Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh ( Dịch Full )

Chương 601 - Chương 601: Đào Hôn 4

Chương 601: Đào Hôn 4 Chương 601: Đào Hôn 4

Con của bọn họ thật sự là chuyện gì cũng có thể làm được.

Trước kia, chỉ ở tại Lục gia mất mặt, hiện tại tốt, rời nhà đi ra ngoài, mặc dù không nổi bật.

Nhưng luôn có tin tức gì đó không tốt bị báo về.

Cãi lại gia tộc không chịu từ hôn, qua một thời gian ngắn Mộ gia không còn, Trùng cốc bị hủy, từng người một bị vạ lây.

Kiếm Nhất Phong gặp đại nạn, con của bọn họ cũng có mặt.

Nghe nói Tam trưởng lão còn để con trai của bọn họ đi Bỉ Chi Hải Ngạn, nếu như Bỉ Chi Hải Ngạn cũng bị mất, bọn hắn cũng cảm thấy rất bình thường.

Trong lúc bất chợt, Lục Cổ bỗng nhận ra nguy cơ, kế tiếp có phải là Lục gia hay không?

Nhưng mà, rất nhanh, Lục Cổ đã nhẹ nhàng thở ra, bởi vì tai nạn đã tới, người đó là vị Thái Dương Thần lần trước.

Nói như vậy con trai của ta là ngọn nguồn của tội ác, tai nạn thể chất?

Được rồi, đùa giỡn.

Lúc này, Lục Thủy và mọi người đi đến.

Vừa chạy tới nơi, Đông Phương Trà Trà lập tức nói:

"Tiểu di ta vẽ bức tranh cho ngươi nha, gần đây ta đang học vẽ."

Lúc này, Đông Phương Trà Trà cũng không có mang khăn che mắt, ở Lục gia là không cần mang.

"Trà Trà, ánh mắt của ngươi không giống nhau cho lắm?" Đông Phương Lê Âm có chút ngạc nhiên

Nàng thật sự cảm giác được ánh mắt của Trà Trà có thay đổi mới.

"Có a có a."

Sau đó Đông Phương Trà Trà thao thao bất tuyệt giảng giải.

Lục Thủy và Mộ Tuyết ngồi ở một bên nghe.

Lục Thủy không có hứng thú đối với nội dung câu chuyện, hắn chủ yếu là đi với Mộ Tuyết.

Vừa mới về tới Lục gia, thì để Mộ Tuyết một mình, không tốt cho lắm.

Mộ Tuyết không sợ người lạ, đó là vì hắn biết Mộ Tuyết là trùng sinh, nếu như không phải, Mộ Tuyết chỉ có hắn là người gần gũi nhất.

Dù sao bọn hắn là vị hôn phu, hôn thê.

Nếu như Mộ Tuyết cũng trở về chỗ mình ở, thì không có gì phải để ý.

Ừm, Lục Thủy cảm thấy hắn cũng lúc sơ sót.

"Các ngươi đều chưa ăn điểm tâm?" Đông Phương Trà Trà nói xong, Đông Phương Lê Âm hỏi.

Lục Thủy nghe được câu này, theo bản năng đứng lên:

"Mẹ, ta sắp đột phá, muốn trở về tu luyện."

Chỉ cần mẹ hắn chưa có mở miệng gọi hắn ở lại đây ăn cơm, là hắn có thể rời đi.

Chờ mẹ hắn mở miệng, thì sẽ không kịp nữa.

Bổn phận làm con, những lời này hắn vẫn phải nghe.

Vừa mới đứng lên, mới phản ứng được, Mộ Tuyết cũng ở nơi đây.

Cuối cùng hắn nhìn về phía mẹ hắn.

Đông Phương Lê Âm nhìn xem Lục Thủy, không có mở miệng giữ lại.

Lục Thủy: "..."

Mẫu thân hôm nay không thích hợp.

Theo dĩ vãng, tuyệt đối không phải như thế này.

Nếu không tỏ ra mất mác, nói con trai đã trưởng thành, thì sẽ để cho hắn quỳ xuống ăn cơm.

Như vậy mới bình thường.

Lục Thủy trong lòng tràn đầy nghi vấn.

Cuối cùng Lục Thủy lại ngồi xuống, nói khẽ:

"Ta ở lại ăn cơm với cha mẹ."

Đông Phương Lê Âm quay đầu nhìn về phía Lục Cổ, ra vẻ tò mò nói:

"Ngươi nói con trai gần đây làm sao vậy, đột nhiên đồng ý ăn cơm với chúng ta."

"Bởi vì có mặt tiểu nha đầu của Mộ gia." Lục Cổ vô cùng phối hợp với Đông Phương Lê Âm, nghiêm trang nói.

"A ~" Đông Phương Lê Âm làm bộ như mình mới vừa hiểu ra:

"Thì ra là cùng với thê tử ăn cơm, không phải cùng với chúng ta ăn cơm nha."

Lục Cổ: "Con trai trưởng thành."

Đông Phương Lê Âm: "Đúng nha, con trai trưởng thành."

Lục Thủy: ". . ."

Chơi rất vui đúng không?

Cha mẹ hắn thật quá đáng.

Mộ Tuyết ở một bên cúi đầu, nàng cảm thấy mặt đỏ rần.

Mẹ là thích trêu người như vậy.

Đông Phương Trà Trà không rõ ràng cho lắm, sau đó làm ra biểu tình như vừa mới nghĩ ra mọi chuyện.

...

Lục Thủy ăn điểm tâm xong thì trở về tiểu viện của mình.

Mộ Tuyết và Đông Phương Tra Tra đều bị mẫu thân của Lục Thủy giữ lại.

Lục Cổ đi xử lý những công việc mà một tộc trưởng như hắn phải làm.

Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong Lục gia đều do hắn xử lý.

Tam trưởng lão chỉ trông nom thiếu gia của Lục gia.

Còn các thiên kim tiểu thư của Lục gia có ai trông nom hay không, Lục Thủy cũng không biết.

Chắc là có, nghe nói trước kia, Nhị trưởng lão là do Đại trưởng lão trông nom.

"Hô!"

Ngồi ở trong đình tại tiểu viện của mình, Lục Thủy thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cha mẹ của hắn thật quá đáng, lúc nào cũng "kẻ xướng người họa" mà trêu chọc hắn.

Hắn cùng với bọn họ ăn cơm đó là lòng hiếu thảo, không có dính líu một đồng xu nào với Mộ Tuyết.

Lục Thủy cũng không tiếp tục rối rắm những chuyện nhỏ nhặt này, mà lấy sách ra bắt đầu đọc.

Nhân tiện tăng thêm một chút Thiên Địa Chi Lực.

Đương nhiên, Hữu Vi Pháp cũng đang tấn tới, đỉnh phong của tứ giai đã gần trong gang tấc, sắp đạt ngũ giai.

Cảnh giới hoàn toàn mới, rất đáng để mong đợi.

Nhưng mà Lục Thủy vừa mới lấy sách ra, thì Chân Võ đi tới.

Ở Lục gia, Chân Võ không cần đi theo bên người Lục Thủy, những lúc như thế này, Chân Võ và Chân Linh gần như là tự do phân phối thời gian của mình.

Nếu như đến tìm Lục Thủy thì chắc chắn là có việc.

"Thiếu gia." Chân Võ cúi đầu nói:

"Tam trưởng lão nói là Bỉ Chi Hải Ngạn sắp mở ra, muốn thiếu gia đi tới Kim Sinh Lộ một chuyến, sau đó xác định xem muốn tu đạo, hay là luyện thể."

Thật ra, khi Chân Võ vừa trở về đã nhận được tin tức này.

Nhưng khi đó thiếu gia đang ở chỗ của tộc trưởng, hắn không dám đi quấy rầy.

Chờ Lục Thủy trở về, hắn mới tới nói chuyện này.

"Ồ?" Lục Thủy lộ ra ý cười đầy mặt.

Hắn còn dự định sẽ gây ra một chút chuyện, để Tam trưởng lão phạt hắn đi Bỉ Chi Hải Ngạn, không nghĩ tới Tam trưởng lão lại chủ động để hắn đi.

Nghĩ lại, Tam trưởng lão cũng rất cực khổ, Tu Chân giới vừa có nơi nào tốt, thì sẽ chú ý tới, sau đó để cho hắn đi một chuyến.

Nhưng mà không dễ nói chuyện cho lắm.

Mỗi lần gặp mặt, đều giống như nợ mặt của hắn 5 triệu, không thì nợ mặt của hắn 50 triệu.

Ngày nào xui xẻo một chút, Lục Thủy cảm thấy mình sẽ dễ dàng vào Phong Sương Hà úp mặt vô tường sám hối.

"Ờ, nghĩ lại thì, những trang sách bằng kim loại kia, chắc có ghi lại không ít chuyện của Chân Thần Duy Nhất.

Lần sau, có rảnh sẽ đi xuống đáy sông Phong Sương Hà xem thử.

Viếng thăm thiên địa Duy Nhất Chân Thần một chút.

Chờ ngũ giai rồi đi."

Thực lực sau khi lên Ngũ giai và hiện tại, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

Ngũ giai Pháp Thân, có thể thực chất hóa lực lượng, tùy tiện phóng xuất đại pháp lực.

Tứ giai Minh Thần hoàn toàn không thể so sánh.

Thực lực như vậy, chắc đủ tư cách vào Thần Vực, nhìn xem vị Duy Nhất Chân Thần kia ở nơi nào.

"Vì sao Tam trưởng lão lại đột nhiên muốn ta quyết định tu đạo hay là luyện thể?"

Lục Thủy hơi nghi hoặc một chút.

Nhưng, rất nhanh, hắn phát hiện ra thực lực của mình vẫn luôn dừng lại tại 2.1.

Mà cảnh giới không tăng lên, hắn luyện thể cũng sẽ bị kẹt lại.

Cũng không phải là không thể mạnh lên, mà là không có cách để xảy ra biến hóa về chất.

Dù sao, giữa nhị giai và tam giai có một đạo khảm.

Còn có thiên kiếp giữ cửa.

-----

Dịch: MB

Bình Luận (0)
Comment