Hiện tại, thực lực của hắn vẫn không tăng lên, luyện thể cũng không có tác dụng gì.
Mà hắn lại có thiên phú luyện thể, đương nhiên Tam trưởng lão sẽ có suy nghĩ là để cho hắn luyện thể .
Nhưng hắn luyện thể chỉ là luyện chơi, cũng không có dự định luyện tới cùng
"Được rồi, chờ khi đi Bỉ Chi Hải Ngạn trở về, thì sẽ để tu vi tăng lên 2.2 vậy."
Lục Thủy đã có quyết định ở trong lòng.
Hắn sẽ lựa chọn tu đạo, chuyện này không có cách nào khác.
Bởi vì luyện thể đã gần đến tam giai, đến lúc đó làm bộ luyện thể, chắc chắn phải tăng lên tam giai từ đó độ kiếp.
Hắn độ kiếp, ba vị trưởng lão hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ chú ý tới.
Chắc chắn là Mộ Tuyết cũng sẽ nhìn thấy.
Hắn làm sao mà độ kiếp?
Làm cho thiên kiếp của ngũ giai giảm thành thiên kiếp của tam giai?
Không thể nào, thiên kiếp là có điểm giới hạn.
Mà Mộ Tuyết chắc chắn sẽ phát hiện ra.
"Có nói khi nào xuất phát sao?" Lục Thủy mở miệng hỏi Chân Võ.
Chân Võ lắc đầu:
"Không có, nghe nói phải một thời gian nữa Bỉ Chi Hải Ngạn mới mở ra, chưa biết được chính xác là lúc nào."
Lục Thủy gật đầu, sau đó nghĩ đến Linh Dược Viên, nói:
"Linh Dược Viên cũng muốn đi, vậy là đi chung với bọn họ hay sao?"
Chân Võ lắc đầu:
"Không có nhắc đến chuyện này."
Vậy là tùy ý ta muốn đi như thế nào, cũng đúng, Nhị trưởng lão cũng sẽ đi theo, đương nhiên không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Lục Thủy nghĩ thầm.
Nếu như Nhị trưởng lão đi chung với hắn thì cũng thật phiền toái, không thể làm ra động tác quá lớn và cần ngụy trang cho tốt.
Chuẩn bị một chút, vấn đề cũng không lớn.
"Phía bên Lạc Phong có tin tức mới không?" Lục Thủy hỏi.
Bỉ Chi Hải Ngạn muốn mở, tam đại thế lực không thể nào không có phản ứng gì.
Nơi này có liên quan đến Phật môn, và truyền thuyết chuyển sinh.
Có thể có một chút liên hệ với thời kỳ Viễn Cổ .
"Gần đây, Lạc Phong đang chú ý Chiến Vô Ảnh, không quá chú ý đối với Tiên Đình.
Nhưng mà, gần đây bọn hắn phát hiện, Phù Tu bất ngờ thay đổi phương hướng hành động, vô cùng đột ngột.
Vì vậy, rất có thể, bọn họ đang làm một việc gì đó rất khẩn cấp.
Về phía Thần Chúng, trước mắt chỉ có tin tức của Thái Dương Thần Điện, bọn hắn vẫn đang tuyển Thái Dương Thần đời tiếp theo.
Phật Môn không có tin tức gì." Chân Võ nói.
Bảy đại Chủ Thần là thần vị, cũng là đại biểu cho thực lực.
Có đầy đủ thực lực, có thể trực tiếp kế thừa thần vị, còn không đủ thực lực vẫn có thể được ban cho thần vị.
Thần Chúng Chân Thần nói một câu là có thể định đoạt, nếu như không có Thần Chúng Chân Thần, chỉ cần có được sự ủng hộ của bốn vị Chủ Thần là đủ.
Tiên Đình liên tục có hành động, hai phe còn lại chắc chắn cũng không chịu ngồi yên nhìn xem Tiên Đình phát triển, có thể là đang âm thầm khôi phục. Lục Thủy tự lẩm bẩm một mình.
Hắn không tin Thần Chúng sẽ không tiếp tục đánh thức các Chủ Thần, cũng sẽ không tin Phật Môn chỉ nghỉ ngơi lấy lại sức, nhất là vừa mới chết một vị Cổ Phật.
Nếu như so sánh, thì thực lực của Phật Môn là yếu nhất trong tam đại thế lực.
Từ khi vị Cổ Phật kia chết, ưu thế của bọn họ cũng biến mất.
"Trước mắt, đơn ủy thác liên quan đến thiếu gia tại Ẩn Thiên Tông, đã không ai tiếp, có vẻ như bọn hắn đều đang đợi người cấp trên kia tiếp nhận." Chân Võ mở miệng tiếp tục nói:
"Hình như Ẩn Thiên Tông biết đơn ủy thác của khách hàng lần này không đơn giản, đột nhiên không muốn tiếp nhận nữa.
Lạc Phong nói, nguyên nhân có thể là do hắn.
Nhiếp Hạo nhận, nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn không nhận, người của Ẩn Thiên Tông đều biết hắn cẩn thận.
Hơn nữa, xem lại thì thấy tất cả những người tiếp nhận đều thất bại.
Cho nên những người khác thật không dám nhận, cuối cùng lại đột nhiên toát ra một người cấp trên nhận.
Lần này thì không còn người nào dám nhận nữa.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, hơn một tháng sau, đơn ủy thác của thiếu gia sẽ do người cấp trên kia nhận.
Theo lời nói của Lạc Phong, vị cấp trên này thực lực rất mạnh, một vài chưởng giáo bên ngoài không thể nào so sánh được."
Chân Võ muốn cho Lục Thủy cẩn thận một chút, bởi vì đối phương thật sự rất mạnh.
Ẩn Thiên Tông đến nay còn rất tốt là nhờ vào công lao của mấy người cấp trên kia.
Một số thế lực hàng đầu đều sẽ lựa chọn hợp tác với bọn họ, đủ để thấy những cao tầng kia không đơn giản chút nào.
Lục Thủy gật đầu.
Người kia thật sự rất mạnh.
Đánh nhau thật phiền toái, chờ ngũ giai rồi tính.
"Giúp ta chuẩn bị một vài thứ." Sau khi Chân Võ đã báo cáo hết, Lục Thủy kêu Chân Võ đi nhà kho lấy một ít đồ vật.
Những thứ này hắn chuẩn bị để đi Bỉ Chi Hải Ngạn, Nhị trưởng lão sẽ đi, hắn cần phải cải trang một chút để che giấu tai mắt của người khác.
Đề phòng khi hắn đi bắt người của Tịnh Thổ và Minh Thổ, vô tình bị người khác phát hiện.
Vậy thì khó xử rồi.
Sau đó, Chân Võ đi làm việc, Lục Thủy thì tiếp tục xem sách của hắn, nhưng không có xem suốt ngày.
Buổi trưa, có thể đi quảng trường luyện thể.
Thể thuật của hắn cần phải nhanh một chút đạt tới thực lực tứ giai .
Chờ thể thuật theo kịp tu vi của hắn, thực lực sẽ tăng cường rất nhiều, sau đó thêm vào thiên địa chi lực, tuyệt đối sẽ xảy ra sự biến đổi về chất.
—— ——
Lúc này, Mộ Tuyết đang quan sát Đông Phương Lê Âm, nàng đã nghe nói về tình huống của Đông Phương Lê Âm.
Cũng đặc biệt xem xét, trạng thái thật sự rất tốt.
Giống như được tăng thêm cái gì đó.
Nhưng nàng lén vận dụng Hỗn Nguyên Tử Khí nhìn thử, lại không phát hiện được một điểm khác thường nào.
Tình huống này có chút không bình thường
May mà không có bất cứ nguy hiểm gì.
"Dù là kiếp này hay là ở kiếp trước, mẹ đều có chút không thích hợp.
Ở kiếp trước là bị bệnh, kiếp này là trạng thái tốt quá mức bình thường." Mộ Tuyết trong lòng có chút nghi hoặc.
"Lê m di, có thể để cho ta bắt mạch thử không?" Mộ Tuyết vẫn muốn nhìn xem.
Đông Phương Lê Âm có chút hiếu kỳ:
"Tiểu Tuyết Nhi còn biết xem bệnh?"
Nhưng nàng vẫn đưa bàn tay ra ngoài.
Nhị trưởng lão thường xuyên muốn bắt mạch, đối với chuyện đưa tay cho người ta bắt mạch, nàng vô cùng quen thuộc.
"Trước kia từng học một chút xíu." Mộ Tuyết nhẹ nhàng nói ra.
Đông Phương Lê Âm cũng không thèm để ý, nàng cũng muốn nhìn xem Mộ Tuyết sẽ làm như thế nào.
Tất cả đều thật an tĩnh chờ đợi Mộ Tuyết bắt mạch.
Đông Phương Trà Trà đang ở một bên vẽ tranh, cảm thấy đây là một cảnh tượng tốt, cần phải lưu giữ lại.
Lúc này, Đông Phương Trà Trà có thật nhiều linh cảm.
Sau đó, răng rắc.
Rất tốt, đã chụp lại.
Vẽ tranh làm sao nhanh bằng chụp ảnh.
Mộ Tuyết và Đông Phương Lê Âm đều có chút bất đắc dĩ.
Lúc này, Mộ Tuyết thu tay về.
-----
Dịch: MB