Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 598 - Chương 598: Đào Hôn 1

Chương 598: Đào Hôn 1 Chương 598: Đào Hôn 1

Kiều Thiến nghe Kiều Càn nói vậy thì mất hứng.

"Ca, đã như vậy mà ngươi còn giúp bọn họ nói chuyện, ngươi không tức giận sao?"

Kiều Thiến đều muốn nhảy dựng lên.

"Cũng không phải vậy, chỉ cảm thấy chuyện này cứ chờ xem kết quả là được rồi." Kiều Càn cố ý nhỏ giọng nói.

Kiều Thiến nhìn xem thân ca ca của mình, nàng cảm thấy ca của nàng đã thay đổi, không còn giống như trước kia.

Trở nên nhu nhược.

Khi nàng muốn trực tiếp mở miệng nói ra, thì chợt nhìn thấy tay áo của Kiều Càn bị gió thổi bay.

Nàng sững sờ trong giây lát.

Sau đó nuốt xuống những lời nói sắp sửa thốt ra.

"Đúng rồi, ca làm sao có thể đồng ý cưới đối phương? Nếu như đối phương đào hôn thì càng tốt hơn nhiều.

Bởi vì, Ca không thể phản kháng cuộc hôn nhân này."

Kiều Thiến nghĩ như vậy nên an tĩnh ngồi ở chỗ kia, nàng do dự một lúc lâu, rồi đột nhiên nói:

"Ca, ta giúp ngươi đào hôn nha?"

"A?" Lần này, Kiều Càn thật sự ngây ngẩn cả người.

Hắn chưa từng nghĩ tới, muội của hắn sẽ đưa ra đề nghị như thế này.

"Đào hôn mà bị bắt trở về, hậu quả rất nghiêm trọng?" Kiều Càn làm cho biểu hiện của mình có vẻ bình thường một chút.

Hắn thật sự không tán thành chuyện đào hôn này, ảnh hưởng quá lớn. Thời điểm này, sẽ gây sự chú ý với những người trước nay không để ý tới hắn.

Điều này hoàn toàn trái ngược với "kế hoạch giấu mình" của hắn.

Hắn không đồng ý với cách làm này.

Nếu như là một tên thiếu gia ăn hại, thì sẽ làm ra chuyện nông nổi như vậy sao?

Đáp án là sẽ.

Là nhất định sẽ.

Bình thường, hắn sẽ không cưới một cô gái mũm mĩm làm vợ.

Nếu như không ai nói ra coi như xong, nhưng bây giờ muội của hắn đề nghị, có cần phải giả vờ làm một thiếu gia ăn hại, yếu đuối, nhát gan không?

Có đột ngột quá hay không?

Kiều Càn có chút đau đầu.

"Đúng, đào hôn sẽ làm cha và mọi người tức giận. Vậy thì, ca, ta đưa ngươi ra bên ngoài giải sầu một chút đi." Kiều Thiến vẻ mặt tươi cười nói.

Đối phương có thể trốn, thì ca cũng có thể trốn, chắc chắn cũng muốn trốn.

Một cái cô gái mập mạp, ai đồng ý cưới?

Đối phương còn dám đào hôn.

"Đêm nay sẽ ra ngoài?" Kiều Càn mở miệng hỏi.

Hắn lựa chọn đào hôn.

Có lẽ, cứ phô trương như thế này, trái lại có thể đạt được hiệu quả tốt hơn là khiêm nhường.

Nhưng hắn muốn làm bộ làm tịch một chút.

Bởi vì hắn phát hiện, có thể là, một số người trong tộc mong muốn hắn làm ra những chuyện như thế này.

Nếu như hắn không có đoán sai, lần này ra ngoài sẽ rất thuận lợi.

Thể diện của Kiều gia không phải thể diện sao?

Người của ngươi có thể trốn, người của ta cũng có thể trốn.

Cũng chỉ là hai kẻ ăn hại mà thôi.

Kiều Càn ở trong lòng thở dài, phát hiện, muốn làm một kẻ ăn hại, bình yên sống sót, là một chuyện vô cùng khó khăn.

Hắn chỉ muốn sống sót, và không bị liên lụy vào những phân tranh trong gia tộc.

. . .

Kiều gia.

Ở một cái sân nhỏ, bên cạnh hồ nước, một người đàn ông trung niên đang đứng đó, hắn cúi đầu ngắm nhìn những con cá đang bơi lội ở trong hồ.

Một lát sau, hắn thu hồi ánh mắt, bình tĩnh nói:

"Có thu hoạch gì sao?"

Bên cạnh hắn không có người, nhưng sau khi hắn nói xong, có một người từ trong góc tường của sân nhỏ chậm rãi đi ra.

Người này cúi đầu, cung kính nói với người đàn ông trung niên kia:

"Sau khi nghe Kiều Thiến tiểu thư đề nghị, Kiều Càn thiếu gia dự định đêm nay đi ra ngoài giải sầu."

Người đàn ông trung niên nghe xong, hơi nhếch mép cười rồi chậm rãi nói:

"Người trẻ tuổi ở trong nhà lâu, tự nhiên muốn đi ra nhìn ngắm thế giới bên ngoài.

Những người già như chúng ta không thể ngăn cản được.

Gần đây Kiều gia xảy ra nhiều chuyện, không cần để ý đến những người đi ra ngoài."

"Rõ." Sau đó, người kia biến mất trong bóng tối ở góc tường.

Trong sân chỉ còn một mình người đàn ông trung niên, hắn nắm một ít đồ ăn cho cá ném vào trong hồ nước, trong lòng chút thờ ơ, tự nói:

"Đừng tưởng rằng Kiều gia bọn ta rất xem trọng cuộc hôn nhân này, người của các ngươi giải sầu bao lâu, người của chúng ta cũng mất tích bấy lâu."

——

Chạng vạng tối, Lục Thủy và mọi người về tới Mộ gia.

Đúng lúc, đêm nay có cá ăn.

Kêu Chân Võ Chân và Linh làm là được.

Ngay sau khi trở về, Mộ Tuyết đã trực tiếp đi tìm Đường di.

Nàng muốn mang đồ vật giao cho Đường di.

"Gần đây trong tộc có chú ý tới Bỉ Chi Hải Ngạn sao?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

"Nghe nói Linh Dược Viên đang chú ý tới, hình như muốn đi hái thuốc." Chân Võ mở miệng nói ra.

"Hái thuốc?" Lục Thủy có chút ngạc nhiên, Bỉ Chi Hải Ngạn có loại linh dược nào đáng để cấy - ghép hay sao?

"Nghe nói Linh Dược Viên đối với Bỉ Ngạn Hoa có hứng thú." Chân Võ mở miệng giải thích.

Lục Thủy nhíu mày, Bỉ Chi Hải Ngạn có Bỉ Ngạn Hoa sao?

Hình như hắn chưa từng nhìn thấy.

Nếu như, thật sự có hoa, thì cũng không giống như Bỉ Ngạn Hoa mà bên ngoài hay nhắc tới.

Chắc không có ai biết được, tác dụng rõ rệt của nó là gì.

Linh Dược Viên ở Lục gia rất rộng lớn, chỉ cần có linh dược quý hiếm, kì lạ gì đều sẽ phái người đi hái về.

Bình thường sẽ không thất bại.

Bởi vì có Nhị trưởng lão.

Nếu như hững người khác không đoạt được, thì Nhị trưởng lão sẽ ra tay.

Nàng không bao giờ để ý tới thân phận của mình.

Việc lớn việc nhỏ, đều có thể làm.

Hơn nữa còn có hiệu suất.

Ví dụ như, đêm hôm khuya khoắt, tự mình đi hái Dạ Lạc Quả ở một nơi nào đó trong Lục gia.

Tự nàng muốn làm chứ không có lý do gì cả.

Những lúc rảnh rỗi, còn tự mình đi lấy cái điểm tâm ăn.

Bên trên có thể đánh Đại tộc trưởng của Lục gia, bên dưới có thể chơi đùa với Đông Phương Tra Tra nửa ngày.

Theo Lục Thủy, Nhị trưởng lão là trưởng bối đáng yêu nhất ở Lục gia.

Đặc biệt là sẽ không ra tay với hắn.

"Bọn họ đã xác định danh ngạch chưa?" Lục Thủy mở miệng hỏi.

Bỉ Chi Hải Ngạn không phải chỗ bình thường, người có thể đi chắc chắn cũng không tầm thường.

Lục Thủy cảm thấy có thể nhân cơ hội này đi tới đó một chuyến.

Nhưng trong nhà còn có Mộ Tuyết, hắn cần phải ở bên cạnh nàng, thật là phiền phức.

Đưa đi chung lại không thích hợp.

"Nếu như Tam trưởng lão lại trừng phạt thêm lần nữa thì tốt biết mấy." Lục Thủy nghĩ thầm.

Nhưng mà lần này ra ngoài, hình như hắn không có làm chuyện gì để cho Tam trưởng lão có lý do phạt hắn.

Hay là làm chuyện gì đó?

Một lần nữa sang bằng Mộ gia?

Đùa giỡn.

Hắn không làm được.

"Danh ngạch lần này còn đang xem xét, muốn biết danh sách cụ thể thì cần phải đi hỏi một chút." Chân Võ mở miệng nói.

Lục Thủy không nói gì thêm, tiếp tục theo dõi đi!

Với lại, phải thêm một thời gian nữa Bỉ Chi Hải Ngạn mới mở ra.

Hắn đi ra ngoài cũng khá lâu, nên ở nhà nghỉ ngơi một thời gian.

Sắp đến tháng 9 rồi.

Cố gắng một chút, sẽ được 4.7, đến lúc đó, nếu có thể ra ngoài, sẽ độ kiếp để chúc mừng một chút.

Còn không thể ra ngoài, thì không độ kiếp mà trực tiếp tiến vào ngũ giai.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment