Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 603 - Chương 603: Thiên Địa Biến Hóa 2

Chương 603: Thiên Địa Biến Hóa 2 Chương 603: Thiên Địa Biến Hóa 2

"Có thu hoạch sao?" Đông Phương Lê Âm hỏi một câu.

Mộ Tuyết lắc đầu.

Thật sự không có một chút xíu thu hoạch nào, không phát hiện được một chút vấn đề gì.

Nhưng mà, không thể xác định rõ nguyên nhân của chuyện này.

Thật là kì lạ.

"Gần đây Tiểu Tuyết và con trai chúng ta ở chung có tốt không?" Đông Phương Lê Âm không để ý chuyện xem mạch, mà bắt đầu hỏi về chuyện tình cảm giữa con trai và con dâu.

Nàng thật sự rất ngạc nhiên.

Con trai của bọn họ và Mộ Tuyết rõ ràng là yêu thích đối phương, nhưng mà cảm giác như bọn nhỏ đang dậm chân tại chỗ, không cách nào tiến vào giai đoạn cuồng nhiệt trong tình yêu.

Hiện nay, người tuổi trẻ còn muốn hàm súc hơn so với bọn họ ngày xưa sao?

Nghe được vấn đề này, suy nghĩ của Mộ Tuyết trực tiếp quay trở lại, sau đó nói khẽ:

"Khá tốt."

"Vậy là chưa đủ tốt." Đông Phương Lê Âm suy nghĩ một chút nói:

"Gần đây, cha của Lục Thủy vẫn còn ghi sổ mấy trận đòn chưa có đánh, hay là làm cho Lục Thủy phải nằm một thời gian, sau đó để ngươi dùng y thuật giúp hắn bắt mạch?"

Đông Phương Lê Âm cảm thấy, cả tộc không có ai cảm thấy cách này không tốt.

Đẩy mạnh tình cảm nha.

Tạo điều kiện để sau này mấy vị trưởng lão khen ngợi.

Mộ Tuyết: "..."

Mẹ thật quá đáng.

Nhưng mà ta muốn tự mình đánh.

. . .

Lục Thủy đang đọc sách nhưng luôn cảm thấy không thích hợp.

Giống như có gai ở sau lưng.

"Có ai đó muốn ám toán ta?" Lục Thủy khép sách lại, nhìn bốn phía đang yên tĩnh, tự nói.

Hắn do dự một chút, quyết định không đọc sách nữa.

"Đi đến thị trấn nhỏ dạo một vòng, nhìn xem có mối đe dọa tiềm ẩn nào không."

Lục Thủy nghĩ như vậy rồi đứng dậy rời khỏi tiểu viện.

Sau đó đi về phía thị trấn nhỏ.

Bình thường, khi hắn đi thị trấn Mộ Tuyết đều sẽ đi theo, nhưng lúc này Mộ Tuyết còn đang ở chỗ mẹ của hắn, chắc chắn không thể theo hắn đi dạo phố được.

Không có Mộ Tuyết đi theo cũng tốt, hắn không cần phải đi ăn điểm tâm ngọt.

Vì sao nàng không có mập lên đâu?

Chắc chắn là ăn gian.

Lục Thủy đi thẳng ra cửa lớn của Lục gia.

Hiện tại đang là ban ngày, ánh nắng tươi sáng, gió nhẹ thoải mái.

Lục Thủy đón gió, từ từ đi xuống núi.

Vừa xuống tới chân núi, dường như, hắn liếc thấy một cái bóng trắng.

Quay đầu nhìn sang, là một bé gái đang ngồi xổm trên mặt đất quan sát một cái cây nhỏ vừa mới nảy mầm.

Bé gái này mặc một bộ áo trắng và buộc tóc, lúc này áo khoác màu trắng của nàng đang tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Nhưng bản thân nàng không thèm để ý chút nào.

Người này là Nhị trưởng lão.

Lục Thủy tò mò đi tới.

Khi Lục Thủy đến gần, Nhị trưởng lão chỉ quay đầu liếc nhìn Lục Thủy, không có để ý.

"Đây là loại linh dược gì sao?" Lục Thủy mở miệng hỏi thăm.

"Một đóa hoa dại bình thường, ngoài ý muốn nảy mầm thôi." Nhị trưởng lão mở miệng nói ra.

"Ngoài ý muốn nảy mầm?" Lục Thủy không hiểu rõ lắm.

Nhị trưởng lão đứng lên nói:

"Một cái hạt giống bị hư, nếu như không có tác động từ bên ngoài là không thể nào nảy mầm.

Nhưng sáng sớm hôm nay, nó nảy mầm."

"Có vấn đề gì không?" Lục Thủy cảm thấy chuyện này không có gì kì lạ.

Đây là bộc phát tính trẻ con sao?

"Nếu chỉ một trường hợp này thì thật sự không có gì, nhưng là, gần đây cây khô có dấu hiệu sống lại, lá cây bị úa vàng có dấu hiệu chuyển màu xanh.

Không chỉ mình Lục gia, bên ngoài cũng thế." Nhị trưởng lão bình tĩnh nói, giống như nàng không để ý nhiều lắm đối với những thay đổi này.

Sau đó đưa tay ra nói:

"Tay."

Lục Thủy tự nhiên hiểu rõ là có ý tứ gì, lập tức đưa tay ra.

Nhị trưởng lão bắt mạch là muốn xem xét thân thể của Lục Thủy, gần đây nàng muốn cho Lục Thủy ăn một ít linh dược giúp tăng trưởng tu vi.

Mọi thứ đều dựa theo bình thường mà làm là được.

"Vì sao những thứ này lại đột ngột thay đổi như vậy? Lục Thủy tò mò nói.

Hắn thật sự không có cảm giác gì đối với những chuyện như thế này.

Ở kiếp trước, có hay không hắn không rõ lắm, nếu thật sự có, hắn cũng không có khả năng biết.

Khi đó hắn thật sự là một thiếu gia ăn hại.

Ngây thơ, ấu trĩ, còn hay ảo tưởng sức mạnh.

Có đôi khi suy nghĩ lại, hắn đều muốn tự tát mình một cái.

"Là sự biến hóa trong thiên địa, nhưng mà những biến đổi này không có tồn tại, cũng không tìm được nguyên nhân ban đầu." Nhị trưởng lão thuận miệng giải thích.

Lục Thủy suy nghĩ, phát hiện không có chuyện gì sẽ tạo nên những thay đổi này.

Lúc này Nhị trưởng lão rút tay lại, nói:

"Đạo tu và luyện thể, ngươi thích cái nào hơn?"

"Đạo tu." Lục Thủy trực tiếp trả lời.

Nhị trưởng lão không nói gì thêm.

Mà lấy ra một cây linh dược đã úa vàng, dự định trồng xuống đất.

Tiếp theo Nhị trưởng lão lấy ra một cái cái xẻng nhỏ, bắt đầu đào một hố nhỏ.

Lục Thủy nhìn thấy áo khoác màu trắng lại phết trên mặt đất, hiếu kỳ nói:

"Ngươi không sợ quần áo bị vấy bẩn sao?"

"Không sợ." Nhị trưởng lão cúi đầu chuyển động cái xẻng, nói.

Giọng nói của Nhị trưởng lão không có cảm xúc, rất bình tĩnh.

"Cái áo khoác trắng này ngươi đã mặc bao lâu? Chưa từng giặt qua có đúng không? Sẽ không có mùi sao?" Lục Thủy cảm thấy luôn luôn mặc một bộ quần áo, là không có cơ hội giặt.

Nghe được vấn đề này, Nhị trưởng lão ngẩng đầu nhìn Lục Thủy một lúc.

Một lát sau, tiếp tục trồng cái cây linh dược đã khô héo kia, sau khi đã trồng xong, Nhị trưởng lão mới đứng lên, nói:

"Tưới chút nước."

Lục Thủy gật đầu, thi triển pháp thuật tưới nước.

Chờ hắn tưới nước xong rồi nhìn về phía Nhị trưởng lão, thì phát hiện Nhị trưởng lão đã từ trước mặt của hắn biến mất.

Không biết đi nơi nào.

Lục Thủy cũng không thèm để ý chuyện này.

Hắn cúi đầu nhìn cái cây linh dược khô héo kia, có chút nghi hoặc.

"Đã khô héo, cũng có thể một lần nữa sống lại?

Nếu thật sự có chuyện như vậy, thì sự biến hóa của thiên địa cũng không hề nhỏ nữa."

Lục Thủy nhanh chóng nhớ lại tin tức mà Khởi Nguyên Thạch của Mộ gia truyền tới, người ở phía đối diện Khởi Nguyên Thạch, cũng nói thiên địa sẽ xuất hiện biến hóa.

Biến hóa này làm hắn có thể thường xuyên kết nối với Khởi Nguyên Thạch.

Bình thường là 5 năm một lần.

"Cũng không biết hai sự biến hóa này, có giống nhau hay không, tháng sau, khi sắp đến ngày trăng tròn, tìm một cơ hội đi qua hỏi thử."

Lục Thủy không tiếp tục suy nghĩ nhiều, hắn muốn đi tới thị trấn Thu Vân.

Đi dạo một vòng, để loại bỏ cảm giác trước đó, rồi lại trở về đọc sách hoặc là luyện thể.

. . .

Nhị trưởng lão từ chỗ Lục Thủy rời đi, trực tiếp xuất hiện ở trong tiểu viện của Lục Cổ.

Vừa xuất hiện thì thấy ba người Đông Phương Lê Âm.

Đông Phương Lê Âm cũng trước tiên thấy được Nhị trưởng lão.

Đông Phương Lê Âm có chút mừng rỡ khi gặp Nhị trưởng lão.

Nhiều lần nhìn thấy Nhị trưởng lão, nếu như nàng sinh con gái, chắc chắn cũng trông đáng yêu giống như Nhị trưởng lão.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment