giác được, khí tức đáng sợ ở bên trong điên cuồng tàn sát bừa bãi.

Khi hắn ngăn cản những khí tức này, lại có cảm giác điểm sáng càng gần hơn.

"Không thể đến gần hơn."

Đến đây đã là cực hạn của hắn, hắn có thể cảm giác được, Dự Ngôn Thạch Bản là đồ vật cấm kỵ của thời kỳ Viễn Cổ.

Gần chút nữa với hắn mà nói là trí mạng.

Nhưng vào lúc này, hắn nghe được tiếng nước chảy.

Róc rách!

Trong nháy mắt hắn ngây ngẩn cả người khi nghe được tiếng nước chảy.

Sau đó nhìn về phía sau lưng.

Chỉ thoáng nhìn cũng đủ làm hắn cảm thấy chấn động.

Con đường mà hắn đi tới đã bị chặt đứt.

Mệnh lý thuộc về hắn đã biến mất, không có mệnh lý hắn sẽ không có đường trở về.

"Cái này, tại sao có thể như vậy?"

Lúc này hắn mới phát hiện có một dòng sông thay thế con đường hắn đi tới

Dòng sông này chảy về phía trung tâm của điểm sáng.

"Thời, Thời Quang Trường Hà? Làm sao có thể xuất hiện ở nơi này?" Thiên Cơ Lâu Vũ nhận ra dòng sông, hoặc là đoán ra.

Hắn đã bị dòng sông bao phủ, không còn đường, hắn sẽ bị Thời Quang Trường Hà ăn mòn, cuối cùng trở thành một phần của con sông, triệt để chết đi.

Sau khi Thời Quang Trường Hà xuất hiện, ở gần điểm sáng lại xuất hiện ba tia sáng mới.

Ba tia sáng này đều không giống nhau, một tia có vẻ chân thật, một tia vô cùng mờ ảo, còn có một tia hơi yếu ớt một chút.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment