Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 594 - Chương 594: Gặp Thời Quang Trường Hà 4

Chương 594: Gặp Thời Quang Trường Hà 4 Chương 594: Gặp Thời Quang Trường Hà 4

"Đây, đây chính là mệnh lý của hắn sao?"

Một sự tồn tại vô biên vô hạn không cách nào nói rõ, dường như tinh không mệnh lý là món đồ chơi trong bàn tay hắn.

Chỉ một cái liếc mắt, chính mình suýt nữa vỡ vụn ngay tại chỗ.

Cái này thật sự là người sao?

Không dám nghĩ nhiều, Thiên Cơ Lâu Vũ lập tức thuận theo mệnh lý trước đó của hắn đi trở về.

Nếu không trở về, thì có thể phải vĩnh viễn ở lại chỗ này.

Lần này thu hoạch lớn nhất là, hắn phát hiện được sự tồn tại của người đang ở trước mặt hắn, có thể đã vượt qua cấm kỵ.

. . .

Ở bên ngoài, Lục Thủy đã trở lại chỗ ngồi trước đó.

Thạch quy trong lòng có chút kính nể.

Nó phần nào hiểu được cảm giác của Thiên Cơ Lâu Vũ, tên nhân loại này không có điểm nào bình thường.

"Ngươi đã tỉnh." Lục Thủy nhìn Thiên Cơ Lâu Vũ mở miệng nói.

Lúc này Thiên Cơ Lâu Vũ đã muốn tỉnh lại, nhưng hắn không có mở mắt, bởi vì dưới khóe mắt của hắn có chút máu tươi chảy ra.

Mắt của hắn đã bị thương rất nặng.

"Quan sát Dự Ngôn Thạch Bản làm cho thương thế của ngươi nặng như vậy?" Lục Thủy có chút ngoài ý muốn.

Lý thuyết không phải như vậy.

Hắn có thể cảm giác được Thiên Cơ Lâu Vũ cũng không có tiếp xúc quá sâu.

Thiên Cơ Lâu Vũ nghe được câu này, trong lòng không thoải mái.

Ta là gặp lại ngươi mới bị thương.

Những lời này Thiên Cơ Lâu Vũ đương nhiên sẽ không nói ra khỏi miệng, hắn vẫn chưa muốn chết.

"Ta đã thấy được tin tức liên quan với Dự Ngôn Thạch Bản." Thiên Cơ Lâu Vũ cũng không nói gì khác, trực tiếp tiến vào chủ đề.

Lục Thủy không có ngạc nhiên, hắn im lặng nhìn Thiên Cơ Lâu Vũ, chờ nghe tiếp.

"Dự Ngôn Thạch Bản có liên quan với quá khứ, tương lai, và tương lai không có thật.

Ta không thể hiểu được những chuyện đó, nhưng những gì ta thấy chắc là không sai.

Cũng có thể là ta đã lầm." Thiên Cơ Lâu Vũ nói rằng, hắn thật sự không thể lý giải được.

Tương lai không có thật? Lục Thủy trong lòng có chút ngoài ý muốn.

"Có vẻ như Dự Ngôn Thạch Bản liên quan đến rất nhiều thứ."

Lục Thủy không có nghĩ nhiều, sau đó tò mò nói:

"Ngươi là bị mấy thứ này nhốt ở bên trong?"

Lục Thủy hỏi cái này, Thiên Cơ Lâu Vũ trong lòng còn có chút sợ hãi:

"Không phải, ta đã gặp được Thời Quang Trường Hà trong truyền thuyết.

Nhưng Thời Quang Trường Hà làm ta bị lạc đường ở trong tinh không mệnh lý."

"Thời Quang Trường Hà?" Lục Thủy không bất ngờ cho lắm.

Đối với rất nhiều người mà nói, Thời Quang Trường Hà thật sự đặt biệt.

Nhưng với hắn mà nói thì không là gì, rất dễ dàng tìm được.

Nhưng muốn sử dụng được thì không có dễ dàng như vậy.

"Có vẻ như Dự Ngôn Thạch Bản và Thời Quang Trường Hà cũng có một chút liên quan với nhau .

Nếu như Thiên Cơ Lâu Vũ dùng thời gian hiện tại, để tìm thấy Dự Ngôn Thạch Bản. Vậy thì Dự Ngôn Thạch Bản có liên quan tới quá khứ, hiện tại, tương lai, và tương lai không có thật."

Lục Thủy trong lòng không tìm thấy câu trả lời nào hợp lý hơn.

Chuyện này có vẻ có chút phức tạp .

Rất nhanh, Lục Thủy không có rối rắm về Dự Ngôn Thạch Bản nữa.

Sau này nhìn thấy, sẽ dễ hiểu một chút!

"Nếu như ta muốn biết một vài chuyện của thời kỳ Viễn Cổ, nên bắt đầu từ đâu?" Lục Thủy hỏi.

Vấn đề này đơn giản.

Thiên Cơ Lâu Vũ yên tâm rồi, chỉ cần không hỏi đến những chuyện tương tự như Dự Ngôn Thạch Bản.

Đều dễ nói chuyện hơn.

Không phải là sợ lạc đường thêm lần nữa.

Mà lo lắng sẽ gặp lại mệnh lý của đối phương.

Đến lúc đó mắt hắn có thể khôi phục hay không cũng là vấn đề.

"Minh Thổ hoặc là Tịnh Thổ." Thiên Cơ Lâu Vũ giải thích:

"Minh Thổ và Tịnh Thổ hiếm khi can thiệp vào thời đại này, hầu hết lãnh thổ đều bị trục xuất, nội bộ tranh đấu cũng không nhiều, truyền thừa sẽ tương đối hoàn chỉnh.

Có thể sẽ biết chút ít về những chuyện trong thời kỳ Viễn Cổ."

Lục Thủy gật đầu.

Nhưng mà hắn không thể đi đến Minh Thổ hoặc là Tịnh Thổ.

"Nghe nói Bỉ Chi Hải Ngạn sắp mở ra, bên trong chắc sẽ có người của Minh Thổ và Tịnh Thổ." Thiên Cơ Lâu Vũ mở miệng nói.

"Tiền bối có biết chút gì về Bỉ Chi Hải Ngạn hay không?" Lục Thủy hỏi.

Dường như Bỉ Chi Hải Ngạn đã có từ trước khi Minh Thổ và Tịnh Thổ bị trục xuất, và không thể xác minh được nguồn gốc.

Bỉ Chi Hải Ngạn còn được gọi là Bỉ Ngạn.

Tồn tại trong Bỉ Ngạn gồm có Vong Xuyên Hà Lưu, Nại Hà Độc Kiều, và thần bí nhất là Kim Sinh Lộ.

Nghe nói trong quá khứ, thường có người đi lạc vào Bỉ Ngạn, cho nên trong dân gian vẫn có những truyền thuyết liên quan tới Bỉ Ngạn.

Truyền thuyết không hẳn là có thật, nhưng có lỗ trống mà gió không vào.

Nghe nói Bỉ Ngạn có một gốc cây tên là Chuyển Sinh, tiến vào cây này có thể đạt được cơ hội chuyển kiếp." Thiên Cơ Lâu Vũ nhìn Lục Thủy tiếp tục nói:

"Ta đã từng nhìn qua, cây Chuyển Sinh Thụ này vậy mà chưa từng có người sử dụng.

Có lẽ lời đồn đãi là có thật, nhưng điều kiện vô cùng khắt khe.

Khi Bỉ Chi Hải Ngạn mở ra, người của Minh Thổ và Tịnh Thổ đều sẽ tiến vào, còn mục đích thật sự của bọn họ là gì, thì có rất ít người biết được.

Cũng không ai biết phía dưới Vong Xuyên có cái gì, điểm cuối của Kim Sinh Lộ sẽ có sinh mạng mới hay không.

Bỉ Chi Hải Ngạn không quá bí ẩn, nhưng cũng không bình thường như chúng ta tưởng."

Lục Thủy gật đầu, thật sự là cặn kẽ hơn nhiều so với Lạc Phong.

Đặc biệt là có những thứ như Chuyển Sinh Thụ.

"Bên trong và Phật Môn có mối quan hệ nhất định?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

Ở trong mắt Lục Thủy, Bỉ Chi Hải Ngạn cũng không có đặc biệt lắm, mặc dù ở kiếp trước chưa từng quan sát qua, nhưng thật sự là không có giá trị nghiên cứu quá lớn.

Ừm, là không có giá trị nghiên cứu.

"Chắc là có, Bỉ Ngạn có truyền thuyết về Phật Môn, nhưng truyền thuyết cụ thể là cái gì thì ta không có nhìn thử.

Truyền thuyết này liên quan đến sự tồn tại mà ta hoàn toàn không thể nhìn thấy." Thiên Cơ Lâu Vũ hơi kinh ngạc mở miệng.

Hắn thật sự muốn đi xem truyền thuyết, nhưng không thể nhìn thấy gì cả.

Cũng không có nguy hiểm rõ ràng nào, sự tồn tại ở nơi đó hòa nhã đến lạ thường.

Không có một chút ý tưởng hay động cơ gì để làm tổn thương người khác.

Lục Thủy gật đầu, không tiếp tục hỏi nhiều.

Thật sự cần phải đi đến Bỉ Chi Hải Ngạn một chuyến, cũng nhất định phải bắt lấy vài người của Minh Thổ và Tịnh Thổ để hỏi một chút.

Nhưng mà có chút khó khăn.

Quá mạnh bắt không được.

Không đủ mạnh, hiểu biết hơi ít.

Ví dụ như người lần trước - một trong những Minh Thổ Thiên Vũ, không biết gì cả.

Đến mặt mũi của mục tiêu trong nhiệm vụ mà hắn cũng không biết, có thể thấy Minh Thổ làm việc vô cùng cẩn thận.

Chỉ một người có thể biết, thì tuyệt đối không để cho người thứ hai biết tới.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment